Mục lục
Lấy ông chú làm ông xã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 815




Hồ Tiểu Tri nhìn thấy Vũ Minh Hân đắc ý không bao lâu, cười nói: "Ôi chao, Triệu đại minh tinh đây sao? Không phải cô rất nổi tiếng sao? Gần đây làm sao lại không có tin tức gì thế?"
Khi Vũ Minh Hân đang nổi tiếng, Hồ Tiểu Tri mỗi ngày đều trải qua trong bất an và lo sợ, cẩn thận từng li từng tí, có lúc không dám tới trường, áp lực không hề nhỏ chút nào.
Bây giờ thấy Vũ Minh Hân xui xẻo, cô ta đương nhiên muốn phát tiết một chút.
Hiện tại Vũ Minh Hân so với cô ta còn thảm hơn, cho nên, cô ta cũng chỉ dám bắt nạt Vũ Minh Hân.
Nhìn Vũ Minh Hân như vậy, chắc là đã ngu ngốc đắc tội người khác, bị người ta chỉnh rồi đi!
Nếu không, mấy người cùng debut với cô ta qua cuộc thi kia đều vô cùng nổi tiếng đắt show, chỉ có cô ta biến thành như vậy.
Vũ Minh Hân cứng đờ, không thèm nhìn Hồ Tiểu Tri.
Cao Thanh Thu đi qua Hồ Tiểu Tri, nhìn Hồ Tiểu Tri một cái, Hồ Tiểu Tri bị Cao Thanh Thu nhìn một cái, không hiểu sao lại cảm thấy chột dạ.
Cô ta biết, Vũ Minh Hân là rơi vào kết cục như thế này, chắc chắn có liên quan đến chuyện cô ta có tin đồn dính líu quan hệ với Hoa Ngọc Thành, chọc cho Hoa Ngọc Thành không vui.
Cho nên, hiện tại cô ta cũng không dám làm cái gì, chẳng qua chỉ ảo não đi tới một bên.
Cao Thanh Thu: "..."
Cô đáng sợ tới như vậy sao?
-
Lâm Vi đi theo sau lưng Cao Thanh Thu, không nhịn được cười một tiếng, " Mình cảm giác thế nào cũng thấy hai người họ bây giờ thấy cậu liền như chuột thấy mèo?"
Nhớ lại lúc mới quen hai người này ở trước mặt Cao Thanh Thu phách lối đến như thế nào!
Chính Cao Thanh Thu cũng không hiểu, " Mình cũng không rõ nữa."
Lâm Vi nói: " Không phải do Có chồng cậu làm chỗ dựa sao!"
"Không phải cậu cũng có sao?" Cao Thanh Thu nhìn về phía Lâm Vi: "Có Tả Dục thì làm gì có ai dám động đến cậu?"
Lâm Vi cười một tiếng.
Cao Thanh Thu nói với cô ấy chính sự: "Đúng rồi, ngày 29 tháng 12 là sinh nhật của chồng mình, cậu có muốn đến tham gia hay không?"
Bạn của Cao Thanh Thu không nhiều, Lâm Vi và An An là hai người bạn thân nhất, cho nên cô muốn mời bọn họ.
Lâm Vi nói: "Được."
-
Năm ngoái Hoa Ngọc Thành sinh nhật, chẳng qua chỉ làm một bữa cơm thân mật ăn với người nhà, năm nay lại làm rất là náo nhiệt.
Năm nay Mời rất nhiều người, Cao Thanh Thu nhìn thấy danh sách khách mời, trong đó có cả Vũ Minh Hân và Dương Nhạc Linh, còn có cả thân thích trong nhà Cao Thanh Thu.
-
Buổi sáng, Cao Thanh Thu ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn lấy danh sách, cảm thấy có chút ngoài ý muốn, hướng về phía Lý Sơn hỏi: "Làm sao lại mời cả bọn họ vậy?"
Lý Sơn nói: "Đều là người quen biết, càng náo nhiệt càng vui.! Ngày đó nhiều người, cô cũng chớ suy nghĩ quá nhiều, đúng rồi, Hoắc Chấn Đông và An An cũng sẽ tới, lúc trước không phải cô hay nhắc tới An An sao?"
" Vậy sao? Cô ấy cũng tới tới à?" Cao Thanh Thu rất cao hứng, " Sao anh không sớm nói với tôi, bây giờ tôi đi chuẩn bị phòng cho cô ấy cái đã."
Nói xong Cao Thanh Thu nhanh chóng chạy lên lầu.
-
Hơn sáu giờ chiều, Cao Thanh Thu từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Hoắc Chấn Đông ngồi ở trên ghế sa lon nhà mình, nửa năm không gặp nhưng anh ta dường như không thay đổi, tóc cắt ngắn cũn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến gương mặt kia.
Anh ta mặc áo lông màu đen và quần dài, ngồi ở chỗ đó, giống như một con mèo lớn lười biếng, ánh mắt rất giảo hoạt nhìn Cao Thanh Thu, " Thanh Thu."
" An An." Cao Thanh Thu thấy Hoắc An An xong mặc kệ Hoắc Chấn Đông.
"Nửa năm không gặp mà em càng ngày càng chẳng coi ai ra gì." Hoắc Chấn Đông nhổ nước bọt nói.
Cao Thanh Thu ngồi xuống bên cạnh Hoắc An An, mới nhìn anh ta một cái, "Như nhau thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK