Tô Niệm, người cả ngày quấn lấy thiếu gia nhà họ Lâm đột nhiên chuyển tính, không còn cần lòng thương xót của người khác, xoay người liền ngã vào vòng tay của Lạc tổng tiếng tăm lừng lẫy, ai ai cũng đang chờ ngày cô bị Lạc tổng ngược đãi, nhưng Lạc tổng lại đem cô sủng lên trời!
"Cô ấy là bị tai nạn xe làm hỏng đầu óc đó, vốn đã không thông minh, nay lại càng ngốc hơn."
Cô cầm chiếc cúp vô địch quốc gia trong tay, lắc đầu thở dài, trở nên ngu ngốc, trước kia cô từng là nhà vô địch thế giới đó!
"Nhìn xem bộ dạng yếu đuối của cô ta đi, bị người khác ức hiếp cũng đáng đời."
Cô nhìn đai vàng hạng nặng trong tay, lắc đầu thở dài.
Nhìn cô mỗi ngày một bộ áo vest, người nào người nấy ai cũng xấu hổ.
"Cô, cô, cô ta, sao lại trắng trẻo, ma mị như vậy chứ!"
Lần này Lạc tổng cảm thấy rất đúng: "Phu nhân nhà ta có mỹ mạo là đủ rồi, cô ấy phụ trách dung mạo xinh đẹp như hoa, còn tôi phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình.”
Khi một cẩu độc thân chết, không có cặp vợ chồng nào là vô tội!