Hai ngày sau đó, chuyến đi đã kết thúc trong vui vẻ
Đặc biệt buổi tối ngày hôm nay chính là một đêm quan trọng của Mộ Kính Hiên
Sau một khoảng thời gian đã khiến anh suy nghĩ rất nhiều, cũng đã đến lúc bản thân phải lập gia đình
Cho nên để Hàn Tĩnh Nhi rơi vào tay ai, anh quyết định cầu hôn cô
Buổi cầu hôn này có rất nhiều sự trợ giúp, trở nên một buổi cầu hôn lãng mạn nhất
Tất cả đều chuẩn bị xong
Hàn Tĩnh Nhi được đưa đến, mắt cô bị bịt lại, Mộ Đồng Tranh dẫn cô nàng đi đến đứng vào hình trái tim đã được xếp bằng những bông hoa hồng đỏ ngọt ngào
Hàn Tĩnh Nhi cảm thấy nôn nóng trong lòng, không biết là chuyện gì mà úp úp mở mở khiến cô nàng vừa vui vừa lo, nói:"Tranh, cậu dẫn mình đi đâu vậy?"
Mộ Đồng Tranh bước ra khỏi hình trái tim nói:"Dẫn cậu đến với nửa kia cuộc đời"
Hàn Tĩnh Nhi kinh ngạc, mở khăn bịt mắt ra, trước mắt cô nàng là khung cảnh hết sức lãng mạn, khiến cô nàng không khỏi xúc động
Mộ Kính Hiên trên tay cầm 999 bông hoa hồng, đi từ phía sau cô nàng:"Tĩnh Nhi?"
Cách gọi vô cùng thân mật và đầy yêu thương, Hàn Tĩnh Nhi quay lại:"Hiên, chuyện này là như thế nào?"
Mộ Kính Hiên quỳ xuống, lấy trong túi ra chiếc nhẫn kim cương, đưa đến trước mặt Tĩnh Nhi:"Em có đồng ý lấy anh không?"
Sáu con người kia ở trong góc cây rình rập, không khỏi tức giận
Họ nhớ đã chỉ dẫn anh cách cầu hôn thật sự ngọt ngào, thật sự lãng mạn, ấy mà bây giờ lại nous ngắn ngủn
Hàn Tĩnh Nhi lấy tau che miệng, tránh để tiếng nấc do xúc động vang lên, cô nàng nhìn anh say đắm:"Em, em đồng ý"
Mộ Kính Hiên vui mừng, đeo chiếc nhẫn vào tay Tĩnh Nhi, và trao cho cô nàng một nụ hôn say đắm
Tôn Tử Hạo che mắt cô lại:"Con nít không được xem"
Cô lấy tay anh ra:"Ai là con nít chứ? Em đã lớn rồi, sang năm sau em tròn 18 tuổi rồi đó?"
Tám con mắt khẽ nhìn, cùng chung suy nghĩ:
- Thì ra đây chính lad khuôn mặt thật sự của cô, như một đứa trẻ
"Vậy là năm tới em tròn 18 tuổi?"
"Ừm?"
Anh vuốt cằm:"Vậy lúc sinh nhật em anh sẽ sang nhà hỏi cưới em"
Mộ Đồng Tranh mở to mắt:"Anh điên à?"
"Anh nói thật đó, Kính Hiên cũng đã cầu hôn rồi, sớm muộn gì cũng cưới luôn, anh cũng không thể chờ được nữa, nhỡ em yêu tên khác thì phải làm sao, cho nên anh phải rước em về Tôn gia càng sớm càng tốt"
"Hừ! Có mới thèm lấy anh, thanh xuân còn dài cứ đợi đi, đợi đến khi em đủ 30 tuổi, đến lúc đó em sẽ tự nguyện gả cho anh"
""_muốn anh đồng ý, có mà mơ
Cô là nói thật, hiện tại đang có một nhà thiết kế trang sức bên Mỹ mời cô đến đó làm việc cho họ, cô cũng đã đồng ý, cô qua đó để học hỏi nhiều hơn Dù gì đó cũng là mơ ước của côc
Cô cũng chưa nói chuyện này cho ai cả, đến một lúc nào đó cô sẽ nói ra
Tất cả mọi việc cô cũng đã sắp xếp xong xuôi, bang Four Girls cô để cho Thương A Hoành lên nắm giữ, tên cũng đổi thành KingDow
Xem như cô đã hoàn thành xứ mệnh ở đây, đã đến lúc cô thực hiện ước mơ của mình rồi
2 tháng sau
Tại nhà hàng nổi tiếng ở thành phố Tây Đô, có hone khoảng ba mươi người
Cả nhà hàng đều bao trọn bộ
Trong đó có gia đình họ Mạc, gia đình họ Lãnh, gia đình họ Mộ, gia đình họ Mao Có cả gia đình họ Tôn
Ba anh cũng đã sớm đi theo con đường đúng đắn, không ham muốn của lợi nữa, hiện tại ông chỉ cần hai người con trai có thể lập gia đình sớm để ông có cháu bồng
Nhân lúc mọi người có mặt ở đây, Mộ Đồng Tranh đứng dậy nói:"Hôm nay sẳn tiện có mọi người ở đây, con xin nói một chuyện, ngày mai con sẽ sang Mỹ, chắc hẳn ba đến bốn năm gì đó con mới trở về Tây Đô"
Tôn Tử Hạo chính là người có thái độ khó chịu đầu tiên, ba đến bốn năm, dài như vậy, anh làm sao để cô đi lâu như vậy:"Anh không cho phép"
Mộ Đồng Tranh nhìn anh:"Hạo, em qua đó để thực hiện ước mơ của em, anh phải ủng hộ em chứ?"
"Anh biết, nhưng mà em đi lâu như vậy anh sẽ rất nhớ em"
Mẹ cô lên tiếng:"Vậy con có thể qua đó cùng nó"
Cô từ chối thẳng thừng :"Không thể, mọi người cũng niết con một khi làm việc sẽ rất nghiêm túc, nếu như anh ấy theo con qua đó, thì khác gì để con mất tập trung hơn, vả lại ngành thiết kế trang sức này đòi hỏi tính tỉ mỉ lẫn tập trung cao độ"
"Ý em là có anh bén cạnh em sẽ không tập trung được?"_Thanh âm không quá lớn, nhưng có thể khiến cho người nghe biết được câu nói ẩn chứ sự thất vọng
"Ừm"
Tôn Tử Hạo đứng dậy, chào mọi người :"Con no rồi, con đi trước đây"
Hàn Tĩnh Nhi nhìn thấy cảnh này, khều khều tay cô:"Tranh, đuổi theo cậu ấy đi"
"Nhưng mà"
---------Còn------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn