Tâm tình vui vẻ chợt lắng lại, vấn đề bây giờ lại bài ra trước mắt Hàn Phi.
Thân phận của Ngả Tát Khắc Sâm tuyệt đối không giống người bình thường, chết như thế này, như vậy Hàn Phi không thể lấy thân phận A Đức Tư trở về Cuồng Lan Tắc Yếu, mà vấn đề ở chỗ đến bây giờ Hàn Phi vẫn không rõ đội quân man tộc dùng phương thức gì tiến công vào Hồng Hà Tắc Yếu, chỉ duy nhất biết được đã âm mưu là rất lâu rồi, hành động rất lớn.
Làm sao đây? Nếu như thế này trở về thật sự có chút không cam lòng, mạo hiểm rất lớn lại không có được tình báo chân chính, sau khi trở về công lao đạt được cũng không cao, hơn nữa theo yêu cầu nhiệm vụ của hắn là ẩn núp trong ba tháng.
Đương nhiên hắn không thể thay đổi dung mạo để tiếp tục ẩn nấp, chỉ đổi thân phận càng không thể giải quyết được vấn đề của man tộc, nếu biết hành động của đoàn quân viễn chinh là ngày mốt triển khai, Yếu Tắc sẽ thực hành giới nghiêm quân quan, không có thân phận lý lịch chỉ sợ khu nam cũng không thể vào.
- Có phải ngươi đang do dự có nên trở về Cuồng Lan Yếu Tắc đúng không? Giọng của Dạ Võ Đế lại một lần nữa vang lên trong đầu hắn.
Mà giọng nói của nàng đối với Hàn Phi mà nói không khác gì âm thanh tự nhiên, liền vội vàng hỏi:
- Người có kiến nghị gì hay không? Đoàn quân của man tộc ngày mốt phải phát động công kích rồi, nhưng ta...
- Nhưng ngươi không biết kế hoạch hành động của bọn chúng đúng không? Dạ Võ Đế khẽ cười nói:
- Gọi một tiếng tỷ tỷ, ta sẽ nói cho ngươi biết!
Có lầm không? Hàn Phi thiếu chút nữa là phun ra máu, không nhịn nổi cười khổ nói:
- Dạ đại tỷ, Dạ tỷ tỷ, người không trêu chọc ta chứ.
Dạ Võ Đế cười nói:
- Được rồi, không giỡn với ngươi, nói thật, cái kế hoạch của man tộc này quả thật rất lớn gan, nếu không phải khảo vấn thần hồn của vu sư đó, thì ta cũng không ngờ tới.
Vì để chống lại Hồng Hà Yếu Tắc, trăm năm trước đế quốc Thái Thản ở phía bắc khe núi Hồng Hà xây dựng Hồng Hà Yếu Tắc, xem đây là cứ điểm không ngừng công kích Hồng Hà Yếu Tắc, chỉ là qua mấy chục năm huyết chiến cuối cùng cũng không thể công phá được bức tường thành của Hồng Hà Yếu Tắc.
Đế quốc Thái Thản tuyệt đối không bằng lòng con đường nam hạ trọng yếu thế này bị nhân tộc há hỏng, các tinh anh của man tộc vắt hết trí não, do đại vu sư cầm đầu đế quốc bí mật chế định kế hoạch khổng lồ này, một kế hoạch có thể làm thay đổi quốc gia man tộc và quốc gia nhân tộc.
Bọn họ đang xây dựng hơn trăm tòa tháp vu sư lớn nhỏ ở Cuồng Lan Yếu Tắc, những tháp vu sư này tiêu hao rất nhiều không chỉ là dùng để phòng chống tấn công của đội quân nhân tộc, trên thực tế đế quốc Quang Huy luôn lấy thế phòng thủ man tộc, bảo đảm ấm no mới có thể phái quân tấn công Cuồng Lan Yếu Tắc.
Ngoại trừ mấy người có hạn, ai cũng không biết trên thực thế hơn một trăm tháp vu sư cấu thành một pháp trận truyền tống cực lớn, phương pháp xây dựng nó truyền thừa từ thời thượng cổ, các vu sư đế quốc Thái Thản nghiên cứu cả trăm năm mới nắm bắt được một phần tri thức trong đó, vẫn trong tình hình chưa thông hiểu hết, vừa xây dựng pháp trận tháp vu sư vừa tiếp tục nghiên cứu.
Đến bây giờ, cuối cùng bọn họ cũng nắm được bí huyết của pháp trận truyền tống, vì vậy mới có đoàn quân Liệt Viêm viễn chinh vạn lý.
- Theo cách nói của Ngả Tát Khắc Sâm, tòa pháp trận truyền tống này một khi khai mở, có thể liên tục truyền tống ba lần, một lần ít nhất có thể truyền tống năm vạn người, mà vị trí trung tâm truyền tống chính là trung tâm quáng tràng của Yếu Tắc, Dạ Võ Đế ý vị thâm trường nói:
- Nếu ta thống suất man tộc, ta sẽ phái đoàn quân triển khai chính diện Hồng Hà Yếu Tắc dốc sức tấn công điên cuồng đại giới, tới thời khắc quan trọng, đột nhiên lực lượng của mười lăm vạn tinh nhuệ nhất truyền tống tới phía sau Hồng Hà Yếu Tắc, trước sau công kích...
Hàn Phi hít lấy một hơi thật sâu, nếu thật là như vậy, Hồng Hà Yếu Tắc sẽ bị đoàn quân man tộc đánh cho một trận tan nát, năng lực phòng ngực phía nam của Hồng Hà Yếu Tắc hoàn toàn không thể so với phía bắc.
- Có một vấn đề, bọn chúng làm sao xác định mục đích truyền tống là cái mình cần, Hàn Phi hỏi.
Đối với pháp thuật truyền tống trận từ thời thượng cổ lưu truyền tới nay, Hàn Phi hiểu được không nhiều, nhưng cũng biết truyền tống trận phân làm hai loại, một loại là truyền tống hai hướng, giữa hai tòa pháp trận cố định có thể truyền tống qua lại, một loại là truyền tống đơn hướng, mục đích truyền tống đơn hướng hoàn toàn là tùy cơ.
Mà ở phía nam Hồng Hà Yếu Tắc, trong lãnh thổ của đế quốc Quang Huy không thể tồn tại một tòa truyền tống trận nào khác.
Đoàn không kỵ của đoàn quân Liệt Viêm chuyên môn chấp hành nhiệm vụ này, hơn nữa Cuồng Lan Yếu Tắc vốn có lực lượng không kỵ, ở thời khắc quan trọng bọn họ có thể từ phía tây bạc nhược phòng ngự chiến thần sơn mạch tiến nhập vào trong quốc gia lãnh thổ của đế quốc Quang Huy, sau đó do các vu sư bố trí một điểm truyền tống tạm thời, Dạ Võ Đế nói:
- Bọn họ vì kế hoạch này chuẩn bị mấy chục năm, không tiết lộ cho bất cứ ai, ha ha...
Chuyện này quan hệ thật sự quá lớn! Hàn Phi hoàn toàn hiểu ý nghĩa của đế quốc Quang Huy đối với Hồng Hà Yếu Tắc, giả như Yếu Tắc thật sự vì vậy mà đình trệ, đế quốc tương lai sẽ sụp đổ.
- Ngươi không cân hoài nghi... Dạ Võ Đế chậm rãi nói:
- Ta sử dụng thần hồn của Ngả Tát Khắc Sâm luyện hồn thuật, lão không thể nói dối với ta được, hoàng tộc của đế quốc Quang Huy là tộc duệ của ta, ta không thể ngồi nhìn đế quốc gặp nạn!
Hàn Phi không hề do dự, lập tức từ trong chiếc nhẫn nạp vật lấy ra tin thần chi tức, đem kế hoạch của man tộc từ đầu chí cuối truyền cho quan bộ của đế quốc Quang Huy.
Sau khi truyền tin tức xong, Hàn Phi chuẩn bị trở về Hồng Hà Yếu Tắc, tiếp tục lưu lại Cuồng Lan Yếu Tắc đã không còn ý nghĩa, mà hắn cũng không muốn bỏ lỡ đại chiến của hai ngày sau.
Hít lấy một hơi thật sâu, chân khí trong khí hải nhanh chóng rót vào trong nguồn đấu khí chiến thần quang huy, vòng quang cầu bạch sắc chợt phóng to ra, sau khi hấp thụ một lượng lớn chân khí, kình khí lớn mạnh dũng động, trong nháy mắt vọt ra sau lưng hắn.
Phần phật!
Một đôi cánh lớn màu vàng bỗng nhiên mọc ra sau lung hắn, dưới sự chiếu sáng của ánh mặt trời quang huy vô cùng đẹp mắt, giống như đôi cánh của chiến thần vừa lạc xuống trần gian.
Hàn Phi bất thình lình vươn người bay lên không trung, đôi cánh sau lưng vừa dang ra, trong nháy mắt xông thẳng lên cao mấy chục thước, lấy tộc cực nhanh mà bay thẳng lên trời.
Lướt người cùng với những đám mây trắng, chiến thần sơn mạch rộng lớn vô cùng, mặc dù không phải là lần đầu tiên bay lên bầu trời, nhưng cảm giác bay lượn trên trời cao thế này chắc chắn làm say lòng người, Hàn Phi khống chế đôi cánh tăng tốc bay đi.
Lân đầu tiên được bay sau khi thăng lên võ sĩ thiên không, nguồn đấu khí chiến thần quang huy mà Dạ Võ Đế cho Hàn Phi chứa ba loại tài nghệ không giống nhau, lần lượt là đôi cánh chiến thần, hộ giáp chiến thần và kiếm của chiến thần, bây giờ là hắn đang dùng đôi cánh chiến thần.
So với phó cánh của thánh ban đầu, tốc độ bay của đôi cánh chiến thần không chỉ tăng gấp đôi, độ khó khống chế cũng tăng lớn rất nhiều, nhưng sau khi Hàn Phi quen thuộc, tốc độ của hắn quả thật có thể hình dung như tia điện chớp qua.
Để tránh gặp phải những phiền phức không cần thiết, Hàn Phi không trực tiếp bay thẳng về Cuồng Lan Yếu Tắc, mà bay về hướng tây bay một vòng lớn, để tránh tiến vào khu nam chính của hai bên, dù sao với tốc độ của hắn bây giờ, bay vòng hơn ngàn lý hoàn toàn cũng không thành vấn đề.
Chân khí hùng hồn trong cơ thể lưu chuyển vào trong đôi cánh, đồng thời từ trong không gian xung quanh không ngừng hấp thụ thiên tiên chân khí bổ sung vào chân khí tiêu hao, tuy tốc độ bổ sung không kịp sự tiêu hao của đôi cánh, nhưng đủ để duy trì trong thời gian dài, Hàn Phi trong lòng vui sướng huýt sáo.
Hàn Phi lao vùn vụt trên bầu trời xanh, trong phòng nghị sự của Hồng Hà Yếu Tắc, một cuộc hội nghị quân sư vừa mới bắt đầu, tham gia hội nghị đều là những nhân vật quan trọng của đoàn quân Yếu Tắc.
- Các vị đều đã thấy qua tin tức của Hàn Phi gửi về rồi chứ? Thượng tướng La Tạp Khắc quan chỉ huy tối cao chậm rãi nói:
- Các ngươi có cách gì, cứ nói!
Vân Vạn Khai phó đoàn quân của đoàn quân Huyết Sư chau mày, trầm giọng nói:
- La Tạp Tư đại nhân, sự việc này sự việc này thật sự khó mà tin nổi, nếu là thật, tình báo thế này chắc chắn là cơ mật tối cao, man tộc không thể tiết lộ ra, với thân phận võ sĩ ẩn núp của Hàn Phi, tình báo này hắn lấy từ đâu ra?
Bởi duyên cớ của Vân Ngạo Thiên, Vân Vạn Thiên có phản cảm đối với cái tên Hàn Phi, y cũng không ngờ Hàn Phi lại có thể lập được công trạng lớn như vậy, cơ hồ tỏ ý nghi ngờ.
Không thể không nói chất vấn của y không có lý do, nhưng Phượng Khinh Âm đang ngồi đối diện lại hừ lạnh một tiếng:
- Vân Vạn Khai tướng quân, chẳng lẽ ngươi quên rằng tình báo lần trước Hàn Phi đưa về, sự thực chứng minh tin tức của hắn là chính xác, đoàn quân Liệt Viêm đế quốc Thái Thản tiến vào Cuồng Lan Yếu Tắc.
- Lần trước chuẩn xác chưa chắc lần này cũng chuẩn xác, Vân Vạn Khai nghiêm mặt nói:
- Nói không chừng là âm mưu của man tộc, là man tộc cố ý để lộ ra để chúng ta rút lui!, nếu chúng ta phòng ngự bọ họ bất ngờ đánh úp lực lượng của chúng ta yếu đi, nói không chừng gây ra đại họa.
- Còn nữa, ta từ trước tới giờ chưa nghe nói qua truyền tống trận một lần có thể truyền tống được năm vạn người, man tộc có thật lớn mạnh vậy không?
Y vừa nói xong, trong phòng hội nghị lại bắt đầu vang lên âm thanh tranh luận “ong ong”, đối với tình báo của Hàn Phi lần này truyền về, không ít quan chỉ huy nửa tin nữa ngờ, thật là làm cho người ta có cảm giác khó tin.
Đang lúc này, một lão pháp sư áo bào tro bên cạnh thượng tướng La Lạp Tư ngập ngừng nói:
- Các vị, xin phép cho tôi nói một câu!
Giọng nói của vị lão pháp sư này không âm vang, nhưng khi lão vừa dứt lời, cả phòng nghị sự đều im lặng, tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía lão.
Đây là vì tên của lão gọi là Áo Đan Ni Nhĩ, là một pháp sư cấp cao của quân cảnh vệ Hồng Hà Yếu Tắc, trên tay áo lão có viền một sợi kim tuyến và và hai ngôi sao.
Giọng nói của lão phát ra, cho dù là thượng tướng La Tạp Tư cũng phải chăm chú lắng nghe.