Mục lục
Tình mỏng tựa sương đau thương tựa khói
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 288




"Đoạn Phong Lãng đang ngồi trong văn phòng làm việc thì thư ký lên báo rằng có Tề Lăng Hạo – Phó Chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim muốn gặp mặt.



Đoạn Phong Lãng có chút bất ngờ vốn không thân thiết gì hết tại sao đột nhiên Tề Lăng Hạo lại đến tìm anh phải chăng vẫn còn ghen tuông chuyện lần trước, anh nói với thư ký: “Mời anh ta lên phòng tôi đi”.



Mấy phút sau, cửa phòng làm việc của Đoạn Phong Lãng mở ra lần nữa Tề Lăng Hạo mặc một bộ vest màu đỏ rượu bước vào.



“Không biết Tề tổng hạ cố đến đây có việc gì chúng ta ngồi xuống rồi nói”.



Tề Lăng Hạo bước qua ngồi xuống đối diện với Đoạn Phong Lãng rồi lên tiếng đáp: “Tôi đến đây là vì chuyện Uyển Vũ bị xảy thai”.



Đoạn Phong Lãng thờ dài lên tiếng đáp: “Anh không nên ghen tuông vô cớ như thế tôi có thể thề với anh rằng ngày hôm đó tôi chỉ là vô tình xuất hiện ở đó mà thôi, khi thấy cô ấy bị nạn tôi mới đến giúp nói thật lòng nếu là người xa lạ tôi vẫn sẽ giúp đỡ trong trường hợp như thế, tôi và cô ấy trong sạch”.



“Yên tâm đi tôi tin vợ tôi tuyệt đối mà”.



Đoạn Phong Lãng nhíu mày: “Nếu như vậy tại sao anh lại đến tìm tôi nữa làm gì???”.



Tề Lăng Hạo bật lại đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữ Hàm Linh và Mạc Hy Nhi cho Đoạn Phong Lãng khiến cho anh hốt hoảng không dám tin đây là sự thật.



“Sao hả có nhận ra giọng nói này là của ai không hả?”.



Đoạn Phong Lãng lắc đầu: “Không thể nào như thế được”.



Tề Lăng Hạo dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn Đoạn Phong Lãng rồi lên tiếng đáp: “Ngay cả chồng của mình mà cô ta còn dám lợi dụng để dựng lên một kế hoạch hãm hại Uyển Vũ như thế thì đúng là loại đàn bà thâm hiểm khó lường rồi. Mạc Hy Nhi tôi đã tổng cổ vào tù rồi mỗi ngày tôi đều cho người đến để hành hạ thể xác và tinh thần của cô ta vì cái tội dám hại chết con của tôi. Theo như tôi được biết vì vợ cậu cũng đang mang thai đó Đoạn Phong Lãng à nếu cậu không khuyên nhủ cô ta dừng mấy trò bẩn thỉu hãm hại Uyển Vũ nhà tôi thì tôi nhất định cho mấy người bay màu trong vòng một nốt nhạc thôi đó”.



Trước lời đe dọa của Tề Lăng Hạo thì sắc mặt của Đoạn Phong Lãng tràn ngập nỗi lo lắng: “Tề thiếu, lần này là vợ tôi làm sai rồi tôi thay mặt cô ấy xin lỗi anh và Uyển Vũ nhưng mà đứa bé trong bụng vợ tôi vô tội xin anh rộng lòng tha cho”.



Tề Lăng Hạo nhếch môi cười lạnh: “Tha sao? Con của tôi cũng vô tội nhưng vẫn bị mấy kẻ súc sinh hại chết còn gì”.



Vẻ mặt của Đoạn Phong Lãng khẩn cầu lên tiếng: “Tề thiếu từ giây phút này tôi sẽ quản lý cô ấy thật chặt chẽ nhất định không để cô ấy làm chuyện hồ đồ ảnh hưởng đến Uyển Vũ nữa”.



“Nếu có lần sau tôi đích thân tiễn vong mấy người đó”.



Nói rồi Tề Lăng Hạo đứng dậy bỏ đi để lại Đoạn Phong Lãng ngồi thất thần một mình, anh ta lo lắng nên vội vã chạy về nhà tìm Hàm Linh nói chuyện.



Hàm Linh nhìn thấy Đoạn Phong Lãng về nhà liền lên tiếng hỏi: “Hôm nay anh tan sở sớm vậy?”.



Đoạn Phong Lãng tỏ vẻ giận dữ chấp vấn Hàm Linh: “Tại sao khi không cô lại đi gây chuyện với Uyển Vũ làm gì hả?”.



Hàm Linh liền chối bay bảy lên: “Em không có làm gì cô ta hết mà”.



Đoạn Phong Lãng cau mày: “Trước lúc kết hôn chúng ta đã thỏa thuận bỏ hết quá khứ làm lại từ đầu không dính líu đến Kiều Uyển Vũ nữa vậy mà cô lại bắt tay với Mạc Hy Nhi hại Uyển Vũ xảy thai là sao hả?”.



Hàm Linh nghe vậy liền cả kinh hốt hoảng nhưng cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại: “Lãng à là ai nói với anh những chuyện này vậy em thật sự không có làm gì hết mà, em đang mang thai con của chúng ta em đang cố tích phúc đức để sau này con mình mạnh khỏe bình an chào đời mà”.



Đoạn Phong Lãng bật lại đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữ Hàm Linh và Mạc Hy Nhi cho cô ta nghe, sắc mặt của Hàm Linh liền tái méc.



“Cô còn gì để nói không hả?”.



Hàm Linh cứng họng lắp bắp: “Em…em…”.



“Tôi thật không ngờ cô là cái loại độc ác như thế cô cũng đang mang thai còn dám gây ra những chuyện độc ác như thế này không sợ sau này trời sẽ trả báo lên con của mình hay sao hả?”.



Hàm Linh lại khóc lóc: “Lãng à em biết sai rồi anh đừng giận em nữa mà”.



Đoạn Phong Lãng nổi đóa lên quát: “Cô nghĩ rằng tôi giận cô sao? Không đâu mà tôi đang lo lắng cho cô đó bởi vì Tề Lăng Hạo đã tống cổ Mạc Hy Nhi vào tù rồi mỗi ngày còn sai người đến hành hạ cô ta nữa, nếu như cô cũng vào đó thì sao cô có nghĩ tới chưa hả, con của chúng ta sẽ ra đời trong tù hay sao?”.



Hàm Linh liền sợ hãi lắc đầu: “Lãng à em không có…chỉ lần này nữa thôi em hứa sau này sẽ không làm những chuyện thất nhơn thất đức như vậy nữa đâu”.



Đoạn Phong Lãng quay người bỏ đi: “Cô vốn không coi lời nói của ta ra cái gì hết mà cô muốn làm gì thì mặc cô đi”.



Hàm Linh liền giả vờ đau đầu ngã xuống: “Lãng à…em thấy… khó thở quá”.



Đoạn Phong Lãnh vì lo cho đứa bé trong bụng nên đành quay lại đỡ Hàm Linh lên phòng rồi gọi bác sĩ, cứ mỗi lần mà anh la mắng trách móc cô thì cô đều sẽ giả vờ mệt mỏi anh lại vì trách nhiệm với đứa bé mà bỏ qua lỗi lầm của cô hết lần này đến lần khác."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK