Khánh Trần im lặng quan sát ngôi nhà tranh. Ở giữa căn nhà cũ nát là một chiếc nồi sắt đen kịt, một đám trẻ con đang vây quanh chiếc nồi sắt và ăn côn trùng nướng đen sì. Khi nhìn thấy Khánh Trần đã tỉnh, bọn họ vừa nhai côn trùng nướng, vừa nhìn Khánh Trần với một nụ cười kì lạ và nói điều gì đó mà hắn không thể hiểu được. Những chiếc chân của con châu chấu to tướng vẫn lộ ra khỏi môi lũ trẻ khi chúng nhai. Khánh Trần: ". . ." Sao hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.