CHƯƠNG 140:
Vũ Minh Hân lòng đầy căm phẫn nói: " Người Làm chuyện xấu cũng sẽ không hiện chữ lên mặt. Lúc trước mình còn coi cô ta làm bạn tốt đây! Cũng không nghĩ tới cô ta là thứ người như vậy, cho nên, cậu cùng Lâm Vi nhớ cách xa cô ta một chút."
Hồ Tiểu Tri gật đầu, "Biết rồi, cảm ơn cậu nói cái này."
Cao Thanh Thu đứng ở cửa, tay không tự chủ đã nắm thành quả đấm, không sai, Vũ Minh Hân bây giờ là bạn cùng phòng của cô.
Ban đầu Cao Thanh Thu cùng Đinh Cẩn cùng điền nguyện vọng vào đại học A, Vũ Minh Hân cũng không có thi đậu, nhưng là, vì có thể ở bên cạnh Đinh Cẩn, cho nên, cô ta để cho ba cô ta nhờ quan hệ tiến vào trường này.
Chẳng qua là, chẳng những thành bạn học của Cao Thanh Thu, còn trở thành bạn cùng phòng.
Lần trước tại nhà họ Hoa, Cao Thanh Thu làm hại Vũ Minh Hân bị đuổi ra ngoài, Vũ Minh Hân hiện tại ghi hận trong lòng.
Đối mặt như vậy gièm pha, Cao Thanh Thu cũng không nghĩ là, đẩy cửa ra đi vào.
Vũ Minh Hân nhìn thấy Cao Thanh Thu, đem mặt mở ra cái khác, làm bộ như không nhìn thấy Cao Thanh Thu.
Hồ Tiểu Tri nhìn thấy Cao Thanh Thu, mới vừa cùng Vũ Minh Hân cùng nhau nói Cao Thanh Thu nói xấu, cô ta có chút chột dạ, nhưng vẫn là lấy dũng khí cùng Cao Thanh Thu chào hỏi, "Cao Thanh Thu, cậu về rồi à, Lâm Vi đâu? Không có cùng cậu trở về sao?"
Bình thường Vũ Minh Hân cùng Hồ Tiểu Tri đi với nhau, Cao Thanh Thu là cùng Lâm Vi đi về.
Cao Thanh Thu nói: "cô ấy có chút việc."
Gần đây huấn luyện quân sự, mọi người đều rất mệt mỏi, Cao Thanh Thu bò lên giường, chuẩn bị ngủ một lát.
Vũ Minh Hân thấy Cao Thanh Thu chuẩn bị đi ngủ, cố ý cùng Hồ Tiểu Tri nói chuyện lớn tiếng, "bây giờ huấn luyện quân sự quả thật là phiền chết rồi! Mình sắp bị cháy nắng đến nơi rồi."
Vũ Minh Hân bình thường rất chú trọng dưỡng da, mỗi ngày đều dùng mỹ phẩm đắt tiền dưỡng da, cho nên da thịt của cô ta rất trắng đẹp.
Nhưng mà huấn luyện quân sự thật sự là quá nóng, coi như bôi kem chống nắng cũng vô dụng, Vũ Minh Hân vẫn bị bắt nắng đến thảm hại!
Hồ Tiểu Tri nói: "mình thảm hơn, mình vốn dĩ đã đen, còn phơi nắng thành như vậy. Không giống Lâm Vi... Lâm Vi ngược lại là một chút cũng không có đen! Thật hâm mộ Lâm Vi a! Dáng dấp vừa đẹp mắt, thành tích cũng tốt..."
Lâm Vi là bạn cùng phòng của bọn họ, dáng dấp so với Vũ Minh Hân còn đẹp hơn, thành tích cũng tốt, nghe nói là thủ khoa đầu vào.
Hai ngày nay mọi người đều bị cháy nắng, cô ấy ngược lại là một chút không có bị ảnh hưởng.
Nghe được Hồ Tiểu Tri khen Lâm Vi, Vũ Minh Hân có chút không thoải mái.
Cô ta nhìn Hồ Tiểu Tri một cái, nói: "Quá đẹp cũng chưa chắc là chuyện tốt, xinh đẹp dễ bị người ta làm phiền, mình nói với cậu, mình tối ngày hôm qua lúc trở về, nhìn thấy Lâm Vi một mình đi tìm huấn luyện viên Lưu, không biết đang nói gì."
Hồ Tiểu Tri nói: "Không thể nào! Huấn luyện viên Lưu dữ như vậy."
"Cái này cũng khó nói!" Vũ Minh Hân đắc ý nói tiếp: "cậu không nhìn thấy hôm nay Lâm Vi không có tham gia huấn luyện quân sự, chúng ta đều bị phơi nắng thành như vậy, chỉ có cô ta thoải mái như vậy..."
Vũ Minh Hân nói như vậy, rõ ràng chính là ám chỉ Lâm Vi cùng huấn luyện viên Lưu có cái gì đó mờ ám.
Lúc trước Cao Thanh Thu cùng Vũ Minh Hân còn là bạn thân, Vũ Minh Hân thường thích nói này nói nọ mấy nữ sinh xinh đẹp trong trường, khi đó cô cũng đóng vai như Hồ Tiểu Tri bây giờ, cái gì cũng tin tưởng.
Hồ Tiểu Tri nói: "Không có cách nào, ai bảo người ta rất xinh đẹp!"
Cô ta hiển nhiên là bị Vũ Minh Hân dắt mũi, cũng cảm thấy Lâm Vi cùng huấn luyện viên có quan hệ gì, cảm thấy Lâm Vi là mượn mặt mũi, mới trốn khỏi huấn luyện quân sự.
Cao Thanh Thu vốn là buồn ngủ, bị hai người này một xướng một họa, tranh cãi đến không ngủ được, dứt khoát nhét tai nghe.