Mục lục
Linh Vũ Cửu Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Phi bay qua tấm chắn linh pháp trận ở sát biên giới lôi đài, bay thẳng ra ngoài, rất nhiều người xem lúc này không khỏi ngửa đầu phát ra thanh âm sợ hãi!

-Thắng! ~ Hai tỷ muội nhà Đoan Mộc không khỏi cùng nhảy lên hưng phấn reo vang. Dựa theo quy tắc thi đấu lôi đài, nếu như rơi ra khỏi lôi đài là bị thua. Một kích của Đoan Mộc Hùng Võ làm cho các nàng thở ra một hơi thật dài, hai người đã hy vọng Hàn Phi rơi càng chật vật càng tốt!

Nhưng làm cho các nàng thất vọng chính là, Hàn Phi cũng không có bị rơi xuống mặt đất chật vật bất kham. Hắn lăng không lộn một vòng rồi vững vàng rơi xuống sàn lôi đài.

Làm cho hai tỷ muội Đoan Mộc càng cảm thấy kỳ quái hơn chính là, rõ ràng phe mình thắng lợi rồi, nhưng trưởng lão cùng các võ sĩ gia tộc bên cạnh mình cũng không ai lộ ra dáng cười tươi cả.

Nghi ngoặc của các nàng lập tức được giải đáp. Đoan Mộc Hùng Võ đứng trên lôi đài khuôn mặt có vẻ ảm đạm, chiến phủ trong tay hắn nặng nề rơi xuống mặt đất, lớn tiếng nói rằng:

-Ta thua!

-Đa tạ rồi!

Hàn Phi thi lễ khách khí nói rằng.

Dưới lôi đài, Đoan Mộc Minh Oánh cùng Đoan Mộc Minh Tâm hoàn toàn mơ hồ, các nàng rõ ràng nhìn thấy Hàn Phi bị rơi khỏi lôi đài, thế nào mà tộc huynh của mình lại nhận thua.

-Là Hùng Võ thua, nếu như không phải là tỷ thí mà chiến đấu chân chính….

Một trưởng lão ngồi bên cạnh giải thích rằng:

-Sợ rằng Hùng Võ đã sớm biến thành hai đoạn rồi, đối phương tối đa chỉ bị thương nhẹ, Hàn thị đệ tử, quả thực rất giỏi!

Song phương quyết đấu lúc cuối cùng có lẽ võ sĩ đê giai bình thường không có thể nhìn ra được ảo diệu trong đó. Cao giai võ sĩ đương nhiên không như thế, Hàn Phi một kiếm đầu tiên đã chém trúng mục tiêu là Đoan Mộc Hùng Võ đồng thời bài trừ đi hộ giáp đấu khí. Nếu như không phải hắn thu tay lại đúng lúc, sợ rằng Đoan Mộc Hùng Võ đã bị chia làm hai rồi. Một kích phản kích của Đoan Mộc Hùng Võ tới sau dù sao cũng kém một chút, thắng bại là không thể nghi ngờ rồi.

Trưởng lão này chính là một trong những nhân vật cao tầng phản đối đám hỏi của Đoan Mộc gia tộc. Hắn rất kỳ vọng vào Đoan Mộc Hùng Võ, thế nhưng thật không ngờ lại thất bại rồi.

Mà tiếng hoan hô của đệ tử Hàn thị vang lên như sấm, mặc kệ bọn họ bình thường có mâu thuẫn hay không với Hàn Phi, nhìn hắn thuận mắt hay không, nhưng giờ phút này tất cả mọi người đều chung vinh nhục. Thắng lợi của Hàn Phi cũng là thắng lợi của bọn họ!

Hàn Vệ thở phào nhẹ nhõm, tính tình hắn rất trầm ổn, nhưng cũng không nhịn được mà nắm chặt tay mình lại, trận thắng lợi này phi thường quan trọng.

Đoan Mộc Hùng Võ lúc xuống đài, Hàn Phi vẫn đứng trên lôi đài, hướng về phía đệ tử Đoan Mộc gia tộc, cao giọng nói rằng:

-Xin mời tiếp tục chỉ giáo!

Chiến thắng tiếp chiến sao? Đệ tử võ sĩ Đoan Mộc gia tộc nghe thấy nhất thời ồ lên. Hàn Phi đảo chủ thành khách, từ công lôi đài biến thành thủ lôi đài, cũng biểu hiện ra hắn rất tự tin với thực lực của mình. Hơn nữa khiêu chiến đệ tử Đoan Mộc gia tộc không chút che dấu!

Trên quảng trường lần thứ hai vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt, mặc kệ thân phận là gì, võ sĩ vũ dũng ở nơi nào cũng được người ta tôn kính.

Sau một khắc, tiếng vỗ tay càng trở nên nhiệt liệt hơn. Trong đám hỗn loạn thậm chí còn có tiếng thiếu nữ hét chói tai, võ sĩ Đoan Mộc ứng chiến đã lên đài rồi.

Mà chính là do võ sĩ này xuất hiện mà làm cho bầu không khí của thi đấu lôi đài đón dâu đạt tới trạng thái đỉnh điểm.

Một thân trang phục võ sĩ màu trắng, mái tóc dài màu đen, vẻ mặt anh tuấn làm người khác phải ghen tị, đôi mắt phượng như của nữ nhân, đôi môi mỏng hơi nở nụ cười tự ngạo. Hắn ngạo nghễ lên trên lôi đài, phảng phất như là nhân vật tới từ truyền thuyết vậy.

Từ khi đi tới Cửu Thiên đại lục này một thời gian cũng không phải ngắn, Hàn Phi còn chưa từng thấy một nam tử nào có dung mạo ngoại hình vượt được võ sĩ áo trắng trước mặt mình đây. Người trước mặt này tự như một siêu sao điện ảnh vậy. Hạ Thiên Nhai, Thụy Bác trước mặt hắn cũng chỉ đáng xách dép cho hắn, cho nên những thiếu nữ dưới đài thét lên chói tai cũng là chuyện dễ hiểu mà thôi.

-Đoan Mộc Ngạo Thiên!

Có người lớn tiếng hô lên cái tên võ sĩ này!

-Ngươi rất mạnh đi!

Đoan Mộc Ngạo Thiên! Hàn Phi đã nghe nói qua cái tên này, trước khi tỷ thí bắt đầu.

Đoan Mộc Ngạo Thiên là đệ nhất cao thủ trong võ đường Đoan Mộc gia tộc. Tuy rằng hắn mới hai mươi ba tuổi, thế nhưng đã có thực lực đại địa võ sĩ đỉnh cấp rồi. Kiếm kỹ của hắn mạnh danh chấn Vọng Hải Thành. Có người nói rất có thể hắn sẽ đột phá Hải Dương võ sĩ trước 25 tuổi, cũng là một trong những nhân vật trẻ tuổi trong Đoan Mộc gia tộc có thể lĩnh quân được.

Hắn sở dĩ được Hàn Thiên Lệ đặc biệt quan tâm mà dặn dò mọi người trước bởi vì kỳ thật lực lượng của hắn không chỉ siêu quần, mà lần tỉ võ lôi đài đón dâu lần này chính Đoan Mộc Ngạo Thiên đưa ra yêu cầu như vậy. Theo cách nói của hắn, muốn lấy đi Đoan Mộc Minh Nguyệt, đầu tiên phải đè được kiếm trong tay hắn xuống đã!

-Ngươi rất mạnh!

Đoan Mộc Ngạo Thiên nhìn Hàn Phi, đôi mắt đen kịt của hắn phát ra một cỗ ý tứ hàm xúc kiêu ngạo vô cùng:

-Nhưng mà, thắng lợi của ngươi phải dừng ở đây rồi!

-Thắng lợi không phải là dùng miệng thổi ra!

Hàn Phi nhàn nhạt trả lời:

-Mong muốn kiếm của ngươi sẽ không làm ta thất vọng!

Đối với với người cao ngạo, biện pháp tốt nhất chính là mình phải cuồng ngạo hơn cả hắn. Nghe được ngôn ngữ có ý tứ trào phúng của Hàn Phi, Đoan Mộc Ngạo Thiên bỗng nhiên co rút con ngươi lại, sẵng giọng một cái, sát khí bỗng nhiên tuôn ra. Cả người hắn giống như một thanh tuyệt thế danh kiếm vừa được rút ra khỏi vỏ vậy, sắc bén không gì sánh được!

Khoảng cách hơn mười thước, Hàn Phi hoàn toàn có thể cảm nhận được sát khí từ người đối phương bạo phát ra. Trên miệng của hắn nổi lên một nụ cười nhàn nhạt.

-Đánh bại Đoan Mộc Ngạo Thiên, trận lôi đài này thắng hơn phân nửa!

Hàn Thiên Lệ đã từng nói qua cho mọi người, mà Hàn Phi chính là người được chỉ định để đói phó với với Đoan Mộc Ngạo Thiên.

Không thể nghi ngờ, Đoan Mộc Ngạo Thiên là người mạnh nhất trong đám đệ tử Đoan Mộc gia tộc. Có người nói kiếm kỹ của hắn không hề thua kém mấy đạo sư cao giai của Đoan Mộc võ đường, còn chưa từng nghe thấy có võ sĩ cùng giai nào có thể đánh bại hắn trong quyết đấu cả.

Ngày hôm nay lịch sử này phải sửa lại rồi! Hàn Phi yên lặng nói trong lòng mình những lời như vậy. Chiến ý cũng yên lặng bộc phát ra trong lòng. Đấu khí hùng hậu trong kinh mạch tức tốc lưu chuyển, làm cho tay của hắn có chút phát nóng lên.

Không cần phải tự giới thiệu khách sáo, song phương trực tiếp nhận vũ khí từ tay võ sĩ trọng tài. Làm cho mọi người xem chung quanh cảm thấy ngoài ý muốn chính là Hàn Phi không ngờ bỏ qua trọng kiếm mà hắn vừa dùng để dành chiến thắng trước Đoan Mộc Hùng Võ. Mà thay vào đó là sử dụng tam chỉ khoái kiếm giống như Đoan Mộc Ngạo Thiên.

Điều này làm cho các võ sĩ cùng đạo sư Hàn thị bao gồm của Hàn Thiên Lệ trong đó đều cảm thấy ngạc nhiên. Bởi vì Đoan Mộc Ngạo Thiên xuất sắc nhất chính là kiếm kỹ, đồng thời cũng là đại biểu của đấu tốc lưu Đoan Mộc gia tộc. Đối phó với hắn hẳn phải dùng phương pháp ổn nhất chính là chiến thuật phòng ngự phản kích mới là tuyển chọn thích hợp. Tuyển chọn khoái kiếm chẳng lẽ nào muốn công kích đôi công, đây chẳng phải là ý nguyện của Đoan Mộc Ngạo Thiên sao? Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Mà vài tên trưởng lão của Đoan Mộc gia tộc lúc Đoan Mộc Ngạo Thiên lên đài mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc thấy Hàn Phi tuyển chọn khoái kiếm càng lộ ra vẻ tươi cười. Thực lực của Đoan Mộc Ngạo Thiên bọn họ rất rõ ràng, trận đấu thứ tám này có thể vững vàng dành chiến thắng rồi, cũng khóa lại nhuệ khí của Hàn thị.

Đối với tuyển chọn của Hàn Phi, Đoan Mộc Ngạo Thiên chỉ cười lạnh một tiếng, cầm kiếm dựng thẳng trước ngực. Tay trái búng lên thân kiếm màu bạc.

Kiếm kêu thanh minh, gió thổi qua mái tóc đen của hắn, quả nhiên rất giống ngọc thụ lâm phong. Tiếng thét chói tai dưới đài chỉ tăng không giảm.

Trọng tài võ sĩ vừa rời đi, quyết đấu chính thức bắt đầu!

Đoan Mộc Ngạo Thiên không giống như các võ sĩ đấu tốc lưu khác là giành trước phát động tiến công. Hắn đứng một chỗ cầm kiếm chỉ xéo lên trời, nhìn Hàn Phi, ánh mắt mang theo một chút vẻ màu mè:

-Ta cũng mong muốn kiếm của ngươi đừng làm ta thất vọng, bằng không trận đấu này không thú vị rồi!

Chung quanh thân thể hắn chợt gợn sóng màu lam giống như sóng nước vậy, những sóng nước này biến hình thành một hung khải màu lam. Phúc giáp, bảo vệ tay, mũ giáp được hình thành cấu thành nên đấu khí hộ giáp. Chúng nó kết hợp hoàn mỹ với nhau, bảo vệ những vị trí yếu hại của Đoan Mộc Ngạo Thiên, càng làm cho hắn tăng thêm vài phần uy thế của võ sĩ cao giai!

Thủy Chi Hộ Giáp! Đoan Mộc Ngạo Thiên chính là băng thủy song tu, thủy hệ đấu khí trên phương diện phòng ngự không mạnh bằng thổ hệ hay kim hệ, thế nhưng dẻo dai mười phần. Đồng thời nó có năng lực chữa trị rất nhanh, rất khó đối phó.

Đồng thời với quá trình hình thành hộ giáp, trường kiếm trong tay Đoan Mộc Ngạo Thiên lộ ra quang mang nhàn nhạt. Nhiệt độ chung quanh liền giảm xuống, dĩ nhiên có hoa tuyết tung bay, trên thân kiếm ngưng kết ra một tầng sương lạnh!

Mà Bàn Thạch Hộ Giáp của Hàn Phi mới chỉ phóng ra ngoài được phân nửa thì ngừng lại, tuy rằng cũng thành hình, thế nhưng độ dày so với thời toàn thịnh ít đi phân nửa, đương nhiên phòng ngự cũng yếu đi nhiều.

Đấu khí hộ giáp cũng là một loại đấu kỹ, đồng dạng cũng phải cần đấu khí chi trì. Trình độ mạnh yếu của đấu khí là một trong những nhân tố quyết định lực phòng ngự của hộ giáp.

Trong mắt những người khác, hộ giáp của Hàn Phi suy yếu, đơn giản muốn lưu lại lực lượng nhiều hơn để tiến hành so đấu với Đoan Mộc Ngạo Thiên. Đồng thời trạng thái suy yếu của Bàn thạch hộ giáp cũng không hoàn toàn là trói buộc, bởi vì nó có thể tăng tốc độ công kích cùng hành động.

Hàn Phi thật ra là muốn so tài kiếm kỹ với Đoan Mộc Ngạo Thiên! Đây là cái nhìn chung của hầu hết mọi người ở đây. Nhưng mà người xem trọng hắn thực ra lại không có mấy. Bởi vì một hồi chiến đấu vừa rồi, Hàn Phi bày ra thực lực đấu khí cùng đấu kỹ của hắn. Bỏ qua sở trường dùng sở đoản đi đối phó với người khác, đây không phải là một việc làm lý trí của một võ sĩ.

Hàn Thiên Lệ ngồi bên cạnh lôi đài quan chiến nhìn Hàn Bích Tuyền một chút, trong mắt hắn toát ra vẻ nghi hoặc.

Đấu kỹ cùng vũ kỹ trong gia tộc võ các chỉ cần thỏa mãn điều kiện, bất luận một đệ tử nào cũng có thể mua. Cho nên rất nhiều thời gian đạo sư cũng không thể lý giải hoàn toàn thực lực của đám đệ tử được. Tuy rằng Hàn Thiên Lệ chỉ điểm cho Hàn Phi không ít, thế nhưng cũng không rõ được khả năng kiếm kỹ của hắn thế nào.

Mà trong võ đường, Hàn Phi cùng Hàn Bích Tuyền có quan hệ tốt nhất. Nhưng mà Hàn Bích Tuyền cũng không biết hơn Hàn Thiên Lệ là mấy, vì vậy lắc đầu nói:

-Ta cũng không biết thực lực kiếm kỹ của Hàn Phi ra làm sao. Nhưng mà ta tin tưởng hắn, chúng ta cũng không cần phải lo lắng gì!

Hàn Thiên Lệ gật đầu, hắn đối với Hàn Phi cũng rất có tự tin, làm một Hải Dương võ sĩ, có đôi khi ngay cả hắn cũng không thể nhìn ra Hàn Phi ẩn tàng bao nhiêu thực lực.

Tiếng hoan hô chung quanh bỗng nhiên tăng lên nhiều, chiến đấu của hai bên đã bộc phát!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK