Khánh Trần nhanh chóng tiến lên trong mê cung nhà ma. Hắn một bên chạy một bên lớn tiếng nói: “Trần Dư, ngày xưa cha mày không đánh lại sư phụ của tao, bây giờ mày cũng không đánh lại tao! Chỉ có thể trốn trên trời! Lẽ nào mày không muốn báo thù cho cha mày à? Xuống đây chơi!” Trần Dư ngồi nghiêng trên Thanh Ngưu, lạnh lùng cười: “Phép kích tướng vô dụng, tao không đi xuống, mà mày cũng tiêu rồi con!” Trong kế hoạch của Khánh Trần thì Trần Dư hẳn là đã cơ hồ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.