Ngồi ở ghế sau xe, Tiếu Tẫn Nghiêm ôm lấy eo Diệp Mạc, ôn nhu mở miệng nói, còn Diệp Mạc, thì hiển nhiên không nghe thấy Tiếu Tẫn Nghiêm nói gì, tiếp tục đăm chiêu nhìn ra bên ngoài cửa xe, giống như đang nhớ lại chuyện gì đó, trong ánh mắt xa xăm lộ ra một tia bi hoài, khiến Tiếu Tẫn Nghiêm nhìn thấy vô cùng đau lòng.
Cánh tay Tiếu Tẫn Nghiêm nhẹ nhàng khoác qua vai Diệp Mạc, để đầu Diệp Mạc tựa lên ngực mình, lần thứ hai nhẹ nhàng ôn nhu nói “Có phải em bị thằng tiểu quỷ ở nhà quậy phá làm cho phiền lòng không, không sao, đợi anh về anh sẽ dạy dỗ tụi nói.” (“Tụi con có làm gì đâu QAQ” Tiểu Diệp Tử + Tiểu Phong said =))))
“Lão Tiếu” Diệp Mạc nhẹ nhàng kêu một tiếng, mi tâm hơi nhíu “Người hôm nay anh đàm phán hợp tác là ai?”
Tiếu Tẫn Nghiêm sững sờ, hắn cho rằng Diệp Mạc đã biết chuyện gì rồi, vội vã hạ giọng nói “Sao đột nhiên em lại có hứng thú với chuyện này vậy?” Tiếu Tẫn Nghiêm cũng không muốn nói cho Diệp Mạc biết, đối tượng hắn trao đổi hợp tác lần này là gia chủ đương nhiệm của Lạc gia tộc, Lạc Tần Thiên.
Mặc dù trong lòng Tiếu Tẫn Nghiêm biết rõ người hiện tại Diệp Mạc yêu là hắn, nhưng hắn vẫn lo sợ, lo sợ Diệp Mạc đột nhiên muốn đi gặp Lạc Tần Thiên, dù sao thì Lạc Tần Thiên, cũng là mối tình đầu của Diệp Mạc.
Kết hôn lâu như vậy, nhưng Tiếu Tẫn Nghiêm giống như ngày càng yêu thích, ngày càng sủng ái Diệp Mạc, nhưng hắn lại cho Diệp Mạc đối với tình yêu của hắn bắt đầu bước vào giai đoạn mệt mỏi nhàm chán, bởi vì khi người ta đã quá quen thuộc với điều gì đó thì sẽ khiến người ta nhàm chán muốn theo đuổi những thứ mới mẻ hơn. Hiện tại đột nhiên lại nắm quyền hành cao nhất trong Lạc gia tộc, thậm chí lại còn có thêm thân phận là lão đại Nanh Bang hung hăng quay lại, Tiếu Tẫn Nghiêm thực có chút lo lắng, Diệp Mạc sẽ lại động tình đối với Lạc Tần Thiên.
Kỳ thực thì Tiếu Tẫn Nghiêm cũng không lo lắng về Lạc Tần Thiên, bởi vì hắn biết Lạc Tần Thiên đã phẫu thuật tẩy não, những ký ức về hắn ta với Diệp Mạc, hắn ta đã sớm quên sạch sẽ, Tiếu Tẫn Nghiêm tự nhiên cũng không muốn để Lạc Tần Thiên ở trong mắt, hắn quyền cao thế lớn, cho dù có là một Lạc gia tộc cùng Nanh Bang đi chăng nữa cũng không tạo được bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn, điều hắn quan tâm nhất chính là, Mạc Mạc nhà hắn bây giờ có còn lưu luyến gì đối với Lạc Tần Thiên hay không?
“Lão Tiếu, em nhìn thấy Tần Thiên” Diệp Mạc rũ mi mắt, nhớ đến ánh mắt lạnh nhạt hờ hững của Lạc Tần Thiên khi bước lướt qua mình, trong lòng không khỏi một trận đau buồn, anh ấy có phải rất hận cậu không? Có phải là tâm vẫn còn ôm hận vì lúc trước cậu đã lựa chọn Tiếu Tẫn Nghiêm mà rời xa anh ấy hay không? Cho nên anh ấy mới không thèm nhìn cậu như vậy?
Tiếu Tẫn Nghiêm không dám nói tiếp, hai tay ôm lấy Diệp Mạc, cằm nhẹ nhàng tựa trên mái tóc mềm mại của Diệp Mạc, trong lòng thì đang suy nghĩ, không biết lúc Mạc Mạc nhà mình gặp lại Lạc Tần Thiên, hai người đã nói gì rồi.
“Hay là em nhận nhầm người nhỉ?” Diệp Mạc đột nhiên ngẩng đầu lên, tự an ủi mình nói “Nếu như là Tần Thiên, anh ấy không thể không để ý đến em.”
“Chắc chắn Mạc Mạc nhận lộn người rồi!” Tiếu Tẫn Nghiêm vội vàng nói, trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm một cái “Nếu anh mà là hắn, anh nhìn thấy em, nhất định sẽ chào hỏi em liền.”
“Có thật không?” Diệp Mạc hiện tại luôn luôn hoàn toàn tin tưởng tuyệt đối vào Tiếu Tẫn Nghiêm không chút nghi ngờ, nghe Tiếu Tẫn Nghiêm nói như vậy, đáy lòng thoải mái hơn rất nhiều. “Uhm, em cũng nghĩ thế, Tần Thiên sẽ không hận em đâu.”
“Đúng đúng” Tiếu Tẫn Nghiêm giả vờ giả vịt an ủi “Nếu người anh yêu ở bên người khác mà có được hạnh phúc, anh cũng sẽ chân tâm chúc phúc người đó, sao mà hận được chớ!” (Jian: dạ em lại xin phép ra ngoài cười phát =)))))))
Lời này, tuyệt đối là Tiếu Tẫn Nghiêm ba xạo!! Còn khuya hắn mới nghĩ như thế!!
Kỳ thực Tiếu Tẫn Nghiêm không định nói cho Diệp Mạc biết, hiện tại Lạc Tần Thiên đã hoàn toàn thay đổi, từ trong cuộc họp đàm phán thương mại, hắn có thể nhìn thấy được, từng cử chỉ thái độ của Lạc Tần Thiên, đều rất trầm ổn, rất âm lãnh, giống như một cỗ máy không có tình cảm, sau khi tẩy não, hắn ta không chỉ đã lãng quên một phần thanh xuân của mình, mà còn biến hắn ta trở thành một kẻ âm trầm lạnh lùng, tâm cơ sâu xa khó lường!
Để Mạc Mạc biết Lạc Tần Thiên đã thành ra như vậy, tuyệt đối em ấy sẽ rất thương tâm!
“Lão Tiếu!” Diệp Mạc dang tay ôm lấy cổ Tiếu Tẫn Nghiêm, trên mặt tràn đầy nụ cười tươi sáng ôn hòa “Nghe anh nói như vậy, em thấy nhẹ nhõm hơn nhiều rồi.”
Tiếu Tẫn Nghiêm thấy Diệp Mạc chủ động dính sát vào mình, cao hứng không ngớt, chóp mũi chạm vào trên trán Diệp Mạc, sủng nịch cười nhẹ nói “Thay vì cảm ơn anh, Mạc Mạc, tối nay em kêu lớn hơn một chút nha?”
Diệp Mạc vội vã bịt miệng Tiếu Tẫn Nghiêm lại, không kịp ngăn cản Tiếu Tẫn Nghiêm nói hết lời, vội vã quay đầu liếc nhìn Mạnh Truyền Tân đang lái xe, thấy Mạnh Truyền Tân vẫn tập trung lái xe không có bất kỳ phản ứng nào, lúc này mới đỏ mặt, bực tức khiển trách “Về sau ở chỗ nào có người mà anh còn đi nói mấy câu như vậy, coi chừng em cấm anh luôn đó!”
Miệng Tiếu Tẫn Nghiêm bị Diệp Mạc kéo kéo, vẫn cười nói như cũ “Được được, anh nghe lời em hết, tối nay về tụi mình nói tiếp ha ~”
Diệp Mạc hừ một tiếng, trên khóe miệng tùy theo nổi lên một vệt cười đắc ý khi được sủng ái, tiếp đó nằm trên người Tiếu Tẫn Nghiêm, cùng Tiếu Tẫn Nghiêm ngắm phong cảnh bên ngoài xe.
Sau khi kết hôn, cuộc sống sinh hoạt của Diệp Mạc với Tiếu Tẫn Nghiêm vô cùng hạnh phúc, đó là một loại cảm giác hạnh phúc mà Tiếu Tẫn Nghiêm có nằm mơ cũng không nghĩ tới được, mỗi đêm, hắn đều phải ôm hôn xoa xoa người con trai bé nhỏ trong lồng ngực mình mấy lần mới đi ngủ được, hắn muốn cảm giác sự tồn tại chân thực của Diệp Mạc, cảm giác an lành đó làm say lòng người, khiến cho hắn đêm nào cũng đều ngủ ngon mơ mộng đẹp.
“Mạc Mạc….”
Tiếu Tẫn Nghiêm giữ lấy eo Diệp Mạc, ra sức xông đến, giống như làm thế nào cũng chưa đòi đủ, dụng hết toàn lực ma sát một vùng, Diệp Mạc nằm ở trên giường, bị sự va chạm mãnh liệt làm ý thức mơ hồ, mở mắt dậy thì giật mình đến trợn mắt, từ cổ họng không nén được phát ra tiếng rên rỉ.
Cuối cùng kết thúc một lần, Diệp Mạc gấp gáp thở hổn hển để điều hòa lại hô hấp, Tiếu Tẫn Nghiêm cường hãn, một lần không đủ với hắn, lúc Diệp Mạc vẫn còn đang ở trong cao trào bên nãy chưa hoàn hồn lại thì đợt kế tiếp của Tiếu Tẫn Nghiêm đã bắt đầu, vật thể nóng bỏng ra sức đem thân thể Diệp Mạc nhuyễn thành một bãi nước.
“Lão…. lão Tiếu…. anh đừng…. đừng có nhanh như vậy….” Diệp Mạc giọng đứt quãng oán giận nói.
Có thể là bởi vì ngày hôm nay đã nhắc đến Lạc Tần Thiên nên khiến trong lòng Tiếu Tẫn Nghiêm dấy lên bất an, hắn tin tưởng tình cảm của Diệp Mạc đối với mình, chỉ là hắn lo lắng rằng cho dù mình có dùng hết toàn lực dâng tất cả mình có cho Diệp Mạc cũng vẫn không khiến cậu thỏa mãn, thế nên hắn mới muốn dùng cách này để nhìn thấy rõ được nội tâm Diệp Mạc, bởi chỉ vào những lúc này, Diệp Mạc cả trong lẫn ngoài, cả tâm, cả ánh mắt, cả thân thể của cậu, toàn bộ đều là của hắn, đều dành cho hắn, cái cảm giác này, khiến cho Tiếu Tẫn Nghiêm rất an tâm.
Diệp Mạc bị Tiếu Tẫn Nghiêm lăn qua lộn lại, không để Diệp Mạc nói tròn vẹn một câu, Tiếu Tẫn Nghiêm đã cúi người hôn lên môi Diệp Mạc, một trận triền miên, sâu sắc.
“Mạc Mạc, nếu như…. anh nói là nếu như thôi….” Tiếu Tẫn Nghiêm dời nụ hôn đến bên tai Diệp Mạc, thanh âm trầm thấp gợi cảm nhưng có chút đáng thương “Nếu như có một ngày Lạc Tần Thiên quay lại tìm em, em có….”
Không chờ Tiếu Tẫn Nghiêm nói hết câu, Diệp Mạc đột nhiên giơ hai tay lên, vỗ một tiếng, đem mặt Tiếu Tẫn Nghiêm kẹp giữa hai lòng bàn tay mình, sắc mặt theo đó cũng trầm lạnh xuống.
“Lão Tiếu!” Diệp Mạc ngắt lời Tiếu Tẫn Nghiêm, nhíu nhíu lông mày, có chút tức giận nói “Anh đang định hỏi em, có phải em sẽ thay lòng đúng không?!”
Ngũ quan anh tuấn cương nghị của Tiếu Tẫn Nghiêm bị kẹp giữa hai tay Diệp Mạc đến muốn biến dạng, có chút gian nan gật đầu, mặt đầy lo lắng nhìn nam nhân nhỏ bé dưới thân sắc mặt càng lúc càng lạnh “Mạc Mạc, anh không thể để mất em, thế nên em tuyệt đối đừng…. Oái….”
Lời Tiếu Tẫn Nghiêm còn chưa nói hết, đột nhiên bị Diệp Mạc một cước đạp thẳng Tiếu Tẫn Nghiêm té ngã xuống giường, sau đó cậu bọc chăn lại, bực bực bội bội trùm chăn kín mít lại, không nói một lời, lạnh lùng quay lưng lại về phía Tiếu Tẫn Nghiêm đang lồm cồm bò từ dưới đất lên.
“Mạc Mạc, em đừng có nóng giận a.” Tiếu Tẫn Nghiêm vội vàng trèo lên giường, đặt tay lên vai Diệp Mạc an ủi “Anh nói sai rồi, xin lỗi em mà.”
“Cút!!” Trong chăn truyền đến thanh âm còn giận dỗi của Diệp Mạc “Đã kết hôn lâu như vậy, anh còn dám đem lòng nghi ngờ em, anh làm em quá thất vọng rồi! Anh cút ra ngoài sopha ngủ cho em!!”
Tiếu Tẫn Nghiêm triệt để hoảng hồn, hắn căn bản không có nghi ngờ Diệp Mạc, hắn chỉ là không tự tin với những gì mình đã làm cho Diệp Mạc mà thôi. Tiếu Tẫn Nghiêm vội vã ôm chăn đang bao bọc lấy Diệp Mạc “Anh sai rồi mà bà xã, tại anh lo sợ quá nên mới hỏi như thế, anh làm gì dám nghi ngờ Mạc Mạc của anh chứ a.”
Diệp Mạc lúc này mới chậm rãi kéo chăn xuống, lộ ra nửa khuôn mặt, giận dỗi nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm “Coi như anh thức thời! Hứ!”
Tiếu Tẫn Nghiêm đưa tay mò vào trong chăn, nắm lấy điểm nhỏ trước ngực Diệp Mạc xoa xoa, gian tà khẽ cười nói “Vậy thì…. tụi mình tiếp tục nha?”
“Ừm…. cái kia…. lần này anh làm chậm một chút đó….” Diệp Mạc cẩn thận từng li từng tí một kéo mép chăn che nửa khuôn mặt ngượng ngùng đến đỏ bừng bừng, nhỏ giọng giao kèo “Sáng sớm mai em còn muốn dậy sớm đi chạy bộ đó.”
“Không thành vấn đề” Tiếu Tẫn Nghiêm khẽ cười một tiếng, kéo chăn chui vào bên trong, mãi đến tận khi cả người đều ở trong chăn, khuôn mặt Diệp Mạc lộ ra ở ngoài chăn, không biết Tiếu Tẫn Nghiêm đã làm gì mà Diệp Mạc ngượng ngùng đỏ chín mặt, hai mắt say mê nhìn trần nhà, thanh âm rên rỉ đủ khiến cho Tiếu Tẫn Nghiêm nhiệt huyết sôi trào.
“Ưm…. Lão Tiếu….. đừng có… như vậy mà…. A….”
………………………
P/s: Chính thức chia tay với Tiếu cún và Mạc Mạc rồi nha TT_TT tự dưng có cảm giác khó tả ghê:((((( Bắt đầu edit Lao tù ác ma hồi 2015, cách đây tận 3 năm, từ cái tiết tử tới lúc bắt đầu edit, ghét Tiếu cún kinh khủng, theo cái đôi này nhiều lúc ngược đến phát oải, muốn bỏ cuộc luôn, cuối cùng 2 người cũng hạnh phúc:(((( hồi edit hết Quyển 5, vẫn chưa có cảm giác hụt hụt như giờ, tại cứ nghĩ vẫn còn Quyển 6, dù là về cặp khác nhưng vẫn gặp lại Nghiêm Mạc, hết Quyển 6 tự nhủ vẫn còn Phiên ngoại, giờ phiên ngoại cũng hết luôn:((( thực sự là chính thức chia tay với Tiếu cún và Mạc Mạc rồi:(((((