Mười hai chiếc tàu chiến đấu của hạm đội 1201 Trenock đã chia làm hai nhóm, theo hai hướng thuận - nghịch chiều kim đồng hồ mà đột tiến tốc độ cao. Ở vị trí ba nghìn km chếch về phía trước của bọn họ, trận hình chính của hạm đội Sous do mười lăm chiếc tàu chiến đấu tạo thành đang chậm rãi lui về phía sau. Hơn hai mươi chiếc chiến hạm chủ lực khổng lồ của hai bên mặc dù một lùi một tiến nhưng chủ pháo thì vẫn nổ súng bắn nhau hết sức kịch liệt.
Tàu chiến đấu [Kardorff] của Sous đang lặng yên không tiếng động mà lướt qua hư không. Thân tàu giống như một điếu xì gà cực lớn, dưới ánh sao chiếu rọi đang chập choạng sáng tối.
Theo ánh mắt của con người mà nói, chiếc tàu chiến đấu lớp [Typhoon II] này quả thật là một con quái vật vũ trụ khổng lồ. Nó có thể tích khổng lồ, đường nét cứng cáp lạnh lẽo, cùng với dáng vẻ dữ tợn. Lớp thiết giáp bọc ngoài màu xám đậm của nó tựa như từng khối thép được cắt ghép ngay ngắn chỉnh tề đang bao bọc quanh thân tàu. Vô số khoang tàu và tháp pháo xoay tròn hình vuông đối xứng nhau đang nhô lên khắp nơi trên thân tàu.
Trên boong tàu phía ngoài, cầu hạm hình chữ nhật đầy góc cạnh được máy phát lồng năng lượng bảo vệ to lớn ở hai bên ôm lấy. Mà ở chỗ cao hơn, chính là mấy thiết bị như rada, máy quan sát và một khẩu phó pháo với chiều dài họng pháo lên đến ba mươi mét. Phía sau sáu hàng cửa sổ với ánh đèn sáng rực, hai chiếc máy đẩy to lớn đang trải dài dọc theo hai bên trái phải của đuôi chiến hạm. Tám cửa xả lóe lên ánh sáng xanh, kéo theo một dòng ion xanh lam tựa như phần đuôi của một ngôi sao chổi.
Cả chiếc chiến hạm, thoạt nhìn tựa như một võ sĩ thời viễn cổ được bao bọc trong tầng áo giáp lạnh như băng, tràn ngập tính công kích, vừa mang đầy cảm giác nặng nề của nền công nghiệp hiện đại, lại vừa có nét lạnh lẽo tàn khốc của thời mạt thế.
Hiện tại, chiếc chiến hạm này dưới sự thúc đẩy của hai cụm máy đẩy số 1 và số 2 lần lượt nằm ở hai bên trái phải đang dần dần lái đầu tàu chếch sang bên phải.
Các tia sáng màu trắng đang tụ hợp ở trên chủ pháo và ba khẩu phó pháo phân bố theo hình tam giác ở đầu tàu. Sau đó, bốn chùm sáng pháo năng lượng một lớn ba nhỏ trong thoáng chốc đã được bắn ra. Chùm sáng kéo theo một cái đuôi dài mà thẳng tắp, xẹt qua hư không, lướt qua phần đuôi của một chiếc tàu chiến đấu Trenock, lao vào phía sâu thẳm trong vũ trụ.
"Đầu tàu ngả sang trái 200 độ, chủ pháo nạp năng lượng!"
"Máy tính theo dõi địch tiến hành tính toán đường đạn...."
Khi thông báo công kích thất bại nhanh chóng nhấp nháy báo hiệu trên màn hình Thiên Võng, trong phòng điều khiển đang nín thở chờ đợi của tàu chiến đấu lập tức trở nên náo động.
"Chiến hạm địch thoát khỏi khu vực bắn 15 độ."
"Giữ vững tốc độ, đầu hạm chếch sang 500 độ, khởi động thiết bị đẩy chuyển hướng số 3..."
"Chiến hạm địch tiến vào khu vực bắn! Chủ pháo nạp năng lượng hoàn tất, rada khống chế hỏa lực nhận diện, mục tiêu đã khóa, kiểm duyệt các điều kiện bắn hoàn thành, 5, 4....."
"Ngừng bắn! Ngừng bắn! Chết tiệt! Tàu tuần dương Takhisis đang ở phía trước chúng ta."
"Hạm trưởng, tàu Takhisis đang bị hai chiếc tàu tuần dương Trenock vây công! Mà tàu Solamnia bên cạnh nó cũng bị hai chiếc tàu khu trục Trenock cuốn lấy! Họ đang phát tín hiệu cầu cứu với chúng ta!"
"Đột tiến hình cung, đi đến bên sườn, tấn công chiếc tàu tuần dương Trenock có phần đầu màu đỏ kia."
"Rõ."
"Hạm trưởng, tàu tuần dương Trenock cũng đang lượn vòng cùng chúng ta."
"Đám Trenock chết tiệt này. Yêu cầu tàu Takhisis phối hợp với chúng ta, bọn họ cứ ngáng tại chính giữa vậy thì chúng ta làm sao đánh?!"
"Chạy rồi, hạm trưởng, hai chiếc tàu khu trục vây công tàu Solamnia đã chạy rồi. Cái đám người Trenock chết tiệt này, chạy trốn thật nhanh. Lần nào cũng đều như vậy! Tàu Solamnia đã bị thương nhẹ, đang chuyển hướng trợ giúp cho tàu Takhisis."
"Tốt quá, truyền tin cho tàu Solamnia, kêu họ chặn lại hai chiếc tàu tuần dương Trenock này, phối hợp với chúng ta tiêu diệt chúng! Đừng có để hai chiếc tàu tuần dương này cũng chạy mất!"
"Solaminia vừa trả lời, đã rõ!"
"Rẽ phải 1200 độ, tranh thủ thời gian mà đánh, cự ly với trận hình chính đã bị kéo dài rồi, chúng ta còn phải quay lại nữa!"
"Hạm trưởng, 600 km bên mạn trái, một chiếc tàu tuần dương Trenock đang xông về phía chúng ta!"
"Cái gì? Nó từ đâu chui ra? Tháp pháo bên mạn trái mở toàn bộ, bắn cho ta. Rẽ trái 1200 độ, né tránh cơ động hình con rắn."
"Ầm!" Một tiếng nổ lớn vang lên, cả tàu chiến đấu [Kardorff] đều rung bần bật. Tiếng cảnh báo hệ thống quản lý tổn thương trên đài điều khiển Thiên Võng đang vang lên inh ỏi, từng ngọn đèn đại biểu cho những hệ thống bị thương tổn không ngừng lóe lên. Ánh đèn cũng nhấp nhoáng sáng tối theo sự run rẩy của chiến hạm.
"Chúng ta bị bắn trúng, lồng năng lượng bảo vệ giảm xuống 40%."
"Chuyển hướng, chuyển hướng, bắn!"
"Hạm trưởng, chiếc tàu tuần dương Trenock kia lại bỏ chạy. Con mẹ nó, bắn xong một pháo rồi chạy!"
"Hạm trưởng, tàu Solamnia yêu cầu chi viện, hai chiếc tàu khu trục Trenock kia đã quay trở lại. Bọn họ đã vòng ra phía sau tàu Solamnia!"
"Chuyển đà, lại gần tàu Solamnia. Yêu cầu tàu Solamnia tiến hành chuyển hướng hình cung vòng qua chúng ta, chúng ta sẽ giúp họ phá vỡ cản trở!"
"Hạm trưởng, hai chiếc tàu khu trục Trenock kia lại chạy!"
"Chết tiệt!"
"Hạm trưởng, tàu Takhisis không trụ nổi nữa rồi!"
"Yêu cầu tàu Solamnia cùng tiến lên bao vây với chúng ta! Nhanh lên một chút, cho cái đám người Trenock chết tiệt này biết mùi!"
"Rẽ phải 1500 độ!"
"Thượng đế ơi, tàu [Takhisis] xong rồi!"
"Hạm trưởng, hai chiếc tàu khu trục Trenock kia lại quay lại! Aaa, trời ạ... lần này là bốn chiếc!"
"Hạm trưởng, hai chiếc tàu tuần dương Trnock vừa tấn công tàu [Takhisis] đang tấn công về phía tàu Solamnia."
"Hạm trưởng, 800 km bên mạn phải, một chiếc tàu tuần dương Trenock đã khóa chặt chúng ta. Chết tiệt, chính là chiếc vừa tấn công chúng ta kia!"
"..."
"Rầm" một tiếng, Brenrich nổi giận tung một cước đá bay cái ghế. Thấy hắn tức giận, Maeda Yotoshi liền phất tay cho viên tham mưu ngắt hình ảnh trong phòng điều khiển tàu chiến đấu [Kardoff].
Brenrich tựa như dã thú trong lồng, đi qua đi lại trên đài chỉ huy. Hắn đã không nhớ rõ đây là lần thứ mấy hắn nhìn thấy hình ảnh giống thế này. Tàu [O'Brien], tàu [Quận Chúa Daisy], tàu [Lạc Nhật Dư Huy] (tà dương le lói), tàu [Thượng Tướng Kardoff].. Những cảnh tượng giống nhau, tại mỗi góc, mỗi khung cảnh của chiến trường đều đang đồng thời xảy ra!
Chỉ chưa đến mười phút ngắn ngủi, hạm đội A1 đã tổn thất mười bốn chiến hạm bao gồm cả hai chiếc tàu chiến đấu!
Hiện tại, ở mé phía trước của trận hình chính các tàu chiến đấu Sous, hai nhóm tàu chiến đấu Trenock đang lướt đi như điện chớp! Trận hình tàu chiến đấu của Sous cho dù đã bẻ lái gần 1500 độ cũng không thể ngăn cản được bọn họ đột tiến. Chủ pháo bắn đồng loạt nếu không phải bị chiến hạm Trenock tránh né thì cũng là bị bọn họ chạy khỏi góc độ tấn công, vất vả lắm mới bắt được bọn họ, sau khi khóa mục tiêu thì lại bị nhóm tàu tuần dương và tàu khu trục Sous bay ở vòng ngoài trận hình chính ngăn cản....
Mà ghê tởm nhất, chính là tàu tuần dương và tàu khu trục Trenock đang chia làm mười mấy nhóm to nhỏ, còn có cả hai chiếc tàu chiến đấu đang trà trộn ở trong đó nữa!
Brenrich nắm chặt hai tay ở trên lan can đài chỉ huy, đầu óc choáng váng một hồi --- Cái đám này giống như là một lũ cáo thành tinh, bọn hắn luôn có cách để chia tách các nhóm tàu tuần dương và tàu khu trục của hạm đội A1, luôn có cách để qua lại ngang dọc ở trung tâm chiến trường vốn luôn biến đổi trong nháy mắt, luôn có cách để phát động đánh lén một cách xuất quỷ nhập thần, rồi cũng luôn bình yên vô sự mà bỏ chạy sau khi đánh lén xong!
Hắn nằm mơ cũng không ngờ được, từ lúc trận hình tàu chiến đấu chính của Trenock phân tán, rồi tàu sân bay Sous lui lại phía sau đến giờ, chiến đấu giữa hai bên lại có thể dùng như thác đổ (*) để hình dung. Ngắn ngủi mười phút, hạm đội Trenock khi toàn diện xuất kích đã đánh cho hạm đội Sous 14 - 0!
(*Nguyên văn: Phi lưu trực hạ, có ai nhớ đến bốn từ này không , trong câu "Phi lưu trực hạ tam thiên xích, Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên", không hiểu sao mình dốt văn mà lại nhớ câu này thế Bài Xa ngắm thác núi Lư của Lý Bạch)
Nguyên bản, hạm đội Sous khi đối mặt với thế tiến công hung mãnh theo kiểu triển khai rộng của hạm đội Trenock thì coi như vẫn có thể gắng chống cự được. Tuy rằng quân Trenock liều mạng, chiến hạm cũng tiên tiến hơn, thế nhưng dù sao thì tổn thất của bọn hắn trước trận chiến cũng không nhỏ. Sức chiến đấu có mạnh mẽ đến mức nào, thì cũng không thể đánh tan được hạm đội A1 trong thời gian ngắn.
Bởi vậy, khi thấy bên Trenock đang cố gắng thực thi chiến thuật gỡ rào cản để thoát khỏi khốn cảnh bị kẹp trước sau, hắn đã lập tức hạ lệnh cho tàu sân bay lui về phía sau --- Thứ mà hạm đội A1 bây giờ cần làm, chính là cố gắng đẩy hạm đội Trenock đến vị trí tấn công dễ dàng nhất ho hạm đội A2.
Theo sự lui về của tàu sân bay, các máy bay chiến đấu của Sous tự nhiên cũng rời khỏi cuộc bắn giết nơi chiến trường trung tâm. Không ngờ tới, chính là cái mệnh lệnh này đã khiến cho thế cục kiềm chế dây dưa lẫn nhau thoáng cái đã bị phá vỡ.
Thứ trước hết khiến cho Brenrich phải ngây người ra, chính là cuộc chiến đấu ở không vực D16.
Trong tràng chiến đấu kéo dài ngắn ngủi kia, ba chiếc tàu tuần dương Sous đang tạo thành đội hình hộ vệ ở bên cánh trận hình chính đã liên tiếp gặp phải sự tấn công luân phiên của sáu nhóm ba chiếc chiến hạm Trenock, sau đó liền trở thành đống sắt vụn. Khi chiếc tàu tuần dương cuối cùng phát nổ, cùng lúc đó, khoảng không vực kia cũng trở nên trống không. Sáu nhóm chiến hạm Trenock vừa phát động công kích sớm đã không còn thấy bóng dáng tăm hơi!
Lúc đó, trong đầu Brenrich chỉ thấy trống rỗng, hắn hoàn toàn không tưởng tượng ra được, phải có kế hoạch tinh vi tới mức nào, cùng với sự phối hợp ăn ý tới mức nào thì mới hoàn thành được đợt công kích đan xen nhanh như chớp như thế.
Từ giây phút đó trở đi, các nhóm tàu tuần dương và tàu khu trục Trenock giống như đã hoàn toàn thay đổi thành một đội ngũ khác.
Bọn họ chia làm mười đội hình lớn nhỏ khác nhau, xoay qua xoay lại quanh hạm đội Sous. Có cái thì phụ trách dụ địch, có cái, thì lại phụ trách tấn công. Động tác của bọn họ cực nhanh, phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý khiến cho kẻ khác phát điên. Đường bay, tốc độ,.. cũng chính xác quá mức tưởng tượng. Bọn họ không hề ham chiến, sau một đợt pháo kích thì liền xoay người nhanh chóng bỏ chạy luôn. Tiếp đó, tự nhiên sẽ có kẻ yểm hộ cho bọn họ hoặc là phát động đợt tập kích thứ hai.
Bọn họ chỉ cần sửa thành phong cách chiến thuật một cái, liền trở nên xảo quyệt giống như một con cá nhỏ bên hồ nước. Mỗi lần ngươi đưa tay bắt lấy, chúng nó đã quẫy đuôi mà nhảy ra khỏi lòng bàn tay của ngươi.
"Đây không phải là do Trương Bằng Trình chỉ huy!" Ngón tay đang nắm lấy lan can của Brenrich đã trở nên trắng bệch vì lực ép, con mắt hắn tuy rằng đang nhìn vào phòng điều khiên rộng lớn ở bên dưới, thế nhưng ánh mắt cũng không tập trung. Một dự cảm nguy hiểm đang nảy sinh trong lòng hắn: "Nhất định là vừa đổi thành một chỉ huy khác, công lực chỉ huy của người này, còn hơn cả Trương Bằng Trình! Nhất định là thế!"
"Sẽ là ai chứ?" Maeda Yotoshi ngơ ngác nhìn vào màn hình đài điều khiển trung tâm, mồ hôi đã nhễ nhại. Loại đấu pháp này, đừng nói là gặp qua, hắn thậm chí ngay cả nghĩ cũng không nghĩ tới!
Từ mấy trận chiến cục bộ mà xem, nếu nói rằng sự tấn công hiệp đồng giữa các nhóm chiến hạm của đối phương hoàn toàn chỉ là trùng hợp, là thành quả của sự phối hợp giữa các nhóm, vậy thì ngay cả thằng ngu cũng không tin nổi! Sĩ quan chỉ huy của đối phương không chỉ có kỹ thuật chỉ huy cực kỳ thành thạo, mà ngay cả việc khống chế thực thi chiến thuật, cùng với nối tiếp chiến thuật cũng cực kỳ tỉ mỉ cẩn thận, có thể nói là nước không lọt! Trên phương diện chỉ huy tổng thể, lại càng có một sự sắp xếp ngay ngắn và sắc bén, giống như loan đao rời vỏ, một đao trí mạng!
Chỉ huy một trận chiến đấu cục bộ cũng đã được rồi, đối phương vậy mà còn cùng lúc khống chế mười mấy nhóm chiến hạm, tiến hành đan xen phối hợp tác chiến với nhau. Phần công lực như thế này cần phải có năng lực giả lập mạnh mẽ như thế nào, kinh nghiệm phong phú như thế nào, rồi có thể đồng thời xử lý được biết bao nhiêu tình báo kia chứ?!
Maeda Yotoshi không biết đây là kết quả hợp tác của hai người. Trong đầu hắn, chỉ có một ý nghĩ thoáng hiện rồi lặp đi lặp lại: " Mình đang phải đối mặt, là một vị đại danh tướng?!"
Chỉ có thể là một vị đại danh tướng! Các sĩ quan chỉ huy bình thường, coi như là sĩ quan chỉ huy trẻ tuổi thiên tài, có một trăm kẻ thì cũng không chỉ huy ra được hiệu quả như vậy! Trên phương diện chỉ huy tác chiến, một cộng một không thể bằng hai được, thậm chí, còn bởi vì ý nghĩ và ý kiến bất đồng mà trở thành nhỏ hơn hai!
" Tướng quân!" Trong kênh liên lạc đã vang lên giọng nói của sĩ quan phối hợp tác chiến: "Phi đội máy bay chiến đấu số 1 và số 4 của ta đã tiếp cận được nhóm tàu chiến đấu bên cánh trái của địch, còn phi đội số 2 và 3 thì đã tiếp cận được nhóm tàu bên cánh phải, đã hoàn thành xong phối hợp, đang chuẩn bị phát động tấn công!"
"Phát hiện thấy các tàu chiến đấu của địch có máy bay chiến đấu hộ tống không?" Maeda Yotoshi hỏi.
"Thưa, không!"
" Tướng quân, sáu phi đội máy bay chiến đấu của địch đã xuất hiện ở không vực A16 các chiến trường không tới 2000 km, đang chuyển hướng tiến vào đường G12, hẳn là định bay tới chiến trường trung tâm!"
" Phát động tấn công, trước tiên hãy ngăn lại nhóm tàu chiến đấu của bọn hắn đã!" Maeda Yotoshi hạ lệnh, nói.
" Chờ một chút!" Brenrich đột nhiên ngẩng đầu lên, ngăn lại mệnh lệnh của Maeda Yotoshi, lớn tiếng nói: "Lệnh cho phi đội máy bay chiến đấu lập tức chuyển hướng. Phóng ra tất cả các máy bay chiến đấu từ tàu sân bay. Lệnh cho trận hình tàu chiến đấu bỏ áp chế hỏa lực về phía các tàu chiến đấu của đối phương, toàn thể lập tức chuyển hướng, tỏa ra về phía không vực S21 theo hình tròn! Chuẩn bị nghênh địch!"
" Nghênh địch?" Maeda Yotoshi khiếp sợ nhìn Brenrich.
Đã thấy Brenrich sắc mặt một hồi trắng xanh, hướng về phía hắn mà giải thích: "Đây là một chiến thuật hai mặt. Ngoại trừ vu hồi để dỡ rào cản ra, bọn họ..."
Nói đến đây, Brenrich đã nghiến răng nghiến lợi, mắt lộ hung quang: "... Còn muốn nuốt sống tàu sân bay của chúng ta!"
"Nuốt sống tàu sân bay của chúng ta?" Maeda Yotoshi mau chóng đổi về giao diện trạng thái chiến trường, đem bản đồ bản đồ tinh hệ lập thể lật qua lật lại, s rốt cục có chút chần chừ mà chỉ vào bầy máy bay chiến đấu Trenock vừa mới được đánh dấu trên bản đồ, vốn đã tiến vào đường G12 và hiện đang di động về phía trung tâm chiến trường, hỏi: "Ý ngài là, chỉ bọn hắn..."
"Đúng thế!" Brenrich quả quyết nói: "Dùng chiến thuật dỡ rào để làm bệ phóng, lợi dụng chiến thuật dây dưa của các nhóm tàu tuần dương và tàu khu trục để kiềm giữ các chiến hạm chủ lực của chúng ta, lợi dụng sự vu hồi của nhóm tàu chiến đấu để thu hút các máy bay chiến đấu của chúng ta, sau đó lại lợi dụng cự ly kéo giãn giữa tàu sân bay, trận hình chính tàu chiến đấu cùng với các nhóm chiến hạm khác của ta, dùng sáu phi đội máy bay chiến đấu để tiến hành xuyên thấu tập kích! Hừ! Lợi hại lắm!"
Nghe Brenrich phân tích, Maeda Yotoshi tỉ mỉ nhìn lại về bản đồ lập thể. Nhìn xong, sắc mặt liền thay đổi, không kìm lòng được mà hít vào một hơi lạnh, vội nói: "Tướng quân, chúng ta bây giờ..."
" Chỉ cần chúng ta đại đội máy bay chiến đấu của chúng ta không phát động tấn công, vậy thì sẽ tới kịp!" Brenrich bước nhanh tới ghế chỉ huy rồi ngồi xuống, hai tay ngón tay cái bóp bóp các khớp xương, phát ra các tiếng vang sắc nhọn: "Mặc kệ đối phương là ai, nếu đã bị ta nhìn thấu, hắn sẽ phải trả giá!"