Mục lục
Mạo Bài Đại Anh Hùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hái Hoa Môn?!"

Mọi người chỉ cảm thấy đỉnh đầu như bị sét đánh, người nào người nấy vẻ mặt vặn vẹo.

"Thanh nhược hạ hoa xán lạn!" Bazz đến nay vẫn nhớ rõ dáng vẻ tình tự và vẻ mặt mỹ mãn của mập mạp sau khi quyết định định ra cái tên khiến cho người ta phát điên này. Căn cứ theo tin tức dò la được, mập mạp sau khi trở về gian phòng của hắn đã cười như điên suốt nửa giờ, sau đó thì liền dâng hương cầu khấn, trong miệng thì thào: "Một đời tổ sư Điền Bá Quang ở trên trời..."

Điền Bá Quang là ai?

Một đời tông sư robot sao, chưa từng nghe thấy nha.

...

" Thành Thực Khả Ái Tiểu Lang Quân?!"

Nhìn dáng vẻ xấu hổ ngượng ngùng của gã mập mạp chết tiệt kia, Margaret chỉ cảm thấy mình giống như bị chín chín tám mươi mốt đợt thiên lôi đánh qua, thực sự là không muốn sống nữa...

Gã mập mạp này trước mắt này, đâu có con mẹ nó thành thực khả ái gì... Còn cả dáng dấp của "Tiểu lang quân" nữa?!

"... Muốn chiếm tiện nghi của bà đây đúng không?" Margaret đang cười dài, hai gò má phiếm hồng, mặt mày hàm xuân. Vẻ thanh thuần như hồ nước trong veo trộn lẫn với sự lẳng lơ phong trần trong lời nói, đủ để khiến cho bất cứ một gã đàn ông nào phải tim đập bình bịch.

" Lão gia ta là ngày hôm qua đăng kí tài khoản..." Mập mạp không giống như những người khác, hoặc là nhìn chằm chằm không bỏ vào dáng vẻ kiều mị câu tâm đoạt phách của Margaret, hoặc là dời tầm mắt giả vờ quân tử, mà lại là tỏ ra vui sướng mà nháy mắt liên tục với Margaret: "Ngươi có phải là biết được tên của ta, nên ngày hôm nay cố ý..."

" Mập mạp chết tiệt, mở cửa ra."

" Làm cái gì?"

" Ta muốn xem thời gian đăng kí tài khoản của ngươi!"

Margaret cắn môi hừ một tiếng nói: "Hừ, nếu như ngươi dám đùa giỡn ta, xem ta thu thập ngươi thế nào."

" Thu thập ta thế nào cũng được." Mập mạp vẻ mặt phấp phới lòng xuân, vui sướng rạo rực đi mở cửa.

Hai người đều là cao thủ diễn kịch có tâm tư lanh lẹ thông minh, mới nói mấy câu nhất thời đã trở thành bạn tốt tri kỷ nhiều năm. Nói năng không hề e dè, sự ngăn cách giữa những người bình thường giống như không hề tồn tại giữa bọn họ. Có điều, dưới vẻ bề ngoài tỏ ra thân cận gắn bó, đấu đá ngoài sáng trong tối hay tung võ mồm thế nhưng một khắc cũng không có ngừng lại.

Sau khi Margaret đăng nhập vào trò chơi, thấy được tên tài khoản và thời gian đăng kí của mập mạp, liền triệt để hết chỗ nói. Nếu như không phải gã mập mạp này đã sớm biết được tên tài khoản của mình, như vậy, chỉ có thể nói rằng trên thế giới này có lắm sự trùng hợp lắm.

" Nương tử.." Mập mạp cẩn thận kêu lên.

" Lang quân..." Margaret quyến rũ liếc mắt với mập mạp.

" Nương tử..." Mập mạp vẻ mặt hồn phi phách tán, giọng nói cũng trở nên run rẩy.

" Mập mạp chết tiệt, ngươi kêu buồn nôn quá đi, bà đây bóp chết ngươi!" Margaret liền biến sắc.

Bắt đầu từ lúc thấy cái gã mập mạp này ở càng vũ trụ số 15, Margaret đã không có ý định sẽ chơi cái trò chơi mập mờ này với gã mập. Muốn chơi chết hắn, tốt nhất là từ phương diện khác. Còn ở phương diện này, đừng nói là mình, ngay cả đám phụ nữ tộc Seya ngày ngày há mồm ra là nói lời thô tục thì cũng không phải là đối thủ của hắn.

Hắn không phải là một thằng nhóc vị thành niên chưa động đã đỏ mặt, sự vô sỉ của cái tên này đã đến mức độ khiến cho người khác giận sôi. Đùa giỡn cái thứ này vớ hắn, chỉ có phần bị hắn đùa giỡn! Nếu như phải bất đắc dĩ chơi trò mập mờ, ngoại trừ lúc hắn đang đong đưa tâm tình mà cho hắn một chậu nước lạnh, Margaret không nghĩ ra được biện pháp khác có thể khắc chế được cái gã mập này.

Có điều, gã mập mạp chết tiệt này không thể mất hồn lạc phách một cách đơn giản như vậy được, cái tên này, nước rất sâu đấy!

"Nha, không kêu thì không kêu." Mập mạp cười bồi mà gật đầu: "Tiểu nương tử."

Cắn chặt hàm răng, Margaret cảm thấy tu vi của mình vẫn còn thiếu một chút, không thèm để ý tới gã mập mạp đang tươi cười nịnh nọt ở bên cạnh, nàng một bên xoa xoa lớp da gà vừa nổi trên cánh tay, một bên lật xem ghi chép chiến đấu của mập mạp.

Không xem thì thôi, vừa xem đã giật mình một cái.

" Mập mạp, ngươi bị ngu à, chiến đấu cấp thấp ngươi đánh nhiều trận như vậy để làm cái gì? Cho sướng sao?"

" Rất nhiều sao?" Mập mạp gãi gãi đầu, hai mắt mơ hồ.

" Chiến đấu chỉ huy cấp thấp cấp tiểu đội hai ba phút một trận, thắng mười trận là có thể tấn chức trung đội trưởng, ngươi cái tên ngu ngốc này một ngày chơi thắng hơn hai trăm trận, còn ở đây du dãng làm cái c*t gì nữa." Margaret lườm mập mạp.

" Không phải là quân ta không cố gắng, thực sự là do quân địch quá giảo hoạt." Mập mạp chán nản nói: "Mỗi trận chiến đấu đều có người chết, quá là đả kích lòng tự tin rồi."

Đối với thiết lập của Quyết Thắng Thiên Lý, Margaret không thể rõ ràng hơn được nữa rồi, tức thời dở khóc dở cười nói: "Ngươi thắng là được rồi, trong trò chơi này chưa bao giờ không có..."

Margaret đột nhiên không nói gì nữa, nàng đã bị số liệu chiến đấu của Thành Thực Khả Ái Tiểu Lang Quân vừa xuất hiện trên màn hình khiến cho sợ ngây người.

Ở đoạn cuối của hai trăm trận chiến đấu cấp tiểu đội, đột nhiên xếp ra một hàng ba mươi trận toàn thắng. Dưới dưới tình huống không có một binh sĩ nào bị thương vong, gã mập mạp, vậy mà đã thắng hệ thống ba mươi trận!

Điều này sao có thể được?

Margaret có chút phát mộng. Nàng chưa bao giờ nghe nói lại có người vượt qua được cuộc thi đấu chỉ huy chiến đấu thời gian thực cấp tiểu đội của trò chơi với thành tích không có thương vong.

Ngay cả ông ngoại của nàng, Hastings, vốn được mệnh danh là quân thần cũng không được!

Phải biết rằng, trong chiến đấu cấp thấp cấp tiểu đội, tuy rằng chỉ chỉ huy mười binh sĩ tiến hành chiến đấu cục bộ, thế nhưng, mười người này chính là được đặt trong một chiến dịch lớn.

Chiến dịch chính là ngẫu nhiên. Có thể là cuộc chiến đấu giữa ba chiếc máy bay chiến đấu xếp thành đội hành tiến hành bắn giết với máy bay chiến đấu của kẻ địch trong chiến đấu hạm đội, cũng có thể là một tiểu đội robot tiên phong phát động xung phong trong một sư đoàn thiết giáp đang cố gắng đột phá một phòng tuyến kiên cố, cũng có thể là một tiểu đội bộ binh của sư đoàn bộ binh tiến hành truy kích hoặc chiếm giữ trận địa trong các đợt bao vây và phản bao vây nơi địch ta lẫn lộn, thậm chí còn có hành động xuyên thấu nơi địch hậu của bộ đội đặc chủng.

Những kiểu chiến đấu này đều có một đặc điểm chung, đó chính là vô cùng kịch liệt. Thời gian rất ngắn, chiến đấu rất cụ thể, những thứ không thể biết trước được rất nhiều, ngươi rất khó nắm trong tay mọi hành động ở góc độ chỉ huy.

Bởi vậy, trong chiến đấu cấp tiểu đội, việc xuất hiện thương vong chính là điều rất bình thường. Thứ mà sĩ quan chỉ huy cần làm, chính là chỉ đạo binh sĩ tác chiến như thế nào, phần lớn trong các ván đấu cấp thấp, chỉ cần không phạm sai lầm là có thể giành được chiến thắng. Thế nhưng, điều đó không có nghĩa là một thương vong cũng không có!

Không thể chiến thắng máy tính với số thương vong bằng không đã trở thành nhận thứ chung của tất cả các người chơi khi tiến vào trò chơi này.

Từ mấy chục năm trước đã từng có người làm thí nghiệm, sau khi hiểu rõ được sự thật là trình độ lợi dụng điều kiện càng cao thì máy tính càng lợi hại, đã không còn người đi khiêu chiến với không thương vong.

Thứ nhất, là bởi vì đối với một sĩ quan chỉ huy cấp cao mà nói, điều này không có ý nghĩa gì. Thứ hai, là bởi vì lấy ví dụ đơn giản là đánh cờ với máy tính, mọi người đều hiểu rõ, chiến thắng máy tính thì chẳng có vấn đề gì, thế nhưng, muốn thắng được máy tính mà không mất một quân cờ nào, thực sự là quá khó khăn rồi.

Còn lại, đã chẳng nói nên lời được nữa. Từ khi mười hai tuổi bắt đầu chinh chiến trong {Quyết Thắng Thiên Lý}, trải qua hàng nghìn trận đấu, một đường đi thẳng tới trung tướng, Margaret vẫn luôn không thể chiến thắng được máy tính với không thương vong. Là một thường thức cơ bản ở trong cái trò chơi này, cái thường thức này thậm chí đã được Hastings kiểm chứng, bởi vì Hastings hồi trẻ đã từng chơi qua cái trò chơi này, thành tích tốt nhất chính là một chết một bị thương...

Thế nhưng bây giờ, thường thức, đã bị phá vỡ rồi!

Cái Gã mập mạp này đã làm như thế nào vậy?! Margaret đã quên mất luôn trò Mãn Thiên Chiến Hỏa vẫn canh cánh trong lòng, nhấn vào xem một bản ghi chép chiến đấu của một trận đánh không thương vong.

Sau khi trận chiến kết thúc, nàng lại mở trận thứ hai, trận thứ ba, rồi trận thứ tư,...

"Ba mươi trận không thương vong này là ngươi đánh ra hả ?!" Xem xong bảy tám trận đấu, Margaret ngẩng đầu nhìn mập mạp, vẻ không thể tin được mà hỏi thăm.

" Không phải ta thì còn ai?" Mập mạp nhìn ánh mắt kinh ngạc của Margaret, nhất thời tâm hư vinh bành trướng, đắc ý nói.

"Ngươi đánh lại một ván cho ta xem nào." Margaret nói.

"Ta cho ngươi xem xong rồi... Ngươi cũng phải cho ta xem lại đấy nha.." Mập mạp nhướn nhướn mày với Margaret, bị ném lại cho một cú lườm cháy mặt, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn mà nhấn vào chương trình thi đấu, mặc cho hệ thống tùy chọn một ván đấu cấp tiểu đội.

Một ván này, chiến trường chính là ở ngoại ô phía đông của một thành phố lớn.

Mập mạp chỉ huy một tiểu đội bộ binh, phụ trách phối hợp với bộ đội quân phòng thủ của hệ thống, bảo vệ một đoạn trận địa được tạo thành bởi một nhà xưởng bị bom nổ sụp và mấy dãy chiến hào. Phòng tuyến nơi trận địa, tổng cộng đồn trú một trung đoàn bộ binh quân phòng thủ. Trong đó, bao gồm một đại đội thiết giáp trực thuộc, ba tiểu đoàn bộ binh và một tiểu đoàn pháo binh. Mà phe tiến công do hệ thống chỉ huy lại là hai trung đoàn bộ binh cơ giới hoá. Các mặt số liệu của song phương, sau khi tiến hành quy đổi dựa theo công thức thông qua đẳng cấp thiết lập cho tiến công và phòng ngự , đại thể là tương đồng.

Diễn biến cuộc chiến tự động sinh ra, nhiệm vụ của mập mạp, chính là hoàn thành phần hạn định mà cái tiểu đội này phải làm, ngăn cản kẻ địch tiến công. Sau khi đạt được một trong số các điều kiện thắng như là đánh bại một lượng đối thủ hoặc là kéo dài thời gian, hệ thống sẽ tự động tiến hành phán định.

Chiến đấu ngay từ đầu cũng rất kịch liệt. Khói súng nổi lên bốn phía, súng pháo như sấm.

Bộ đội công thủ hai bên của hệ thống có liên quan đến bối cảnh và điều kiện tác chiến nên đánh nhau đến khí thế ngất trời. Máy bay chiến đấu trên bầu trời, tiếng mệnh lệnh và cầu viện trên kênh hệ thống,.. không có gì khác biệt với chiến trường thực tế.

Trận địa mập mạp phụ trách, đương nhiên là bị kẻ địch tấn công.

Lửa đạn trút xuống trận địa như mưa xối, kẻ địch như thủy triều mà tràn qua trận địa. Thậm chí, còn có kẻ địch từ trận địa bị công hãm bên cạnh vu hồi qua.

Margaret thấy, bất kể là chiến cuộc có kịch liệt tới mức nào, ngay từ đầu, con mắt mập mạp đã không rời khỏi khu vực điều kiện của hệ thống. Từng điều kiện đang mau chóng được hạ xuống.

Dưới sự chỉ huy quen thuộc như sử dụng cánh tay của hắn, mười gã binh sĩ đang chiếm cứ trận địa, tiến hành bắn giết qua lại với đám binh sĩ tấn công của máy tính. Vị trí của mỗi người bọn họ đang không ngừng thay đổi, tấn công kẻ địch cũng rất chuẩn xác. Hỏa lực thường luôn tập trng vào vị trí đột kích trọng điểm của kẻ địch, gọi áp chế hỏa lực cũng rất chính xác, không hề có một chút lãng phí nào.

Đây là một hồi chiến đấu tính bằng giây! Mỗi một giây, đội ngũ chiến đấu đều đang biến ảo theo sự chỉ huy của mập mạp.

Margaret phát hiện ra mình căn bản không thể theo kịp được tiết tấu chỉ huy của mập mạp. nàng chỉ có thể nhìn chăm chăm vào một phần của cuộc chiến để chứng minh phán đoán của mình.

"3, 2, 1!" Margaret thầm đếm ở trong lòng.

Theo sự đếm ngược của nàng, một mệnh lệnh tập thể tránh né vào hố đã bật lên màn hình.

Giây tiếp theo sau khi mệnh lệnh được chấp hành, toàn bộ trận địa đã bị hỏa lực của kẻ địch bao trùm hoàn toàn. Các vụ nổ cuồng bạo đang bắn tung lên vô số bùn đất đá vụn, ngọn lửa cuồn cuộn bùng cháy thuận theo địa đạo, cuốn đi tất cả.

Trái tim Margaret đang nhảy lên kịch liệt. Phỏng đoán thời gian hỏa lực bao trùm của bên địch cũng không khó.

Đừng nói là có thông tin từ Thiên Võng chỉ đạo, cho dù không có, trong kiểu chiến đấu cấp thấp này, chỉ cần chú ý cách thức di động kéo dài và khoảng cách thời gian của hỏa lực phe địch, chú ý hướng tiến công của bộ binh phe địch, chú ý trạng thái chiến đấu của quân bạn ở trận địa lân cận, chú ý hỏa pháo bên mình có bị áp chế hay duy trì liên tục hay không, là có thể biết được thời gian phe địch tiến hành bao trùm hỏa lực đối với trận địa!

Thế nhưng, khi một gã đại đội trưởng ở trong chiến đấu không ngừng chỉ huy binh sĩ thay đổi vị trí, chỉ huy xạ kích và né tránh, chỉ dẫn hỏa lực tấn công tập trung vào khu vực dày đặc quân địch, khống chế thời cơ sử dụng tên lửa cầm tay và lựu đạn nhiệt hạch, gọi hỗ trợ không trung, rồi đặt ra tọa bộ bao trùm cho tiểu đoàn pháo ở hậu phương, lại có thể nắm giữ chính xác thời gian phe địch bao trùm hỏa lực đồng thời né tránh, thậm chí không lãng phí một phút giây nào, điều này đơn giản chỉ có thể dùng sự đáng sợ để hình dung!

Quan trọng nhất chính là, đây vẫn là dưới tình huống các mệnh lệnh của mập mạp không được hàm tiếp một cách hợp lý mà hoàn thành! Khi chỉ huy chiến đấu cụ thể, có một số mệnh lệnh trước sau chẳng phân biệt được, lại xung đột liên tục, đơn giản là khiến cho Margaret muốn lôi cái tên khốn ở trong khoang mô phỏng kia ra.

Sau một phút đồng hồ, một tình huống càng khiến cho Margaret khiếp sợ đã xuất hiện.

Khi phe địch tiến công gặp trắc trở, theo đó, bọn hắn lập tức liền dốc toàn lực được ăn cả ngã về không mà phát động tấn công mạnh mẽ mang tính cưỡng ép. Dưới sự yểm hộ của hỏa lực, sáu gã binh sĩ đang mau lẹ xông về phía trận địa. Một gã binh sĩ địch quân mang theo tên lửa cầm tay núp ở phía sau xác một chiếc robot bị phá hủy, phóng ra một quả tên lửa nhằm vào súng máy năng lượng của trận địa.

Theo một mệnh lệnh xuất hiện trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, quả tên lửa này vậy mà đã thất bại rồi.

Tay súng phụ trách và phụ tá bên cạnh hắn đã bưng súng máy khom mình một cái ở trong hố, hầu như chưa cả ngừng bóp cò đã dễ dàng dựa vào được tường chống đạn, tránh thoát cú tập kích gần như phải giết này. Mà trước đó, tầm nhìn của bọn họ đều vẫn đang tập trung ở một phương hướng. Thứ duy nhất khiến cho bọn họ tránh khỏi cú tập kích, chỉ có cái mệnh lệnh mà mập mạp đã hạ xuống kia!

Margaret không biết mập mạp đã phát hiện đợt công kích của kẻ địch ở trong cái chiến trường hoa cả mắt này như thế nào. Nàng chỉ biết là, các mệnh lệnh né tránh y như vậy đang đầy rẫy ở trên trận địa chỉ huy của mập mạp.

Trong đại đa số tình huống, hành động né tránh nhiều lần của đám lính có vẻ rất dư thừa. Cho dù không né tránh, bọn họ cũng không gặp phải sự tấn công mang tính trí mạng gì. Có điều, khi phát hiện ra bất cứ nguy hiểm tiềm năng nào, mập mạp liền không nề hà mà hạ xuống cái mệnh lệnh gần như dài dòng hơn sớ này. Rốt cục, khi quả tên lửa cầm tay này bắn tới, đã thu được hiệu quả kỳ diệu.

Margaret không ngăn cản loại động tác không hề có tính kỹ thuật này mập mạp, bởi vì nàng phát hiện ra, mặc dù đám bính đang không ngừng chui hố né tránh, thế nhưng, cường độ phòng ngự trên trận địa của bọn họ cũng không có bởi vậy mà hạ thấp.

Hai gã binh sĩ tìm được đường sống trong chỗ chết, công kích của phe địch rốt cục cũng không thể nghịch chuyển mà suy yếu hẳn đi.

Theo một tiếng nhắc nhở điện tử vang lên lanh lảnh, tiểu đội mà mập mạp chỉ huy, dưới tình huống không có thương vong đã được hệ thống phán định thắng lợi!

Margaret lật xem các số liệu hết lần này tới lần khác, hồi tưởng lại toàn bộ cuộc chiến đấu đã xảy ra. Trong lúc nhất thời, vậy mà lại không biết nên hình dung sự cảm nhận của mình như thế nào.

Nàng có thể nhìn ra được, ở phương diện kỹ thuật chỉ huy cơ bản nhất, gã mập mạp này tuyệt đối là một con gà. Trong chiến đấu, việc phân phối và sử dụng sức chiến đấu, hàm tiếp chiến thuật, thậm chí là tìm từ ngữ và sắp theo thứ tự đều là một đống hỗn độn. Thế nhưng, hắn hết lần này tới lần khác lại vẫn thắng máy tính. Trong đó, ngoại trừ sức tưởng tượng chiến thuật như thiên mã hành không của hắn ra, quan trọng nhất chính là năng lực sử dụng các điều kiện cùng một lúc của hắn! Một khi hắn tiếp nhận huấn luyện chuyên nghiệp, bày ra sự khống chế đến giọt nước không lọt cùng với óc dự đoán siêu việt người thường, như vậy đã đủ để cho hắn trở thành một đại danh tướng.

Thảo nào mà ông ngoại lại bảo mình chú ý tới cái người này. Hắn quả nhiên là có chỗ hơn người. Nếu như cần thiết... Như vậy, cái người này đúng là một nhân tuyển không thể bỏ qua.

Mình có nên dạy cho hắn mấy thứ không đây?

Mập mạp chờ mong nhìn Margaret, đợi đến nửa ngày cũng thấy cái bà cô đang nhíu mày này kêu cho chút ca ngợi và thán phục. Đang định phô ra một bộ mặt mất hứng với Margaret, đã thấy nàng cười yêu kiều với mình.

" Mập mạp, ngươi mau đánh trận cấp trung đội đi, ta ở bên cạnh dạy ngươi kỹ thuật chiến thuật." Vẻ tươi cười của Margaret rất ngọt ngào, lời nói cũng là thứ mà mập mạp đang mong muống. Cũng không biết thế nào, vừa nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Margaret, mập mạp đã cảm thấy trái tim của mình đang run rẩy.

Con tiểu hồ ly tinh, đang muốn tính toán gì với mình đây?!

Một người có ý học, một người có ý dạy. Giữa hai người cứ thế mà sinh ra một sự ăn ý từ không thành có. Ngồi ở trong phòng đến tận chiều, trận chiến cấp trung đội, hết trận này đến trận khác.

"Mệnh lệnh tuyên bố, phải đơn giản rõ ràng tóm tắt, như tình huống này, ngươi phải nói như thế này..."

"Khi lệnh cho mấy chiến sĩ này di chuyển trận địa, ngăn cản bên địch vu hồi, ngươi trước hết phải mệnh lệnh điều chỉnh trận địa. Nếu không, không có nhân viên bổ sung, sẽ dẫn đến cường độ hỏa lực của trận địa suy giảm. Nhất là khi phe địch đang xung phong chính diện, áp lực hỏa lực giảm sút, mặc dù bọn hắn vu hồi không thành công, cũng sẽ gây ra được hiệu quả tương tự..."

"Tác chiến máy bay chiến đấu, thuật ngữ chiến thuật cơ bản có hai trăm điều, thường dùng nhất có ba mươi điều..."

" Sai rồi... Ngươi không nên trực tiếp đầu nhập binh lực dự bị, bộ đội thiết giáp của ngươi còn có thể kiên trì một hồi, lúc này đầu nhập binh lực dự bị thì không phù hợp với việc tối ưu hóa lợi ích tác chiến.

Thanh âm của Margaret tại mỗi thời điểm mấu chốt đều vang lên bên tai.

Mập mạp không chút do dự liền tiếp thu các thông tin này, cố gắng lý giải chuyển hóa, lại lập tức sử dụng trong trận đấu. Hắn phát hiện ra, những mệnh lệnh đã được gọt giũa nhiều lần trong chiến tranh của loài người này, sau khi trải qua vô số kỹ thuật chứng minh đồng thời chỉ ra điểm mấu chốt trong phương thức hàm tiếp chiến thuật và khống chế chấp hành phương án tác chiến,hiệu suất chỉ huy đối với sĩ quan chỉ huy chính là đã được đề cao lên gấp bội.

Nhìn mập mạp giống như tấm bọt biển đang nhanh chóng hấp thu các kỹ thuật mà mình giảng giải, nội tâm Margaret chính là vô cùng chấn động.

Cái gã mập mạp này chính là gã học sinh giỏi nhất mà nàng đã từng gặp qua.

Không cần phải nói đến lần thứ hai, một vấn đề chỉ cần nói qua, cái gã mập mạp này tuyệt đối sẽ không tái phạm lại sai lầm tương tự. Bất kể là bộ binh hay là robot, thậm chí là chiến đấu trong vũ trụ, với các vấn đề tương tự hắn đều có thể suy một ra ba, sử dụng các kỹ thuật được dạy để xử lý.

Margaret thậm chí có thể rõ ràng cảm nhận được, sự chỉ huy của mập mạp đang dần thành thạo!

Đúng vậy, đó là là một cảm giác giống như góp cát thành tháp, cuối cùng như mộng ảo mà ngưng kết thành một tòa thành đá cứng xà chắc. Những kỹ thuật chỉ huy này chính là chất xúc tác của hắn.

Margaret không biết cái gã mập mạp này đã trải qua những gì ở trong chiến tranh, cũng không biết cũng không biết cái gã học trò của Russell này đã được Russell chỉ đạo những gì. Nàng chỉ biết rằng, mình, đã may mắn thấy được sự ra đời của một danh tướng tương lai.

Là bản thân mình đã góp công vào một đoạn quá trình trong đó.

Trong cái căn phòng này, trong cái ngày ánh nắng tươi sáng này, một pháo đài mộng ảo đang dần dần thành hình.

"Tít tít!"

Máy liên lạc của mập mạp bỗng nhiên vang lên.

" Audrey, có chuyện gì..." Đang lúc gấp gáp, mập mạp liền mở máy liên lạc, mới nghe qua hai câu, động tác đã ngừng lại.

"Có chuyện gì vậy?" Thấy mập mạp ngừng chơi rồi quay đầu nhìn mình, Margaret hoang mang mà hỏi thăm.

Lão Klaus, thế nhưng lại là thần tài của Phỉ Quân a!

Gã mập mạp lòng lang dạ sói lập tức mặt mày lạnh như mành, nói buông là buông: "Thượng tá Margaret, quý quân vừa bắt một công dân của Liên Bang Leray ta, trùng hợp chính là, đây là nhân viên trong bộ tài chính của Liên Bang Leray ta. Ông đây không giảng đạo nghĩa, mau thả ra cho ông!"

Trong gian phòng yên lặng, hai người mắt to trừng mắt nhỏ.

Qua hồi lâu, Margaret đưa tay phất phất tóc mai bên tai, cười yêu kiều: "Thả cái con mẹ ngươi ấy, người của ngươi bị bắt thì liên quan quái gì đến bà cô mi đây, ta cả ngày đều ở cùng với ngươi. Đồ béo ú ngu ngốc, đầu óc của ngươi mới bị bò đá à?"

Hử? Mập mạp trừng mắt với Margaret. Con mụ đàn bà này cũng hung hãn đấy.

Hắn không biết Margaret là cháu gái của Hastings, lại càng không biết tiểu ma nữ này hung hăng vô kỵ, tốc độ biến sắc mặt cực nhanh, sớm đã có tiếng trong đám con cháu quyền quý ở Phỉ Dương!

Ban đầu, cái tên không may cố gắng hạ thuốc mê với nàng kia, một giây trước khi bị phế "đệ đệ" thì vẫn còn đang cười cười nói nói với Margaret mặt mày ửng hồng e thẹn trong ánh mắt ước ao đố kị của mọi người. Mười mấy người đang vây quanh bên cạnh cũng không nhìn ra Margaret đang thể hiện dáng vẻ tao nhã thục nữ có bất cứ dấu hiệu bão nổi nào.

Một cú đá kia chính là đột nhiên tung ra. Margaret mỉm cười nghe cái gã không may kia nói chuyện, đột nhiên đá cho một cái. Giày cao gót trực tiếp đạp ở trên mệnh căn của cái tên kia.

Kế tiếp, trước mặt các quan khách dự dạ hội với mũ áo chỉnh tề nho nhã lễ độ, vị mỹ nữ mặc lễ phục dạ hội giống như công chúa này đã biến thành bà chị hai đầu đường xó chợ. Khí chất cao quý tao nhã phối hợp với lời nói thô tục và ý vị lẳng lơ phong trần, khiến cho ngươi ta trợn mắt há mồm, lóa cả mắt.

Tất cả mọi người đều biết, tiểu ma nữ này chưa bao giờ ra bài theo quy củ, cũng chưa bao giờ bị ràng buộc bởi sự giáo dục hay lợi ích, muốn nói cái gì thì nói cái ấy, muốn làm cái gì thì làm cái đó. Ca tụng hay nhục mạ, chửi bới hay tâng bốc, đối với nàng mà nói đều là mây bay. Ở trước mặt hàng trăm người của xã hội thượng lưu, đột nhiên trở mặt, tự xưng bà bà cô cô, mắng chửi người là khốn kiếp ngu si, thẳng tay hạ sát thủ với mệnh căn của người ta, đây bất quá chỉ là một trong số các hành vi tùy ý của nàng mà thôi,

Mặc kệ khi đối mặt với quan lớn phú hào hay chú bác nhà mình, chỉ cần chọc giận nàng, khuôn mặt của nàng trước đó một giây vẫn còn là trời trong nắng ấm, sau một giây lập tức có thể là sấm nổ chớp giật. Biến đổi bất thường, một chút mặt mũi cũng không cho.

Tính cách này, so với Hastings từ trước tới nay vốn trở mặt cực nhanh thủ đoạn lôi đình, thật ra lại kế thừa toàn bộ. Hai ông cháu này, đơn giản chính là cùng một đức hạnh.

Mập mạp có chút sững sờ. Còn Margaret, thì tương tự cũng không ngờ tới, cái gã mập mạp chết tiệt này biến sắc mặt còn nhanh hơn mình. Ngay mấy chục giây trước mình vẫn còn đang cố gắng hao tâm tổn trí đi chỉ dẫn hắn. Kết quả, sau khi nhận được tin thì cái tên này liền trở mặt rồi. Không nói tình cảm, qua sông đoạn cầu. Trở mặt, đơn giản là đã tới mức khiến cho người khác giận sôi!

Mình dù sao thì vẫn luôn có chút chuyển tiếp. Cái tên này ngay cả chuyển tiếp cũng không có.

"Ô nha!" Mập mạp xắn tay áo: "Muốn chơi ông đây đúng không?"

" Muốn đánh ta? Đánh đi, ngươi đánh đi." Margaret ưỡn ngực, mị nhãn như tơ, miệng đang nói chuyện, dưới chân bất thần tung một cước.

"Quéc, ngươi dám đá đệ đệ của ta?" Mập mạp đơn giản là mồ hôi lạnh ròng ròng.

" Mập mạp chết tiệt, coi như ngươi né nhanh, thả chân ta ra."

"Cái con thối này, ngày hôm nay ngươi đừng mong chạy, ông đây bắt ngươi đi trao đổi!"

"Cứu mạng, ai cứu mạng a! Ôi..."

"Thối lắm, ông đây ngày hôm nay phải trừng trị ngươi, cư nhiên dám dùng chiêu này..."

" Mập mạp ca ca, đừng đánh vào mông nữa, ngươi cũng không phải do ta bắt, chờ tí nữ ta kêu bọn hắn thả ra là được. Trận này ngươi còn đánh nữa không hả?"

"Đánh... Được rồi, tiếp theo nên hạ mệnh lệnh gì đây?"

" Mập mạp, chân ta đều bị ngươi nắm đến bầm tím rồi, ngươi phải bồi thường cho ta."

" Cút, khỏi phóng điện với ta. Muốn ngực không có ngực, muốn mông không có mông."

"Được lắm, mập mạp chết tiệt, ngươi chờ đấy."

" Cứ tùy tiện, con mụ điên."

"Khốn kiếp, trận này đánh xong, đến lượt ngươi dạy ta võ thuật robot rồi. Được rồi, ở bên trong Mãn Thiên Chiến Hỏa ngươi tên là gì?"

"Ta là S..." Vừa nói đến bên mép, mập mạp bỗng nhiên tỉnh táo lại, ID của mình trong Mãn Thiên Chiến Hỏa bị người đuổi giết như chuột chạy qua đường, nếu bị nữ nhân này rêu rao đi ra, thế thì còn sống sao được nữa, tức thời sửa lời nói: "Hỏi nhiều như vậy để làm gì, dù sao đến lúc đó là ngươi đánh, cũng không phải là ta đánh!"

" Nghe nói ngươi đã hạ được chín võ quán robot ở đây, nếu như ngươi có thể giúp ta báo thù, ta..."

" Nghìn vạn lần đừng lấy thân báo đáp, nếu như ngươi thực sự ham muốn, ta tối đa chỉ giúp ngươi xoa xoa thôi, tạm thời cứu chữa."

" Thế nhưng, ta thích trói chặt ngươi... Dùng roi da và sáp nến... Mập mạp ca ca."

" Cút đi!"

" Được rồi được rồi, nên đổi trò chơi rồi. Giúp ta báo thù!"

" Ai trêu chọc ngươi vậy, xem nhìn ngươi nghiến răng nghiến lợi kìa."

" Còn có thể là ai... Chính là cái tên khốn kiếp SM01314 chết đâm chết chém kia!"

" Ai?" Mập mạp sợ đến run người.

" Ngươi không biết sao, cái tên kia đã trở về! Bây giờ bên trong Mãn Thiên Chiến Hỏa, máu chảy thành sông!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK