Tiêu đề phụ: Đừng lo, nội vực đã có ta! Yên tâm, ngoại vực hãy để ta!
Lúc này, Tiêu Hạo Thiên hoàn toàn xứng đáng với danh xưng nhân vật trung tâm nhất, tiêu điểm nhất. Chân hoàng Nghịch phạt đạo chủ. Khí phách hào hùng phóng khoáng đến ngút trời. Nói đi cũng phải nói lại, sự cách biệt ở đây là quá lớn, nếu thật sự muốn so sánh, thì khoảng cách lúc này không phải là một bậc hai bậc, mà là rất nhiều bậc nữa mới có thể tới nổi.
Nhưng hôm nay Tiêu Hạo Thiên đã làm được! Anh, điện chủ điện thiên thần chiến trường ngoại vực, từ nay về sau, không cần ai bảo vệ trên đường nữa! Chính anh sẽ là người bảo vệ cho mình! Đạo bá hoàng cổ! Thằng tiến không lui, khí thế ngùn ngụt nuốt chửng non nước cả ngàn vạn dặm.
Đúng vậy, trận chiến ngày hôm nay chính là bước ngoặt quan trọng nhất của Tiêu Hạo Thiên, 5 năm!
Những điều anh học hỏi được trên chiến trường ngoại vực 5 năm qua càng nhiều, thì sự kiêng nể trong lòng người lại càng tăng lên. Đúng vậy, rất lâu về trước, Tiêu Hạo Thiên đã biết rằng ở thể giới này, cấp bậc của những cường giả cái thế bậc đạo chú đã cao, nhưng thậm chí phía trên bậc đạo chủ vẫn còn cấp cao hơn nữa.
Cho nên trước đây khi Tiêu Hạo Thiên đạt tới cấp bậc thiên hoàng tối cao ở chiến trường ngoại vực, chuẩn bị bước vào chân hoàng lộ, lúc đó anh đã chọn ấn thân, không phải do anh không muốn tiếp tục phô trương sức mạnh, hay sự nhiệt huyết trên chiến trường đã thuyên giảm. Mà là vì, sau khi anh trở nên mạnh hơn, sự kính nể trong lòng anh đối với thế giới này càng sâu đậm hơn. Đó là sự nhận thức của một cường giá cấp cao chân chính. Cho nên Tiêu Hạo Thiên mới chọn ẩn thân, bặt vô âm tín một thời gian dài.
Khoảng 3 tháng trước, khi anh đang ở chiến trường ngoại vực thì nhận được điện thoại cầu cứu của con gái, anh phải ngay lập tức quay về nội vực, thời gian anh nán lại lần này kéo dài tròn 3 tháng. Anh tiếp tục ẩn dật trong nội vực.
Tiêu Hạo Thiên là người như thế nào? Ngoại trừ tình yêu luôn cháy bỏng trong lòng anh ta ra, thì anh còn là một vị vương giả, sống như một thiên hoàng. Ông trời để anh sinh vào thời đại này, là định sẵn sự có mặt của anh sẽ trở thành sự tồn tại tối cao của thời đại!
Nhờ sự có mặt của Tiêu Hạo Thiên mà thời đại này trở nên đặc sắc hơn.
Nhưng sau trận chiến ngày hôm nay, mọi chuyện đều đã thay đổi, anh đã có được một sức mạnh vô song, kế cả Đạo Nhất người thuộc cấp tối cao của cảnh giới sinh, muốn giết được anh, thì sau khi anh triệu hồi được Bá Hoàng Đế đao, cũng chắc chắn sẽ thoát thân được. Đây chính là sức mạnh của Tiêu Hạo Thiên, sức mạnh quật cường của một cường giả chân hoàng nghịch phá tam tôn đạo chủ.
Mà hơn nữa, ngay ngày này giờ này, cường giá ở phía bên Tiêu Hạo Thiên ngày càng nhiều, cường giả cái thể cấp bậc tối cao cảnh giới sinh cấp đạo chủ Đạo Nhất, cường giả cái thế cấp bậc tối cao cảnh giới tử Đạo Trần. Hai cường giả cấp đạo chủ Đạo Nhất Đạo Trần ở cạnh bảo vệ cho anh, đứng bên cạnh anh. Hiện giờ Hắc để cũng đã là cửu giai đỉnh cấp chân hoàng rồi, đã có thể bước đầu giao đấu với cường giả cấp đạo chủ. Hơn nữa còn có các đại trưởng lão và các cường giả trong nội vực.
Lần này chiến trận ngoại vực đại thắng, trong vòng 1 ngày bộ quốc phòng Việt Nam và Tiêu Hạo Thiên, tàn sát liên tục 3 tổng bộ bộ quốc phòng lớn, chặt đứt quốc vận của bọn họ! Thêm vào đó sau khi bộ quốc phòng Việt Nam ở chiến trường ngoại vực giành được đại thång, trong lòng Tiêu Hạo Thiên khẳng định chắc chắn rắng lần này sau khi các đại trưởng lão quay về, åt sẽ còn gặt hái được thêm nhiều kỳ tích nữa, tổng thể thực lực của bộ quốc phòng Việt Nam, cũng chắc chắn trở nên mạnh mẽ hơn trước.
Cho nên đợi đến sau này, Tiêu Hạo Thiên chấn chỉnh chiến trường ngoại vực, mang theo tướng sĩ điện thiên thần thêm lần nữa đạt được 1 lần nâng cấp toàn bộ, lúc đó anh sẽ quay về Việt Nam, hợp tác với bộ quốc phòng Việt Nam, trấn áp 9 đại cường tông môn cấp để trong nội vực Việt Nam, khiến Việt Nam và điện thiên thần trở nên hùng mạnh hơn nữa. .
||||| Truyện đề cử:
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc |||||
Bỗng nhiên, sự hăng hái trong lòng Tiêu Hạo Thiên vụt lên "Đại lão, từ biệt ở đây thôi, hiện giờ tôi vẫn chưa thể quay về, nhưng...mong mọi người hãy đợi tôi quay lại!"
Tiêu Hạo Thiên lại hít sâu 1 hơi, khuôn mặt trang nghiêm nhìn đại trưởng lão nói.
Đại trưởng lão nhìn ánh mắt của Tiêu Hạo Thiên, có cả sự xúc động, có cả sự yên tâm thanh thản, nhiều cảm xúc hỗn loạn. Sau đó đại lão cũng thở sâu 1 hơi, gật đầu nói: "Được, ta đợi cậu trở về, Tiêu Hạo Thiên, cậu yên tâm, người thân của cậu đã có bộ quốc phòng bảo vệ! Bộ quốc phòng Việt Nam không thể nào bị đánh bại, người thân của cậu chắc chắn sẽ an
Tiêu Hạo Thiên cũng gật đầu nói: “Đại trưởng lão các vị yên tâm, toàn bộ nội vực, ngoại vực, cứ để đó cho tôi! Có điện thiên thần ở đây, chắc chắn sẽ không để đám đạo chích ngoại vực, thâm nhập vào biên giới Việt Nam nửa Tiêu Hạo Thiên nói rất nghiêm túc, đây là lời thề hẹn giữa những người đàn ông, là lời thề ước giữa anh và đại trưởng lão.
Màn này, giống y hệt 2000 năm trước, tại vương triều thứ nhất, đoạn hội thoại của Doanh nói với thiên hạ. Không cần lo lắng, nội vực có ta, an tâm, ngoại vực ta cũng có mặt.
Lúc này, khi Tiêu Hạo Thiên đang nói chuyện với đại trưởng lão, trong lòng Đạo Nhất và Đạo Trần cũng khẽ run lên, bọn họ nhìn Tiêu Hạo Thiên lúc này đang lập lời thề với đại trưởng lão, 2 người họ bỗng cảm thấy hơi rung động, bởi vì lúc này, trong lòng họ đều có 1 thứ cảm xúc rất kì lạ. Đó chính là hình như hai người đàn ông đang đứng trước mắt họ kia, nghe những lời the hen giữa bọn họ, đem lại cảm giác sau này điều đó chắc chắn sẽ trở thành sự thật vậy. Họ tự tin vô cùng, cho dù đoạn đường phía trước có là núi cao biển lửa, bọn họ cũng sẽ tiến về phía trước "Tiêu Hạo Thiên, bảo trọng". Nhị trưởng lão Việt Nam Lưu Triệt, tam trưởng lão Chu Lệ, tứ trưởng lão Long Thanh Quang cũng tới bên cạnh Tiêu Hạo Thiên, nói lời từ biệt với anh. Sau đó 3 người bọn họ cùng với đại trưởng lão, đi về phương xa. Chiến sự ngoại vực ngày hôm nay, cuối cùng đã kết thúc, toàn bộ thế cục ngoại vực, từ giờ về sau có thể xảy ra nhiều thay đổi to lớn. Nhưng những rắc rối phiền hà ở nội vực thì vẫn còn mãi chưa được giải quyết. 9 cường tông môn cấp đế, thể lực của bọn họ, không kém hơn 9 bộ quốc phòng lớn quy mô cỡ đại và tầm trung ở ngoại vực là bao. 4 đại trưởng lão rời đi rồi, mà lúc này Đạo Nhất dõi theo bóng dáng đang xa dần của họ, bất giác nhíu mày, nheo mắt, miệng khẽ nói thầm:"Tân Võ, Lưu Triệt, Chu Lệ, Long Thanh Quang, tên tuổi của 4 người này phải gánh vác áp lực của số mệnh thật nặng nề...". Sau đó Đạo Nhất không nói gì thêm, chỉ là ông vừa rồi cảm nhận được một thứ cảm giác từ trên người 4 vị trưởng lão Việt Nam, đều phảng phất tỏa ra một tia khí chất để vương của vương triều cổ đại. Mặc dù rất yếu, nhưng đúng là có tồn tại. Lúc này, Đạo Nhất đem sự suy đoán ngầm của mình giấu vào sâu trong lòng, không nói thêm nữa.
Đại trưởng lão và đoàn người đã đi xa, quay về chính đốn nội vực, mà cũng đã đến lúc Tiêu Hạo Thiên cũng phải bắt đầu chấn chỉnh chiến trường ngoại vực rồi, anh đã rời khỏi điện thiên thần quá lâu. Trong 5 năm thành lập điện Thiên Thần, anh chưa từng rời xa lâu thế này.
Tiêu Hạo Thiên thở dài, đè nén sự xáo động trong lòng, mở danh bạ gọi cho Thiên Diện. Cuộc gọi được bắt máy rất nhanh, phía Thiên Diện là một giọng nói đầy lo lắng: “Điện chủ...anh...anh không sao chứ?"
Phải rồi, trước đó Thiên Diện cũng đã nắm được một chút tin tức ở phía Tiêu Hạo Thiên rồi.
Tiêu Hạo Thiên cười nói: “Không sao, Thiên Diện, bây giờ cậu đi tập kết tất cả tướng sĩ điện thiên thần, bảo bọn họ tới gặp tôi, vị trí lát nữa tôi sẽ gửi cho cậu sau." "Vâng!" Thiên Diện nghe Tiêu Hạo Thiên đầu dây bên kia nói không sao, nỗi lo lắng canh cánh trong lòng vụt tan trong tức khắc. Sau khi cúp máy, anh ngay lập tức phát lệnh triệu tập toàn bộ binh sĩ cấp dưới điện thiên thần: "Điện chủ trở về rồi! 3000 binh sĩ đi nghênh đón diện chủ!”
Mà trong khi Tiêu Hạo Thiên đang nói chuyện điện thoại, Đạo Nhất và Đạo Trần đã hành động, bóng dáng Đạo Nhất trong nháy mắt đã biến mất, ông đi về hướng cô thi thể của cường giá ngũ tôn cấp đạo chủ vừa bị giết chết, sau khi Đạo Nhất đến nơi, ông đánh nát các cỗ thi thể còn lại, rút lấy phần năng lượng thuần khiết nhất bên trong. Còn Đạo Trần lại đi về phía đạo trường của Hắc Đế, phía bên đó cũng có thi thể của cường giả ngũ tông của giai cấp đế. Những thứ này đều là năng lượng, hơn nữa còn bao hàm một chút đạo van, thi thế của cường giả, đặc biệt là cường giả cấp đế trở lên, là thứ thuốc bổ tốt nhất.
Kể cả đổi với Tiêu Hạo Thiên và Hắc Đế cũng đều có tác dụng cả, chỉ là giờ này hai người họ cũng không cần đến thứ đó làm gì, 2 người bọn họ đều có con đường riêng của mình, nhưng những thứ này, đem đi nâng cấp tướng sĩ cấp dưới ở điện thiên thần vẫn là thích hợp nhất. Ngũ tôn đạo chủ, ngũ tôn cửu giai đế cấp sẽ chứa nguồn năng lượng và đạo uẩn mạnh mẽ đến nhường nào? Sử dụng loại năng lượng cấp cao thế này, đi nâng cấp tướng sĩ cấp dưới, là vì trước mắt do 4 vị đại thiên vương của điện thiên thần đã thăng cấp, tạo thành khoảng chân không của cường giả cấp thiên hoàng, tin rằng rất nhanh thôi vị trí này sẽ được lấp đầy.
Mà vốn dĩ giống như nhóm Thiên Nhất, khả năng thiên phú của họ không thể đủ để nâng cấp lên cấp thiên hoàng, nhưng hiện giờ đã khác, đi hấp thụ đạo uẩn của cường giả cấp đạo chủ trực tiếp thì nghiễm nhiên bọn họ đều đạt được thêm sức mạnh, nữa là là, trước đây bọn họ đều đã hấp thụ 100 cường giá Thiên Nhất, 1 chút quốc vận của bộ quốc phòng Đại Gia, căn cốt của bọn họ đều đã được nâng cấp rồi.
Giờ trong tay Tiêu Hạo Thiên còn đang nắm giữ một thứ, vẻn vẹn 1 nửa quốc vận lên đến cả trăm năm của bộ quốc phòng Đại Bồ. Đối với việc sử dụng quốc vận của Đại Bồ ra sao, Tiêu Hạo Thiên đã có tính toán từ trước, anh se giữ lại cho Ám và Chiến, giữ lại cho 2 người anh em không có mặt ở đây.
Khi trong lòng Tiêu Hạo Thiên nghĩ đến 2 người anh em Ám và Chiến, anh cũng có chút cảm giác nhớ nhung. Đã nhiều ngày không gặp, thực ra nếu tính toán nghiêm túc, thì mặc dù thời gian không nhiều nhưng có quá nhiều chuyện đã xảy đến.
Tiêu Hạo Thiên tin rằng, dựa vào thiên phú và khí vận của 4 người anh em dưới trướng, 4 người bọn họ hoàn toàn có thể bước đến chân hoàng lộ. Hơn nữa trận đánh hôm nay khiến Tiêu Hạo Thiên càng rõ ràng hơn về sự mạnh mẽ của chân hoàng lộ, cùng với một tương lai rộng mở hơn. Cho nên dù có như vậy, thì chỉ mong 4 người anh em dưới trướng anh, Ám, Chiến, Lục, Diệt toàn bộ đều tiến đến chân hoàng lộ là được. Mà hơn nữa, Ám, Chiến bọn họ sau này khi đi chân hoàng lộ, Tiêu Hạo Thiên và Hắc Đế còn có thể đến chỉ dẫn cho họ.
Trong khi Tiêu Hạo Thiên còn đang tính toán, Hắc Để bỗng nhiên xoay người nhìn Tiêu Hạo Thiên, vô cùng nghiêm túc nói: “Em trai!"
Biểu hiện của Hắc Đế càng nghiêm nghị hơn, cô nói với Tiêu Hạo Thiên: “Em trai, từ giờ trở đi, ta từ bỏ thân phận ở tổ chức kẻ bảo hộ quy tắc để gia nhập điện thiên thần của em." " Há?" Tiêu Hạo Thiên sững người, Hắc Đế gia nhập điện Thiên Thần của anh ư? Không phải anh không muốn tiếp nhận, mà là vì Hắc Để thực sự rất mạnh, Hắc Đế mà gia nhập bọn họ, thì anh sẽ phải để chị ấy giữ vị trí gì đây? Ừm... Tiêu Hạo Thiên không biết phải nói sao. Khi anh đang muốn lên tiếng trả lời Hắc Đế thì chị đột ngột chắp tay cúi đầu nói: “Hắc để bái kiến điện chủ!" "Chị...chuyện này...em, không phái, chị...chị không cần gia nhập đâu, à, cũng không phi..." Tiêu Hạo Thiên càng nói càng không biết phải trả lời như nào cho phải phép. Hắc Đế củi đầu nói: “Em trai, chúng ta đã từng có lời hẹn, chị cùng em chinh chiến bốn phương, em xem chị như một tướng sĩ bình thường là được, không cần từ chối, hiện giờ em càng ngày càng mạnh lên, nhưng tốc độ thăng cấp của điện thiên thần, còn lâu mới sánh được với em, một khi em bị người ta nhắm tới thì Điện thiên thần sẽ gặp rất nhiều phiền phức."
Tiêu Hạo Thiên nhíu mày, Hắc Đế nói cũng đúng, sau đó Tiêu Hạo Thiên nghiêm túc nhìn Hắc Đế hỏi: “Chị! Chị...thật sự bảng lòng gia nhập điện thiên thần của em ư?”
Hắc Đế gật đầu nói: “Ừ, không sai, chị sẽ gia nhập."
Tiêu Hạo Thiên hít một hơi thật sâu rồi lên tiếng: “Hắc Để nghe lệnh, từ giờ phút này, sắc phong Hắc Đế thành đệ nhất phó điện chủ chiến trường ngoại vực, vị trí ở trên Lục, Diệt!" “Đa tạ điện chủ!" Hắc Đế cũng trịnh trọng gật đầu. Giờ phút này cô mới được chính thức xem là đã gia nhập điện thiên thần. Sau đó, Tiêu Hạo Thiên đợi lát nữa các tướng sĩ của điện thiên thần tới sẽ tuyên bố thêm 1 lần nữa là được.
Mà nói tới là tới, ngay lúc Tiêu Hạo Thiên vừa nói dứt lời với Hắc Đế. Từ phía biên giới, ở đường chân trời bỗng nhiên dội đến một tràng âm thanh ầm ầm.
Dõi mắt nhìn theo, đó là cả trăm chiếc trực thăng vũ trang dưới trướng điện thiên thần, đang ầm ầm bay hướng về phía này, trên mặt đất cũng có cái ngàn tướng sĩ của điện thiên thần, chỉnh tề thống nhất đang lao như vũ bão đến đây.
Trong nháy mắt, 3000 tướng sĩ điện thiên thần đã tập hợp. Cảnh tượng như thế này, 3000 cường giả cấp cao của điện thiên thần tụ hợp, lần trước khi xảy ra cảnh tượng này là 3 tháng về trước, khi bọn họ cùng tập hợp đến Việt Nam. Mà hôm nay 3000 cường giả bọn họ, 3000 tướng sĩ nhiệt huyết tụ tập lại, chỉ để nghênh đón điện chủ của họ trở về.
Âm ầm ầm ầm... Tiêu Hạo Thiên nhìn về phía xa, phía 3000 tướng sĩ đang lao về phía mình và Hắc Đế, hiện giờ yếu nhất đều là 3000 cường giả thiết huyết cấp chiến thần, bỗng chốc, lòng hăng hái trong lòng Tiêu
Hạo Thiên càng dâng cao hơn. "Bái kiến điện chủ!" “Bái kiến điện chủ!" "Bái kiến điện chủ!”
Trong giây lát, từng âm thanh vang dội rung động đất trời cất lên, vang vọng đến cả trăm dặm xung quanh. “Các người anh em, ta trở về rồi."
Sau đó, Tiêu Hạo Thiên bay lên không trung, hô lớn lên với 3000 anh em tướng sĩ điện thiên thần đang vô cùng kích động lao từ đẳng xa tới. Phó điện chủ Hắc Đế cũng bay lên không trung, đứng sau Tiêu Hạo Thiên.
Mà đồng thời, điều mà Tiêu Hạo Thiên và mọi người không hề hay biết là, trước đó khi bọn họ đang giao chiến, người con gái bí ẩn đeo mạng trắng đã giúp Tiêu Hạo Thiên ngăn chặn đạo chủ Thu Hàn kia, lúc này hình bóng của cô đang xuất hiện ở phía xa xăm bên ngoài mười mấy dặm trên 1 sườn núi. Lúc này người con gái mang mạng trắng đang dỡ chiếc mạng xuống, lộ ra gương mặt nghiêng nước nghiêng thành của Cao Ánh Vy.
Cô ấy chính là Cao Ánh Vy! Nửa tháng trước, khi Tiêu Hạo Thiên trọng thương tới hôn mê, cô nén giận, đi từ xa đến chiến trường ngoại vực, dùng 1 nhát kiếm chém chết Giới Thất. Mà lần này, lại một lần nữa trong lúc quan trọng nhất, cô kịp đến chiến trường ngoại vực, giúp Tiêu Hạo Thiên chống lại nhất tôn đạo chủ. "Chồng ơi, cả đời này, em cũng sẽ cùng anh chinh chiến!” Cao Ánh Vy vô cùng âu yếm nhìn Tiêu Hạo Thiên phía xa xăm, sau đó xoay người biến mất tại chỗ. Mà phía xa chỉ lưu lại cảnh tượng binh sĩ điện thiên thần đang kích động bái kiến điện chủ.