Mục lục
Vợ mới của lục thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 232: BÍ MẬT KHÔNG THỂ CHO AI BIẾT





CHƯƠNG 232: BÍ MẬT KHÔNG THỂ CHO AI BIẾT

Không phải tôi nghĩ xấu về cô ta mà thật sự là bởi vì cô ta rất hay nhìn tôi rồi cười lạnh khiến tôi không sợ cũng không được.

Tôi vô cùng sợ hãi, sợ hãi đến mức những ngày này trông thấy Quý Vương Nhung tôi đều đi đường vòng.

Hôm nay là thứ bảy, Quý Long tới nhà họ Lục.

Lục Nguyên Đăng không có nhà, anh ta chào hỏi tôi sau đó liền trực tiếp đi lên lầu tìm Quý Vương Nhung.

Tôi ở dưới lầu xem TV một lát sau đó cảm thấy hơi buồn ngủ liền đi lên lầu.

Lúc đi đến đầu bậc thang tôi mơ hồ nghe thấy Quý Vương Nhung và Quý Long đang cãi lộn.

Quý Vương Nhung nói rất lớn, nghe ra được không ít cảm xúc trong đó.

Phòng tôi ở bên cạnh phòng Lục Nguyên Đăng mà phòng của Quý Vương Nhung lại ở bên cạnh phòng tôi.

Cho dù tôi có đóng cửa lại vẫn gần như có thể nghe thấy rõ ràng tiếng cô ta gào thét.

"Quý Long tôi hận anh càng hận Ninh Khanh hơn, nếu như không phải tại anh thì con của tôi cũng sẽ không mất!"

Bên kia, sau mấy giây trầm mặc Quý Long mới nói: "Vương Nhung, em đừng làm ầm ĩ nữa, ngày đó nếu như em không muốn làm hại Ninh Khanh thì sao có thể xảy ra chuyện như vậy được."

Loảng xoảng.

Trong phòng vang lên một loạt tiếng đồ vật vỡ vụn, xem ra là Quý Vương Nhung đang ném đồ đạc.

"Ý của anh là tôi mất đi đứa bé kia là đáng đời? ! Quý Long, có phải lương tâm của anh bị chó ăn mất rồi đúng không! Đó cũng là con của anh mà, anh cứ như vậy... Uhm uhm "

Quý Vương Nhung nói được một nửa liền không nói tiếp nữa đoán chừng là bị Quý Long bịt miệng lại nhưng lời nói kia lại giống như một quả bom nặng ký nổ tung ở trong đầu tôi.

Đứa con trong bụng Quý Vương Nhung không phải là của Lục Nguyên Đăng ư? Vậy là cô ta cho Lục Nguyên Đăng mọc sừng sao?

Tôi từ trên giường xuống đi tới bên tường đem lỗ tai dán lên.

Không phải tôi muốn nghe lén mà thật sự là tin tức này khiến tôi quá mức chấn kinh.

Quý Long thấp giọng, nói ra: "Vương Nhung, con không còn nữa anh cũng rất đau lòng nhưng mà em cũng nên gánh chịu hậu quả cho sai lầm của bản thân mình, ngày đó hành vi của em thực sự là quá kích nhưng bây giờ em không nên tức giận, phụ nữ có thai sao có thể tức giận được?"

Phụ nữ có thai? !

Tôi càng khiếp sợ hơn, đứa con trong bụng Quý Vương Nhung không phải mất rồi ư? !

"Anh nói cái gì? Cái gì mà phụ nữ có thai?" Giọng nói của Quý Vương Nhung cũng mang theo chấn kinh rất rõ ràng.

Tôi lại càng kinh ngạc nói không ra lời đem lỗ tai dán sát lên thêm một chút sợ bỏ qua nội dung quan trọng nào đó.

"Đứa bé trong bụng của em không sao cả, là anh cố ý bảo bác sĩ nói như vậy còn về phần thuốc mà em uống cũng không phải là thuốc bồi bổ cơ thể sau khi xảy thai mà là an thai."

Tin tức này khiến tôi cũng không biết là nên cao hứng hay là lo lắng nữa đây.

Quý Vương Nhung trầm mặc mấy giây mới lại cao giọng nói ra: "Không được, đứa bé này không thể giữ lại được! Đây không phải con của Nguyên Đăng! Đêm đó chỉ là ngoài ý muốn sao tôi có thể mang thai con của anh được chứ! Người tôi yêu là Nguyên Đăng, nếu như để anh ấy biết đứa bé này không phải là của anh ấy thì tôi và anh ấy thật sự chấm dứt mất! Không thể giữ lại, đứa bé này không thể giữ lại được!"

Vừa rồi Quý Vương Nhung còn đang bởi vì đứa con đã mất mà muốn chết muốn sống nhưng giờ lại không muốn giữ đứa bé lại nữa, suy nghĩ của cô ta tôi thật sự rất khó để mà hiểu được nhưng ngẫm lại vì thần kinh của cô ta có vấn đề nên dường như lại cảm thấy hợp lý.

"Em có thể không cần đứa bé này." Quý Long cười lạnh một tiếng, nói ra: "Nhưng em phải suy nghĩ cho kỹ, nếu như anh đi nói cho Lục Nguyên Đăng biết anh nghi ngờ đứa bé này là con của anh thì em nói xem anh ta sẽ làm thế nào? Anh đã xin thủ tục để em ra nước ngoài học, một tháng nữa em sẽ đi, mượn thời gian học tập một năm này ở bên ngoài sinh con ra, chuyện này chỉ cần em không nói anh không nói thì Lục Nguyên Đăng chắc chắn sẽ không biết, em thích đứa con này như thế nên anh tin rằng em sẽ giữ nó lại."

"Vương Nhung, em đã định là phải sinh con cho anh rồi."














  • Trước


  • Tiếp










Đọc nhanh tại Vietwriter.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK