Mục lục
Ác Mộng Của Đêm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

9.01: Tiến độ chỉnh sửa

Tiến độ chỉnh sửa hôm nay từ chương 131 cho đến chương 160.

Ở tình tiết của phần này, một nhân vật phụ không tệ lắm đã xuất hiện, và cũng chính là nhân vật đã đối đầu với Khánh Trần trong một thời gian dài - Tào Nguy.

Đồng thời, Khánh Trần cũng hoàn thành cánh cửa sinh tử đầu tiên của mình.

Tôi xem lại từ đầu đến cuối một lần, phát hiện ra nội dụng của phần này quả thật không tệ.

Nội dung cần sửa đổi của đoạn này không nhiều, thế nhưng cảm xúc của tôi ngược lại rất nhiều.

Trước tiên hãy nói đến phần nội dung đã chỉnh sửa đi đã.

Nguyên văn của đoạn này, đời thứ tư của Khánh Thị là Khánh Hoài đã bỏ rơi Tào Ngụy để chạy trốn một mình, nhưng thật sự bố cục của đoạn này không được hay cho lắm. Là một người thuộc trực hệ ưu tú của tập đoàn, anh ta không nên làm ra một việc ngu ngốc như vậy.

Cho nên khi sửa lại trong nguyên tác, Khánh Hoài không bỏ rơi Tào Ngụy mà sửa đổi cấu trúc nội dung lại một chút.

Sửa đổi lớn nhất chỉ có ở điểm này, còn những sửa đổi nhỏ chính là Tần Dĩ Dĩ không nói rõ cho người nhà biết mình muốn đến Hỏa Đường.

Bởi vì cô ấy chính là một cô gái hiểu chuyện, nếu như quyết định đi làm những chuyện mạo hiểm thì nhất định sẽ lén làm một mình, không để liên lụy đến người nhà.

Nói hết những chỗ đã chỉnh sửa rồi, lại nói đến cảm xúc của tôi.

Lúc đó vừa mới viết một tác phẩm mới, tinh thần vẫn duy trì ở mức khá tốt, cho nên viết gì cũng có hứng.

Xem lại một lượt từ đầu đến cuối, nhưng lúc xem đến bốn chữ [mãi mãi tuổi thanh xuân] ở chương 156, tôi mới cảm thấy ở kỳ giữa và kỳ sau bản thân mình đã mắc phải rất nhiều sai lầm.

Đoạn thời gian đó xuất hiện sự việc người điều hành(kiểu như mod trong kênh trò chuyện của tác), bởi vì nguyên nhân do bản thân xử lí không thỏa đáng nên mới gây ra rất nhiều náo loạn.

Bây giờ nghĩ lại, nguyên nhân dẫn đến sự việc xuất phát từ việc phân chia phần thưởng, sau đó hai người vận chuyển mới nói những lời khó nghe với nhau. Ví dụ Tiểu Nam nói tất cả những ai đến đây tham gia hoạt động đều là mỡ dâng miệng mèo, bị người khác bịa đặt thành “Tất cả những đơn hàng đều miễn phí, chỉ có Minh chủ mới là chân ái.”

Thật ra, từ khi tôi biết được việc này, đáng lẽ tôi nên sa thải hai người điều hành kia, nhưng về mặt tình cảm lại không cho phép tôi làm như vậy.

Hai người điều hành kia theo tôi cũng khá lâu, mọi người đều không màng danh lợi, lại ủng hộ tôi lâu như vậy, tôi cứ cảm thấy những người này nào có sợ cả thế giới đều quay lưng lại với họ, chỉ cần họ đối tốt với bạn, bạn chính là người được công nhận.

Những bây giờ nghĩ lại, giữa việc sa thải hay không sa thải nhân viên điều hành và việc có làm bạn cùng họ hay không chả liên quan gì với nhau. Lúc đó sự việc này đã thành việc chung rồi, cũng đã làm ảnh hưởng đến rất nhiều cảm tình của các bạn đọc, đúng sai là một việc rất quan trọng.

Qua sự việc này cũng mong muốn gửi một lời xin lỗi đến các bạn đọc bị tổn thương lúc đó.

Sau này, bởi vì chạy theo Lão Ưng nên mỗi ngày đều cập nhật từ 6000 cho đến 10000 từ, cũng đã làm cho chất lượng giảm sút.

Lúc cập nhật của tôi đạt đến 10.000 chữ một ngày, thì Lão Ưng với tình hình cập nhật 20.000 chữ một ngày đã không còn khả năng đánh bại tôi nữa. Ngay lúc tôi dương dương tự đắc mình trở thành số 1 thì Lão Ưng cập nhật 35.000 chữ một ngày...

Tiêu rồi!

Đại khái sự việc bắt đầu từ lúc tình tiết ở biệt thự Bán Sơn, mỗi ngày tôi cũng đã cập nhật khoảng 10.000 chữ rồi. Lúc mới bắt đầu thì chẳng cảm thấy gì, nhưng dần dần lại bắt đầu cảm thấy lực bất tòng tâm. Cấu trúc tình tiết ngày càng theo không nổi, viết ra cũng không còn được chặt chẽ nữa.

Di chứng của việc này xuất hiện từ từ, thậm chí bản thân tôi cung không cảm nhận được.

Cho đến khi hậu quả là tôi đã không xử lí tốt tình tiết Khánh Trần bị bắt đến căn cứ A02.

Không phải nói là không ngược ư? Nếu tôi có thể sửa lại tôi sẽ khiến cho tình tiết ngược một chút, có ngược mới có nhiệt huyết.

Tôi nói tôi xử lí không được tốt, chính là cái đoạn có tình tiết cả nhóm tiến lên phía bắc, Khánh Trần thân là kỵ sĩ nhưng chẳng thấy đâu, cùng với việc bị bắt quá qua loa.

Đoạn này sắp tới cũng cần phải sửa lại.

Hoặc nói, đó vốn là nơi căn bản mà tôi muốn chỉnh sửa lại, cũng chính từ chỗ đó, tinh thần viết bài của tôi đã không được hoàn mỹ như lúc trước nữa rồi.

Đương nhiên, sau này tôi đã có một khoảng thời gian thức tỉnh, tinh thần trở nên phấn khởi. Lúc giết ra khỏi căn cứ A02, vẫn đang viết rất được, nhận Thần Cung Tự Chân Kỷ làm đồ đệ cũng rất tốt, kết quả tôi lại bị gãy xương...

Đúng thật là xui xẻo hết sức.

Gần đây, có một số bạn đọc nói, viết truyện phải có dũng khí một khi đã đặt bút viết xuống thì sẽ không hối hận.

Ở đây phải giải thích một chút, hầu hết những tác phẩm chất lượng mà chúng ta thấy trên thị trường, đều đã được sửa đi sửa lại trên ba lần, ít nhất cũng đã duyệt lại ba lần.

Sau đó sẽ có một bản ghi chép khác, thậm chí có một đội ngũ chuyên gia 20 người giúp đỡ sửa chữa lại.

Có một số người dùng khoảng thời gian 5 năm để viết một quyển sách 200.000 chữ, sửa đi sửa lại không biết bao nhiêu lần.

[Thần điêu đại hiệp] ít nhất cũng đã tái bản ba lần.

Viết sách kỳ thực là một quá trình mài giũa, ban đầu có thể nó rất thô ráp, nhưng từ từ lại biến thành một tác phẩm nghệ thuật.

Đương nhiên cái tôi theo đuổi không phải là một tác phẩm nghệ thuật. Trong lòng tôi vẫn biết thân biết phận. Quyển sách này chủ yếu viết được đến trước mắt, bản thân tôi cũng không có cách nào giả vờ không thấy những khuyết điểm trong đó cả, cho nên bắt buộc chừa đường lui mới cho bản thân mình.

Hôm nay xem đến đoạn Khánh Trần khiêu chiến cánh cửa sinh tử, thật sự tôi đã cảm khái rất nhiều, hi vọng bản thân cũng sẽ có thể mãi trở thành một kì tích.

Được rồi, hôm nay nói đến đây thôi.

Hẹn gặp mọi người vào ngày mai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK