Editor: Wave Literature
Kiều Lâm vừa mới rót cho Cố Vi Vi một cốc nước, còn chưa kịp đưa cho cô, nghe những gì Cố Vi Vi vừa kể liền làm rơi cả cốc nước xuống đất.
"Chị gái sao?"
Cố Vi Vi buộc tóc xong, nói.
"Chỗ này không tiện nói chuyện, chúng ta ra ngoài tìm chỗ khác rồi nói tiếp."
Tới lúc bắt đầu quay phim, cô và Lê Hinh Nhi phải ngày ngày đụng mặt nhau ở đoàn phim, sau này không tránh khỏi sẽ bị cô ta gây khó dễ.
Cho nên, cô vẫn nên giải thích rõ những chuyện xảy ra giữa bọn họ cho Kiều Lâm hiểu rõ, tránh việc đến lúc đó hắn lại không kịp trở tay.
Kiều Lâm mơ hồ co cảm thấy chuyện có vẻ nghiêm trọng, vì vậy liền thu dọn đồ đạc giúp cô rồi nói.
"Gần đây có một quán cà phê do bạn tôi mở, chúng ta tới đó nói chuyện."
Cố Vi Vi gật đầu đồng ý, cầm theo cặp sách của mình rồi theo Kiều Lâm rời khỏi địa điểm chụp hình, đi tới quan cà phê kia chọn một phòng riêng cạnh cửa sổ.
Sau đó, cô kể hết tất cả những ân oán giữa Mộ gia và Chu gia, Lê gia năm đó cho Kiều Lâm nghe.
Trong khi Cố Vi Vi ung dung như thể mình là người ngoài cuộc thì Kiều Lâm nghe xong liền tức giận tới nỗi muốn ném ly cà phê đá trên bàn đi, suýt nữa thì lật cả bàn lên.
"Trước đây còn tưởng Lê Hinh Nhi là người thanh thuần dịu dàng, thật không ngờ cô ta lại có tâm địa ác độc như vậy."
"Sau này tôi còn phải chạm mặt cô ta hàng ngày, không tránh khỏi sẽ bị cô ta bày trò gây sự, cho nên tôi cảm thấy tốt hơn hết vẫn nên nói trước với anh một tiếng." Cố Vi Vi uống một ngụm nước hoa quả, ung dung mỉm cười.
Kiều Lâm gật đầu liên tục, "Hừm, nếu cô không nói, sau này thật sự xảy ra chuyện gì, có lẽ tôi sẽ không tìm ra được nguyên nhân mất."
Thật không ngờ, Mộ Vi Vi mới chỉ mười mấy tuổi, vậy mà trong nhà đã phát sinh nhiều chuyện đau buồn như vậy.
"Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, còn phải nhọc công anh Kiều Lâm đây xử lý." Cố Vi Vi nói xong liền cầm cốc nước hoa quả của mình lên cụng ly với tách cà phê của Kiều Lâm một cái.
"Cô yên tâm đi, Tam thiếu rất yêu quý cô, Kiều Lâm tôi có phải mang hết bản lĩnh của mình ra thì cũng sẽ nâng đỡ cô nổi tiếng, đạp Lê Hinh Nhi kia xuống." Kiều Lâm quả quyết nói.
Cố Vi Vi gượng cười, còn may là Phó Thời Dịch không kể chuyện cô đang ở Phó gia với người ngoài.
"Vậy hai tháng này cô yên tâm ôn tập, chuẩn bị thi đại học cho tốt đi, công ty sẽ không sắp xếp lịch trình cho cô trong thời gian này." Kiều Lâm nói.
Hắn có cảm giác rằng, bộ phim này có thể giúp Mộ Vi Vi bạo hông. ("bạo hồng" tức là trở nên cực kỳ nổi tiếng sau một sự kiện gì đó)
"Ừm, thời gian rảnh rỗi tôi sẽ cố gắng xem trước kịch bản." Cố Vi Vi nói.
Chẳng bao lâu nữa là Lăng Nghiên sẽ hồi phục vết thương, tái xuất giới giải trí rồi, vì vậy mỗi một bộ phim mà cô tham gia, mỗi một vai diễn mà cô lựa chọn, đều phải đóng cho tốt.
Chỉ có như vậy, mới có thể nhanh chóng vươn lên đứng ngang hàng với cô ta.
"Chỗ ở hiện tại của cô, có an toàn không?" Kiều Lâm chợt nhớ tới chuyện Cố Vi Vi bị nguòi nhà Lê Hinh Nhi tìm tới gây phiền phức, liền nói, "Cô có muốn công ty sắp xếp một nơi an toàn cho cô chuyển tới không?"
"Không cần đâu, tôi đang ở nhà một người họ hàng, hai tháng tới là bắt đầu tham gia quay phim rồi, chuyện đó cứ để quay phim xong rồi tính sau đi."
Thực ra cô cũng rất muốn chuyển ra ngoài sống, nhưng lần trước sau khi tìm được chỗ ở mới, còn chưa kịp chuyển tới thì đã bị Phó Hàn Tranh mua lại rồi phá hủy rồi.
Cô còn nhắc tới chuyện chuyển ra ngoài sống thêm lần nữa, chắc chắn hậu quả vẫn như vậy mà thôi, cho nên tốt nhất là cứ tạm thời sống ở nhà trọ Cẩm Tú trước thì hơn.
"Nếu có chuyện phiền phức gì, cô cứ liên hệ với tôi ngay lập tức." Kiều Lâm nghiêm túc dặn dò.
Cố Vi Vi mỉm cười gật đầu, đúng lúc đó điện thoại di động của cô đổ chuông, Cố Vi Vi liền bắt máy.
Giọng nói tao nhã trầm ổn của Phó Hàn Tranh lập tức từ đầu dây bên kai truyền tới, "Em đang ở đâu?"
"Tôi đang nói chuyện với người quản lý, chuẩn bị về nhà rồi." Cố Vi Vi đáp.
Kiều Lâm nghe cách nói chuyện của Cố Vi Vi, liền đoán rằng người gọi tới là người họ hàng mà cô đang ở nhờ nhà kia.
Vì thế hắn đề nghị, "Có thể để tôi nói mấy câu với họ hàng của cô không?"
Biết được ân oán của cô với Lê gia rồi nên hắn vẫn không thể yên tâm được, muốn dặn dò họ hàng của Cố Vi Vi vài câu.
Phó Hàn Tranh ở đầu dây bên kia vừa nghe được giọng của một người đàn ông, im lặng mấy giây rồi nói.
"Lát nữa gặp em ở nhà."
Phó Thời Dịch kiếm đâu ra lá gan này, lại dám sắp xếp nam quản lý cho Vi Vi.