Mục lục
Tình mỏng tựa sương đau thương tựa khói
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 117




Bạch Lục Kỳ liền tỏ thái độ khinh miệt khi nhắc đến Mạc Hy Nhi: “Thôi đi cô út ơi, lần này con chỉ muốn rủ anh chị em trong nhà tham gia chuyến du lịch này thôi không có ý định mời người ngoài mong cô thông cảm ạ”.



Tề phu nhân rủ mắt bà cũng thừa biết là chẳng ai bên Bạch gia thích Mạc Hy Nhi hết, cũng phải thôi không phải máu mủ ruột rà thì làm sao mà người ta dùng chân tâm để đối đãi được chứ.



Mạc Hy Nhi như bị Bạch Lục Kỳ tạt nguyên gáo nước lạnh vào mặt, tay cô ta nắm chặt thành nắm đấm móng tay đã đâm sâu vào lòng bàn tay đến rỉ máu.



Mạc Hy Nhi nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm đủ để một mình nghe thấy: “Bạch Lục Kỳ rồi có một ngày tao nhất định sẽ rửa mối nhục ngày hôm nay mới hả dạ”, sau đó Mạc Hy Nhi bỏ đi lên phòng.



Tề phu nhân lên tiếng nói với Bạch Lục Kỳ: “Cô biết là Hy Nhi nó không có quan hệ huyết thống với bên Tề gia và cả Bạch gia nhưng mà từ nhỏ nó đã sống ở Tề Trạch Viên được nuôi dạy như Cẩm Giang vậy đó theo cô thấy thì nó cũng như người trong nhà rồi còn gì”.



Bạch Lục Kỳ vẫn giữ nguyên quan điểm ban đầu: “Xin lỗi cô út nhưng mà trước giờ con chưa từng xem cô ấy là người nhà”.



Tề Cẩm Giang lại bồi thêm một câu: “Mẹ à hà cớ gì lại phải vì một người ngoài mà làm mối quan hệ trong gia đình trở nên căng thẳng chứ”.



Tề phu nhân thở dài: “Nếu mấy đứa đã nói vậy thì thôi, tùy mấy đứa đi”.



Kế hoạch đi du lịch của Bạch Lục Kỳ diễn ra suông sẻ theo dự tính ban đầu nên cô rất vui vẻ, Bạch Lục Kỳ hẹn Tề Kỳ Nam, Tề Cẩm Giang và Tề Lăng Hạo đi leo núi tại Du Sơn cô nói với mọi người là chỉ gia đình đi cùng nhau thôi nhưng lại âm thầm mời thêm Doãn Ngạn Nhi cùng một số người bạn của mình đi chơi cùng để tạo cơ hội cho Doãn Ngạn Nhi gặp gỡ Tề Lăng Hạo.



Vì mỗi người tự sắp xếp đi xe riêng đến điểm hẹn là chân Du Sơn nên lúc đến nơi Bạch Lục Kỳ mới mới biết Tề Kỳ Nam và Tề Cẩm Giang cũng ngồi chung xe với Tề Lăng Hạo đến.



Mấy người bạn của Bạch Lục Kỳ vừa nhìn thấy Tề Lăng Hạo và Tề Kỳ Nam thì đã đứng ngồi không yên rồi.



Người A: “Lục Kỳ đó là ai mà đẹp trai quá vậy?”.



Người B: “Kia là Phó Chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim Tề Lăng Hạo và giám đốc Marketing Tề Kỳ Nam có phải không vậy hả?”.



Bạch Lục Kỳ hất mặt lên đáp: “Đúng rồi xem như cậu có hiểu biết đó nha, hai người đó theo vai vế trong gia đình đều gọi tôi một tiếng chị họ hết đó”.



Người C nhìn Bạch Lục Kỳ với vẻ mặt ngưỡng mộ: “Woa cậu sướng thiệt ha, sinh ra đã ở vạch đích chẳng những vậy còn có những người em họ vô cùng đẹp trai tiêu soái hết phần thiên hạ”.



Người A đụng vào khủy tay của Bạch Lục Kỳ rồi e thẹn lên tiếng: “Này Lục Kỳ tớ cũng muốn được kêu cậu bằng một tiếng chị dâu đó nha”.



Người B: “Như này thì không công bằng gì hết bọn tớ có ba người mà cậu chỉ hẹn có hai em trai là sao hả?”.



Bạch Lục Kỳ liền cau mày: “Nói cho mà biết trong ba cậu nếu có đủ sức quyến rũ được Tề Kỳ Nam thì cứ gọi tôi bằng chị dâu còn riêng Lăng Hạo thì tôi chọn được người ưng ý phù hợp rồi mấy cậu đừng có hòng mà mơ tưởng nghe chưa”.



Người C tỏ vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi: “Là ai vậy hả Lục Kỳ?”.



“Là ai từ từ rồi sẽ rõ không cần nóng vội”.



Hai người bạn nam đi cùng thì nhìn chằm chằm vào Tề Cẩm Giang, một người lên tiếng hỏi: “Lục Kỳ à cô bé đó cũng là em họ của cậu hả?”.



“Đương nhiên rồi nhưng mà các cậu đừng có mơ tưởng đến cô bé đó bởi vì không có vé đâu ha, nhị tiểu thư của Tề gia không dễ với tới vậy đâu”.



Hai bạn nam kia nghe Bạch Lục Kỳ nói vậy thì buồn hiu luôn, dù xuất thân của hai chàng trai cũng không tồi nhưng đem ra mà so sánh với Tề gia thì quả là một sự khập khiễng vô cùng lớn.



Bạch Lục Kỳ liền bước qua đứng bên cạnh Tề Lăng Hạo rồi lên tiếng hỏi: “Hôm trước em có đi xem phim không vậy hả?”.



Tề Lăng Hạo gật đầu đáp: “Có”.



“Vậy thấy nữ diễn viên chính thế nào hả? Có xinh đẹp quyến rũ không?”.



Sắc mặt của Tề Lăng Hạo tỏ vẻ lãnh đạm hôm đó anh có xem phim đâu mà biết nên qua loa đáp: “Cũng bình thường chẳng có gì nổi bật”.



Bạch Lục Kỳ như bị dội nguyên gáo nước lạnh vào mặt, trong phim mới của Doãn Ngạn Nhi có một cảnh nóng khoe lưng trần gợi cảm quyến rũ như vậy mà Tề Lăng Hạo lại nói là bình thường chẳng có gì nổi bật là sao chứ?!”.



“Em có vào lộn phòng xem lộn phim không vậy Lăng Hạo? Chị cảm thấy nội dung phim đó rất ấn tượng chẳng những vậy nữ diễn viên chính còn vô cùng xuất sắc đó”.



Tề Lăng Hạo vẫn bình thản đáp: “Là phim Sắc Đẹp Giả Tạo có đúng không?”.



Bạch Lục Kỳ liền gật đầu giả tỏi: “Phải đó, em không có chút ấn tượng nào với nữ chính luôn hả?”.



“Cũng bình thường”.



Tề Kỳ Nam liền khẽ lắc đầu lên tiếng: “Đối với anh Hạo thì nữ nhân nào cũng như nhau mà thôi anh ấy chẳng có ấn tượng gì với ai đâu chị ơi”.



Bạch Lục Kỳ nôn nóng lên tiếng giải thích: “Nhưng cô gái ấy vô cùng hoàn hảo vậy mà vẫn không làm Lăng Hạo để tâm mới khổ chứ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK