Nghe Dustin kể hắn và Mark đánh cược với nhau, một tuần chống đẩy 5000 cái, tính ra mỗi ngày phải chống đẩy hơn 700 cái, vậy mà Mark cũng chơi, mỗi ngày định ra kế hoạch nghiêm ngặt, cố định thời gian dừng lại là chổng đẩy mấy chục cái, có lúc đang họp hay là ăn cơm, chống đẩy xong mới tiếp tục, một tuần sau liền thắng cuộc thật.
( * Chống đẩy 700 cái / ngày? Chả biết tác giả có type thừa 1 số 0 không?)
Bây giờ Tô Xán thấy mình như đang đánh cuộc với Mark vậy, thời gian phân chia chặt không kém gì cả, thời gian qua chỉ có duy nhất một lần làm chuyện khác là tới ăn cơm cùng với ông bà ngoại Đường Vũ, từ bữa cơm này có thể nói y đã được nhà Đường Vũ tiếp nhận thực sự rồi.
Tô Xán nhận được điện thoại của Kiều Thụ Hâm, giọng hắn phấn khích vô cùng:
- Ở khu có gọi điện tới, nói ngày mai một số lãnh đạo tới cùng ĐTH... Đúng, tất nhiên không nói là vì chúng ta, mà vì tòa nhà Mỹ La, nhưng chuyên môn dặn chúng ta cần chuẩn bị đón tiếp, đây là tin tức phấn chấn, cậu không ở đây để thấy nhân viên bàn luận xôn xao, sĩ khí mọi người rất cao, giám đốc Lâm cũng gọi điện tới... Dù sao mai nhất định cậu phải tới đấy.
- Phó bí thư thành ủy Liễu Trường Thăng được trưởng phòng tuyên truyền thành ủy Lữ Mai, bí thư uy ủy khu Từ Hối Vương Đỏa, trưởng ban tuyên truyền khu Trương Trác Bân cùng người phụ trách công đoàn tới thị sát tòa nhà Mỹ La, khu Mỹ La... Tới thăm một số tổng bộ các công ty đặt trụ sở trong khu nhà Mỹ La...
Đó là tin tức được đưa lên ĐTH Thượng Hải cùng rất nhiều báo chí.
Được Liễu Trường Thăng tới thăm không chỉ có các công ty cự đầu xếp trong top 500 thế giới, làm người ta trố mặt hơn cả là công ty mới thành lập chưa lâu, Facebook Trung Quốc.
Liễu Trường Thăng còn tặng cho Facebook TQ bốn chữ đầy phân lượng khiến người ta phải suy nghĩ, là "rất có tương lai."
Nhưng Tô Xán không phải nghĩ gì, chỉ vui vẻ tiếp nhận, khỏi nói cũng biết là do ông bà ngoại Đường Vũ ra tay, người thúc đẩy là Đường Vũ.
………..
Thi cuối kỳ với bất kỳ sinh viên đại học nào mà nói cũng là chuyện tàn khốc, nghĩ mà xem lột cả một lớp da mới vươn tới được đại học, đang đầy lòng khao khát hưởng thụ cuộc đời ngựa hoang vô chính phủ không bị bất kỳ ai quản thức, đi tới các trường khác tán gái, tham dự các hoạt động xã hội sôi nổi, ngồi quán cà phê hưởng thụ chút phong cách tiểu tư sản... Nhưng cái trạng thái dưới gầm trời này ông đây vô địch cuối cùng đều bị kỳ thi cuối kỳ đập nát hết.
Cho dù sinh viên năm thứ tư luyện Vô Cảm Thần Công tới mức cảnh giới đăng phong tạo cực, ăn cơm ở nhà ăn thấy con gián trong nồi cơm vẫn có thể thản nhiên búng nó ra khỏi nồi, sau đó xới cơm ăn tiếp cũng không thể dửng dưng trước kỳ thi, vẫn phải chạy quan hệ với giáo viên, ăn nói nhũn nhặn tránh tấm bằng kiếm cơm của mình có vết đen không xóa nổi.
Người ta có thể đội sương đạp tuyết vượt qua bốn năm, cho dù nhếch nhác thảm hại thế nào, nhưng cái bằng thì phải sáng chói lọi.
Các môn thi tiết hành liên tục, không chỉ lao động chân tay, mà lao động trí óc cũng hao thể lực không kém, cho nên mỗi tối ăn cơm rất ngon, nếu ăn của người khác ăn càng ngon hơn.
Tô Xán cũng đang tham gia cuộc chiến đó, nhưng chưa tới tầm thánh chiến, chỉ là đấu tranh để học kỳ sau đỡ phải nộp thêm tiền học lại mà thôi, đồng thời chiếu cố tới sự nghiệp mới bắt đầu còn chưa vững chắc của mình, chạy qua chạy lại, cảm thấy quần của mình long lỏng rồi.
Facebook TQ sau khi tổ chức tuyển dụng, danh tiếng trong ĐH Thượng Hải càng vang vọng, đặt biệt khi được Liễu Trường Thắng tới thăm càng lên đỉnh sóng.
Thậm chí Liễu Trường Thăng "thân thiết" trò chuyện với Tô Xán, hình ảnh Tô Xán liên tục xuất hiện trên truyền thông Thượng Hải, trước kia thông tin thuộc diện "theo nguồn đáng tin cậy" là chính, số người thực sự biết tới Tô Xán ngoài ĐH Thượng Hải là số ít, giờ thì không cần thiết có bất kỳ xác nhận nào nữa.
Các ngóc nghách trong trường bàn tán sôi nổi về Facebook TQ, chủ đề liên quan tới Tô Xán vốn thành nhàm trong trường, người ta gặp y không còn vô vập như ban đầu nữa, bây giờ Tô Xán lần nữa được hâm nóng, đi tới đâu cũng được chào hỏi.
Facebook TQ ở Thượng Hải sau một đêm xuất hiện trên khắp mặt báo, đám ăn chực chuyên nghiệp Vương Đông Kiện gần đây chủ đề thảo luận luôn là " Cái quán đồ nướng hải sản ở cổng tây ấy, lần nào đi qua cũng thèm, chả biết bao giờ mới được ăn một bữa...", " Hôm qua thằng bạn cùng phòng được người ta mới tới Bách Vị Cư, nghe miêu tả mà ứa nước miếng, nếu ai đó mời mình tới đó nhỉ "," Cái quán Italia trong trường gần đây nhiều MM lắm, tiếc là không đủ tiền ăn."
Không chịu nổi quấy nhiễu Tô Xán đành hét to:
- Được rồi thi xong tôi mời khách, chọn chỗ tùy thích.
Rốt cuộc đã thi xong môn cuối cùng, rời khỏi phòng thi, Tô Xán vươn mình, đá chân làm mấy động tác thể dụng, lắng nghe xương khớp vang lên tiếng răng rắc khoan khoái, mặc kệ kết quả thi thế nào, ít nhất trong 2 tháng nữa không cần phải lo nghĩ về nó nữa rồi.
- Tô Xán, làm bài tốt không?
- Tô Xán, nghỉ hè định làm gì thế?
- Tô Xán, trông phấn chấn thế, sắp đi gặp Đường Vũ à?
- Có kế hoạch gì cho kỳ nghỉ chưa? Muốn tham gia với chúng tôi không?
Dọc đường đi, Tô Xán bị nhấn chìm bởi tiếng chào hỏi của đủ người quen lẫn người lạ, càng về tới gần KTX thì tình hình càng nghiêm trọng, nhưng làm người của công chúng một thời gian, y cũng thích ứng rồi, ai chào mình khẽ mỉm cười gật đầu một cái rất phong độ.
Về tới phòng 602, đám Lý Hàn cũng đã thi xong có mặt đầy đủ, dù sao họ không bị trì hoãn trên đường như Tô Xán.
Lý Hàn đang than thở bài thi vừa rồi làm không tốt thì thấy Tô Xán tay bóp cằm, mày nhíu chặt đi vào, không biết nghĩ gì mà mất tập trung, suýt nữa va vào cửa, vội hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
Trương Tiểu Kiều và Tiêu Húc cũng nhìn sang, trông khuôn mặt Tô Xán, không phải lo về điểm thi, mà giống triết gia vướng mắt vì câu hỏi lớn trong đời.
- Ừ, chuyện này làm tôi nghĩ mãi.
Tô Xán mày vẫn chưa giãn ra:
- Sao chưa bao giờ có một nữ sinh xinh đẹp nào sống chết đòi tôi ký tên nhỉ? Ý tôi nói là trừ thành viên trong clb fan hâm mộ của tôi ấy, đúng là chưa bao giờ có cô gái nào nhờ tôi ký tên luôn, các cậu có thấy lạ không?
Ba tên nhìn nhau không nói một lời, sau đó Lý Hàn nhận cái chăn do Trương Tiểu Kiều, không cần hỏi một câu cũng biết dụng ý, chùm ngay lên đầu Tô Xán, rồi xông lên đấm đá túi bụi.
- Dừng dừng tay.
Tô Xán trong chăn la oai oái, cố gắng che chắn vị trí trọng yếu:
- Tôi chỉ hỏi một câu thôi mà?
- Hỏi như thế ăn đòn là phải.
Lý Hàn chưa hết hậm hực bồi cú cuối vào mông Tô Xán.
Hỏi thế không phải khoe khoang trần trụi sao, nếu không phải lát nữa Tô Xán chủ chi cho bữa liên hoan thì đoán chừng Tô Xán bị đánh cho nằm bẹp giường rồi.
Chừng 15 phút sau, mọi người tập hợp ở cổng KTX số 13, lần này Tô Xán mời khách cho nên bất kể là quen biết, hay là bạn của bạn, chỉ cần biết tin là kéo tới.
Phía trước là đám bạn cùng phòng của Đường Vũ, còn mấy cô gái Tô Xán biết mặt nhưng không biết tên, bên cạnh là đám Lý Hàn, cả phòng Vương Đông Kiện, nhìn thấy nhóm mỹ nữ thì mắt như muốn lồi ra.
Đại quân gần 20 người rầm rộ kéo ra quán thịt dê nướng ở ngoài cổng trường.