"Sư phụ, mấy ngày vừa qua con rất tốt. Cô Ương Ương mua cho con rất nhiều đồ ăn." "Sư phụ, cô Ương Ương nói chút nữa sẽ đưa con tới Lạc Thành. Cô còn nói, đây là nơi người sinh sống." "Sư phụ, ngài nhớ phải cẩn thận. Con đi Lạc Thành chờ người." Tiểu Chân Kỷ khóc sướt mướt, kèm theo lời dặn dò vào trong điện thoại. Cô bé nói chuyện với Khánh Trần một lúc thật lâu. Khánh Trần hỏi: "Mấy ngày nay có huấn luyện không?" Hô hấp của tiểu Chân Kỷ bỗng nhiên chậm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.