Mục lục
Linh Vũ Cửu Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Là đệ nhất gia tộc của Minh Lam vương quốc, người thống trị trên danh nghĩa, Tô thị vương tộc tự nhiên có chỗ đặc thù khác mà các gia tộc khác không có được. Có thể thiết trí được một bãi cỏ vương gia trong sơn mạch Mỹ Ni Tư này là một chứng minh. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Mục trường Tô thị vương gia tọa lạc ngay ở ven hồ Kính Tú mỹ lệ, lối ra chỉ có ở mặt đông rừng rậm, trải qua mấy trăm năm vương thất kiến thiết ở đây, nơi này đã trở thành thảo nguyên trên vạn mẫu. Đây quả thực là một kỳ tích trên khu rừng rậm rạp ở sơn mạch Mỹ Ni Tư này.

Mỗi một năm đây đều là bản doanh của Vương Thất Thu Thú. Trên mặt cỏ xanh mơn mởn hiện lên vô số những trướng bồng cao lớn màu trắng, cờ xí của vương quốc cùng các gia tộc sừng sững trên trướng bồng, đón gió núi bay phất phới.

Từ trướng bồng đi qua một hàng rào chắn là khu nuôi dưỡng gia súc, bên trong có hơn một nghìn con tuấn mã. Các đó không xa còn có một tòa trang viên nguy nga tọa lạc dựa vào nước. Gió nhẹ từ mặt hồ Kính Tú màu lam thổi lên làm bay lên vạn điểm sáng bạc, đồng cỏ, núi non, hồ nước tất cả cộng lại tạo thành một bức tranh mỹ lệ không gì sánh được.

Thế nhưng khung cảnh đẹp nhất ở đây, hấp dẫn các võ sĩ thiếu niên nhất cũng không phải là cảnh vật chung quanh mà là hơn trăm thiếu nữ đang mặc quần dài quấn khăn che mặt cưỡi ngựa dạo chơi trên đồng cỏ dưới sự bảo vệ của các kỵ sĩ.

Tiếng cười của các nàng như hoàng oanh xuất cốc động lòng người, dáng người yểu điệu, dung nhan lộ ra một nửa xinh đẹp. Nữ nhi Tô thị vốn nổi tiếng xinh đẹp, quả thực là khối nam châm rất lớn thu hút ánh mắt của các thiếu niên.

Khác với mọi người, ánh mắt của Hàn Phi chỉ dừng trên người các thiếu nữ không quá vài giây. Lực chú ý của hắn rất nhanh chuyển lên trên bầu trời, trên đó có hơn mười thân ảnh đang giương cánh bay lượn.

Đó là Sư Thứu không kỵ! Hàn Phi lần đầu tiên nhìn thấy đội kỵ sĩ cực mạnh của vương tộc. Những sư thứu này đều có lông vũ màu đen, thân thể giống như hùng sư, cái đầu chim ưng kết hợp hoàn mỹ với nhau. Trên không khi chúng giương hai cánh thì dài chừng mười mét, kỵ sĩ mặc áo giáp ngồi trên lưng nó thoải mái xoay quanh chân trời.

Nghe đồn, lợi trảo màu đen của chúng có thể thoải mái mà xé rách một con trâu đực thành niên, có năng lực của một tam giai linh thú. Mà kỵ sĩ khống chế chúng nó đều là được tuyển từ trong tinh anh vương tộc đi ra, mỗi một danh kỵ sĩ đều có thực lực tứ giai hoặc ngũ giai.

Nhưng mà nuôi dưỡng cùng duy trì Sư Thứu Kỵ Sĩ tuyệt đối là tiêu hao kinh người không gì sánh được. Với vương quốc Minh Lam giàu có, vương gia cận vệ đoàn cung chỉ có một chi Sư Thứu tiểu đội tồn tại, chuyên môn phụ trách an toàn cho vương tộc.

Chân chính đưa Sư Thứ kỵ sĩ trở thành chiến lực mà nói chỉ sợ cũng chỉ có mấy cái đế quốc mà thôi.

Tại đông đảo các trướng bồng, mỗi một gia tộc đều có một khu vực sở hữu riêng của mình. Tất cả đồ dùng sinh hoạt đều được Tô thị an bài đầy đủ, ngay cả tôi tớ cũng không thiếu. Cho nên mọi người chỉ cần đi vào là được, Hàn Phi cùng tám võ sĩ thiếu niên khác ở chung trong một trướng bồng.

Bởi vì săn bắn chính thức ngày mai mới bắt đầu, bởi vậy ngày hôm nay chỉ là cho mọi người chuẩn bị thích ứng. Các nhân vật cao tầng trong gia tộc mang theo đội ngũ đi tới đây được mời tới trang viên vương gia tụ hội, mà đông đảo các võ sĩ thiếu niên tất cả đều được thả tự do, chỉ cần không gây sự là được.

Tình huống có nhiều đệ tử tinh anh các gia tộc tập trung một chỗ thế này có thể nói là cực kỳ hiếm thấy. Bọn họ đại đa số đều là hạng người tâm cao khí ngạo, là tiêu điểm cho mọi người trong gia tộc chú mục cho tới bây giờ. Lúc này càng muốn thắng lợi mang mỹ nhân về nhà, tự nhiên là không ai phục ai rồi.

Bởi vậy mà mạch nước ngầm trong doanh địa không khỏi ngấm ngầm khởi động. Tuy rằng biểu hiện ra ngoài bình thản, thế nhưng ánh mắt âm thầm khiêu khích là không thể tránh khỏi.

Quân cận vệ vương gia phụ trách an toàn hiển nhiên đã có chuẩn bị sớm, bọn họ từng đội một xen kẽ tuần tra trong doanh địa, ngăn cản những thiếu niên nhiệt huyết này lại.

Hàn Phi phát hiện ra Vân Phi Dương cùng đám đệ tử Vân gia đã từng là bại tướng của mình trong đó. Đối phương hướng về phía hắn nhìn bằng ánh mắt tàn bạo, Hàn Phi cũng chỉ cười ung dung, một mình chậm bước dạo chơi thưởng thức phong cảnh bên hồ.

Tô thị vương tộc trang viên mục trường này tuy rằng do con người kiến tạo nên thế nhưng người thiết kế xảo diệu ở chỗ là dung nhập đồng cỏ, mục trường còn có trang viên hòa vào thiên nhiên. Núi non thấp thoáng phản chiếu xuống mặt hồ, phảng phất làm cho người đi dạo như chìm đắm mình vào trong thế ngoại đào viên.

Hàn Phi chậm rãi đi dọc theo bờ hồ rời khỏi đại doanh náo nhiệt. Phía trước là một mảnh rừng thưa, một cây cổ thụ cao lớn mọc lên ở giữa, tán cây khổng lồ hầu như che chắn hết cả bầu trời, có mấy người dùng những sợi dây leo rủ xuống làm bàn đu, chỉ tiếc là không có người ngồi trên đó.

Thấy mấy cái bàn đu dây này, bản tính trẻ con của Hàn Phi nổi lên, hắn tiến tới tìm một chỗ ngồi đủ vững chắc, dừng một chút rồi ngồi lên.

Đặt mình trong phong cảnh như tranh vẽ, tâm tình của hắn cũng phiêu đãng theo đu dây. Toàn bộ tạp niệm rời xa khỏi đầu óc, cả người có một loại cảm giác lâng lâng khó tả.

Huyền môn sinh tử quyết tự nhiên vận chuyển lên, khiếu huyệt toàn thân mở ra, thiên địa nguyên khí hồn hậu không gì sánh được ở chung quanh không ngừng thu nạp vào trong cơ thể của Hàn Phi, tẩy rửa kinh mạch của hắn, đồng thời làm cho chân khí tràn đầy trong đan điền.

Cảm giác như vậy thật lâu đã không xuất hiện trên người Hàn Phi rồi. Kể từ lúc tới Tắc Ân, cả người Hàn Phi phảng phất như bị một sợi roi vô hình quấn lấy, tìm mọi biện pháp làm cho mình trở nên càng mạnh mẽ hơn, hầu như quên đi mất cảm giác vui vẻ trong cuộc sống.

Hàn Phi sợ hãi cả kinh, nhất thời mồ hôi đầm đìa cả người. Hắn bỗng nhiên phát hiện ra trong khoảng thời gian này mình dường như đã chậm rãi đi lạc lối trên con đường tu luyện võ đạo. Phải biết rằng tiến cảnh của Huyền môn sinh tử quyết không phải chỉ dựa vào khổ tu mà được. Lúc tới tứ trọng thiên rồi, lực lĩnh ngộ của bản thân đối với lực lượng thiên nhiên là trọng yếu nhất. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Cái này là bàn đu dây của ta!

Đang lúc Hàn Phi có chút lĩnh ngộ thì một thanh âm tức giận đột nhiên từ phía sau hắn truyền tới. Hàn Phi cả kinh, ai có thể vô thanh vô tức tiến tới phía sau mình như vậy?

Nhưng mà rất nhanh hắn lập tức bình thường trở lại, bởi vì vừa rồi hắn bị vây trong trạng thái tu luyện như đi vào cõi thần tiên vậy, có thể nói là hoàn toàn thả lỏng cảnh giác, bị người đơn giản tiếp cận cũng chẳng có gì lạ.

Hàn Phi nhìn lại, chỉ thấy phía sau vài mét, có một tiểu loly cưỡi trên một con ngựa nhỏ màu trắng, đang bĩu môi bất mãn nhìn mình.

Loly này đại khái chừng trên dưới mười tuổi, mặc một bộ quần áo công chúa màu phấn hồng, cái nơ bướm màu tím hồng buộc lên trên mái tóc dài, mắt to đen lúng liếng, khuôn mặt béo mập trắng hồng, hoàn toàn giống như một nhân vật từ trong thần thoại đi ra.

Mà con ngựa nhỏ của nàng hiển nhiên cũng không phải là mặt hàng phổ thông gì, cả người màu trắng như tuyết không chút tạp chất, hoàn toàn tản mát ra quang mang cực nhạt. Nhất là trên đầu con ngựa này có một cái sừng màu bạch ngân nho nhỏ.

Độc giác thú! Trong đầu Hàn Phi lập tức hiện lên một cái tên. Độc Giác Thú là một loại tam giai linh thú cực kỳ hi hữu, cũng là một trong số ít những loại linh thú con người có thể thuần dưỡng được. Nhưng mà theo truyền thuyết nó chỉ thích ở chung với những thiếu nữ có linh hồn thuần khiết. Trong rất nhiều điển tịch có ghi chép về nó, Hàn Phi cũng không một lần dùng chuyện cổ tích kỵ sĩ, ác long, công chúa cùng Độc Giác thú đưa hai muội muội của mình vào giấc ngủ.

Thật không ngờ ở nơi này, hắn có thể nhìn thấy Độc Giác thú, ừ, còn có một tiểu công chúa loly nữa chứ.

-Thực xin lỗi…

Hàn Phi nhảy từ trên bàn đu dây xuống đất buông tay nói rằng:

-Ta không biết cái này thuộc về ngươi, bây giờ trả lại cho ngươi là được!

-Bị ngươi ngồi qua rồi, ta mới không cần đấy!

Loly cau cái mũi nhỏ nói rằng.

Hàn Phi cười ha hả:

-Tiểu muội muội, muội tên gì?

Trên mặt loly nhất thời lộ ra vẻ cảnh giác:

-Không nói cho ngươi, ngươi muốn làm gì?

-Ta muốn xác nhận xem bàn đu dây này có đúng là thuộc về muội hay không?

Hàn Phi nghiêm trang nói rằng:

-Ta thấy trên mặt bàn có ghi Tô Ninh, vậy khẳng định muội tên là Tô Ninh rồi?

-Không phải!

Loly lớn tiếng phản bác nói:

-Ta tên là Tô Tiểu Tiểu, cái gì mà Tô Ninh, nhà của ta không có người tên thế này đâu!

-A! ~ Hàn Phi làm ra vẻ bừng tỉnh: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Thì ra tên của muội là Tiểu Tiểu hả, hiện giờ ta biết rồi, ha ha!

Lúc này loly mới phát hiện ra mình bị lừa, bị Hàn Phi đơn giả lừa biết tên mình, cô bé tức giận không nhịn được mà nắm chặt bàn tay.

-Được rồi, muội muội, ta phải đi về rồi, muội chậm rãi chơi đi!

Hàn Phi khoát tay áo nói với cô bé.

Loly này khẳng định là một tiểu công chúa của Tô thị, loại công chúa được nuông chiều từ bé thế này khẳng định là vô cùng phiền phức, dù cho tuổi tác của cô bé còn nhỏ thì Hàn Phi cũng không dám coi thường, mình đi trước cho an toàn còn hơn.

Thấy Hàn Phi vừa chiếm tiện nghi của mình lại muốn rời đi. Tô Tiểu Tiểu từ trên Độc Giác Thú nhảy xuống, ngăn cản lối đi của Hàn Phi tức giận nói rằng:

-Không được, ngươi không thể đi được!

Hàn Phi có chút buồn cười nhìn loly chỉ cao tới eo của hắn này:

-Vậy muội muốn thế nào?

-Ta muốn, ta muốn…

Suy nghĩ nửa ngày, Tô Tiểu Tiểu cũng không nghĩ ra được nguyên do gì, đơn giản dậm chân lớn tiếng nói rằng:

-Thôi được ngươi không thể đi, phải chơi với ta!

Thấy cô bé, Hàn Phi không khỏi nhớ tới hai muội muội của mình, vô cùng khả ái lại có một chút tùy hứng vì được nuông chiều như nhau. Thấy đối phương mở to hai mắt, đồng thời nước mắt như sắp chảy xuống tới nơi, trong lòng hắn không khỏi mềm nhũn, trực tiếp ngồi xuống đất nói rằng:

-Được, ta ở đây chơi với muội cũng được, có trò chơi rất hay, muội có thể cùng chơi với ta, nhưng mà phải nghe ta nói, không được giận nha!

Lúc nói những lời này, Hàn Phi cảm giác như mình là quái đại thúc đang cầm xâu kẹo lừa loly vậy, một loại cảm giác tà ác khá vui vẻ.

Nghe thấy chữ “chơi hay”, Tô Tiểu Tiểu nhất thời bị hấp dẫn, cô bé cố sức gật đầu.

Hàn Phi cười hắc hắc, hai tay lục lọi trong túi tiền của mình một chút, từ trong chiếc nhẫn nạp vật lấy ra một cái hộp gỗ tinh xảo đặt lên trên mặt đất.

Hắn mở nắp hộp, trong mắt loly lập tức tràn đầy màu sắc, viên thủy tinh tràn ngập màu sắc rất hấp dẫn:

-Đây là cái gì vậy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK