Tiểu trấn rơi vào bóng tối cùng với tiếng rèn sắt leng keng. Khánh Trần ngồi trên chiếc giường được trải bằng cành cây và cỏ khô đó, nhắm mắt lại, vừa lắng nghe mọi tiếng nói mớ xung quanh, vừa bắt rận chơi. Đợi đến khi 4 giờ sáng, đột nhiên có hai người đàn ông cánh tay để trần xông vào, kéo hắn ra bên ngoài. Hai chân Khánh Trần kéo lê trong vũng bùn, hoảng sợ hét to: "Các người làm gì vậy? Các người là ai? Thả tôi ra!" Lúc này, Vương Đầu Nhi bước ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.