Thấy thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, Áo Lý Lỵ An Pháp Sư lạnh lùng hỏi:
- Có phải là có thuyền nào mất tích?
- Mấy chiếc?
Giọng Áo Lý Lỵ An Pháp Sư rất dễ nghe nhưng giọng điuệ khiến người ta khó chịu.
Hiển nhiên thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đã nghe quen, đáp ngay:
- Là số Nộ Đào, Lạc Đà, Dạ Phong, chúng ta đã mất liên lạc với họ.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư gật đầu, nói:
- Hiểu rồi.
Đôi pháp sí xanh chợt giương sau lưng Áo Lý Lỵ An Pháp Sư.
Pháp lực ngưng kết đôi cánh thủy hệ bao bọc thân thể yêu kiều của Áo Lý Lỵ An Pháp Sư vào trong, vỗ cánh tỏa ánh sáng rực rỡ. Trên biển mặt trời mới mọc, Pháp Sư cao giai này như thiên sứ màu xanh rớt xuống thế gian, xinh đẹp động lòng người. Nếu không phải khuôn mặt Áo Lý Lỵ An Pháp Sư lạnh băng thì đã làm bao nhiêu người si mê rồi.
Tuy Áo Lý Lỵ An Pháp Sư lạnh lùng nhưng đám thủy thủ, Võ Sĩ đứng trên sàn tàu nhìn muốn rớt tròng mắt. Đám thủy thủ, Võ Sĩ chưa nhìn đã thì nữ Pháp Sư Áo Lý Lỵ An Pháp Sư giương cánh bay lên trời, tăng tốc bay hướng nam, chớp mắt biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Khi Áo Lý Lỵ An Pháp Sư bay lên trời có liếc sơ Hàn Phi một cái, ánh mắt không chút cảm tình, không có ý định chào hỏi.
Trên con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng thì Hàn Phi, Áo Lý Lỵ An Pháp Sư là cùng đẳng cấp. Cái gọi là cùng thuyền chung sức, vốn nên quen biết nhau nhưng Áo Lý Lỵ An Pháp Sư ra vẻ không để Hàn Phi lọt vào mắt.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni lúng túng giải thích với Hàn Phi:
- Trừ hội trưởng của chúng ta ra Áo Lý Lỵ An Pháp Sư gần như không nói nhiều với ai.
- Tính tình của nàng như vậy đấy, trong đội tàu này chỉ ta là nói được một câu với nàng.
Hàn Phi gật đầu ra chiều thông cảm. Một loại gạo nuôi trăm loại người, qua ba kiếp tôi luyện, Hàn Phi đã dưỡng thành tính cách ngoài tròn trong vuông nhưng người khác không thể giống như hắn. Lại nói Áo Lý Lỵ An Pháp Sư có lý do để kiêu ngạo, đại sư trẻ tuổi như vậy thật là hiếm thấy.
Trên Cửu Thiên đại lục thì địa vị của linh Pháp Sư siêu nhiên nhưng dù là số lượng hay võ lực cá nhân, Pháp Sư luôn kém hơn Võ Sĩ một chút. Tuy nhiên, Pháp Sư có được năng lực rất nhiều Võ Sĩ không thể với tới. Ở mức độ nào đó có thể nói Pháp Sư là nền tảng của thế giới này, tầm quan trọng không cần nói cũng biết.
Hàn Phi kiềm không được hỏi:
- Nàng có thể tìm trở về con thuyền thất lạc sao?
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni khẳng định đáp:
- Chắc chắn được, chỉ cần không bị chìm thì sẽ tìm về được.
- Mỗi con thuyền có ấn ký linh pháp đặc biệt, Áo Lý Lỵ An Pháp Sư có thể dựa vào những ấn ký này tìm đến mục tiêu, dù cho trôi đến ngàn dặm cũng vậy.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni tràn đầy niềm tin không phải không có lý do. Chưa đến một canh giờ, một chiếc chiến thuyền ra ngoài tìm tòi đã phát tín hiệu trở về, tìm được hết thuyền thất lạc rồi, cũng có ba thủy thủ kỳ tích được cứu.
Đám thủy thủ, Võ Sĩ trên con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng phát ra tiếng reo hò sấm dậy. Đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành trong bão tố hiếm có này không bị tổn thất lớn lao, không có gì may mắn hơn điều này.
Lại chờ đợi mười mấy phút, ba chiếc thuyền thất lạc xuất hiện trên mặt biển phía xa, Áo Lý Lỵ An Pháp Sư quay trở về con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng.
Bất ngờ là số Nộ Đào, Lạc Đà, Dạ Phong không chỉ bình an trở về, trên đường bọn họ cứu hai chiếc thuyền nhỏ cứu sinh, trên thuyền có mười sáu thủy thủ, hành khách.
Có tin càng khiến người giật mình hơn, khi đội tàu trở về vị trí cũ thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni mới biết hai chiếc thuyền cứu sinh này không phải bị thả ra do chủ thuyền gặp bão bị chìm mà là gặp phải hải tặc.
thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni giật mình, lập tức ra lệnh đưa mấy thủy thủ được cứu đến con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, gã cần hỏi rõ tình hình.
Uy hiếp lớn nhất trong chuyến buôn vượt biển trừ khí hậu khó đoán ra chính là hải tặc hung ác, tham lam. Từ khi minh ước ngàn năm thành lập, buôn bán trên biển nổi lên thì thế lực hải tặc chưa từng biến mất.
Nam bắc đường ven biển đại lục mấy vạn dặm dài, vô số đảo lớn nhỏ, có rất nhiều thế lực hải tặc chiếm cứ bên trong. Bọn họ có lẽ là thủy thủ phạm tội, Mạo Hiểm Giả lưu lạc, có dã tâm hay là người trong hải tộc tổ thành dựa vào cướp bóc thương thuyền qua lại hoặc thu phí bảo hộ để sống. Hải tặc là vấn đề lớn làm các thương hội buôn vượt biển, các quốc gia ven bờ nhức đầu.
Tuy có nhiều quốc gia bao gồm Liệt Phong đế quốc, Hãn Hải đế quốc phái ra thủy sư bao vây tiễu trừ, hộ tống thuyền nhưng không thể nào nhổ hết khối ung nhọt này. Vì phạm vi một trăm hải lý mênh mông, thuyền đi trên biển rất dễ bị hải tặc chặn đường khiến buôn bán vượt biển tăng lớn sự nguy hiểm.
Vì bảo đảm an toàn, gần như tất cả thương thuyền, khách thuyền đều có chiến thuyền hộ tống. Đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành có bảy thương thuyền thì năm chiếc là chiến thuèn hộ vệ võ trang đầy đủ. Võ Sĩ trên chiến thuyền cộng lại hơn tám trăm người, thủy thủ số lượng gần bằng cỡ đó có thể tham gia chiến đấu, không như vậy thì không thể bảo vệ hàng hóa trên thuyền có giá trị ngàn vạn.
Tuy bản thân có lực lượng hùng mạnh nhưng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni không dám sơ sẩy, mục tiêu lớn như đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành là mẩu bánh đám hải tặc thích nhất. Tuy một, hai thế lực hải tặc không thể nuốt trôi nhưng chúng hợp tác cùng nhau hành động không phải việc hiếm.
Trong hành khách được cứu có nhiều quý tộc, phụ nữ, trong đó mấy vị có thân phận cao nhất được đưa lên con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng. Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đích thân tiếp đãi bọn họ ở phòng thuyền trưởng.
Gặp phải kiếp nạn, mấy quý tộc chưa hoàn hôn, liên tục uống mấy hớp trà nóng mới bình tĩnh lại.
Một trung niên quý tộc khí độ không tầm thường tay phải che ngực hành lễ với thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, cảm ơn nói:
- Tôn kính thuyền trưởng các hạ, cảm tạ người cứu viện, chúng ta đã lênh đênh trên biển ba ngày, nếu không gặp các ngươi thì chúng ta không biết làm sao.
Thì ra những quý tộc này là gia tộc quyền quý của Gia Đa vương quốc lần này bao một chiếc khách thuyền thêm một chiến thuyền hộ tống đi đường biển tới Hãn Hải đế quốc, không ngờ trên đường gặp hải tặc, nhờ có chiến thuyền liều mình yểm hộ bọn họ mới may mắn trốn thoát.