Có người lính may mắn sống sót đã kể rằng, chủ nhân của bình rượu nghe nói là cậu ấm nhà quan lớn, chủ động xin được đầu quân, xuất quan diệt địch. Cậu ấy thường kề vai chiến đấu với một tiểu tướng mang giáp bạc, anh dũng vô song. Nhưng trong một cuộc đột kích của quân Đột Quyết, cánh quân của họ rơi vào cạm bẫy, hai người liên tiếp chém chết mấy chục tướng giặc, nhưng vì quân địch quá đông, quân ta lại ít ỏi, nên toàn bộ cánh quân đã hy sinh. Kẻ địch tàn bạo và man rợ còn đốt cháy di thể của binh sĩ Đại Đường tử trận cho hả giận. Nghe nói lửa cháy lớn suốt ba ngày ba đêm, vô cùng bi tráng. Nhưng việc này lại càng kích động sĩ khí của quân Đại Đường, người người biến phẫn nộ thành dũng mãnh, chỉ trong một thời gian ngắn đã đánh tan tành phản quân Đột Quyết.
Tới năm Tải Sơ nguyên niên, Võ hậu đăng cơ, xưng là Thánh Thần hoàng đế, đổi quốc hiệu là Chu.
Thiên hạ Lý Đường, cuối cùng đã nằm trong tay họ Võ.