Chẳng qua không biết là anh ta quá xui xẻo hay là năm đó mấy đời viện trưởng học viện Xã Tắc cố ý mà đẩy anh ta tới chiến trường tàn khốc đó! Hơn nữa còn là một chiến trường rộng lớn vô biên của các thế lực từ khắp nơi!
Nếu như nói chiến trường ngoài tinh vực của chiến đội thế giới là chiến đấu không ngừng thì chiến trường nơi anh ta vừa mới vào thật đúng là như vậy, không những thế còn khốc liệt hơn nhiều.
Phốc phốc. Một kiếm mạnh mẽ xuyên thủng lồng ngực của một cường giả Nhân Vương sơ kỳ, sau đó cũng không nhìn lại, trong nháy mắt liền bỏ chạy.
Mà dường như ngay tại thời khắc kẻ đó vừa mới lui đi, nơi anh ta vừa mới đứng liền có một cường giả Nhân Vương sơ kỳ giáng lâm. Cường giả Nhân Vương sơ kỳ kia nhìn thi thể người đã chết rồi đưa tay mò mẫm trên thi thể đối phương một hồi, xoay người hừ lạnh một tiếng định bụng rời đi.
Nhưng ngay lúc cường giả Nhân Vương sơ kỳ kia vừa xoay người định rời đi, ông ta đột nhiên quay lại lần nữa, kết quả phát hiện phía sau trống rỗng như cũ. Ông ta gật đầu rồi lặp đi lặp lại hai lần như vậy nhưng sau đó cũng không phát hiện ra người khác, lúc này vị cường giả mới thở ra một hơi rồi xoay người rời di.
Chỉ là thời khắc này ngay lúc ông ta vừa mới xoay người, đột nhiên một thanh trường kiểm xuất hiện từ hư không với một tốc độ không thể tưởng tượng được trực tiếp tiến vào rồi xuyên qua đầu ông ta "Cậu... Không... Vàng sáng mặt trời hiện lên phía sau cường giả Nhân Vương sơ kỳ kia nhưng trường kiếm trong đầu ông ta ầm ầm bộc phát ra kiểm khí vô tận, trực tiếp tiêu diệt hoàn toàn ý thức của ông ta.
Mãi đến khi đối phương hoàn toàn ngã xuống, thân thể Không mới chậm rãi hiện ra. Sau khi không xuất hiện, anh ta mạnh mẽ mở miệng hút khiến hai cường giả cùng năng lượng vào bụng.
Đúng vậy, giống như Khổng Minh Hiên, trước khi không hàng lâm chiến trường này, trong thông đạo năng lượng thần bí cũng đã đột phá tới Chân Đế hậu kỳ, chiến lực đạt tới trình độ Nhân Vương sơ kỳ. Hơn nữa giờ phút này anh ta không ngừng giết chóc, khí tức trên người không cũng đã đạt tới Chân Đế đỉnh phong, chiến lực lần thứ hai tăng lên một đoạn lớn, đạt tới trình độ Nhân Vương trung kỳ.
Bùm bùm bùm... Một phút sau, cường giả của Tam Kiếp Nhân Vương hậu kỳ, từ xa đuổi giết về phía Không. Nhưng anh ta không chút sợ hãi, bình tĩnh đến cực điểm rồi trong nháy mắt liền che giấu thân hình, lao về phía một chiến trường lớn hơn...
Địa phương quỷ quái này, cái chết đến nhanh như gió khiến khí tức hủy diệt tràn ngập toàn bộ chiến trường. Tuy nhiên Không ở chỗ này lại cảm giác vô cùng thoải mái do anh ta vốn ở trên chiến trường bên ngoài lãnh địa.
Vì vậy khi đến đây đối với Không cũng giống như trở về nhà. Ở bên ngoài chiến trường bên kia, khi không trở nên mạnh hơn thì đối thủ của anh ta cũng càng ngày càng ít đi.
Nơi này cường giả lại nhiều vô cùng nên đây là một thiên đường dành cho kẻ điên này.
Thời gian trôi qua, chỉ là Khổng Minh Hiền và không vừa mới rời khỏi chiến đội thế giới nửa ngày nhưng nhờ sự gặp gỡ của mình nên đã đạt tới chân để đỉnh phong. Tùy thời đều có thể hưởng tới chuyện thăng cấp lên Cổ Vương.
Không có ai là không biết hai thiên tài tuyệt thể của chiến đội thế giới vì cùng mọi người ứng phó với đại kiếp đế triều cuối cùng trong chiến đội thế giới mà đã rời khỏi quê hương, bắt đầu chiến đấu ở bên ngoài.
Tương tự như vậy, những Đế Vương hắc ám mạnh hơn, hoành tráng hơn trong chiến đội thế giới còn đang ngủ say dưới lòng đất sâu cũng không tưởng tượng được hiện giờ thiên hạ đời này đã thay đổi, Khổng Minh Hiền cùng Không đã trực tiếp rời khỏi chiến đội thế giới. Do Tiêu Hạo Thiên mạnh hơn nên đã dựa vào tốc độ cực nhanh khiến cho chiến lực tăng vọt tới trình độ nhất kiếp Nhân Vương trung kỳ, hơn nữa còn đang cấp tốc tiến lên.
Vốn dĩ ở trong lòng Đế Vương hắc ám cường hoành chỉ cực kia, cuộc đấu tranh cuối cùng ở chiến đội thế giới chỉ tiện tay là có thể tiêu diệt. Nhưng bây giờ tương lai... đã thay đổi.