Tuy rằng thiên phú bị hạn chế, hắn ở giai vị sang sư cấp thấp đã nhiều năm rồi, thế nhưng cũng không gây trở ngại cho ánh mắt của hắn.
Hàn Phi giao cho hắn thanh trọng kiếm này, ngoại hình hầu như không thể xoi mói, mũi kiếm, thân kiếm, phần che tay, chuôi kiếm đều được chế tạo trên tiêu chuẩn, phảng phất như cùng một khuôn đúc ra vậy.
Trọng kiếm cầm trong tay hơi trầm xuống một chút, với kinh nghiệm phán đoán của Hàn Thành Nghiệp chắc Hàn Phi đã thêm vào đó kim loại nặng đặc thù. Thân kiếm lộ ra một tầng màu bạc, nhìn qua không thấy có gì tồn tại, hoàn toàn phản chiếu được mặt người. Tin tưởng giết người sẽ không lưu máu. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Từ ngoại hình mà coi, chuôi kiếm này có điển phạm hoàn mỹ, nhưng một kiện vũ khí thật tốt cũng không chỉ có vậy.
-Đi! Chúng ta thử kiếm!
Hắn kích động nói rằng, khẩn cấp chạy ra khỏi phòng chú khí.
Thấy ông chủ mình chạy ra, đám thợ rèn lần nữa vây quanh lại, bọn họ nhìn thấy thanh trọng kiếm trong tay Hàn Thành Nghiệp, không khỏi phát ra những tiếng khen tấm tắc.
Khí thạch chuyên môn dùng để trắc nghiệm vũ khí đã được mang ra rất nhanh, Hàn Thành Nghiệp bình tĩnh dùng sức cầm kiếm cố chém vào trên thạch trụ.
Chỉ thấy kiếm quang chợt lóe, trọng kiếm khảm vào thạch trụ như chém vào đậu hũ vậy. Vững vàng chém sâu vào bên trong, kết quả này làm cho mọi người chung quanh trừ Hàn Phi đều hoảng sợ!
Lợi hại! phải biết rằng thiên đoán tinh thiết bình thường chế tạo trọng kiếm tiêu chuẩn, có thể khảm vào một phần ba khí thạch đã là thượng phẩm rồi.
-Phi nhi, thân kiếm gia trì thêm linh văn đồ Sắc Bén hả?
Hàn Thành Nghiệp cầm kiếm tán thán nói:
-Cũng rất mạnh rồi!
Hàn Phi vừa khoác áo khoác vừa cười nói:
-Đúng vậy, một mặt là Sắc Bén, một mặt khác là linh văn đồ tăng cường hỏa hệ đấu khí.
Hắn lấy trọng kiếm từ trong tay Hàn Thành Nghiệp dựng thẳng kiếm lên, đưa vào bên trong một chút hỏa hệ đấu khí. Hồng mang bùng lên, lửa cháy mạnh từ thân kiếm dựng lên, khí tức nóng rực cũng vì thế mà xuất hiện làm cho mọi người vây quanh không thể tự chủ được mà lùi về sau nửa bước, tiếng kinh hô vang lên liên tiếp!
-Kiếm tốt, đúng là một thanh linh vũ khí hỏa hệ cấp thanh đồng!
Hàn Thành Nghiệp có chút thất thần nhìn trọng kiếm trong tay Hàn Phi, hắn đã mơ ước mình có thể chế tạo ra vũ khí hoàn mỹ như vậy.
Vẻ mặt của Hàn Thành Nghiệp tất cả đều được Hàn Phi nhìn thấy, hắn hôm nay đi tới Hàn Ký võ phô không phải để biểu diễn tài nghệ sang sư của mình mà là chuẩn bị giúp Hàn Thành Nghiệp và Hàn gia một chút bang trợ, đồng thời cũng muốn kiếm tiền cho mình.
Trên thanh trọng kiếm này không chỉ khắc lên linh văn đồ “Ngưng hỏa” độc đáo do Hàn Phi sáng tạo ra. Nếu như tại thân kiếm thêm vào một khối ám viên sa kim từ giáp xác của phệ kim sa trùng, tuy rằng là một thanh đồng cấp linh vũ khí nhưng trên có thể sánh ngang với vũ khí cấp bạch ngân rồi.
-Cậu, cháu có chuyện…
Hàn Phi còn chưa kịp nói xong, của xưởng đã bị người đẩy ra, tiểu nhị vội vã chạy vào nói với Hàn Thành Nghiệp rằng:
-Ông chủ, người của Thiết Quyền tới thu tiền tháng này, muốn đánh người nữa. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Thiết Quyền? được ta lập tức tới ngay! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hàn Thành Nghiệp nhất thời ngây ra một lúc, lập tức quay đầu nói với Hàn Phi:
-Phi nhi cháu ở chỗ này chờ một chút, ta đi quay lại ngay.
Thấy dáng vẻ của tiểu nhị thì hình như có chút phiền phức, Hàn Phi làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn:
-Cậu, cháu ra ngoài với cậu!
-Được, người của Thiết Quyền rất phân rõ phải trái, hẳn cũng không có chuyện gì.
Hàn Thành Nghiệp nói, lo lắng dặn một câu.
-Phi nhi, vạn nhất có chuyện gì cháu cũng không được xung động.
Hàn Phi gật đầu, mang theo trọng kiếm của Hàn Thành Nghiệp đi ra ngoài xưởng.
Đứng trước cửa Hàn Ký võ phô có năm sáu đại hán, trong đó gã thủ lĩnh vóc người khôi ngô to lớn, vẻ mặt râu quai nón nên có vẻ phi thường hào phóng, trên mặt còn có một vết sẹo thật dài.
Thấy Hàn Thành Nghiệp đi ra võ sĩ mở miệng nói rằng:
-Ông chủ Hàn, một tuần sau Lôi gia lão thái gia đại thọ, cho nên tháng này phải thu tiền sớm.
-Đồng thời!
Hắn tiếp tục nói rằng:
-Lão thái gia đại thọ, các ngươi cũng nên biểu thị một chút, thêm một tháng tiền là được rồi!
-Phần tiền của hai tháng!
Hàn Thành Nghiệp không khỏi có chút do dự, cửa hàng này của hắn kinh doanh vũ khí phổ thông cùng dụng cụ sinh hoạt là chính, lợi nhuận cũng không cao. Giao hai tháng tiền như vậy tháng này làm không công rồi.
-Thế nào? Không muốn sao?
Võ sĩ sắc mặt nhất thời biến đổi:
-Chớ quên Hàn gia các ngươi có thể mở tiệm ở nơi này là ai chiếu cố cho. Theo lý mà nói lấy đi ba phần tiền hàng tháng là ít rồi!
-Đâu đâu, đúng là phải vậy phải vậy, ngài chờ chút, ta lập tức đi lấy!
Hàn Thành Nghiệp nhanh chóng cười làm lành.
Xúc phạm của đối phương làm cho Hàn Phi không khỏi nhíu mày, nhưng mà Hàn Thành Nghiệp đã vừa nói qua nên hắn cũng không phát tác. Dù sao võ phô cũng phải tiếp tục kinh doanh nữa, mà hắn vẫn chưa có khả năng đứng vững ở đế đô cho nên không nên đắc tội với “địa đầu xà” ở đây. Tình huống này khác với việc gia tộc Cáp Địch Tư bức tới tận cửa nhà.
Thật không ngờ vẻ mặt bất mãn của Hàn Phi lại bị đối phương nhìn thấy, võ sĩ trừng mắt nhìn Hàn Phi quát nói:
-Thế nào? Còn không phục sao? Ngươi là tiểu tử từ đâu tới?
Hàn Thành Nghiệp đang chuẩn bị đi lấy tiền bỗng vội vã nói rằng:
-Võng Sâm tiên sinh, đây là cháu ngoại ta, mới từ bên ngoài tới. Hắn không biết quy củ ở đây, ngài đừng phiền lòng.
-Thì ra là tiểu tử nông thôn tới.
Võ sĩ hừ một tiếng, quan sát trên dưới Hàn Phi một phen, đột nhiên ánh mắt ngưng trọng lại:
-Di, thanh trọng kiếm của ngươi không tồi, đưa cho ta xem nào?
Ánh mắt của hắn thật ra không tồi, liếc mắt một cái nhìn ra trọng kiếm trong tay đối phương không phải mặt hàng phổ thông. Trực tiếp mở miệng đòi lấy.
Tuy rằng đối phương ngang ngược vô lý, nhưng Hàn Phi cũng không nói gì đưa trọng kiếm đi qua.
Võ sĩ tên Võng Sâm đoạt lấy thanh kiếm nhìn qua một lượt, tiện tay huy huy vài cái không khỏi có chút động dung:
-Ừ không tồi! ông chủ Hàn, thanh kiếm này ta muốn rồi, tháng này chỉ lấy phân nửa tiền của ngươi được rồi. Nhưng mà tiền biếu lão thái gia không thể ít được.
Nhìn thấy Võng Sâm nổi lên lòng tham, Hàn Thành Nghiệp nhất thời khẩn trương, hắn đương nhiên biết giá trị của thanh trọng kiếm này. Không chỉ là một nửa tháng tiền, dù một năm hai năm tiền cũng còn thiếu nhiều à!
Hàn Phi cười cười, bỗng nhiên ngón trỏ cùng ngón giữa búng một cái, đạn khí bắn lên trên cổ tay cầm kiếm của đối phương, nhanh chóng tới cực điểm.
Võng Sâm chỉ cảm thấy cổ tay tê rần, khí lực cánh tay đột nhiên biến mất, trọng kiếm trong tay đột nhiên tới tay Hàn Phi!
Hắn giận tím mặt nhưng Hàn Phi giơ trọng kiếm lên chậm rãi nói rằng:
-Thanh kiếm này tên là Sí Hỏa, là một linh vũ khí cấp thanh đồng. Mặt trên của nó có thêm hai linh văn đồ. Lực lượng tăng phúc đối với hỏa hệ đấu khí vượt trước linh vũ khí cấp thanh đồng bình thường gấp đôi. Hoàn toàn có thể so sánh được với linh vũ khí cấp Bạch Ngân.
Tiếng nói vừa dứt, trọng kiếm trong tay Hàn Phi bỗng nhiên toát ra hồng mang. Hỏa diễm từ thân kiếm phóng ra ngoài gấp bội, giống như hỏa long đang giương nanh múa vuốt về phía bầu trời. Ngọn lửa kéo dài tới tận chục mét mới miễn cưỡng dừng lại, nhưng vẫn không cam lòng mà giãy dụa mấy khúc.
Chung quanh xôn xao, thanh âm sợ hãi vang lên.
Đường Nguyệt Hà cách mạo hiểm công hội cùng dong binh công hội cũng không xa. Nơi này tập trung phần lớn dong binh cùng người mạo hiểm đi lượn qua các võ phô, dược điếm cùng một vài cửa hàng. Người tới người đi làm cho nơi này tương đối phồn hoa. Xung đột của Hàn Phi cùng Võng Sâm vừa rồi gây chú ý cho không ít người. Cho nên tình cảnh hỏa long bay lên từ thân trọng kiếm trong tay Hàn Phi được rất nhiều người nhìn thấy trong mắt. Trong đó còn có một vài võ sĩ có thực lực không tồi.
Hỏa long trên thân kiếm cũng không có bay thẳng ra ngoài, đây đại biểu cho việc Hàn Phi chỉ dùng đấu khí để thôi phát ngọn lửa mà thôi, chứ không phải là phóng xuất ra đấu kỹ. Một thanh linh vũ khí cấp thanh đồng mà có lực lượng tăng phúc hỏa hệ đấu khi mạnh như vậy, Hàn Phi nói đương nhiên không phải chém gió rồi.
Mà những võ sĩ có nhãn lực cao minh càng thấy được Hàn Phi bất phàm, đồng thời một kiện linh vũ khí, những võ sĩ khác nhau lại càng thể hiện ra uy lực khác nhau.
Võng Sâm thuộc về hạng có nhãn lực tương đối cao minh, nếu không hắn cũng không thể ngồi ở vị trí này cho tới bây giờ. Lúc này sắc mặt hắn hơi đổi.
Hắn thật không ngờ, người cháu trai tới từ nông thôn của Hàn Thành Nghiệp lại có thực lực mạnh như vậy!
Hỏa long rít gào chợt biến mất không nhìn thấy tăm hơi. Hàn Phi thu hồi trọng kiếm nói với Võng Sâm bên cạnh rằng:
-Võng Sâm tiên sinh, nếu như ngươi thích, cái chuôi kiếm Sí Hỏa này bán cho ngươi 2000 đồng vàng.
-Đương nhiên, nếu như hiện tại không tiện, ta có thể đặt ở đây chờ ngươi một ngày.
Một thanh linh vũ khí cấp thanh đồng phổ thông cũng phải 2000 đồng vàng rồi. Cái chuôi Sí Hỏa trong tay Hàn Phi nếu chỉ cần có chút hiểu biết có thể bán ra được vài lần không ngừng. Nhưng giá cả như vậy quả thực là tặng cho Võng Sâm rồi.
Võng Sâm không phải ngu ngốc, hắn hoàn toàn hiểu Hàn Phi cũng không phải sợ mình. Mà nhìn cửa hàng của Hàn Thành Nghiệp nên mới cấp chỗ tốt cho mình như vậy.
Hắn còn nhìn thấy vài võ sĩ ở chung quanh đang có thần sắc tâm động, lúc này cười ha hả nói:
-Được! ông chủ Hàn, cháu ngoại của ngươi không tồi, đáng cho ta kết giao bằng hữu!
-Hai tháng tiền đó ngươi không cần phải giao ra, coi như là tiền đặt cọc là được rồi. Buổi trưa ta tới đưa tiền lấy kiếm.
-Không có vấn đề gì!
Hàn Thành Nghiệp vội vàng đáp ứng, thực sự bội phục Hàn Phi.
Hàn gia may mắn à! Trong lòng hắn không nhịn được mà phát ra tiếng cảm thán.
Đợi khi Võng Sâm đưa người đi khỏi, Hàn Phi nhìn đám võ sĩ náo nhiệt bên ngoài vẫn không có ý rời đi kia lớn tiếng nói rằng:
-Các vị, Hàn ký võ phô chúng ta hôm nay tiếp thu đơn hàng linh vũ khí cấp Thanh Đồng. Đảm bảo phẩm chất giống như Sí Hỏa vừa nãy. Trọng kiếm tiêu chuẩn, giá cả là 3500 đồng vàng. Chỉ giới hạn trong hỏa, phong, thổ, băng, lôi năm hệ. Một ngày chỉ nhận 10 đơn đặt hàng