Mục lục
Lấy ông chú làm ông xã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 333:




Người phụ nữ đổi trắng thay đen này!
Cao Thanh Thu liều mạng kềm chế phẫn nộ của bản thân, "Thật sao? anh ấy bị thương đến bây giờ cũng được một năm rồi, cô dám nói cô không hề có một chút tin tức nào sao?"
Dương Nhạc Linh bất đắc dĩ thở dài một tiếng, "Hôn ước của cô cùng anh ấy, Thật ra là do người lớn hai nhà sắp đặt, chúng tôi vốn cũng không có tình cảm gì. Anh ấy phần lớn thời gian đều ở bên ngoài làm việc, rất lâu mới trở về một lần. Cô cũng có công việc của mình!"
Không đợi Cao Thanh Thu lên tiếng, cô ta lớn tiếng doạ người nói: "Tiểu Thu,em không cần nhằm vào cô như vậy,cô lần này trở về, cũng không có ý định phá hoại, quấy rầy quan hệ của hai người."
cô ta vừa nói như thế, trực tiếp đem các nhân tố gây bất lợi cho mình loại bỏ toàn bộ:
Cô ta cũng không phải bỏ rơi Hoa Ngọc Thành, mà là bởi vì công việc nên mới không biết tin tức này
Hôn ước của cô ta cùng Hoa Ngọc Thành, chẳng qua là do người lớn trong nhà sắp đặt, cùng cô ta không có quan hệ gì
Lần này cô ta trở về, cũng không phải muốn cướp Hoa Ngọc Thành, cũng không so đo chuyện Hoa Ngọc Thành đã kết hôn cùng Cao Thanh Thu, hơn nữa, cô ta còn nguyện ý cùng Cao Thanh Thu làm bạn bè.
Chỉ nghe một chút thôi,đã thấy biết bao hoàn mỹ!
Ngược làm cho Cao Thanh Thu trở thành con người nhỏ mọn xấu xa.
Bây giờ trong mắt người khác, Cao Thanh Thu thành kẻ cướp chồng,lại còn vừa ăn cắp vừa la làng coi Dương Nhạc Linh vô tội thành kẻ địch, Cao Thanh Thu hiện tại bẩn không thể bẩn hơn.
Hồ Tiểu Tri nhìn Cao Thanh Thu, mỉa mai: "Cao Thanh Thu, tôi lúc trước chỉ cảm thấy cô tham tiền, lấy một kẻ tàn phế, không nghĩ tới, thì ra cô còn trơ trẽn đi cướp chồng của ngươi khác.Cô Dương tốt như vậy, đã không so đo với cô thì thôi! cô lại còn đối với cô ấy có cái thái độ này!"
Cao Thanh Thu nhìn Dương Nhạc Linh, Dương Nhạc Linh rõ ràng là đang nói dối, nhưng, ánh mắt của cô ta lại như thật, làm cho người khác không tìm ra một chút kẽ hở.
Trọng điểm là, nói xong, trên mặt cũng không có cái gì gọi là đắc ý, phảng phất như là không muốn bị Cao Thanh Thu hiểu lầm, mới giải thích.
Nghe được Hồ Tiểu Tri nói như vậy, Dương Nhạc Linh còn mở miệng, "Chuyện này,cô cũng chỉ nói ở chỗ này cho các em biết! cô cùng Hoa Ngọc Thành thật ra đã không có quan hệ gì, các em cũng đừng nói ra, tránh để cho người khác hiểu lầm Tiểu Thu, biết không?"
Nhất cử nhất động của cô ta, cũng giống như cách xử sự thành thục, không cho Cao Thanh Thu phản kháng,càng không cho Cao Thanh Thu gây phiền toái.
Liền ngay cả lúc giải thích quan hệ của mình và Hoa Ngọc Thành, phảng phất cũng là bị Cao Thanh Thu ép đến không cách nào lựa chọn, mới nói như vậy.
Nói xong, Dương Nhạc Linh còn đặc biệt dặn dò Hồ Tiểu Tri, "Nhất là em đấy, đừng có nói ra ngoài, không cô sẽ giận em đấy.
Thế này đã đủ sôi ruột chưa mọi người?
Cô ta cố ý giả bộ hung dữ, nhưng vẫn vô cùng ôn nhu.
Hồ Tiểu Tri gật đầu, "Vâng ạ."
Cô Dương thật sự quá tốt bụng rồi!
Cao Thanh Thu ngồi ở một bên, nhìn Dương Nhạc Linh phen này đánh trả, đột nhiên phát hiện,người phụ nữ này thật cao tay.
Dương Nhạc Linh mới đến trường học hai ngày, mà Hồ Tiểu Tri đã khăng khăng giúp đỡ cô ta.
Nếu như mình trước mặt nhằm vào cô ta, chỉ có gây bất lợi cho chính mình.
Ở trong trường học, Cao Thanh Thu cũng không muốn có thêm kẻ thù.
Một khi để cho người khác hoài nghi nhân phẩm của bạn, thì sau này bạn làm bất cứ chuyện gì, cũng sẽ không thể thuận lợi.
Cô cũng không muốn để Dương Nhạc Linh bị báo ứng, mà bản thân lại tự đâm đầu vào chỗ chết trước!
Cao Thanh Thu nhìn Dương Nhạc Linh, cười một tiếng, "Được rồi! Là em nghĩ sai rồi, là em nhỏ mọn, Cô Dương, cô có thể tha thứ cho em được không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK