Mục lục
Tình mỏng tựa sương đau thương tựa khói
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 116




Vào rạp phim ngồi xuống rồi Kiều Uyển Vũ mới biết phim mà mình sắp được xem là một tác phẩm điện ảnh mới của đại minh tinh Doãn Ngạn Nhi mà Bạch Lục Kỳ luôn miệng nhắc tới muốn cô ấy làm em dâu của mình.



“Bây giờ thì em hiểu lý do vì sao mà Lục Kỳ lại tặng anh vé xem phim này rồi”.



Tề Lăng Hạo đưa cho Kiều Uyển Vũ bắp rang bơ và pepsi rồi nhíu mày lên tiếng hỏi: “Tại sao Lục Kỳ lại làm như vậy hả?”.



Kiều Uyển Vũ liền nhướng mày lên tiếng đáp: “Bởi vì nữ chính trong phim này chính là Doãn Ngạn Nhi đó”.



Tề Lăng Hạo lúc này đưa mắt nhìn lên màn ảnh rộng thì đang ngay đoạn giới thiệu diễn viên và nhân vật quả nhiên Doãn Ngạn Nhi là nữ chính là phim mình sắp xem.



Phát hiện ra bản thân bị lừa vào tròng của một con bé cấp ba khiến cho Tề Lăng Hạo cau mày tỏ vẻ không vui, anh đưa tay đỡ trán: “Vốn tưởng rằng hôm nay nó đến xin lỗi là đã thông suốt mọi chuyện rồi chứ, hóa ra nó vẫn còn ấp ủ cái mộng tưởng không bao giờ thành sự thật đó trong đầu”.



Kiều Uyển Vũ nhàn nhã lên tiếng trêu ghẹo Tề Lăng Hạo: “Chứ như bây giờ kêu anh từ bỏ tập đoàn Hoàng Kim mà anh gắn bó bao nhiêu năm sao anh nở từ bỏ được chứ cũng như Mạc Hy Nhi ôm mộng làm vợ anh đấy thôi…dù bây giờ anh đã kết hôn với em nhưng cô ấy vẫn chưa từ bỏ ý định câu dẫn anh còn gì”.



“Chán thật, thôi chúng ta rời khỏi đây đi anh đưa em đi dạo phố hóng gió còn tốt hơn mấy trăm lần đó”.



Kiều Uyển Vũ khẽ lắc đầu: “Cũng mất công đến đây rồi thì xem đi phim nào cũng là phim thôi mà hơn nữa em chưa ăn hết bắp rang mà đòi đi về cái gì”.



Tề Lăng Hạo nhíu mày lên tiếng hỏi: “Xem ra em thích anh có gì đó với Doãn Ngạn Nhi lắm có đúng không hả?”.



“Ủa bộ anh xem phim cô ấy diễn thì có thể làm cho cô ấy có thai được à?”.



Tề Lăng Hạo chưng hững: “Em…từ lúc chơi chúng với Kỳ Nam và Cẩm Giang tính tình đã trở nên ngang ngược trông thấy rồi đó, miệng lưỡi cũng sắc bén hẳn ra”.



Kiều Uyển Vũ liền bỏ bắp rang bơ vào miệng của Tề Lăng Hạo: “Anh đừng có đổ thừa hai người đó bản tính của em vốn là vậy mà”.



Đám fans cuồng của Doãn Ngạn Nhi vừa thấy thần tượng xuất hiện trên màn ảnh rộng thì liền reo lên: “Trời ơi Ngạn Nhi xinh quá đi”.



Kiều Uyển Vũ thì thầm với Tề Lăng Hạo: “Em thấy diễn viên chính rất là có sức hút nha chúng ta nên xem phim này đi, dù sao cũng đến đây rồi không xem thì phí lắm”.



“Chỉ cần em thích thì sao cũng được”.



Gần hai tiếng ngồi xem phim của nhau nhưng mà ánh mắt của Tề Lăng Hạo không có nhìn lên màn hình chiếu phim mà toàn là nhìn chằm chằm vào Kiều Uyển Vũ mà thôi.



Từng cử chỉ, biểu cảm nhỏ nhất của Kiều Uyển Vũ đều thu hết vào tầm mắt của Tề Lăng Hạo, anh thầm nghĩ trong đầu “Uyển Vũ nếu năm đó anh nói ra sự thật về việc gian thương của gia đình em thì có lẽ em đã không phải đối mặt với một loạt biến cố bi thương như thế, hình ảnh em vui vẻ vô tư này đáng ra ở năm 17 tuổi em phải được tận hưởng chứ không phải là bây giờ…xin lỗi Uyển Vũ cũng tại anh ích kỷ”.



Lúc phim kết thúc Kiều Uyển Vũ quay sang nói với Tề Lăng Hạo: “Em thấy nội dung phim cũng khá là hay đó anh có cảm thấy vậy không?”.



Tề Lăng Hạo vội quay mặt đi chỗ khác giả lả lên tiếng: “Anh thấy cũng bình thường”.



Nói thì nói vậy thôi chứ Tề Lăng Hạo có tập trung xem phim đâu mà biết là phim hay hay là dở.



“Uyển Vũ nếu em thích sau này chúng ta có thể thường xuyên đi xem phim chung như thế này có được không?”.



Kiều Uyển Vũ gật đầu: “Không tồi vậy hẹn mỗi tuần sắp xếp thời gian đi một lần đi, ra ngoài cũng tốt mà có thể thư giãn đầu óc sau những giờ làm việc căng thẳng”.



“Được” Tề Lăng Hạo vui vẻ gật đầu đáp.



Bạch Lục Kỳ đến Tề Trạch Viên thăm Tề phu nhân sẵn tiện xin bà cho phép Tề Cẩm Giang đi Du Sơn leo núi với mình, xưa nay Tề phu nhân vẫn luôn chìu theo ý của Bạch gia chỉ cần người của Bạch gia lên tiếng thì chuyện gì bà cũng đồng ý.



Tề Cẩm Giang nghe chuyện đi Du Sơn cắm trại thì cảm thấy rất hào hứng, từ trước đến nay Tề Bách Hào và Tề phu nhân rất ít khi cho Tề Cẩm Giang ra ngoài đi chơi bởi vì đối với họ cô là viên ngọc quý trên tay còn đối với cô đó là sự ràng buộc tự do.



Bạch Lục Kỳ nói thêm với Tề phu nhân: “Lần này bọn con ra ngoài chơi còn có rủ thêm Lăng Hạo và Kỳ Nam nữa nên cô út cứ yên tâm đi”.



Tề phu nhân tỏ vẻ ngạc nhiên rồi lên tiếng hỏi: “Lăng Hạo cũng đồng ý ra đi Du Sơn với con sao Lục Kỳ?”.



Bạch Lục Kỳ liền gật đầu: “Dạ phải ạ, con đã gọi điện thông báo rồi Lăng Hạo cũng đồng ý đi chơi với bọn con rồi đó cô út”.



“Tại cô thấy công việc của Lăng Hạo rất bận rộn ít khi thấy nó đồng ý đi du lịch, nếu tụi con đi hết vậy cho Hy Nhi đi cùng có được không hả con bé ở nhà một mình cũng buồn lắm”.



Mạc Hy Nhi đứng trên tầng lửng nghe thấy cuộc trò chuyện của Tề phu nhân, Tề Cẩm Giang và Bạch Lục Kỳ thì mắt sáng rỡ lên, cô ta nghĩ rằng mình sắp được gặp Tề Lăng Hạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK