Giống như các hệ hằng tinh có đánh số khác được lựa chọn riêng ra trong tinh hệ PT-89 mênh mông để đánh số thứ tự, cũng đã chứng minh cái hệ hằng tinh này là một thành viên trong vô số địa điểm thuộc về tuyến đường bay tự do Mars.
Trong các tuyến đường bay giữa các hành tinh, phức tạp nhất, không nơi đâu có thể vượt qua được những tuyến đường bay ở Thế Giới Tự Do này. Những tuyến đường bay dạng lưới ngang dọc chằng chịt do vô số điểm Bước nhảy tổ hợp thành này, chính là do biết bao nhà thám hiểm không gian đã trải qua mấy ngàn năm, người sau tiếp bước người trước ở trong vũ trụ mà dùng cả tính mạng và vận may, để vẽ ra được tuyến đường sinh mạng.
Khác với những tuyến đường bay chính của xã hội chủ lưu (*) loài người, những tuyến đường bay của Thế Giới Tự Do, vĩnh viễn không bao giờ có thể chế tạo được thành bản đồ dẫn đường hoàn chỉnh không sai sót.
(*chủ lưu, mainstream, dòng chính, chính thống, chú thích cho ai cảm thấy khó hiểu - nb)
Những điểm Bước Nhảy, khu vực chướng ngại, hố đen, đá ngầm từ trường, lịch trình quỹ đạo của sao chổi, vành đai tiểu hành tinh của những tuyến đường bay này, đều chỉ tồn tại trong thiết bị dẫn đường của các thương đoàn, của những kẻ buôn lậu, của các nhà mạo hiểm và đám hải tặc, không bao giờ được chia sẻ.
Còn có rất nhiều đường bay, thậm chí chỉ tồn tại trong đầu của những hoa tiêu đã sống cả đời ở trong vũ trụ này, đó là vốn liếng để kiếm cơm của bọn họ. Ngoại trừ truyền miệng lại cho con trai hoặc đệ tử của chính mình ra, những hoa tiêu này tuyệt đối sẽ không nói cho bất cứ kẻ nào, càng không nói đến khả năng vẽ nó ra.
Đây là đạo cầu sinh của công dân trong thế giới Tự Do, cũng là lẽ sinh tồn của cả thế giới Tự Do mà xã hội chủ lưu đã đẩy ra ngoài rìa.
Chỉ có dựa vào những tuyến đường bay này, dựa vào từng hiểm địa khiến cho người ta phát lạnh của những tinh hệ tưởng chừng như không thể thông hành trong vũ trụ, thương đoàn mới có thể phát triển buôn bán, đám buôn lậu, hải tặc mới có thể né tránh được những hạm đội quân sự, hạm đội tiễu trừ và hạm đội chống buôn lậu hùng mạnh của các quốc gia, nhà mạo hiểm mới có thể giấu đi chút ít khoáng thạch, thực vật, động vật quý hiếm do mình phát hiện ra, mới có thể sinh tồn được ở trong cái thế giới cằn cỗi này.
Những tuyến đường bay này và những bến tàu và trạm không gian cực kì bí mật nhiều như lông trâu đang phân bố giữa chúng, đó mới là thế giới Tự Do chân chính. Cảng Tự Do Mars, chỉ là một trạm không gian lớn nhất trong số đó mà thôi. Cho dù tinh cầu Mars có bị chiếm lĩnh hay bị hủy diệt, thế giới Tự Do vẫn cứ tồn tại như cũ.
Tinh hệ PT-8911, là trạm thứ nhất của tuyến đường tự do ngang dọc chằng chịt khởi hành từ Cảng Tự Do Mars, đi thông Tatarnya về phía Tây hoặc đi thông tinh vực Salerga về phía Nam, cũng là con đường bắt buộc phải qua để từ tinh vực Đông Nam tiến vào Cảng tự do Mars.
Ở trong bản đồ hướng dẫn các tuyến đường không gian của Thế Giới Tự Do, tuyến đường PT có khả năng thông hành cấp .... (*), là tuyến đường mà mỗi một hoa tiêu tiêu chuẩn đều phải nắm rõ trong tay. Mà là trạm thứ nhất của tuyến đường bay, đối với mỗi một thông đạo Bước Nhảy(**), mỗi một khu vực chướng ngại, mỗi người hoa tiêu đều phải quen thuộc như đối với thân thể của lão bà mình.
(*chỗ này có chữ 郁, không rõ lắm, không biết là text sai hay ntn)
(** quá trình thực hiện Bước Nhảy: chạy với tốc độ yêu cầu trên thông đạo chuyển tiếp quá độ > đến điểm Bước Nhảy > thực hiện Bước Nhảy > giảm tốc. Sơ đồ: ___x___ với x là điểm Bước Nhảy )
Từ Cảng Tự Do Mars tiến vào hệ hằng tinh PT-8911. phân hạm đội của đoàn hải tặc Mắt Ác Ma vừa mới xuyên qua thông đạo quá độ đầu tiên, đang ở trong trạng thái giảm tốc, đến nằm mơ cũng không nghĩ đến, khi vừa mới ra khỏi Cảng Tự Đo Mars thì đã có một hạm đội rách nát kỳ quái đang phát động tập kích vào mình.
Không có Rada quân dụng, chỉ có được máy kiểm tra quang học khoảng cách ngắn và Rada dân dụng, phân hạm đội Mắt Ác Ma khi phát hiện ra cái hạm đội đang bọc đánh với tốc độ cao này, đã không kịp làm ra bất cứ tránh né gì. Ba chiếc tàu buôn vũ trang, sáu chiếc tàu bảo vệ dưới sự dẫn dắt của một chiếc tàu tuần dương nhìn như sắp tan tành, hầu như chỉ trong nháy mắt, đã đột nhiên xuất hiện ở xung quanh phân hạm đội.
“Toàn thể chuyển hướng, tàu hộ vệ đoạn hậu!” Chỉ huy hạm đội của phân hạm đội Mắt Ác Ma nhanh chóng truyền mệnh lệnh ra.
Là một gã hải tặc có kinh nghiệm phong phú, từng vô số lần chỉ huy hạm đội cướp bóc dưới tay của mình đi đánh cướp trong vũ trụ, viên chỉ huy hạm đội gần như ngay khi vừa phát hiện ra kẻ địch đã liền có phản ứng.
Mặc dù việc kẻ địch có thể chính xác hợp vây và Rada dân dụng bình thường đều hoạt động lại không có báo động trước đã khiến cho hắn cảm thấy có chút giật mình, thế nhưng, hắn cũng không hề sợ hãi. Lần này tàu buôn vũ trang và ba chiếc tàu hộ vệ đi hộ tống, đều là chủ lực của hạm đội cướp bóc dưới tay hắn, các huynh đệ mỗi người đều tung hoành ngang dọc cướp bóc qua trăm trận. Những chiến hạm đang điều khiển này, ở trong Mắt Ác Ma cũng là mấy chiếc chiến hạm được bảo dưỡng và trang bị tốt nhất.
Mà chiến hạm địch ở trước mắt mặc dù chiếm ưu thế về số lượng, thậm chí trong đó còn có một chiếc có độ lớn so với tàu tuần dương không khác biệt nhiều lắm, thế nhưng, những chiếc “chiến hạm” này thật sự quá cũ nát rồi. Tàn tạ đến độ làm cho người ta muốn bật cười. Viên chỉ huy hạm đội Mắt Ác Ma bất kể như thế nào cũng không cảm giác được mấy đống đồng nát đó có uy hiếp gì đối với tàu hộ tống của mình.
Chỉ dùng vài giây, hắn đã đưa ra phán đoán. Khoảng cách từ nơi này đến Cảng tự do Mars rất gần, chỉ cần tàu buôn vũ trang mở đường phía trước và ba tàu hộ vệ bọc cánh ở hai bên trái phải là có thể kiên trì trong chốc lát, ngăn trở được đợt tấn công đầu tiên của kẻ địch. Lợi dụng tốc độ kéo dài khoảng cách, vậy thì những chiến hạm đánh lén rách nát này, cũng đừng mong vây khốn được chính mình. Hai chiếc chiến hạm vận tải chất đầy vật tư bổ sung, cũng có thể đi qua thông đạo quá độ rồi nhanh chóng trở về.
Bình tĩnh mà xem xét, trong một tổ chức có kỷ luật tản mát như hải tặc, đám hải tặc thủ hạ của vị đầu lĩnh hải tặc này, có thể xưng là huấn luyện nghiêm chỉnh phối hợp ăn ý. Vài phút thời gian ngắn ngủi, chiếc tàu buôn vũ trang nằm ở vị trí dẫn đầu hạm đội đã quay đầu hoàn toàn, trấn giữ ở phía trước bên trái, chặn lại chiếc chiến hạm Phỉ Quân đang đột tiến chính diện. Mà ba chiếc tàu hộ vệ ở hai cánh, cũng đồng thời tăng tốc lên phía trước, vì chiến hạm vận tải ở phía sau chuyển hướng mà tranh thủ thời gian và không gian.
Khi chiến hạm tập kích vừa tiến vào tầm bắn, bốn chiếc chiến hạm của đội chiến hạm vận tải Mắt Ác Ma đã chuẩn bị sẵn sàng nổ súng xong. Hạm pháo năng lượng dân dụng, ngư lôi vũ trụ, pháo Laser cận chiến được trang bị của chúng, đều đã vươn mình ra khỏi cửa phòng ngự thiêt giáp. Tháp pháo xoay tròn dưới sự chỉ dẫn của hệ thống điều khiển hỏa lực, cũng đã khóa mục tiêu vào tàu chiến của đối phương.
“Bắn!” Viên chỉ huy của hạm đội Mắt Ác Ma cười lạnh hạ lệnh. Đám tàu địch đang đột tiến tốc độ cao ở đối diện, giống như cũng không có kinh nghiệm tác chiến gì, chỉ lo cắm đầu đột tiến, cũng không tiến hành tấn công phong tỏa ở cự ly siêu xa, tùy ý để cho tàu hộ vệ của chính mình chiếm vị trí có lợi, lại càng đừng nói đến chuyện hạn chế chiến hạm vận tải chuyển hướng bỏ chạy.
Một kẻ địch không biết nắm lấy từng phút cơ hội, chỉ biết như cán cân nghiêng mạnh về phía mình, cũng không đáng phải sợ hãi.
Quầng sáng của pháo năng lượng xẹt qua hư không. Ở phía sau chúng, là hơn mười quả ngư lôi với đuôi phản lực lập lòe, lung tung từ bốn chiến hạm nối tiếp mà ra.
Đối mặt với hạm đội hộ tống Mắt Ác Ma đã giành nổ súng trước, hạm đội tập kích đang chen lấn lẫn nhau dường như không có cơ hội tránh né nào. Tốc độ của bọn họ quá nhanh, hơn nữa khoảng cách cũng quá gần.
“Cái đống đồng nát này, thế mà cũng học đòi người khác đi cướp bóc.” Phụ trách nhiệm vụ vận chuyển lần này, hạm trưởng chiến hạm vận tải của thương đoàn Lạc Đà vừa châm chọc, vừa quay sang nịnh hót viên chỉ huy hạm đội. Đều là những tổ chức dưới trướng của Thái Lưu, vị hạm trưởng chiến hạm vận tải này biết. Sau khi đoàn hải tặc Mắt Ác Ma nhận được chiếc tàu tuần dương của Tây Ước, hiện tại đã xưa đâu bằng nay. Bọn họ đã vượt qua hạm đội vũ trang của đoàn lính đánh thuê Đấu Ngưu Sĩ, trở thành lực lượng vũ trụ mạnh mẽ nhất dưới trướng Thái Lưu.
Những thuyền viên khác trên chiến hạm vận tải, cũng giống như hạm trưởng của bọn họ, ngoài miệng cũng lộ vẻ khinh thường mà châm chọc.
Những thuyền viên này mặc dù điều khiển chỉ là chiến hạm vận tải phổ thông, thế nhưng, chiến đấu trên vũ trụ mà bọn họ đã trải qua hoặc là gặp qua thật sự là nhiều không kể xiết. Nhìn vào thân tàu loang lổ, giáp ngoài tàn tạ không đầy đủ, cùng với trang bị vô cùng bẩn thỉu của hạm đội tập kích đang lộn xộn chen chúc với nhau xông lên ở phía đối diện, bọn họ thật sự là nghĩ không ra, đống sắt vụn này là từ cái viện bảo tàng tiền sử nào vác ra vậy.
Thế nhưng, chỉ vài giây sau, vẻ châm biếm bỗng đọng lại ở trên mặt của mọi người.
Pháo năng lượng trên chiến hạm hộ tống xẹt qua hư không, chuẩn xác đánh lên chiếc tàu buôn vũ trang rách nát đầu tiên đang nhanh chóng đột tiến, thế nhưng, ngoại trừ khiến cho thân tàu của chiến hạm bị đánh trúng nổi lên một tầng ánh sáng màu xanh nhạt, chùm sáng năng lượng vậy mà không sinh ra được chút động tĩnh nào, cứ như vậy vô thanh vô tức biến mất.
Cảnh tượng này, chỉ xảy ra trong một trường hợp.
Đó là cường độ lồng bảo vệ năng lượng của chiến hạm bị công kích, vượt xa so với cường độ công kích phải chịu, năng lực trung hòa năng lượng mạnh mẽ, thậm chí triệt tiêu luôn cả sóng xung kích của viên đạn pháo sáng năng lượng.
Điều này làm sao có thể?
Mười mấy quả ngư lôi nối đuôi nhau tới lao vào giữa đám tàu tập kích trong ánh mắt khiếp sợ.
Lúc này đây, hòn đá ném xuống mặt nước cuối cùng cũng đã bắn lên chút bọt nước.
Hư không yên tĩnh, giống như bị một bàn tay vô hình hung hăng xé rách một chút. Những cú nổ mạnh liên tiếp bao phủ cả hạm đội, từng ngọn lửa từ vụ nổ và quầng sáng hình thành từ sóng xung kích, đủ mọi màu sắc lần lượt thay đổi, hướng bốn phương tám hướng mà khuếch tán.
Ngư lôi công kích dày đặc như vậy, coi như là chiến hạm quân dụng của đại quốc cũng không chịu nổi đi?
Trái tim vọt lên tới cổ họng, đã rơi xuống lại lồng ngực.
Mỗi một thành viên cua đội chiến hạm vận tải Mắt Ác Ma cũng không kìm lòng được mà phát ra một tiếng gầm dữ tợn. Chỉ chờ cho đám cường quang chói mắt kia tan hết, nhìn kết quả của hạm đội rách nát trước mắt này.
Tiếng gào trầm thấp liền bị nghẽn lại như thể con vịt bị bóp chặt cổ.
Trong luồng ánh sáng mạnh và lửa cháy từ vụ nổ, hạm đội rách nát kia đã vô thanh vô tức xuất hiện. Đầu tiên là đầu hạm của chúng, sau đó là thân hạm, từng chiếc từng chiếc nối tiếp.
Vẫn đột tiến tốc độ cao như cũ.
“Chúa ơi!”
Thuyền viên của chiến hạm vận tải vừa mới hoàn thành chuyển hướng, trơ mắt nhìn những chiến hạm rách nát kia như mãnh thú Viễn cổ Hồng Hoang chạy băng băng mà đến, trực tiếp đâm lên chiếc tàu buôn vũ trang đang cố gắng tránh né ở trước nhất của hạm đội mình.
Chiếc tàu buôn vũ trang vừa mới tiến hành lần cùng bắn đầu tiên vừa rồi đã không tránh né được cái đám điên đâm đầu mà đến này.
Hai chiếc tàu buôn vũ trang rách nát không giảm tốc một chút nào mà đâm lên nó. Một trước một sau, trong vũ trụ yên tĩnh, không có âm thanh truyền ra. Chỉ có trong kênh thông tin, một mảnh tạp âm điện tử ồn ào và vài tiếng kêu thảm thiết cực kỳ hoảng sợ. Ngoài cửa sổ mạn tàu, chiếc tàu buôn vũ trang bị đâm giống như bị hai thanh chùy lớn cùng lúc đập vào, thân tàu vặn vẹo trong nháy mắt bị xé rách. Ngọn đèn vĩnh cửu ở lối đi nhỏ bên trong khoang thuyền có tia sáng xuyên thấu chiếu ra, giống như từng vết thương dữ tợn.
Sau đó, nó liền tan tành rồi.
Cả chiếc thuyền bị cắt thành ba khúc, năng lượng tràn ra từ khoang động lực nhuộm cả một mảnh hư không biến thành màu trắng. Đường ống của hệ thống duy trì sự sống gãy rời, phun ra ngoài không trung lượng không khí nhân tạo chứa 21% dưỡng khí, đường dây điện tử bị cắt đứt, rối loạn lộn xộn cùng với nhau, lóe ra ánh lửa lập lòe, từng khối lớn vỏ ngoài, thiết giáp và vật phẩm bên trong của chiến hạm bị phóng ra tứ tán.
Cùng lúc này, ba chiếc tàu hộ vệ ở phía trước hạm đội, cũng đã gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.
Chiếc chiến hạm to lớn mà cũ nát kia, giống như một con cự thú lạnh lùng, trực tiếp tấn công vào trận hình của ba chiếc tàu hộ vệ. Sau khi đột tiến bẻ gãy nghiền nát dã man, hai chiếc tàu hộ vệ đã biến thành mảnh nhỏ dính vào dưới đầu hạm của chiếc chiến hạm to lớn này. Mà chiếc tàu hộ vệ may mắn lướt qua bên cạnh thân chiếc tàu quái dị kia cũng chỉ tồn tại được lâu hơn vài giây. Sau vài tia sáng trắng lóe lên, chiếc tàu hộ vệ còn may mắn tồn tại này đã trở thành một chùm pháo hoa hoa lệ bên cạnh chiếc cự hạm rách nát.
Tất cả, cũng chỉ xảy ra trong nháy mắt. Vẻ châm biếm trên khuôn mặt của những thuyền viên trên hai chiếc chiến hạm vận tải vẫn còn chưa kịp biến mất thì trái tim đã trở nên lạnh như băng, căn bản là chưa ai từng gặp qua phương thức chiến đấu trong vũ trụ như vậy. Đám người điên rồ đó thậm chí còn chẳng muốn nã pháo, bọn họ giống như một đán bò tót ngang ngược, chỉ cần dùng đầu hạm của bọn họ, đã nghiền nát hết thảy mọi chống cự.
“Điên rồi!” Hạm trưởng chiến hạm vận tải nhảy dựng lên, tiếng rít chói tai như tiếng lòng của mọi người: ”Bọn chúng điên rồi. Đều điên rồi!”
Viên chỉ huy hạm đội thất thần mà nhìn vào màn hình ảo trên đài khống chế, trong miệng thì thào: “Bọn họ là ai. Là hạm đội của ai vậy?”
Không có đáp án.
Trên những thân tàu loang lổ rách nát kia, chỉ có vài khối màu lớn hoặc xanh hoặc trắng, mơ mơ hồ hồ, căn bản không thấy rõ trên thân tàu có tiêu chí thể hiện thân phận ra sao.
Chính là những chiến hạm nhìn như sắp hỏng này, sau khi trải qua pháo năng lượng và ngư lôi tấn công, vẫn là cái bộ dáng gần như hỏng đến nơi như vậy. Sau khi đâm nổ một chiếc tàu buôn vũ trang kiên cố và ba chiếc tàu hộ vệ, vẫn là cái bộ dạng kia, ngay cả mảnh sắt chắp vá trên thân tàu, dường như cũng chưa hề rơi một miếng nào.
Còn chuyện gì so với chuyện này lại càng khủng bố hơn?
Viên chỉ huy hạm đội chán nản ngồi bệt xuống ở trên đài chỉ huy. Hắn biết, đối với hai chiếc chiến hạm vận tải mà nói, điều càng khủng bố, chính là khi bọn họ đã chuyển hướng xong, thế nhưng lại không kịp tăng tốc mà thoát đi.
Khoảng cách với hạm đội đâm lên tập kích thật sự quá gần. Mà thiết bị đẩy chính ở phần đuôi của hai chiến hạm vận tải, lại đang lồ lộ ngay trước họng pháo năng lượng với ánh sáng nhè nhẹ như tơ quấn của đàn sói đói kia.
************************
“Điền Tướng quân!” Jefferey cũng không biết Điền Hành Kiện đã bị giáng chức thành Thượng tá. Hiểu biết của ông ta về gã mập mạp này, vẫn giới hạn ở quân hàm công khai tại Gatralan trước kia. Càng nhiều hơn, chính là một cảm giác thần bí suy xét không thấu. Lời đồn về vị Anh hùng liên bang Leray này thật sự nhiều lắm, cũng quá khiến cho người ta không thể tưởng tượng được, khiến cho người ta không muốn tin mà lại không thể không tin.
Đối với một nhân vật như vậy, lại thấy được phân đội Robot do hắn lãnh đạo này, Jefferey thực sự không có nghi vấn gì nhiều. Thế nhưng, sau hai ngày ngây người lo lắng đề phòng ở phân quán Thái Lưu, Jefferey vẫn là quyết định trực tiếp hỏi ra nghi vấn của bản thân: “Chúng ta tiếp tục phải đợi ở nơi này sao?”
“Đúng nha!” Đang kiểm tra mạng giao dịch Cảng tự do, mập mạp liền kỳ quái ngẩng đầu: “Tứ trưởng lão có vấn đề gì sao?”
Có vấn đề gì à?
Jefferey quả thật là không biết nên khóc hay nên cười.
Từ trận hỗn chiến ở thị trấn Genel tới nay, hai ngày này, để tranh đoạt quyền khống chế các thành thị có cảng khẩu lớn, các đường giao thông quan trọng và các khu công nghiệp cùng cảng vũ trụ, các đoàn lính đánh thuê, tổ chức thế lực đen và các đệ tử điều khiển robot dưới trướng ba lưu phái lớn đã dốc toàn bộ lực lượng.
Khu buôn bán trong thành Trung tâm, Bạo Hùng Hội của Thái Lưu và Hôi Lang Bang của Tuyệt Sát Lưu, bởi vì cái chết của em vợ một đầu mục Hôi Lang Bang mà bộc phát chiến đấu. Hai bên ban đầu chỉ là dùng khảm đao (dao bầu) sống mái với nhau, sau đó liền lấy súng ống ra dùng. Sau mấy chục giờ kịch chiến, hiện tại trung tâm chiến trường Đại lộ Waltz đã máu chảy thành sông.
Mà tiếp theo đó, sự gia nhập của Lão Nha Hội (răng nanh) Thái Lưu và đoàn lính đánh thuê Kim Tông Lư (Cọ Vàng) Tuyệt Sát Lưu đã khiến cho chiến đấu lại thăng cấp. Lúc này, hai bên tổng cộng có mười lăm chiếc robot cải tiến có trang bị pháo robot kiểu cũ. Mấy tòa nhà cao tầng bị thiêu hủy, cửa hàng bên phố bị cướp bóc không còn. Dân cư sinh sống trong khu toàn bộ rời đi. Mà ngay cả một tòa thành vũ trụ gần kề khu thương mại, cũng đã trở thành vườn không nhà trống, bị lấy làm cứ điểm cho Lão Nha Hội.
Theo diễn biến chiến cuộc, Phá Sơn Lưu cũng không có nhàn rỗi bàng quan. Vài tiểu đội robot không rõ thân phận đã đồng thời tập kích vào các phân quán robot của Phá Sơn Lưu ở các khu trong thành Trung tâm, cũng cướp sạch một kho hàng hóa vận chuyển cỡ lớn và một xưởng chế tạo động cơ dùng cho Robot dưới tay của Phá Sơn Lưu.
Kẻ tập kích hiển nhiên đã sớm chuẩn bị kĩ càng. Có thể mang đi thì đều được mang đi, không thể mang đi thì cho một mồi lửa.
Đủ loại dấu vết, khiến Phá Sơn Lưu xác định kẻ tập kích chính là Tuyệt Sát Lưu đang phái trú binh lực bảo vệ ở ngay ở khu công nghiệp lân cận. Theo đó, đội hộ vệ hai bên ở khu công nghiệp phía bắc liền phát sinh xung đột. Phá Sơn Lưu và Tuyệt Sát Lưu bắt đầu bộc phát chiến đấu quy mô nhỏ. Theo sự gia nhập của đoàn lính đánh thuê Đấu Ngưu Sĩ của Thái Lưu, khu công nghiệp phía bắc thành Trung tâm đã thay thế Đại lộ Waltz, trở thành chiến trường chính để ba bên tranh đoạt quyền khống chế thành Trung tâm.
Ngọn lửa chiến tranh nhanh chóng lan tràn đến các thành thị có cảng khẩu lớn xung quanh thành Trung tâm, Tuyệt Sát quân đoàn của Tuyệt Sát Lưu ở cảng Tiên Long khai chiến với thất doanh của Phá Quân doanh Phá Sơn Lưu, Thái Lưu và Tuyệt Sát Lưu tranh đoạt Cảng Bộ Binh, Phá Sơn Lưu lại cùng với Thái Lưu tranh đoạt cảng Ottoman, mấy lưu phái lớn đều dựa vào phạm vi thế lực truyền thống mà bắt đầu thành lập căn cứ địa.
Mà một vài thế lực thương đoàn, tập đoàn linh đánh thuê có vẻ mạnh mẽ cũng gia nhập vào trận chiến phân chia lại thế lực này. Thế Giới Tự Do giờ phút này, đã khắp nơi tràn ngập khói thuốc súng.
Lấy thành Trung tâm hiện tại mà nói, dưới tình huống người người đều cảm thấy bất an, các lưu phái, thương đoàn, đoàn lính đánh thuê lớn đều tự phái ra đội hộ vệ của chính mình, lấy tiêu chuẩn trong phạm vi thế lực truyền thống, phân chia khu cảnh giới. Nhìn xuống từ địa đồ, cả thành Trung tâm đã biến thành một tấm bản đồ với vài chục khối hình với hình dạng khác nhau hợp lại.
Lưu phái này khống chế vài km vuông, lưu phái kia lại khống chế mấy khu phố, lại càng có thế lực không ra sao chiếm cứ một tòa thành vũ trụ sợ là không đến một ngày.
Bên cạnh đường giáp giới, đã được chất đống các bao cát, lưới cách ly, bị đào ra chiến hào, robot đóng quân, đang nhìn chằm chằm vào nhau như hổ đói.
Hợp tung liên hoành chia rẽ ly gián ỷ thế hiếp người mượn đường diệt quốc (*), đủ loại âm mưu quỷ kế bay đầy trời, các âm thanh súng pháo đầy thành đã chỉ chứng minh một việc - Cảng Tự Do, đã hoàn toàn rối loạn.
(*nguyên văn: 假道灭虢, giả đạo diệt Quắc, Tấn Hiến Công nhờ mượn đường nước Ngu để diệt nước Quắc, vua Quắc khuyên vua Ngu đừng nghe vì sau Tấn ắt diệt Ngu, vua Ngu không nghe, vậy là sau khi Tấn diệt Quắc xong thì liền diệt luôn nước Ngu)
Dưới tình hình như vậy, gã mập mạp trước mắt này vẫn như Lã Vọng buông cần (chờ thời cơ). Điều này khiến cho Jefferey không thể không cảm thấy hoảng hốt.
Phải biết rằng, một ngày trước, phân quán Genel đã phát biểu rõ ràng, ba đại trưởng lão và quán trưởng phân quán liên danh tuyên bố cùng Cooper phân rõ giới hạn, thành lập Tân Thái Lưu, thông báo triệu tập đệ tử Thái Lưu.
Bản tuyên bố này mang ý nghĩa, Thái Lưu truyền thống chẳng những đã đoạn tuyệt với Cooper, đồng thời cũng nói cho các lưu phái khác rằng: Đến đây đi, chúng ta nơi này không có chỗ dựa, chính là khối thịt béo lớn!
Nguyên bản tưởng rằng sau khi bản tuyên bố phát ra, mập mạp sẽ rất nhanh tổ chức mọi người rút lui, đến một cao điểm do Phỉ Minh thành lập để bàng quan xem lửa cháy. Ai mà biết, cái gã mập này lại hoàn toàn không có ý định rời đi.
Nhìn trong sân huấn luyện lộ thiên ngoài cửa sổ, hơn mười chiếc Robot đang huấn luyện khí thế ngất trời, nhìn hai tròng mắt hoang mang mà ngây thơ của gã mập mạp trước mặt. Jefferey liền run giọng nói: “Hiện tại thế cục đã mất đi khống chế. Chúng ta tiếp tục ở lại chỗ này thì có ích lợi gì? Nếu như Cooper hoặc là lưu phái khác phát động tấn công vào chúng ta……”
Mập mạp lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, vẻ mặt trầm trọng: “Biết rõ trên núi có hổ, vẫn hướng núi mà đi. Hơn mấy ngàn năm lịch sử truyền thống lưu phái cứ như vậy mà bị vứt bỏ phá hư, ta thật sự cảm thấy đau lòng. Giữ gìn chính nghĩa và truyền thống, chính là trách nhiệm không thể chối bỏ của chúng ta. Dù cho nơi này là núi đao biển lửa, ta cũng phải cắm rễ ở nơi này, làm cho đại kỳ truyền thống của lưu phái, vẫn cao cao tung bay! --- Ta muốn xây dựng lại Hội liên hiệp Lưu phái!”
Jefferey cứng họng đứng tại chỗ, đầu óc một đống mê muội.
Lời như vậy, từ miệng của bất kỳ kẻ nào trong Thế Giới Tự Do thì cũng không có gì lạ.
Thế nhưng, từ trong miệng của gã mập mạp đã một tay lật đổ truyền thống lưu phái, đồng thời tạo ra cục diện hỗn loạn này - thật sự quá là vô sỉ rồi. Đây quả thực là sự khinh nhờn đối với toàn bộ chính nghĩa của thế giới loài người!
Xây dựng lại Hội Liên hiệp Lưu phái, cái gã mập mạp này đến cùng có chủ ý gì vậy?
“Báo cáo!” Markevitch phụ trách cảnh giới gõ cửa phòng làm việc của mập mạp.
“Một trăm chiếc Robot không rõ thân phận đang ở đại lộ Greenland, đại lộ Lake Side (bờ hồ) và khu canh phòng phố Hương Cảnh của thị trấn Genel. Theo điều tra, còn có hơn một ngàn binh lính vũ trang đầy đủ đang lần lượt tiến vào thị trấn Genel. Chúng ta đã co rút lại khu vực phòng thủ. Theo kế hoạch, bố trí phòng ngự từ ngoài ba con phố.”
“A?” Mập mạp lẩm bẩm nói: “Thực sự đã tới rồi!”
“Ai cơ?” Jefferey hỏi.
“Còn có thể là ai?” Mập mạp hắc hắc cười lạnh: “Người biết thân phận của ta, cùng chúng ta đứng ở thế không đội trời chung!”
“Mặt khác….” Markevitch tiếp tục nói với Điền Hành Kiện: “Quân đoàn trưởng, có một lão đầu muốn gặp ngài.”