Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Bạch Yêu vô cùng âm trầm, tung hoành chiến trường ngoại vực mấy chục năm, gần trăm năm mang danh sát thủ tổ 2 hiện tại trừ hắn ra, rõ ràng bị giết sạch tại nơi đây! Chỉ còn lại một mình hån! Chí còn lại một mình hắn thôi!
"Không cần biết ngươi là ai! Ta muốn ngươi phải chết! Muốn người phải chết! " Bạch Yêu sát khí trên người sôi trào đã đến cực hạn. "Tiên sinh! Nơi đây không cho phép lại xem, xin rời khỏi đây cho! Lúc này một gã nhân viên tuần tra, đi đến trước mặt Bạch Yêu yêu cầu hắn rời khỏi.
"Bọn họ là anh em của ta. Ta tới đưa tiễn bọn hắn, có được không?" Bạch Yêu ngẩng đầu hai mắt lạnh giá vô cùng nhìn người nhân viên tuần tra này.
"Nơi đây vẫn còn một gã đồng đảng với sát thủ ngoại vực. Người đầu mau bắt hắn lại!" Người nhân viên tuần tra kia, sau khi nghe được Bạch Yêu nói, lập tức sắc mặt đại biến. Tranh thủ thời gian vội vàng gọi đồng nghiệp của mình đến, muốn bắt lại Bạch Yêu.
"Ha ha a... Ha ha ha ha ha... Bắt ta? Tốt, đến đây!” Bạch Yêu nhìn những nhân viên tuần tra Thiên Hải Thị Việt Nam này đột nhiên nở nụ cười. Nụ cười của hắn vô cùng quỷ dị, sát khí trùng trùng.
Năm phút sau, Bạch Yêu nhìn kĩ một lần nữa nơi thành viên tổ 2 chôn thấy, sau đó liên xoay người rời đi. Mà ở phía sau hằn lưu lại chính là một mảng lớn núi thấy biển máu. Đúng vậy, hiện trường rốt cuộc không một người sống.
Cùng lúc này, điện thoại của Diệt người đang bị Lương Văn Nguyệt lôi kéo tại cửa lớn Doãn gia rung rung liên hồi. Anh ta lấy điện thoại di động ra nhìn nhìn, sau đó sắc mặt biến đổi. Ánh mắt cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng.
"Nè? Diệt, cậu làm sao vậy?" Lương Văn Nguyệt trông thấy sắc mặt Diệt rất không bình thường, vì vậy liền mở miệng hỏi.
Diệt gắt gao nhìn chằm chằm vào trên điện thoại di động. Thiên Diện truyền cho anh ta một đoạn video hình ảnh, Hình ảnh trong đoạn video, là đất đầy thi thể, máu chảy thành sông, hầu như đều là thi thể nhân viên tuần tra. Cuối video, có bóng lưng một người đàn ông mặc áo trắng lãnh khốc.
Diệt đưa video cho Lương Văn Nguyệt xem nói: "Cái chỗ này, là chỗ trước đó cô cùng với đại ca tôi den dúng không? Chính là cho đại ca tôi giết những sát thủ ngoại vực ư?"
Lương Văn Nguyệt nhìn nhìn video Diệt cho cô xem, sắc mặt lập tức liền trở nên trắng bệch một mảnh. Sau đó gật gật đầu nói: “Đúng, chính là cho này. Nhân viên tuần tra sao lại chết hết roi? Ai làm? Còn có bóng lưng người đàn ông ở cuối video cùng, hắn là ai? Hần cũng là một sát thủ trên chiến trường ngoại vực u?"
"Hån? Ha ha, nếu như tôi không nhìn lầm, hắn chính là thủ lĩnh sát thủ ngoại vực, Bạch Yêu! Xem ra đại ca lo lắng là rất đúng, thật sự hắn cũng dám Nhập Cảnh! Thật sự Nhập Cảnh!" Diệt đồng tử kịch liệt co rút lại. Trong video Thiên Diện mới chia sẻ cho anh ta kia, toàn bộ số nhân viên tuần tra đều đã chết. Tình trạng mỗi người đều rất thảm. Hiển nhiên là Bạch Yêu giận cá chém thớt. Sát thủ tổ 2 dưới trướng hån bị diệt sạch!
"Lần này người Doãn gia, nguy hiểm rồi." Diệt nhìn ra ngoài cửa sổ xe tới cửa lớn nhà Doãn gia, nói. Nội tâm anh ta ngưng trọng lại. Đoán chừng từ chỗ trong đoạn video kia đến Doãn gia ở đây cũng khoảng chừng hơn mười cây số. Là rất, rất gần. Thêm là Bạch Yêu đã nổi điên rồi. Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể đến đây. Hoặc là nói hiện tại Bạch Yêu đã chạy tới bên này rồi. Đang núp tại đâu đó quan sát. Dù sao Thiên Diện phát hiện sự việc, quay video gửi cho anh ta cũng mất một khoảng thời gian rồi. Mà một Thiên Vương cấp cường giả nổi giận tốc độ có thể trong vòng mấy phút liền vượt qua khoảng cách hơn mười cây số, đó cũng không phải chuyện gì khó khăn lắm.
"Vậy...nhóm người Anh Tú không phải là rất nguy hiểm sao?" Lương Văn Nguyệt lo lắng vội vàng tiếp tục hỏi.
Diệt ánh mắt ngưng trọng nói ra: "Thật cũng không có nguy hiểm như vậy, ngươi không phải nói các nàng bây giờ đang ở tầng hầm Doãn gia hay sao? Cường giả từ Thiên Vương cấp trở xuống trong thời gian ngắn cũng không đi vào được. Cứ cho là Bạch Yêu đã đến thì sao? Tôi cũng ở đây rồi. Sớm muộn gì tôi cũng đi gặp hẳn thôi. Đến sớm đi để mà còn đánh một chầu." Diệt trong mắt hàn mang lưu chuyển, chiến ý trên người qua thời gian dần ngưng tụ.
"Ah? Thật không? Ngươi muốn đánh với ta một trận?" Đúng lúc này, đột nhiên có một đạo thanh âm lạnh lẽo truyền ra, mà chủ nhân thanh âm này, chính là một gã mặc quần áo màu trắng, giầy màu trång, tà khí lẫm nhiên.
Người đàn ông này dĩ nhiên là Bạch Yêu, cũng giống họ lẻn vào quán cơm quan sát Doãn gia. Hắn vốn xuất thân là sát thủ, hôm nay hån thiếu chút lên cự bàn, lại tận lực che dấu thì cứ coi như là cường giả cùng cấp bậc đều rất khó phát hiện. Khi nay Diệt bị đoạn video đó hấp dẫn cũng không có phát hiện Bạch Yêu đến. Tiệm com đổi diện cửa lớn Doãn gia này là địa điểm quan sát tốt nhất. Cho nên tự nhiên
không chỉ là Diệt lựa chọn nơi đây, Bạch Yêu lựa chọn cũng là nơi đây. Hon nữa nửa phút trước Bạch Yêu vào lúc Luơng Văn Nguyệt xem video, hắn đã an vị tại nơi xa trong góc. Hån không tập kích Diệt, bói vì hän đã đến gần cấp cụ bàn roi. Trong lòng han, tuy thực lực Diệt mạnh, nhưng lại chính là cái bộ dạng sau khi lên đến dinh cấp Thiên Vương, Von cũng không như anh. Hon nữa đối với cường giả như Diệt, hắn cũng muốn chỉnh điện đánh chết, chú không phái đánh lén!
Sau một thoáng, Diệt nghe được tiếng của Bach Yêu, sac mặt lập
tức liền ngưng trọng vô cùng. Hầu như không hề do dự, bất lấy cánh
tay Lương Văn Nguyệt, liền đánh vỡ cửa sổ nhảy ra bên ngoài, đẩy
Lương Văn Nguyệt ra sau lưng, Khách còn lại trong tiệm com, sau khi nhìn thấy một màn này, lập tức liền thét chói tai chạy trốn tử tán. Rất nhanh toàn bộ đại sảnh tiệm cơm, liên chỉ còn lại một người Bạch Yêu, Bạch Yêu đặt chén trà xuống đứng lên, hướng về phía Diệt cùng Lương Văn Nguyệt đi đến.
"Cô chạy nhanh lên!" Diệt một bên tập trung vào đêm trăng, trong lòng của anh ta vô cùng kinh hãi. Bởi vì giờ phút này hắn thấy trên người Bạch Yêu, cảm thấy cấp bậc khí tức, còn chút nữa là đến sự bàn! Giờ khắc này trong nội tâm Diệt không tiếp tục lòng khinh khi, mà là vô cùng ngưng trọng.
"A, đi? Cô ta mà dám cử động một chút, thì cô ta chết chắc luôn, chính bởi lòng tự tin chó má của mày đỏ" Bạch Yêu tuôn ra hàn ý vô tận, nói với Diệt. Mà han lời còn chưa nói hết, thân thể của hắn khẽ động, sau một khắc trực tiếp xuất hiện trước mặt Diệt cùng Lương Văn Nguyệt, Đưa tay hưởng về Diệt toàn lực đánh ra một chưởng.
"Muốn giết tao? Mày còn chưa đủ tư cách!" Diệt gầm lên một tiếng, trở tay liền chém ra một quyền, đánh tay Bạch Yêu đi.
Âm. Sau một khắc, Diệt cùng Bạch Yêu hai người chưởng ra một vòng cực lớn khí bạo. Thân hình Bạch Yêu lui về phía sau vài bước, cửa kính thủy tinh của tiệm cơm trong nháy mắt vỡ vụn. Mà Diệt thì là lôi kéo Lương Văn Nguyệt lui nhanh.
"Chay! Tranh thủ thời gian chay!" Diệt cảm giác yết hầu ngòn ngọt, sắc mặt biển thành hơi tràng, vừa mới nãy anh ta vì bảo vệ Lương Văn Nguyệt, đã ngăn được tất cả dư âm-ảnh hưởng còn lại của hai người giao chiến. Nhưng lời anh ta còn chưa dứt, Diệt sắc mặt lại lần nữa đại biển. Anh ta đẩy Lưong Văn Nguyệt bay đi ra xa khoảng cách mấy chục thước. Mà phía sau lưng của anh trong một khắc này, bị một bóng người đột nhiên đi ra trong không khí, hung hăng vỗ một chưởng.
"Phụt..... Diệt nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi trong miệng. Sắc mặt trắng bệch một mảnh. Thân thể anh lảo đảo về phía trước hai bước, khí tức trên thân đều trượt một mảng lớn, trong nháy måt liền bị trọng thương. Diệt ngừng động, sắc mặt cực kỳ âm trầm nhìn người mang mặt nạ màu đen trên mặt đột nhiên xuất hiện từ phía sau nói: "Ngươi là ai?
Cường giả đeo mặt nạ thần bí nhìn chằm chằm vào Diệt không nói, mà là cùng với Bạch Yêu, tạo thành hai mũi tấn công đối với Diệt. Người thần bí nhân kia giờ khắc này, cũng đã có khí tức của người chỉ còn một chút nữa là đến cự bàn.
"Diệt!!!" Lương Văn Nguyệt ở phía xa vội vàng hét lớn.
"Cút!” Diệt nổi giận, giờ khác này anh ta rốt cục hiểu được, vì cái gì đại ca của anh ta muốn ném cái cô gái phiền toái này cho anh ta. Đến
nước này rồi còn không mau chạy đi! Mà Diệt vừa nói xong, người thần bí nửa bước cự bàn phía sau
anh ta thân hình khẽ động, hướng về Lương Văn Nguyệt phóng đến. Lương Văn Nguyệt là đối tác của Dương Anh Tú cũng biết rất nhiều thứ, cô cũng là một trong những mục tiêu phải giết của người mang mặt nạ.
"Mày đụng vào cô ấy một phát thử xem!"Diệt nổi giận, thân hình cũng chớp động tầm đó, lần nữa chặn đường người đeo mặt nạ, cùng hắn chính diện đối đầu một lần. Nhưng sau một khắc đã bị Bạch Yêu nắm lấy cơ hội tập sát mà, đánh cho thân hình lảo đảo hai bước.
"Cút ngay! Con mẹ nó cô muốn tôi chết à? Nếu còn không đi, ông đây giết cô trước!" Diệt nổi giận, nếu không phải Lương Văn Nguyệt cái cô gái ngu ngốc ở lì đây. Anh ta coi như là đối mặt hai người cấp nửa bước cự bàn vây đánh, thìcũng có thể chèo chống một thời gian. Nhưng nhưng bây giờ thì không được. Anh ta một bên gào thét, một đánh một chưởng về phía Lương Văn Nguyệt, trực tiếp đánh cơ thể Lương Văn Nguyệt văng vào một xe buýt chạy hướng về xa/
Lương Văn Nguyệt đi rồi, Diệt mạnh mẽ rút ra chiến đao đeo phía sau lưng lưng, gắt gao chằm chằm vào Bạch Yêu cùng tên cường giả thần bí, cười gån nói: "A, hai người cấp nửa bước cự bàn. Vinh hạnh quá..." Khóe miệng Diệt vẫn còn rỉ ra bên ngoài một tia vết máu.
Mà Bạch Yêu cùng cường giả thần cấp nửa bước cự bàn, khí thế trên thân hai người, cũng tỏa ra kịch liệt. Hai người đều là nửa bước cự bàn lạnh lùng chằm chằm nhìn vào Diệt đang bị trọng thương. Hai người trong mắt đều có hàn ý bắt đầu khởi động.
Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net