Chương 354: Những ngày tháng thanh xuân còn quý hơn vàng Trong rừng cây, người khổng lồ Đinh Đông nhẹ nhàng đưa tay lên, nâng những tán cây xoè ra trước mặt. Bởi vì cậu ấy quá cao lớn, khiến cho mỗi lần đưa tay lên vén tán lá, như vèn rèm trước cánh cửa. Khánh Trần nhẹ nhàng mỉm cười. Không biết tại sao, mỗi lần Khánh Trần nhìn thấy cậu bé đáng yêu này, trong lòng dâng lên cảm giác thoải mái. "Gần đây cậu vẫn ổn chứ?" Khánh Trần nhìn Đinh Đông. Tuy thời tiết mùa đông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.