Mục lục
Chồng yêu là quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 298: 300 TỶ




CHƯƠNG 298: 300 TỶ
“Rốt cuộc là tình huống gì mà tự nhiên lại bảo tôi mặc quần áo xấu như vậy?!” Trong lòng tôi có chút mâu thuẫn, nhưng không thể cứ để mặc Diệu Diệu đứng chờ ngoài cửa, trước giờ đối với Diệu Diệu tôi đều không vô tâm như vậy được.
Tôi đành đi tới mặc bộ quần áo kia vào.
Bộ quần áo này nhìn qua giống như chiếc áo mà cha Tô Mộc đưa cho cha mẹ tôi vậy, đều là thuộc về một loại áo ma pháp nào đó, có điều so với chiếc áo may từ vải vụn kia thì hiển nhiên cái áo lành lặn này hiển nhiên có thể diện hơn một ít.
Sau khi tôi mặc tử tế xong liền mở cửa hỏi Diệu Diệu rốt cuộc Đường Dũng có ý gì, tại sao muốn tôi mặc chiếc áo này, còn có tôi phải đi đâu?
“Đi tới bệnh viện ạ, trừ ma cho người ta.” Diệu Diệu mở to mắt nhìn áo trên người tôi rất hài lòng, cười rồi kéo tôi nhanh chóng đi ra ngoài.
Tôi chỉ biết im lặng, không biết trong bụng Đường Dũng đang tính giở trò quỷ gì. Tôi biết tối hôm qua anh ta đi tìm Tôn Thiên Nhiên, nhưng không phải yêu trên người nhà Tôn Thiên Nhiên đều đã chết hết sao, hơn trăm da cáo kia tôi cũng nhìn thấy, chẳng lẽ hồ yêu trên người mẹ Tôn Thiên Nhiên còn chưa chạy trốn?
Trong lòng tôi có một chuỗi vấn đề, nhưng mặc tôi hỏi thế nào thì Diệu Diệu cũng chỉ nói một câu: Đến bệnh viện hỏi đại ca em, em chỉ phụ trách dẫn chị tới.
Cuối cùng tôi cũng đành bất đắc dĩ, gọi xe cùng Diệu Diệu đi thẳng tới bệnh viện.
Mẹ Tôn Thiên Nhiên ở một phòng đơn trong khu nội trú lầu cuối, tôi tới bệnh viện này đã hai ba lần cũng coi như là quen việc dễ làm. Sau khi chúng tôi đến bệnh viện liền chạy thẳng tới phòng bệnh của mẹ Tôn Thiên Nhiên, còn chưa tới cửa phòng bệnh tôi đã nghe thấy từ bên trong truyền đến tiếng kêu thét cuồng loạn của phụ nữ.
Âm thanh hết sức chói tai, thật giống như tiếng cưa gỗ, nghe khiến trên trong đầu óc người khác run rẩy, bỗng nhiên tôi thấy do dự không biết có nên vào hay không.
Ngay khi tôi còn đang do dự thì một bóng người lòe loẹt đẩy cửa đi ra, đi nhanh đến bên cạnh tôi, vội nói: “Em thử xem sao, Dương Dương, chuyện này anh kém em, không thì không mở được.”
Vừa nói anh ta đã đưa tay về phía tôi định kéo tới.
Tôi liền rụt tay lại, nhìn người trước mắt mặc chiếc váy rách nát được chế tạo từ vải có màu sắc rực rỡ này, trên đầu còn đội một chiếc mũ được chế tạo từ lông chim đủ loại màu sắc, mặt thì đầy thuốc màu bảy màu, chần chừ nói: “Anh là ai, không phải là Đường Dũng chứ?”
“Chà, sư phụ ăn mặc như vậy mà em còn có thể nhận ra, thật lợi hại.” Đường Dũng toét miệng cười một tiếng lộ ra hàm răng trắng là nơi duy nhất không bị bôi màu lên, vừa nói anh tay còn tạo tư thế khoe cơ bắp, nói: “Thế nào, có phải rất đẹp trai hay không?”
“Đẹp cái con khỉ!” Tôi không nhịn được muốn ói: “Nếu không phải nhận ra giọng của anh thì tôi cũng không nhận ra anh là ai. Rốt cuộc anh đang giở trò quỷ gì thế? Sao lại hóa trang thành như vậy? Còn có cái váy hoa này là thế nào, anh là đàn ông ăn mặc như vậy không cảm thấy mất mặt sao?”
“Suỵt, em nhỏ giọng một chút.” Đường Dũng nghe tôi nói sắc mặt liền căng thẳng, xông tới dùng đôi tay đủ màu sặc sỡ kia bịt kín miệng tôi lại.
Tôi liền lui về phía sau hai bước, nói: “Anh ra kia, đừng tới đây, đừng chạm vào tôi được không.”
Lúc này Đường Dũng mới nhận ra tay anh ta đang bẩn, nhìn tôi cười lúng túng, nói: “Được được, anh sẽ không động tay, sẽ dùng miệng nói. Em cho rằng anh thích giả dạng chim sao, đây là anh cũng bất đắc dĩ mới phải làm…”
Nguyên lai là tối ngày hôm qua sau khi Đường Dũng rời đi liền trực tiếp tới bệnh viện tìm Tôn Thiên Nhiên đòi nợ, lúc này mới phát hiện Tôn Thiên Nhiên đang hôn mê còn mẹ anh ta bỗng nhiên cũng điên rồi. Túc trực ở đây có không ít nhân vật cấp cao của tập đoàn Lục Địa nhưng không ai có thể làm chủ thay Tôn Thiên Nhiên được.
Cuối cùng vẫn là Trương Đán còn tỉnh táo, đem chuyện Đường Dũng liều chết thế nào để cứu Tôn Thiên Nhiên nói ra một lần. Hơn nữa Trương Đán này cùng Đường Dũng quả tính cách hợp nhau, hai người mặc dù mới là lần thứ hai gặp mặt nhưng Trương Đán đã giống như đi guốc trong bụng Đường Dũng vậy, giúp Đường Dũng không ngừng thổi phồng lên, đem toàn bộ quá trình cứu người thổi thành cảnh tượng nguy hiểm thập tử nhất sinh.
Cứ như vậy cao tầng trong công ty thật đúng rất coi trọng Đường Dũng, có điều bọn họ quả thật không làm chủ được liền ngay cả ban đêm cũng mời ông nội Tôn Thiên Nhiên tới.
Mặc dù Tôn Thiên Nhiên là con nhà giàu, gia đình có một tập đoàn lớn như vậy nhưng tập đoàn này là do ba Tôn Thiên Nhiên từ tay trắng gây dựng lên, ông nội anh ta chỉ là một nông dân chân chất, hơn nữa lại là nông dân miền đông bắc. Mọi người mời ông nội tới liền đem chuyện nói qua cho ông nội một chút, ông nội anh ta liền biết chuyện gì đó, hỏi Đường Dũng: “Cậu là cao nhân thế gia nào?”
Hỏi một câu đã vặn đúng tâm khảm Đường Dũng. Dẫu sao cái này quan hệ tới thu hoạch cuối cùng của chuyến này, không ai nguyện ý trả nhiều tiền cho một kẻ vô danh tiểu tốt cả, vì vậy Đường Dũng cao giọng tự đem mình giới thiệu là môn hạ của Tăng nhân Khôn, là nhà sư nổi tiếng nhất Thái Lan, là đệ tử duy nhất của đại sư Tăng nhân Khôn!
Nói xong Đường Dũng liền duy trì dáng vẻ của cao nhân đắc đạo chờ ông lão nói ra một ít lời tâng bốc anh ta, bình thường khi gặp khách hàng đều sẽ như vậy. Nhưng ông lão này nghe xong hồi lâu cũng không có phải ứng gì, thật giống như đã ngủ, đợi nửa ngày ông lão mới nói một câu: “là gì?”
Suýt chút nữa Đường Dũng ngã lăn quay, đối phương lại chưa từng nghe nói đến Tăng nhân Thái Lan?
Hiệu quả mong muốn không đạt được, Đường Dũng không thể làm gì khác hơn là hít sâu một hơi, muốn chỉ bảo cho ông lão này một chút về lịch sử Tăng nhân Thái Lan. Nhưng trước khi Đường Dũng kịp mở miệng thì ông lão cũng đã khoát tay một cái, nói: “Cậu thôi đi, tôi không tin cái gì mà Tăng nhân hổ phù đó, người Đông Bắc chúng tôi sẽ tin vào Shaman giáo, ngoại trừ pháp sư Shaman thì những giáo phái khác đều không thể che chở người Đông Bắc bọn ta.”
Vừa nói ông lão vừa móc ra danh thiếp đưa cho Trương Đán bên cạnh, bảo anh ta gọi cho pháp sư Vương, chuyện này cuối cùng sẽ mời pháp sư Shaman tới làm.
Thấy vịt mập đến miệng lại sắp bay mất, Đường Dũng lúc này mới quyết định làm chuyện nhẫn nhục, nói: “Shaman? Tôi chính là thầy Shaman! Không phải tôi vừa mới nói sao, tôi là Tăng nhân, thế gia trợ tiên cho rồng. Pháp sư Vương kia có lai lịch gì, có trợ tiên cho thứ gì lợi hại như rồng không?”
“Rồng?” Ông lão sửng sốt một chút. Cả đời ông lão sống ở vùng Đông Bắc, tiếp xúc với pháp sư Shaman cũng không quá mười người, phần lớn đều là trợ tiên cho rắn cho cáo, chưa từng thấy trợ tiên cho rồng.
Xem ra so với pháp sư Shaman kia tuyệt đối sẽ lợi hại hơn?
Ông lão do dự một chút, không phải là ông bị Đường Dũng hù dọa mà bởi vì con dâu của ông vào nửa tháng trước đã bị yêu vật làm cho u mê cho nên đã tìm tới pháp sư Vương kia xử lý.
Ông ta nghiên cứu nửa tháng mới tìm ra một phương pháp để phá giải, chính là tìm chín mươi chín người thanh niên đem dương khí để cho yêu vật trên người mẹ Tôn Thiên Nhiên hút lấy, kết quả trong quá trình đó không biết xảy ra điều sơ suất gì, không chỉ yêu vật kia không thoát ra mà ngay cả cháu trai mình cũng bị hại. Bây giờ lại tìm pháp sư Vương kia để giải quyết chuyện này trong lòng Tôn lão cũng không tin tưởng lắm, lần này sẽ không lại trộm gà không thành còn mất nắm gạo, yêu sẽ không nhập luôn vào mình chứ?
Nghĩ tới nghĩ lui, Tôn lão gia tử hỏi Đường Dũng: “Cậu thật sự là thầy Shaman? Cung phụng cho rồng? Nếu như cậu thật sự có thể chữa khỏi cho cháu cùng con dâu tôi vậy thì cậu muốn bao nhiêu tiền cứ nói, tôi tuyệt đối không trả giá, nhưng nếu cậu không thể…”
Sắc mặt ông lão tối sầm, đừng xem thường ông cả đời làm nông dân, những năm gần đây ít nhiều cũng được tiền nuôi ra một ít khí chất, hiện lên mặt thật vẫn hù dọa được người.
Nhưng đối mặt với ông lão chính là Đường Dũng, ở trước mặt Đường Dũng thì bản lãnh dọa người kia vẫn là quá non nớt, quả thật chỉ là múa đại đao trước mặt Quan Công. Lúc này Đường Dũng liền nói: “Không thành vấn đề, nếu như không cứu được hai mẹ con Tôn Thiên Nhiên thì tôi không lấy một đồng, nếu như tôi thành công loại trừ yêu trên người bọn họ vậy thì tôi cũng không muốn nhiều, cho 300 tỷ là được.”
“Bao nhiêu?”
“Bao nhiêu?” Tôn lão nghe nói như vậy suýt chút nữa nhảy lên.
Ngay cả cao tầng của tập đoàn đứng xung quanh cũng không khỏi giật mình, tiểu tử này thật lớn giọng còn nói không muốn nhiều,300 tỷ còn chưa đủ nhiều sao!
Tiền lời của toàn bộ tập đoàn một năm cũng chỉ hơn 300 tỷ!
“Sao vậy, Tôn lão gia, có vấn đề gì không?” Đường Dũng trơ tráo không cười, nói. Nếu bàn về đòi hỏi nhiều, Đường Dũng thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất, hơn nữa ai bảo ông lão này vừa rồi còn ở trước mặt anh ta khoác lác, rằng muốn bao nhiêu tiền cứ nói, tuyệt đối không trả giá, bây giờ còn thắc mắc cái gì?
“Được… Cháu ta bây giờ đang nguy hiểm một sớm một chiều, nếu như cậu thật sự có thể lần nữa làm nó khỏe mạnh, 300 tỷ thì 300 tỷ.” Ông lão suy nghĩ hồi lâu, đau lòng nói.
Bây giờ ông ta cũng không có lựa chọn nào khác, con trai làm việc vất vả quá độ đã chết sớm, bây giờ cả nhà cũng chỉ còn Tôn Thiên Nhiên để nối dõi, Tôn Thiên Nhiên không thể xảy ra chuyện gì được!
Đường Dũng cũng không ngờ anh ta đòi hỏi nhiều vậy mà ông lão này lại có thể động ý, đầu cũng ong đi, lặp đi lặp lại cùng ông lão xác nhận giá cả. Sau khi lấy được lời khẳng định Đường Dũng liền bắt đầu lên internet tìm hiểu về Shaman giáo, còn mất cả đêm chuẩn bị trang phục cùng đạo cụ của pháp sư Shaman, bây giờ mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ thiếu người trợ giúp.
Vì vậy mới có màn Diệu Diệu sáng sớm đã tới nhà tìm tôi giúp, còn cố ý bảo tôi mặc chiếc áo dài xấu như vậy, chính là vì để cho tôi đóng vai học trò của pháp sư.
Tôi cũng không biết phải nói gì, mắng Đường Dũng không nguyên tắc, vốn là Tăng nhân Thái Lan lại vì tiền khuất phục, còn giả bộ là pháp sư Shaman, làm sao một chút tín ngưỡng cũng không có!
Đường Dũng liền ngắt lời tôi, nói: “Tín ngưỡng? Một trăm triệu chính là tín ngưỡng của anh. Ban đầu anh đi theo học tập thuật pháp Tăng nhân không phải là vì kiếm tiền nuôi mình hay sao, bây giờ có người chịu chi ra một trăm triệu, đây còn không phải là ông ta muốn nói tới giáo phái nào thì anh chính là theo giáo phái đó, chỉ cần làm xong việc cho ông ta là được rồi?”
“Nhưng anh đâu phải thầy Shaman, sẽ làm thế nào?” Tôi hỏi.
“Được rồi, thần chú Shaman anh đã nhớ, em chỉ cần nhìn video này một chút, học vài động tác trong đó phối hợp một chút là được. Chúng ta chỉ cần diễn cho giống, còn chuyện đuổi yêu anh sẽ thừa dịp Tôn lão gia không chú ý sẽ đập cho yêu kia một gậy, cũng không tin nó không ra.” Đường Dũng cười gian, nói.
Vừa nói anh ta còn đem điện thoại đưa tới, mở ra một cái video, trên đó chính là một người mặc bộ đồ của pháp sư Shaman đang nhảy.
Động tác thế kia sao tôi sao chép được, trong lòng tôi có ý kháng cự nhưng bây giờ Đường Dũng đã nhận việc, hơn nữa anh ta là sự tôi, tôi cũng không thể bỏ mặc anh ta.
Không thể làm gì khác hơn tôi bất đắc dĩ gật đầu một cái, đồng ý phối hợp diễn với Đường Dũng.
Chỉ là 300 tỷ kia tôi sẽ lấy một nửa.
Mặt Dường Dũng đầy nhức ngối nhìn tôi, nói tôi không có lương tâm, lại đòi hỏi sư phụ của mình.
Tôi liền cười, nói: “Đều là sư phụ dạy giỏi, tôi đây là học từ sư phụ.”
“Được rồi được rồi, 150 tỷ cũng không là gì, cứ quyết định như vậy, em nghiêm túc học đi, học xong chúng ta sẽ đi vào.” Đường Dũng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK