Phòng trong rạp chiếu phim hoàn toàn cách âm với bên ngoài nên chuyện gõ cửa chẳng ăn thua. Chỉ có thể ấn chuông cửa bên ngoài phòng.
Khi Phương Lãnh ra mở cửa, Diệp Tưởng không đợi anh ta lên tiếng thì đã nói thẳng:
- Tôi có chuyện này muốn kể cho anh và Vũ Sóc.
Diệp Tưởng rất hiểu dựa theo mệnh lệnh của « Hầu tước » thì chuyện hắn là ‘Thợ săn ác ma’ chỉ có hai người Phương Lãnh và Vũ Sóc được biết. Bằng không người của trận doanh Đọa Tinh nhất định sẽ toàn lực đuổi giết hắn. Trận doanh Đọa Tinh không phải chỉ có « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 mà còn là tất cả những rạp chiếu phim thuộc liên minh này. Trong những rạp chiếu phim đó có không hề ít nhân vật có thực lực phi phàm. «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 lúc này không thể nào chống đỡ được công kích từ phía họ.
Năm phút sau, Diệp Tưởng và Phương Lãnh, Vũ Sóc ngồi trong phòng của Diệp Tưởng.
- Các anh chị tuyệt đối không thể tiết lộ những chuyện mà tôi nói sau đấy với bất cứ người nào thuộc rạp chiếu phim khác. xem tại .
Diệp Tưởng sắp xếp một chút những lời cần nói, sau đó hắn bắt đầu kể lại những chuyện đã xảy ra trong [ Tiêu bản ác ma ].
Hơn một giờ sau.
Tuy rằng đã cố gắng giản lược hết mức có thể nhưng Phương Lãnh và Vũ Sóc đều rất ngạc nhiên với những năng lực của các diễn viên thuộc « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19. Nhiều chỗ khi Diệp Tưởng miêu tả một cách chi tiết cho hai người biết, Phương Lãnh và Vũ Sóc đều tỏ vẻ kinh ngạc khó dấu.
- Tốt! Tốt quá!
Phương Lãnh hiện tại đang kích động đến mức không kềm chế được.
-Không ngờ Diệp Tưởng cậu lại trở thành «Thợ săn ác ma »! Dĩ Xuyên ơi, ông trời có mắt rồi! Thù của cậu có thể được báo rồi! Như vậy, từ nay về sau chúng ta chính thức là rạp chiếu phim thuộc trận doanh Khu Ma. Chúng ta không còn tứ cố vô thân như trước mà thực sự có vốn để đấu lại « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10!
Phương Lãnh kỳ thật cũng giống như Tiêu Mộng Kì. Y cũng rất muốn báo thù cho Dĩ Xuyên. Chỉ là trước kia bọn họ không có thực lực nên Phương Lãnh mới lựa chọn ẩn nhẫn. Nhưng hiện tại đã có Diệp Tưởng, hơn nữa còn có «Hầu tước» ở sau lưng toàn diện ủng hộ, vậy thì còn cần ẩn nhẫn làm gì nữa?
Nhưng Vũ Sóc thì khác. Sau khi nàng cẩn thận suy tư, nàng vẫn có chút lo lắng:
- Cho dù thế nào thì chẳng phải linh hồn của cậu và « Ác ma » dung hợp thành một thể sao? Lúc ấy, trong trạng thái điên cuồng cậu đã ra tay giết hai người kia. Chuyện này sau này liệu có tiếp tục xảy ra không?
- Tôi không dám chắc.
Điều mà Vũ Sóc nói tới chính là điểm mà trong lòng Diệp Tưởng cảm thấy lo lắng nhất.
- Tôi sẽ dần dần bị « Ác ma » ảnh hưởng. Đây là chuyện khó tránh khỏi. Nhưng tôi sẽ tận sức khống chế.
- Cậu cần phải cẩn thận. Sử dụng lực lượng của « Ác ma » thì không có lý nào không phải trả giá cả.
Phương Lãnh cũng cho rằng Vũ Sóc nói rất có lý. Nhưng nhìn một cách toàn cục thì lực lượng của Diệp Tưởng là không thể thiếu. Phương Lãnh lúc này đang là lãnh tụ của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 trước mắt. Đương nhiên, trong tương lai có thể y sẽ thoái vị để Diệp Tưởng lên làm thay y. Nhưng Phương Lãnh cũng không so đo chuyện này. Lúc trước «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 được xây dựng do tâm huyết của Phương Lãnh y, Dĩ Xuyên và Vũ Sóc để từ một rạp chiếu phim sau tai nạn diệt đoàn phát triển cho tới bây giờ, trở thành một rạp chiếu phim trong trận doanh Khu Ma, có năng lực chống lại trận doanh Đọa Tinh. Không ai có thể phủ nhận những cống hiến to lớn của Phương Lãnh trong quá trình này. Đến bây giờ cũng nên là lúc y thoái vị nhượng hiền rồi. Cho dù sau này y phải lui xuống phụ tá cho Diệp Tưởng thì y cũng đồng ý.
Phương Lãnh đưa ra một vấn đề khác:
- Vậy còn Lý Duy Tư thì sao? Hắn có khả năng sẽ tạo thành rất nhiều chuyện khó nắm bắt. Trong cơ thể hắn có huyết mạch của « Ác ma », lại từng có hành vi theo địch. Chuyện này có khả năng khiến cho «Hầu tước» nghi ngờ và bất mãn về rạp chiếu phim chúng ta. «Hầu tước» sẽ không nương tay với kẻ thù. Nếu chỉ vì chuyện này mà khiến « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19 hiểu lầm chúng ta thì chúng ta cũng chẳng có lợi lộc gì cả. Nếu đã gia nhập trận doanh Khu Ma thì cần phải tỏ thái độ rõ ràng. Củng cố phòng ngự bên mình và loại bỏ tất cả những yếu tố mà đối phương có thể lợi dụng, khiến rạp chiếu phim của chúng ta trở nên bền chắc như thép mới là phương pháp đúng đắn nhất.
Gia nhập trận doanh Khu Ma đã là sách lược được Phương Lãnh và Bạch Vũ Sóc quyết định từ trước. Chỉ tiếc khi đó thực lực tổng hợp của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 cũng chỉ tầm tầm. Chỉ có vật bị nguyền rủa hệ thời gian và thể chất trung cấp linh môi sư của Vũ Sóc là đáng được để mắt tới mà thôi. Nếu có gia nhập thì chỉ e người ta sẽ sử dụng họ như tốt thí. Bởi vậy cho tới nay Phương Lãnh luôn hy vọng có thể tăng cường thực lực của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 để khi gia nhập vào trận doanh Khu Ma, bọn họ mới được coi trọng.
Hiện nay Diệp Tưởng đã trở thành « Thợ săn ác ma ». Ngay cả «Hầu tước» cũng vô cùng coi trọng hắn. Giai đoạn quật khỏi của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 đã sắp tới.
- Không cần lo lắng đâu anh Phương Lãnh. Hiện tại không phải tôi chỉ có một cách khống chế Lý Duy Tư. Cậu ta không dám phản chống đối tôi đâu.
Phương Lãnh thấy Diệp Tưởng nói với giọng tin tưởng như vậy nên anh ta cũng không thể không nể mặt của hắn. Anh ta biết hiện tại Diệp Tưởng rất có thể sẽ trở thành cột chống trời của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13. Đến lúc đó ngay cả anh ta cũng chỉ có thể giúp đỡ hắn mà thôi. Anh ta chỉ cần có thể nhìn thấy được «Rạp chiếu phim địa ngục» thực sự trở nên mạnh hơn, tỷ lệ diễn viên bỏ mạng hạ thấp và cuối cùng có thể trở về thế giới hiện thực, không cần phải tiếp tục tuân thủ lịch quay tàn khốc và khủng bố này là anh ta đã cảm thấy mãn nguyện, không phụ lòng của đám người Dĩ Xuyên.
- Kế tiếp chính là [ « Quỷ tế » phần III].
Phương Lãnh nói đến đây thì sắc mặt trở nên sa sút hơn một chút:
- Những diễn viên trong phần danh sách lúc trước đã chết đi không ít. Danh sách diễn viên chắc chắc sẽ thay đổi thêm một lần nữa. Diệp Tưởng này! Với năng lực trước mắt của cậu thì rất có thể cậu sẽ được mời tham gia trong [« Quỷ tế » phần III]. Đây có thể là bộ phim không thể phá giải đầu tiên mà cậu tham gia.
- Tôi biết.
Diệp Tưởng đã sớm có chuẩn bị tâm lý:
- Tôi đoán xác suất mà tôi sẽ tham gia đóng trong [ « Quỷ tế » phần III] sẽ rất cao. Trong thời gian này tôi sẽ cố gắng nắm giữ năng lực của class « Thợ săn ác ma ».
- Vậy từ « Thợ săn ác ma » dự bị chuyển thành « Thợ săn ác ma » chính thức......
Vũ Sóc đánh giá Diệp Tưởng rồi hỏi với giọng tò mò:
- Có sự thay đổi gì không?
Vũ Sóc chưa nghe qua trong hệ thống class nhân vật có class nào tên là « Thợ săn ác ma » cả nên nàng cũng không biết được class này mạnh đến thế nào. Nhưng nếu đây là class chuyển chức từ class quỷ sai thì có lẽ class này sẽ có năng lực khắc chế rất mạnh với lệ quỷ oan hồn.
- À.
Diệp Tưởng bắt đầu giải thích:
- Trở thành « Thợ săn ác ma » chính thức kỳ thật cũng mới chỉ là một sự khởi đầu.
- Sự khởi đầu?
Lúc này, ngay cả Vũ Sóc cũng không ngăn được lòng hiếu kỳ hỏi:
- Vậy tức là class này còn có thể tiến hoá?
Lúc này bọn họ cảm thấy chuyện lần này càng có vẻ giống như đánh quái thăng cấp trong game online.
- Nói một cách đơn giản thì từ khi trở thành « Thợ săn ác ma », tôi càng lúc càng không giống con người. Thí dụ như......
Diệp Tưởng lấy ra từ trên người một con dao sau đó cứa vào cổ mình!
Hiện tại Phương Lãnh và Vũ Sóc đều biến sắc!
- Diệp Tưởng!
- Cậu ta bị sao vậy? Bị « Ác ma » khống chế sao?
- Mau cầm máu! Có băng vải, có băng vải không......
Máu tươi chảy ồng ộc ra như suối từ vết thường trên yết hầu của Diệp Tưởng rồi nhỏ lên mặt đất. Trên mặt của Phương Lãnh và Vũ Sóc cũng có máu tươi bắn lên.
Nhưng Diệp Tưởng chỉ che lại vết thương trên cổ kia rồi nói:
- Không sao đâu. Tôi sẽ không chết đâu mà lo.
- Không thể nào!
Phương Lãnh ngạc nhiên nói:
- Cậu đâu có vật bị nguyền rủa loại ký sinh đâu! Cho dù là thể chất linh môi có năng lực tự lành rất lạnh thì cổ bị cắt trúng làm sao còn sống được chứ...... Ấy không đúng! Sao cậu còn có thể nói chuyện được?
- Đúng rồi! Cậu cũng từng nói lúc ấy tim cậu bị đâm trúng nhưng cậu vẫn còn sống.
Vũ Sóc lập tức hiểu ra:
- Chẳng lẽ cậu đã có được thân thể bất tử?
Rất nhanh, hai người nhìn thấy vết thương sâu hoắm trên cổ của Diệp Tưởng đột nhiên liền lại, da thịt cũng tự động được sinh trưởng. Không lâu sau thì Diệp Tưởng trở lại như lúc ban đầu. Chỉ có máu tươi vẫn dính trên người của Diệp Tưởng.
- Nói đơn giản thì trong những tình huống như vậy thì tôi sẽ không chết.
Diệp Tưởng đặt con dao lên bàn.
- Những biện pháp vật lý đã không thể giết được tôi nữa. Tôi đã không thể xem là con người được rồi.
Trong truyền thuyết La Hầu, không chỉ là ngôi sao hắc ám mà còn có...... thân thể bất tử!
- Sao lại như vậy......
Phương Lãnh cũng cảm thấy rất khó tin. Chung quy cũng vì y cũng không được tiếp xúc với đám diễn viên hạng một. Phải biết y còn chưa gặp qua Lý Tín Lăng, Triệu Không Ảnh, Tây Môn Khả Lệ - những người có thân thể bất tử không phải là con người bình thường nữa. Thông tin này cũng rất khó mua cho nên y không biết có người cho dù chỉ còn một bộ xương cũng có thể sống sót.
Ngược lại là Vũ Sóc trước kia khi đóng qua [Vùng cấm thứ 4] đã từng gặp qua “Không gian vu nữ” Tây Môn Khả Lệ một lần. Nàng cũng đã từng cảm thấy bất ngờ với nguyền rủa có thể khiến thân thể hoà nhập vào không gian tầng cao. Chính vì nguyên nhân này nên Tây Môn Khả Lệ cũng rất khó bị giết. Nếu không có chút năng lực này thì những người như Khả Lệ không thể nào sống sót trong phim kinh dị không thể phá giải được.
- Thủ đoạn vật lý không thể giết được cậu?
Phương Lãnh nhanh chóng suy nghĩ sau đó hỏi:
- Như vậy chẳng lẽ bom cũng không thể làm cậu bị thương?
- Không thể. Tuy rằng sau khi thể chất của tôi hoàn toàn được cải tạo thì bề ngoài vẫn còn là con người nhưng thân thể này đã không còn là thân thể vật chất nữa rồi. Cho dù tôi có ở trong trung tâm của mấy ngàn tấn TNT thì tôi cũng sẽ không sao.
- Vậy chẳng phải cậu là siêu nhân sao?
Vũ Sóc lúc này lập tức nhớ tới vô số những anh hùng trong những bộ phim của Hollywood:
- Vậy chỉ có nguyền rủa mới có thể giết được cậu?
- Đúng vậy! Trên lý luận là thế. Không chỉ như thế, thân thể này cũng sẽ không chịu sự xâm hại của bất cứ những căn bệnh « vật lý » nào cả. Điều này chẳng có quan hệ gì với hệ thống miễn dịch cả. Nói một cách đơn giả thì những bệnh tật « vật chất » không thể ảnh hưởng đến tôi. Hay nói cách khác, tôi sẽ không bị lây nhiễm bất cứ loại virus gì, cũng tuyệt đối không bị ung thư.
- Cậu còn chưa kiểm tra mà nhỉ?
Phương Lãnh hỏi với giọng khó hiểu:
- Sao cậu lại biết rõ như vậy?
- Đây là những tin tức mà bản năng của tôi thu được sau khi trở thành « Thợ săn ác ma » nên tôi mới có thể hiểu rõ như vậy.
- Ngay cả đầu cậu bị chém mất thì cậu cũng không chết sao?
- Nếu sử dùng thủ đoạn vật lý thì tôi sẽ không chết. Cho dù có chém bay đầu của tôi thì nó cũng sẽ mọc lại giống như đuôi của thằn lằn vậy. Điều này chủ yếu là vì thể chất của tôi đã có xu hướng duy tâm hoá nên rất khó bị những thủ đoạn vật lý của thế giới duy vật ảnh hưởng. Điều này cũng giống như cho dù damage của anh có cao tới đâu thì anh cũng không giết được nhân vật trong giấc mơ. Chỉ có những thứ trong mơ mới có thể giết được họ.
Điều này là Phương Lãnh cảm thán không thôi.
- Không chỉ như thế.
Diệp Tưởng tiếp tục nói, giống như hắn nếu không thấy người khác phải ngạc nhiên thì hắn không chịu được vậy:
- Thể lực của tôi trước mắt đã vượt quá cực hạn của cơ thể con người. Tôi có thể nói một cách tự tin rằng......
- Cho dù phải đối mặt với 100 lính đặc chủng được trang bị đến tận chân răng thì tôi cũng có thể giết hết bọn họ chỉ trong một thời gian ngắn!
Thực lực của Diệp Tưởng trước mắt đã có thừa để đấu giáp lá cà với một đội quân hiện đại! Đương nhiên, vũ lực trong phim kinh dị vốn chẳng có ý nghĩa gì nhiều, thế nhưng với các diễn viên thì lại khác. Chỉ cần diễn viên không có vật bị nguyền rủa loại ký sinh thì Diệp Tưởng có thừa năng lực one hit to kill họ! Đừng nói tới Nam Cung Tiểu Tăng mà ngay cả tổ sư của phái Thiếu Lâm là Đạt Ma sư tổ có sống lại thì Diệp Tưởng cũng không sợ chút nào!
Thế nhưng, Vũ Sóc lại cảm thấy một cảm giác bất an chưa từng có. Nên biết rằng cho dù Diệp Tưởng biết mình có thể chất này thì đổi lại là người bình thường, liệu bạn có thể không chút nghĩ ngợi cầm dao cứa vào cổ mình không? Cho dù biết bản thân sẽ không sao nhưng người bình thường có lẽ không ai vượt qua được chướng ngại tâm lý này! Trong khoảng khắc khi con dao lia qua yết hầu, Vũ Sóc đọc ra từ trong mắt của Diệp Tưởng rằng y không quan tâm đến mạng sống của bất cứ sinh vật gì, ngay cả chính y cũng thế.
Ánh mắt này khiến Vũ Sóc lo lắng không yên.
Cái gọi là « Thợ săn ác ma » có khi nào là một « Ác ma » mới sinh ra sau An Nguyệt Hình không?