Nhìn thấy tên mập đang hôn gió với mình, Margaret dở khóc dở cười bước nhanh tới cạnh tên mập.
“Sao ngươi lại đến lúc này?” Margaret nhìn tên mập một cái, ánh mắt lập tức chuyển qua cô gái bên cạnh tên mập. Chỉ cần liếc mắt nhìn khoảng cách giữa cô bé này với tên mập, cùng với áo quần của cô nàng và ánh mắt ôn nhu nhìn về phía tên mập, Margaret cũng biết, đây chính là lý do lớn nhất tên mập liều chết đi Thương Lãng tinh.
Gặp cô gái xinh đẹp đồng dạng, không phải là có một loại địch ý khó hiểu, thì chính là một loại cảm giác thân thiết khó hiểu. Milan giống một gốc u lan, ở trong thanh thần, lại có một loại phong vận hiển nhiên không phải cô gái nào cũng có thể có được. Gần như là vừa thấy mặt, Margaret đã thích Milan.
Hai cô gái khẽ mỉm cười, chợt nghe tên mập cả giận nói: “Có ý gì, ta không thể tới à?”
“Tên khốn” Margaret hung hăng trừng mắt nhìn tên mập: “Ngươi tới lặng lẽ chút là được rồi, cần gì phá nghi thức hoan nghênh này hả?”
“Ta cao hứng” Tên mập cười lạnh nói, quay đầu nhìn thoáng qua Fassett cách đó không xa: “Tên kia nhìn chằm chằm ta đã lâu, hắn chính là tiểu Lý Phật gì đó hả?”
Milan và Margaret đồng thời nhẹ gật đầu.
Margaret kinh ngạc nói với Milan: “Ngươi cũng biết hắn?”
“Đương nhiên biết” Milan liếc tên mập một cái “Tên mập này, muốn câu dẫn thanh mai trúc mã của hắn đấy“.
“Thanh mai trúc mã?” Margaret giống như cười mà không phải cười nhìn tên mập một cái, kéo chặc tay Milan nói: “Cô là Milan sao, tôi tên Margaret. Nếu cô muốn, cô có thể gọi tôi là Marga“.
Milan nhìn mái tóc màu vàng kim nhạt cùng khuôn mặt xinh đẹp khiến người ta hít thở không thông của Margaret, nhạy cảm phát hiện hình như quan hệ giữa cô gái này với tên mập, cũng không đơn giản như vậy. Bởi vì lúc Margaret đi tới nói chuyện với tên mập, không mang theo bất kỳ xưng hô nào, mà ánh mắt nàng nhìn về phía tên mập, cũng cực đặc biệt.
“Rất hân hạnh được biết cô, Marga” Khuôn mặt thanh thuần của Milan, lộ ra một nụ cười ôn hòa, ngón tay cũng lén đặt lên hông tên mập. Tên mập chết tiệt trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi này, không chỉnh đốn một chút, đoán chừng hắn đã sớm quên sự lợi hại của lão nương!
Vừa đáp thịt nhéo một cái, lại nghe Margaret yếu ớt nói: “Tên mập này đến Thương Lãng tinh, chính là vì cứu cô, luôn nghĩ cô gái có thể khiến tiểu tử sợ chết này phấn đấu quên mình như vậy sẽ là dạng gì, hóa ra xinh đẹp tới như vậy“.
Lúc nói chuyện, ánh mắt của Margaret không ngừng liếc về phía tên mập, ánh mắt yếu ớt kia, cho dù là ai đều có thể nhìn ra.
Milan vừa rồi còn đang ghen vì Anlei, lập tức mặt mày hớn hở, xuống tay cũng nhẹ hơn rất nhiều, véo xong, còn cắn môi lén xoa xoa cho tên mập.
Tên mập vẻ mặt méo xẹo cúi đầu mặc cho Milan hạ độc thủ, ngay cả hừ cũng không dám hừ một tiếng. Chỉ có thể dời chủ đề, nói với Margaret: “Dựa vào cái gì hắn có thể tới ta không thể. Quân đoàn Lý Phật rất giỏi sao? Nhìn bộ mặt lạnh như băng của hắn, mập ta liền tức giận. Tên này vừa nhìn đã thấy tâm thuật bất chính, hết ăn lại nằm, không thích sạch sẽ“.
Hai cô gái liếc mắt nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ. Tên mập có thù tất báo này rõ ràng là kiếm cơ,s lý do chân chính của hắn, chỉ sợ vẫn là vị thanh mai trúc mã kia của hắn. May mà Anlei không tới, nếu tới, nơi này liền náo nhiệt.
“Thật thú vị“. Nhìn tên mập chơi xấu trước đội danh dự cách đó không xa, Fassett cười khinh miệt, tự nhủ.
Vừa rồi hắn đã đối mắt với đối phương nhiều lần, mặc dù là lần đầu tiên gặp nhau, nhưng trong ánh mắt lẫn nhau đều không có khách khí gì, hắn biết rõ, tên mập này, hiển nhiên là định làm loạn ở chỗ này.
Hắn quay đầu, ánh mắt chạm nhẹ ánh mắt phó tổng thống Trenock Mã Trác Văn trong đám quan lớn Trenock đang đứng nghênh đón, trao đổi một ánh mắt ý vị thâm trường.
Ở trong nghi thức hoan nghênh đặc biệt cử hành để nghênh đón bộ đội Payon này, tới không chỉ có mấy tên tướng quân của quân đội Trenock, còn có Phó tổng thống Mã Trác Văn. Đây chính là lão bằng hữu của hắn. Lúc này, cho dù là sắc mặt của Mã Trác Văn hay là mấy vị tướng quân đều không dễ coi mấy. Tên mập này còn chưa lộ diện, đã làm cả Trenock xôn xao huyên náo. Lúc này vừa lộ mặt, dường như lại đưa ra một nan đề cho bọn họ.
Sau lưng, dân chúng hiển nhiên cũng đã thấy có chuyện không ổn. Âm thanh ồn ào dần dần lớn lên.
“Tên mập kia ở đó làm gì?”
“Cả đám binh không chính quy, mau bảo bọn họ đi đi“.
“Đúng đấy, thật không rõ tên mập này sao có da mặt dày như vậy“.
Fassett nghe thanh âm sau lưng, mỉm cười khoanh tay mà đứng. Bây giờ, hắn có rất nhiều thời gian dây dưa với tên mập. Người không biết điều đã gặp nhiều rồi, nhưng chưa từng thấy qua người không biết điều như vậy.
“Tướng quân, chúng ta có nên...” Một tên tham mưu nhỏ giọng xin chỉ thị.
Lời của tham mưu còn chưa nói hết, Fassett đã khoát tay áo: “Bây giờ bị mắng, lại không phải là chúng ta, xem bọn chúng có thể chống đỡ tới khi nào. Bản thân ta thật muốn nhìn thử, bộ dạng lúc bọn họ xám xịt rời khỏi đây“.
“Nhưng mà” Tham mưu cẩn thận nói: “Nếu Trenock biến nghi thức hoan nghênh này thành hoan nghênh bọn họ”
Fassett hờ hững nhìn sang tham mưu: “Nghe được thanh âm sau lưng không?”
Tham mưu gật đầu nói: “Nghe được“.
“Ngươi cho rằng, với một kẻ trực tiếp đầu hàng, dân chúng sẽ có thiện cảm sao?” Fassett khinh miệt nói, “Huống chi, quan viên Trenock cần cân nhắc, hậu quả khi bọn họ làm như vậy. Ngươi cho rằng bọn họ sẽ biến nghi thức hoan nghênh quân đội Payon thành nghi thức hoan nghênh Phỉ quân, còn ném quân đồng minh Payon sang một bên sao?”
Lời của Fassett trầm xuống, chỉ thấy một tên quan viên nhỏ của Trenock chạy tới trước mặt.
“Trung tướng Fassett, nghi thức đã bắt đầu, xin ngài đi theo ta“.
“Phó tổng thống các hạ” Thượng tướng Trenock Phùng Trí nhìn thấy Fassett được dẫn tới đài duyệt binh trước đội danh dự, tức giận nhìn về phía Mã Trác Văn.
Vừa rồi bọn họ đã tiến hành một phen tranh luận kịch liệt, nhưng Phó tổng thống năm nay gần sáu mươi, được xưng là lão hồ ly không ngã mà chính đàn công nhận, tựa hồ là quyết tâm muốn cho Phỉ quân khó xử.
Nhìn ánh mắt phẫn nộ của Phùng Trí, phó tổng thống vóc người mập lùn Mã Trác Văn cười lạnh nói: “Chấp hành dựa theo kế hoạch sớm định ra. Chúng ta không nên đắc tội với nước cộng hoà Payon!”
“Ta không muốn đắc tội với quân đồng minh Payon” Phùng Trí lớn tiếng nói: “Nhưng chúng ta hoàn toàn có thể nghĩ một kế sách vẹn toàn đôi bên“.
“Cũng bởi vì chi bộ đội không chính quy này, cùng vị tướng quân đầu hàng kia?” Mã Trác Văn nói không chút khách khí.
Phùng Trí nắm chặt quả đấm. Vị Phó tổng thống này, cho tới nay quan hệ mật thiết với Lý Phật, đó cũng không phải là bí mật gì. Mà ở trong nước Trenock, hắn cùng với Bộ trưởng bộ quốc phòng, lại càng khống chế sự vụ quốc phòng an toàn chặt chẽ. Chiến cuộc Trenock giai đoạn đầu, sách lược của những cố vấn an toàn quốc gia đó, đều thoát không khỏi liên quan với hắn.
Báo cáo của nguyên soái Lý Tồn Tín, đã sớm truyền về quân bộ, ngoại trừ sự kiện đầu hàng kia bởi vì mệnh lệnh của Hastings chỉ báo cáo cho Tổng Thống, Phỉ quân và Điền tướng quân ở tinh hệ Long Bow, ở Lãnh Lãng tinh làm cái gì cho quốc gia này, hắn đều rất rõ. Nhưng mà, chẳng ai ngờ rằng hắn lại vào lúc này, muốn làm Phỉ quân khó xử. Cũng bởi vì quan hệ của hắn và Lý Phật, cũng bởi vì Tổng Thống Hill đã không còn nghe lời hắn, bắt đầu thoát khỏi hắn ở mọi mặt?!
“Đây là do bọn họ tự tìm” Dường như một điểm cũng chẳng phát hiện sự phẫn nộ của Phùng Trí, ánh mắt của Mã Trác Văn mỉm cười nói: “Nghi thức này của chúng ta bản thân chính là cử hành cho người Payon, bọn họ lại muốn thò chân vào lúc này, đây là tự rước lấy nhục, không có quan hệ gì với chúng ta. Cho dù từ phương diện nào mà nói, dựa theo kế hoạch sớm định ra, đều không có gì sai!”
Nói xong, Mã Trác Văn liếc dân chúng sau lưng một cái: “Huống hồ, Phỉ quân hình như cũng không được hoan nghênh mấy, các ngươi cẩn thận nghe thử thanh âm của dân chúng đi“.
Mắt thấy Fassett đã mỉm cười đứng trên đài duyệt binh tạm thời, Mã Trác Văn liếc Phùng Trí một cái nói: “Ván đã đóng thuyền, đâm lao phải theo lao. Ta tin rằng, ngươi cũng không muốn khiến tâm chiến sĩ quân đồng minh Payon chúng ta lạnh. Là người ở vị trí tối cao ở đây, vốn duyệt binh nên do ngươi chủ trì cùng, có điều, nếu ngươi không muốn, ta sẽ làm hộ“.
Mắt thấy ánh mắt sĩ quan đội danh dự nhìn về phía bên này càng ngày càng sốt ruột, mà Phùng Trí thật lâu không lên tiếng, Mã Trác Văn nheo mắt lại, trong khóe mắt tinh tế, lộ ra lệ mang như châm: “Sao? Có vấn đề gì sao?”
Sau lưng, âm thanh hô hào của dân chúng càng lúc càng lớn. Đối với tên mập Leray cùng Phỉ quân dưới trướng hắn, dân chúng không có cảm tình gì. Một số người sốt ruột chờ thiếu chút nữa chửi ầm lên.
Phùng Trí nghiêng người yên lặng, mở đường. Mã Trác Văn cười lạnh cất bước đi đến đài duyệt binh.
Cả bến tàu, đều trầm xuống. Mắt thấy Mã Trác Văn đi lên đài duyệt binh, bắt tay với mấy vị tướng lãnh Payon, cùng Fassett nhìn nhau cười, sóng vai mà đứng. Mắt thấy quan lễ nghi đã ấn trường đao ở thắt lưng, chuẩn bị cất bước.
Đột nhiên, mọi người nhìn, bốn gã tướng lãnh Trenock ở dưới sự dẫn dắt của Phùng Trí từ trong đám người mà ra, đều bước đi về phía tên mập.
Chuyện gì thế, đám người lập tức xôn xao.
Mọi người ngây ngốc nhìn những sĩ quan cao cấp bình thường ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái, nện bước đi tới đứng nghiêm ở trước mặt tên mập, nghe thượng tướng Phùng Trí bề ngoài tao nhã, dùng giọng vang, lớn tiếng nói: “Thượng tướng Trenock, Phùng Trí“.
“Trung tướng Trenock, Triệu Bình Sơn“.
“Trung tướng Trenock, Johan Williams“.
“Trung tướng Trenock, Tôn Nam Hi Nhị“.
“Trung tướng Trenock, Bá tước Bonilla Westfalen“.
Mấy vị tướng quân cùng đứng nghiêm chào, thanh âm Phùng Trí, quanh quẩn ở cả cảng 10: “Hướng anh hùng đã từng cứu hạm đội tập đoàn 12 ta, đánh bại Humphrey Binart đến nay vẫn tử thủ tinh hệ Long Bow, chinh chiến Thương Lãng tinh, dẫn dắt sư thiết giáp 13, cơ bộ 51 đột phá trấn Ôn Tuyền, phong tỏa Bắc Quan Thị, ngăn chặn sư thiết giáp số 2 Jaban, đồng thời cuối cùng lãnh đạo quân đồng minh thắng được Lãng tinh, tướng quân Điền Hành Kiện, kính chào“.
Nói xong, Phùng Trí vươn tay ôm tên mập trước một bước: “Điền tướng quân, hoan nghênh ngài đến. Trenock tất sinh huy“.
Tất cả mọi người, đều bị một màn đột nhiên xuất hiện này, biến thành trợn mắt há hốc mồm.
Đang không biết làm sao, đột nhiên, trước đội ngũ của quân 39 Payon, đi ra mấy vị sĩ quan Payon.
Sáu vị sư trưởng của quân 39, bọn họ muốn làm gì?
Trước mắt bao người, chỉ thấy năm vị thiếu tướng cùng một vị trung tướng, chạy đến trước mặt tên mập, lần lượt hành lễ với tên mập, cũng nhiệt tình ôm lấy tên mập.
Trong bầu không khí lặng ngắt như tờ, chỉ nghe sư trưởng sư 35 nói với tên mập: “Tướng quân, không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây. Ban đầu ở Gatralan, nếu không phải là ngươi đánh tan quân đoàn Thần Thoại của Reinhardt, bắn chết Stephen, sợ là chúng ta đã sớm chôn thân ở Jacur. Khi đó, tướng quân Douglas từng nói, ta hôm nay, nói lại lần nữa“.
Nói xong, trung tướng lui ra phía sau một bước, lớn tiếng nói: “Sư vương bài 35 chiến đội 6 hải quân vũ trụ Payon“.
Trung tướng vừa nói xong, một thiếu tướng khác liền đứng nghiêm nói: “Sư thiết giáp 86 quân 6 nước cộng hoà Payon“.
“Sư thiết giáp 102“.
“Sư thiết giáp 117“.
“Sư thiết giáp 210“.
“Sư thiết giáp 66“.
Cả cảng, đều là thanh âm sáu vị tướng lãnh Payon khiến người ta nhiệt huyết sôi trào: “Đại ân đại đức này, nếu có việc cần, muôn lần chết không chối từ!”
Thời gian, phảng phất ngưng lại trong giờ khắc này.
Mấy vạn dân chúng cứng họng, ngơ ngác nhìn tên mập xấu xíu kia.
Một mảnh tĩnh mịch.