Truyện Gả Thay: Cô Dâu Thần Y Của Tiêu Thiếu Gia.
Trích:
Chiều tháng sáu oi ả, những tia nắng yếu ớt cuối cùng len lỏi qua từng ngóc ngách. Lâm Sơ Nguyệt ngồi trên tàu hỏa, đưa đôi mắt trầm ngâm nhìn bầu trời đỏ thẳm một màu hoàng hôn. Cô rời vùng quê hẻo lánh gắn liền với tuổi thơ của mình để đến thành phố A phồn hoa, tấp nập. Vì sao ư? Vì Lâm Sơ Nguyệt sắp kết hôn rồi, với một thiếu gia nhà giàu nổi tiếng vừa xấu xí vừa mang đầy bệnh tật. Mười người nhìn thì hết chín người bỏ chạy, kẻ còn lại là do bị đui mù câm điếc. Một cô gái xinh đẹp như đóa hoa đang trong thời kì rộ nở lại phải chịu cảnh lấy chồng nhưng chưa biết chồng mình là ai. Sơ Nguyệt hơi nhếch môi lộ ra một nụ cười châm biếm. Cô cười cho chính số phận bi thảm của mình, cười vì cái gọi là gia đình và người thân. Lâm Sơ Nguyệt vốn xuất thân cao quý. Là con gái lớn của Lâm gia được ba mẹ hết mực yêu chiều. Người ngoài nhìn vào đều phải thầm ganh tị vì gia đình cô quá đỗi hạnh phúc.