Mục lục
Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 289: Sự ôn nhu dành riêng cho em




Editor: Wave Literature



Mạnh Như Nhã chủ động chào hỏi nhưng lại bị phớt lờ, còn phải tận mắt thấy cảnh Phó Hàn Tranh tỏ vẻ cưng chiều dỗ dành cô bạn gái đang núp trong lòng kia.



Tình cảnh ấy, thật sự là cực kỳ lúng túng.



Nhưng, Mạnh Như Nhã không cam lòng cứ như vậy mà rời đi, vì thế lại tỏ vẻ tươi cười tiếp tục bước tới.



"Phó tổng?"



Nhưng, Phó Hàn Tranh còn đang bận ôm Cố Vi Vi trong lòng anh, không thèm để ý tới cô ta.



Cố Vi Vi sốt ruột muốn chết, anh không thể nói gì đó, nhanh chóng đuổi cô ta đi được sao?



Mấy nữ nhân viên cùng tam làm với Mạnh Như Nhã, cũng bắt đầu cảm thấy bối rối gượng gạo, một người đi tới kéo cô ta.



"Quản lý Mạnh, chúng ta… vẫn nên đi trước thì hơn."



Trong công ty ai ai cũng nói rằng, Phó tổng rất cưng chiều cô bạn gái này của mình, vừa mới tan làm mà đã vội vàng gặp nhau rồi, sao có thể để ý tới mấy người không liên quan như bọn họ được chứ.



Mạnh Như Nhã cũng không muốn ở đây tiếp tục chịu cảnh mất mặt nữa, đành cắn răng ngậm tức rời đi cùng bọn họ.



Gần đây PHó phu nhân cũng không chịu giúp cô ta nữa rồi, bà ta nói tình cảm giữa Phó Hàn Tranh và cô bạn gái này rất tốt, còn chuẩn bị có con rồi.



Mặc dù không thể để cô làm con dâu của Phó gia, nhưng bà ta vẫn sẽ coi cô là con gái của mình.



Nhưng, nếu không phải vì Phó Hàn Tranh, ai sẽ chấp nhận chạy đi lấy lòng và ta như vậy chứ.



Phó Hàn Tranh bảo bọc cô bạn gái kia rất nghiêm ngặt, cô ta đã dùng tiền thuê người đi điều tra người phụ nữ này là ai, nhưng chẳng có ai điều tra ra được cả.



Cố Vi Vi đợi cả nửa ngày, không biết là bọn họ đã đi chưa, rầu rĩ hỏi.



"Bọn họ đi rồi chứ?"



Phó Hàn Tranh giả vờ nhìn khung cảnh không một bóng người xung quanh, "Lại có người tới rồi."



Cố Vi Vi nghe vậy, đành tiếp tục trốn trong lòng Phó Hàn Tranh, đến đầu cũng không dám để lộ.



Phó Hàn Tranh đạt được mục đích, khóe môi hiện lên một nụ cười mãn nguyện, ôm cô một lúc lâu rồi mới hài lòng nói.



"Đi cả rồi, lên xe đi."



Cố Vi Vi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, nhanh chóng chạy tới ghế lái phụ, giục Phó Hàn Tranh lái xe rời đi.



Ngày mai cô phải bay tới nơi khác để quay chương trình thực tế, cho nên không tới Phó gia nữa, mà quay về nhà trọ Cẩm Tú để thu dọn hành lý.



Ăn tối xong, Phó Hàn Tranh vào phòng làm việc, làm xong việc rồi mới qua phòng cất đồ, thấy Cố Vi Vi đang xếp hành lý chuẩn bị cho ngày mai.



Anh vừa nghĩ tới chuyện cô lại bắt đầu thời kỳ làm việc bận rộn, mấy tháng sau lại khó gặp mặt nhau, tâm trạng liền không vui.



Cố Vi Vi nghiêng đầu nhìn Phó Hàn Tranh, nhận ra tâm trạng của anh có vẻ không ổn, đành tạm dừng việc xếp hành lý lại.



"Sao vậy, tôi còn chưa đi, anh đã bắt đầu không nỡ rồi?"



"Đúng vậy, không nỡ." Phó Hàn Tranh dang tay ôm cô vào lòng, nhỏ giọng thủ thỉ, "Có những lúc, tôi thật sự chỉ muốn buộc chặt em ở bên cạnh, để em không thể đi đâu được nữa."



Nhưng, mặt khác anh lại hy vọng cô có thể tự nguyện ở bên cạnh anh, có thể sống cuộc sống tự do vui vẻ, mà không bị sự ích kỷ của anh ràng buộc, trở thành một con chim hoàng yến bị nhốt.



Cố Vi Vi nghe xong, dùng ngón tay chọt chọt ngực anh, cười hì hì nói.



"Không phải anh đã nhốt em vào trong này rồi hay sao."



Nếu như anh ràng buộc cô ở bên cạnh anh, có lẽ bây giờ cô đã không thể tự do như vậy.



Nhưng, anh lại để cô được tự do, tùy ý làm chuyện mà mình muốn làm, yên lặng đứng sau lưng cô.



Anh mà không trói chặt cô ở bên cạnh, ngược lại còn khiến cô … cảm thấy lo lắng.



Từ trước tới nay anh vẫn luôn giữ thái độ lạnh lùng với người ngoài, nhưng lại dành riêng cho cô sự ôn nhu và thành ý, khiến cô không kiềm lòng được mà sa vào…



Đôi mắt Phó Hàn Tranh khẽ rung động, trong đáy mắt hiện lên niềm vui khó phát hiện, dịu dàng nâng mặt cô lên đặt một nụ hôn.



Cố Vi Vi bị hôn tới mức hô hấp trở nên khó khăn, liền phủ đầu cảnh cáo.



"Chỉ được hôn, không được… không được làm những chuyện khác."



"Được." Phó Hàn Tranh tiếp tục hôn cô.



Nhưng, Cố Vi Vi nhanh chóng hối hận tự trách bản thân.



Bởi vì, người đàn ông gian xảo này, không chỉ hôn môi cô, mà còn lật hết quần áo của cô lên hôn hết một lượt từ đầu tới chân.



Còn ngang nhiên nói, cô đâu có nói chỉ được phép hôn môi mà không được hôn những chỗ khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK