Mục lục
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ Sóc tỉnh lại khỏi giấc mộng.

Cảm giác âm lãnh và ẩm ướt khiến nàng nhớ tới [Vùng cấm thứ 4].

Đó là khí tức mà chỉ có người chết mới có.Nàng là linh môi sư, nên nàng có cảm ứng vô cùng nhạy bén với tử vong.Cho dù đang tham gia đang phim kinh dị không thể giải thì cảm ứng này vẫn là 1 loại bản năng của nàng.

Lần trước trong [ Vùng cấm thứ 4 ], nàng cũng tiếp cận với cái chết gần như thế. Cho dù đám người Từ Lam có cho nàng mượn vật bị nguyền rủa, hơn nữa nàng còn sở hữu bong bóng mặt quỷ,cùng với rất nhiều diễn viên hạng 1 bọc xung quanh nàng,nhưng nàng vẫn thiếu chút nữa đã phải bỏ mạng ở đó. Nguyên nhân chính khiến nàng có thể tiếp tục sống sót vì nàng đã hiến tế đủ minh tệ. Còn lúc này thì sao?

May mắn không thể cứ xuất hiện mãi.Khi bị đẩy khỏi Diệp Tưởng thì trong bộ phim kinh dị này,trên cơ bản nàng đã bị đẩy vào bước đường cùng. Nếu đổi lại là 1 người khác thì chỉ e người đó đã la hét ầm trời và gây ra NG rồi. Đương nhiên NG cũng chẳng có nghĩa lý gì lúc này vì nó chỉ có tác dụng quay ngược thời gian trở về lúc trước khi diễn viên có hành vi bị đánh giá là NG.Lúc trước Phương Lãnh sở dĩ còn có thể sống lại bởi vì thời điểm khi anh ta chết lại vừa lúc trùng khớp với thời gian mà 1 diễn viên khác làm ra hành vi bị đánh giá là NG.Người bình thường rất khó may mắn đến thế !

Nàng hiện tại cảm thấy đầu mình như sắp nứt ra đến nơi,nhưng Vũ Sóc vẫn cố gắng đứng dậy sau đó quan sát bốn phía.

Nơi này rất tối tăm và hẹp,hơn nữa trong tầm mắt của nàng,ánh sáng cũng vô cùng yếu. Vì thế, nàng thử đứng dậy, nhưng kết quả là đi chưa được mấy bước thì đã đụng phải liền đụng phải vách tường. Nàng lập tức đoán ra chỗ này chẳng lẽ là.....

Nàng ngẩng đầu lên lên để quan sát bên trên.Trên đó là 1 phần không gian bị bó hẹp hình tròn và trên nữa là 1 bầu trời tối đen chỉ có le lói mấy ngôi sao.

Đây là phần đáy của 1 cái giếng cổ!

Giếng là 1 nhân tố được rất nhiều phim kinh dị thích sử dụng. Nhìn thế này chứng tỏ cái giếng này khá sâu,hơn nữa miệng giếng lại khá nhỏ.Hai bên vách giếng mặc dù có chút lồi lõm, nhưng nếu muốn dựa vào những khoảng lồi lõm này để trèo lên trên gần như là chuyện không tưởng.Lỡ chẳng may leo được nửa đường tuột tay rơi xuống dưới thì cho dù không chết,thì nhẹ nhất nàng cũng sẽ bị gãy hết tay chân. Vũ Sóc lại không có cánh như Diệp Tưởng nên nàng không thể bay lên được. Hơn nữa nàng còn chẳng có vật bị nguyền rủa hệ không gian nào.

Khi bị rơi vào đáy giếng, nàng đã chẳng còn chỗ nào để trốn,lại cộng thêm thể chất linh môi đã bị suy yếu đến cùng cực khiến tình trạng của nàng lúc này đã không còn có thể được mô tả chỉ bằng 1 chữ “Thảm”. Hiện tại nàng đã mất đi tiêu chuẩn đãi ngộ của nữ nhân vật chính trong phim kinh dị.Nếu Diệp Tưởng không lập tức tới cứu nàng thì Vũ Sóc nhất định phải chết !

Nhưng Vũ Sóc sao lại có thể ngồi chờ chết? Nàng có thể sáng tạo ra kỳ tích khi tham gia [Vùng cấm thứ 4] vì chính ý chí kiên cường và cứng cỏi như thép của nàng. Chỉ cần dù chỉ còn 1 chút xíu hy vọng,nàng tuyệt đối sẽ không đầu hàng!

Vì thế, nàng lui về phía sau một bước.Ngay sau đó, nàng có cảm giác chân mình đạp phải 1 thứ gì đó......

Cảm giác giống như là thân thể của 1 người vậy!

Nàng lập tức nhìn xuống dưới chân !

Nhưng dưới chân lại chẳng có gì cả.

Sắc mặt của Vũ Sóc lúc này trở nên trầm như nước. Nàng ý thức được rằng người chết đã xuất hiện bên cạnh nàng.Điều này cũng có nghĩa rằng có lẽ nàng hiện tại cũng sẽ biến thành người chết giống như Phương Lãnh.

Nếu nhất định phải chết thì vé chuộc cái chết dù nhiều đến đâu cũng có nghĩa lý gì chứ ? Nàng không chút do dự lấy ra đầu người và quyển sổ tay.Lúc này nàng không kích hoạt thể chất linh môi, bởi vì rủi ro khi làm chuyện đó lúc này là vô cùng cao.Nàng thực sự không thể mạo hiểm được !

Lúc này, Diệp Tưởng đem ‘Dạ Huyết’ nhắm về phía trước.

Ý chỉ của bản thân hắn cần phải sử dụng lực lượng của « Ác ma » để nguyền rủa mới có thể phá được nguyền rủa loại không gian này!

-Phá !

Hắn cầm trong tay ‘Dạ Huyết’, sau đó dồn toàn bộ nguyền rủa lên trên nó,sau đó đâm thẳng về phía trước! truyện copy từ .

Diệp Tưởng lúc này vô cùng có lòng tin vào chính bản thân mình.

Vũ Sóc có nói với hắn rằng hắn có được 1 thể chất linh dị vô cùng hiếm thấy. Chẳng qua Vũ Sóc cũng không hiểu thể chất của Diệp Tưởng là 1 loại thể chất từng được người dân Trung Quốc cổ đại truyền miệng khá nhiều – 1 thể chất được sinh ra do tướng tinh chiếu mạng là ngôi sao hắc ám chủ về giết chóc. Hắn sinh ra đã thích hợp để sống sót trong bóng đêm.Có thể nói,danh hiệu “Dạ Vương” mà hắn lấy cho mình vô cùng thích hợp.

Ngôi sao hắc ám đó chính là “La Hầu” trong truyền thuyết!

Đó là 1 ngôi sao hắc ám nuốt chửng tất cả ánh sáng,và nó còn đáng sợ gấp chục lần Kế Đô. Bản mạng của Diệp Tưởng do bị ngôi sao này chiếu mạng nên sau khi hắn trở thành quỷ sai, hắn mới có thể nhanh chóng trưởng thành tới trình độ sở hữu gông bắt quỷ.Thậm chí thể chất tinh tú hắc ám của hắn còn thu hút cả « Ác ma » địa vị cao , thậm chí nó còn chủ động thay hắn nuốt chửng ‘Ác ma’ địa vị cao! Trên thực tế,suy đoán của «Hầu tước»là vô cùng sai lầm. Y vốn tưởng rằng nếu không có Diệp Tưởng thì y sẽ được kịch bản bố trí trở thành “Thợ săn ác ma”, nhưng thực tế lại không phải như vậy.Chỉ có 1 mình Diệp Tưởng mới có thể trở thành “Thợ săn ác ma”. Chỉ có người sinh ra đã mang bản mạng “sao La Hầu” như Diệp Tưởng mới có thể trở thành “Dạ Vương” săn bắn ‘Ác ma’!

La Hầu nuốt chửng tất cả những quái vật bóng đêm.Trong đêm tối, La Hầu chính là đấng vương giả tuyệt đối!

Diệp Tưởng sở dĩ nghĩ ra danh hiệu “Dạ Vương” này bởi vì trong chốn tối tăm, hắn vô tình cảm ứng được vận mệnh và tương lai của mình, cho nên trong đầu hắn tự nhiên nghĩ a ra cái danh hiệu này.

Hắn vung cao ‘Dạ Huyết’ sau đó đâm xuống!

Trong bóng đêm, không gian xung quanh chịu ảnh hưởng từ nguyền rủa trên mình của « Dạ Huyết » bắt đầu bị bóp méo tạo thành những làn sóng!

Lúc này trong đầu Diệp Tưởng chỉ còn 1 ý niệm là phải cứu cho bằng được Vũ Sóc!

Hắn không quan tâm tới cái giá mà hắn sẽ phải trả nữa.Hắn tuyệt đối không thể để Vũ Sóc chết ở chỗ này ! Tuyệt đối không thể !

‘Dạ Huyết’ sau khi bị Y Mông bẻ gãy,lại trải qua nhiều lần không ngừng giải phóng nguyền rủa khiến nó bị suy kiệt tới cực hạn. Chỉ trong nháy mắt nó biến thành 1 bãi máu tươi và biến mất khỏi tay của Diệp Tưởng!

Thanh vũ khí ác ma cứ như vậy biến mất !

Trước khi tìm được mộ chính mà đã mất đi thanh lợi kiếm này khiến tương lai của hắn trong bộ phim kinh dị lần này phải nói là tuyệt vọng chưa từng có. Cũng may dù đã phải trả tới 1000 tấm vé chuộc cái chết, nhưng hắn lại thu được 2000 tấm vé chuộc cái chết, nên miễn cưỡng cũng có thể xem là hắn đã kiếm được lời.Nhưng với Diệp Tưởng thì vé chuộc cái chết hay vũ khí ác ma gì gì đã sớm không còn được hắn để vào trong mắt. Hắn lúc này chỉ muốn làm sao tìm được Vũ Sóc.

Hắn hít sâu 1 hơi sau đó mở miệng quát lớn:
-Từ Trúc !

Tiếng rống lên của hắn phải nói là vang vọng khắp đất trời. Ít nhất người trong phạm vị 1,2 cây số cũng có thể nghe được tiếng của hắn ! Âm thanh khủng bố như vậy cũng chỉ có Diệp Tưởng mới có thể phát ra được ! Hơn nữa cho dù phát ra tiếng gầm lớn như vậy nhưng dây thanh quản của Diệp Tưởng không hề gặp phải bất cứ vấn đề gì.Với thể chất hiện tại của hắn,thân thể hắn đã không còn chịu bất cứ thương tổn vật lý nào nữa.

Trong đáy giếng Vũ Sóc đương nhiên cũng nghe được tiếng của Diệp Tưởng !

-Anh ơi !

Là Diệp Tưởng !

Diệp Tưởng không ngừng thay đổi phương hướng, đồng thời hắn không ngừng dùng kịch bản để gửi tin tức cho nàng! Việc dùng kịch bản để gửi đi tin tức cũng chịu sự hạn chế về mặt cự ly nên hắn cần phải nhanh chóng tìm ra vị trí của Vũ Sóc!

-Em ở đâu?

-Anh ơi ! Em đang ở trong này !

Tiếng hô của Vũ Sóc lại khó lòng truyền ra ngoài từ đáy giếng cổ. Nàng không phải là Diệp Tưởng nên nàng chẳng thể phát ra âm thanh lớn như vậy. Lúc này Vũ Sóc chỉ hận vì sao nàng lại không có được vật bị nguyền rủa hệ không gian!

-Anh ơi !
Lúc này, trước màn ảnh đang trình chiếu « Quỷ tế » phần III trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 đang hiện lên hình ảnh của Vũ Sóc đang lớn tiếng hô.Phía trước mặt nàng là 1 bóng đen. Bóng đen kia đang từ từ đi về phía nàng. Cái bóng đen này rõ ràng ở ngay trước mặt nàng, nhưng Vũ Sóc lại không thể nhìn thấy !

Vũ Sóc lúc này thật ra đã dựa lưng vào vách giếng nên nàng không cần lo sẽ bị đánh lén từ phía sau lưng. Thế nhưng, nàng căn bản nhìn không thấy bóng đen kia, mà thể chất linh môi lại chẳng thể cảm ứng được sự tồn tại của nó. Nhưng nàng cũng đoán ra nguyên nhân vì sao lại xảy ra chuyện này. Tuy vậy vé chuộc cái chết của nàng đã sắp âm đến nơi khiến nàng căn bản không thể liều lĩnh vì một khi lại sử dụng năng lực linh môi thì vé chuộc cái chết của nàng sẽ vượt quá dư nợ cho phép và như vậy rất có thể nàng sẽ trở về rạp chiếu phim với 1 số nợ lớn đeo trên người.Như vậy nàng cũng không thể tránh được cái chết đang chờ đợi mình.


Trên màn hình,cái bóng đen kia đã càng lúc càng tới gần nàng. Lúc này nếu trong phòng chiếu phim có khán giả đang xem thì người đó chỉ sợ sẽ toát hết cả mồ hôi,mắt thì dán chặt lên màn hình mà không dám chớp mắt.Tình tiết này có thể nói là tình tiết vừa kinh điển cũng như vừa phổ thông nhất trong phim kinh dị.

Ngay sau đó,cái bóng đen kia rốt cuộc đã đi tới trước mặt của Vũ Sóc.Gương mặt của « người » đó căn bản là không thể nhìn thấy rõ.Tốc độ di chuyển của « người » đócũng lờ đờ chẳng khác gì cương thi, cho nên y mới cần nhiều thời gian đến vậy để đi tới trước mặt của nàng. Khoảnh khắc khi y tới trước mặt của nàng đã đủ cho người xem chắc chắn về việc nàng đã không còn khả năng sống sót.

Nhưng ngay sau đó 1 bàn tay đen ngòm vươn ra túm lấy tay của Vũ Sóc và sau đó kéo nàng lên!

Diệp Tưởng !

Diệp Tưởng kéo Vũ Sóc bay lên tới miệng giếng!

-Là anh sao ?

Khoảnh khắc có thể tìm được đường sống trong chỗ chết khiến Vũ Sóc mừng đến phát khóc!

Trong thời khắc chỉ mành treo chuông ấy,Diệp Tưởng rốt cuộc đã nghe được tiếng hô của Vũ Sóc. Hắn đập cánh liều mạng bây về phía cái giếng cổ !

Ngay khi hắn cách miệng giếng rất gần thì bỗng nhiên nắp giếng lại bị đóng lại!

-Không !

Nhưng câu nói ‘Không !’ này của Diệp Tưởng dù có hô lớn thế nào thì nắp giếng đã bị kín miệng giếng ! Diệp Tưởng liền va người vào nắp miệng giếng.

Nắp giếng đương nhiên không thể nào chỉ dựa vào khí lực là có thể mở ra được.Dù cho Diệp Tưởng có khoẻ thế nào thì hắn cũng không thể phá được nắp giếng.

Trong nháy mắt bên trong giếng trở nên tối om.

Diệp Tưởng ôm chặt lấy Vũ Sóc vào trong lòng.Lúc này hắn cảm nhận 1 cách rõ ràng dáng người mềm mại hình chữ S của nàng, chỉ là lúc này hắn thật sự không có tâm tư để thưởng thức xúc cảm ướt át đó.

Đôi đồng tử màu bạc lại mở lớn để phát sáng và xua đi bóng tối xung quanh.

-Không có việc gì chứ Từ Trúc?

-Em không sao đâu anh.Chúng ta cần phải nghĩ cách ra ngoài thôi !

Vũ Sóc vừa rồi đã sử dụng hai vật bị nguyền rủa của nàng.Huyết dịch linh môi của nàng căn bản chẳng thể phát huy được chút tác dụng nào trong bộ phim kinh dị lần này.Một khi bị nhập, nàng ngược lại sẽ liên luỵ tới Diệp Tưởng.

Sau khi vượt qua nhiều nguy hiểm như vậy Vũ Sóc vốn tưởng rằng nàng đã coi nhẹ sống chết của bản thân,nhưng hiện tại khi thật sự gặp phải tuyệt cảnh, nàng mới phát hiện thật ra nàng vẫn còn chưa nhìn thấu sự sống chết như nàng vẫn tưởng.

Diệp Tưởng càng ôm chặt lấy thân thể của Vũ Sóc.Vừa nãy dù nàng đang ở trong lòng hắn, nhưng nàng không ngờ vẫn bị đưa vào trong giếng cổ.Điều nãy đã chủ chứng minh rằng nguyền rủa của nghi thức tế quỷ ma quái và khó lường đến mức nào. Hắn không dám để Vũ Sóc rời khỏi tầm mắt của mình dù chỉ 1 giây.

-Anh nhất định sẽ đưa em ra ngoài, Từ Trúc !

Anh nhất định sẽ đưa em ra ngoài.....

Diệp Tưởng khi thầm nghĩ như vậy thì tay trái đã biến hóa ! Sau đó móng vuốt ác ma thử xâm nhập vào không gian ! Tác dụng của móng vuốt ác ma phần nhiều lại giống như vật bị nguyền rủa hệ không gian.Vừa nãy hắn lo lắng có thể sẽ xuất hiện tình cảnh như hiện tại, cho nên hắn mới cố ý không sử dụng tay trái của mình.

Nhưng móng vuốt ác ma lại không có cách nào đột phá không gian để thoát ra ngoài !

Hiện tại Diệp Tưởng rốt cuộc mới ý thức được, có lẽ chỉ còn cách hoá thân thành « Ác ma » ! Chỉ là Vũ Sóc có thể trụ được không? Nếu trong quá trình này linh hồn của Diệp Tưởng bị « Ác ma » nuốt chửng dẫn đến việc hắn nổi điên thì người đầu tiên mà hắn giết sẽ là Vũ Sóc ! Nếu Vũ Sóc không nhẫn tâm nổi lúc cần phải ra tay giết chết hắn......

Vì thế, hắn mới nói với Vũ Sóc:
-Hãy nghe anh nói nhé Từ Trúc ! Hãy đồng ý với anh 1 việc : nếu anh thật sự trở thành « Ác ma », em hãy lập tức giết anh nhé ! Tuyệt đối không được do dự đấy!

-Anh à ! Anh định hoá thân thành « Ác ma » sao ?

-Phải ! Nhưng lần này anh không thể cam đoan có thể giữ vững được linh hồn của con người. Dù thế nào thì em cũng nhất định phải sống sót nhé!

Hiện tại, Diệp Tưởng thay vì nói đang thủ vai Tống Tuấn Trúc thì không bằng nói là mượn nhân vật Tống Tuấn Trúc này để nói ra lòng mình.

-Đồng ý với anh đi ! Một khi anh trở thành « Ác ma », em phải lập tức giết anh !

Hiện tại, ở 1 nơi nào đó ở bên ngoài miệng giếng.

Sắc mặt của Lý Duy Tư lúc này đã trở nên lạnh lẽo như nước.

Bọn họ đã rời xa đường quốc lộ. Xung quanh họ là những mảnh ruộng bị bỏ hoang.

Lúc này, mỗi người đều giống như chim sợ cành cong.

Diệp Nhất Thiên và Lý Duy Tư đều đã hoàn toàn bổ qua ý định đối phó với đối phương. Trong hoàn cảnh này mà còn nội chiến thì có khác gì ngại mình còn chết chưa đủ nhanh. Trận doanh hay chiến tranh chó má gì đó biến hết con mẹ nó đi ! Những lúc thế này thì sống sót mới là ưu tiên số một!

Nói 1 cách tương đối thì người có tới hai vật bị nguyền rủa hệ không gian như Lý Duy Tư bây giờ mới thực sự cảm nhận được hệ không gian tốt ra sao. Trước kia khi hắn không có vật bị nguyền rủa, nếu không phải vì Tề Tình Tình vẫn thường xuyên cho hắn mượn chiếc áo liệm một cách không điều kiện thì có lẽ hắn căn bản sẽ không sống được đến lúc này.Cô gái kia dù thực sự hơi thiếu i-ốt một chút, nhưng nếu xem xét 1 cách bình tĩnh thì nàng quả thực rất tốt với hắn.

Lý Duy Tư lập tức lắc đầu và nghĩ đã lúc nào rồi mà hắn còn suy nghĩ không đâu.Chẳng lẽ hắn đã ý thức được việc hắn sẽ bỏ mạng trong bộ phim kinh dị này cho nên hắn mới bắt đầu hoài cảm sao? Đừng đùa chứ ! Hắn không thể chết được ! Hắn không thể chết ở chỗ này !

Đúng lúc này, Diệp Nhất Thiên bỗng nhiên nắm tay hắn.

-Đừng nhúc nhích !

Cổ trùng của Diệp Nhất Thiên đã truyền lại cảm ứng!

Không gian xung quanh vô cùng hoang vắng.Họ không nhìn thấy bất cứ ai lảng vảng xung quanh cả.Nhưng Lý Duy Tư và Thành Tuyết Tùng đều lập tức đứng lại.

Tiếp đó, Diệp Nhất Thiên liền khẽ nói:
-Nằm xuống đi ! Nếu muốn sống thì nằm xuống cho tôi !

Lý Duy Tư và Thành Tuyết Tùng lập tức làm theo lời hắn.

Ba người nằm co mình trong bụi cỏ,ngay cả việc hô hấp cũng gần như ngừng lại.

-Nghe đi !‘Bọn họ’ đang ở xung quanh tìm kiếm chúng ta !
Diệp Nhất Thiên khẽ nói:
-Tôi sẽ dùng cổ trùng để loại bỏ khí tức của chúng ta.Hiện tại không ai được phép động đậy ! Kẻ nào ngọ nguậy thì tôi sẽ giết kẻ đó !

Tuy rằng không nhìn thấy gì,nhưng Lý Duy Tư có thể tưởng tượng ra chỉ e xung quanh đây đã đứng lúc nhúc “người chết”.

-Bọn họ......

‘’Bọn họ’’ rốt cuộc có bao nhiêu người chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK