Ương Ương đã lâu không gặp. Thực ra lần này lúc trở về, cô đã canh giữ trên bầu trời rồi. Cô nhìn Khánh Trần thất bại hết lần này đến lần khác, đâm đến tróc da chảy máu, nhưng chưa từng ra tay giúp đỡ, bởi vì Khánh Trần không cho phép. Nhưng tận mấy lần, lúc cô nhìn thấy Khánh Trần sắp rơi xuống đất, tim sắp nhảy vọt lên cổ họng rồi. "Chúng ta vừa mới gặp mặt, bánh xe của em đã nghiến qua mặt anh rồi." Khánh Trần cười nói. Ương Ương cẩn thận buông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.