Mục lục
Chồng yêu là quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 345: THIÊN THẦN




CHƯƠNG 345: THIÊN THẦN
“Quỳ ca ca?” Tôi sửng sốt một chút.Cái tên này nghe có chút quen tai, thật giống như tôi đã nghe ở đâu rồi nhưng lúc này lại không nghĩ ra.“Nếu không phải Quỳ ca ca của ngươi kịp thời chạy tới ra tay thì lần này ngươi thật xong rồi. Lúc ấy hung hiểm thế nào ngươi biết không, tay Yêu Thần đã chạm tới yêu thân này của ngươi, chỉ cần hắn dùng một chút lực thì thân thể này cũng sẽ bị bóp vỡ, đến lúc đó hồn phách của ngươi không còn chỗ để nương tựa, bị đại sai mặt ngựa phát hiện thì ngay cả Quỳ ca ca của ngươi cũng không che chở được cho ngươi.” Thuồng luồng tiên dường như còn chưa bình tĩnh được, nói.Tôi liền ngắt lời ông ta: “Ông chờ một chút, Quỳ ca ca này từ đâu xuất hiện? Tôi cũng không quen anh ta mà?.”
“Không quen biết?” Thuồng luồng tiên ngừng một lát nhìn tôi, thật giống như rất bất ngờ.Tôi liền gật đầu một cái: “Mặc dù có chút quen tai nhưng tôi thật không quen người này.”
Sau đó tôi lại nói: “Xem ra ngươi hẳn biết anh ta? Anh ta là ai? Nghe có vẻ rất lợi hại.”
“A ha, dĩ nhiên là lợi hại. Chỉ là cho dù lợi hại hơn nữa thì có ích gì đâu, ngươi lại quên cậu ta sạch sẽ…” Thuồng luồng tiên lẩm bẩm nói. Trên mặt ông ta hiện lên biểu tình rất kỳ quái, nhìn qua giống như luyến tiếc, hoặc là tịch mịch, bộ dáng như người có một câu chuyện.Tôi liền bị ông ta khiến cho khó chịu. Vốn là tôi đã ngủ đã suốt một tháng liền có rất nhiều chuyện thấy lo lắng, bây giờ ông ta lại cứ vòng vo, tôi nhất thời nóng nảy, nói: “Cái gì mà quên anh ta sạch sẽ, ông có gì muốn nói cứ nói thẳng được không? Dù sao tôi cũng là người trợ tiên của ông, là cùng một phe với ông, ông cứ giấu giấu giếm giếm như vậy có hợp lẽ không?”
“Ngươi có còn nhớ giấc mơ sau khi từ Thái Lan trở về không? Chính là cảnh lúc còn bé của ngươi?” Thuồng luồng tiên thấy tôi để mắt tới, sắc mặt cũng nghiêm túc mấy phần, hỏi tôi.Thấy ông ta đột nhiên nghiêm túc như vậy tôi có chút chưa thích ứng, cũng khẩn trương theo.Có điều nghe ông ta nhắc lúc này tôi mới nhớ tới quả thật tôi có một giấc mơ như vậy. Hơn nữa trong giấc mơ kia không chỉ có một mình tôi, còn có Thuồng luồng tiên cùng một thiếu niên áo trắng, nghe nói là tiểu tiên đồng cứu tôi, tiểu tiên đồng đó chính là… Quỳ ca ca?
Tôi lập tức hiểu ra, không sai! Lúc ấy trong giấc mơ quả thật tiểu hồ yêu kia gọi thiếu niên áo trắng là Quỳ ca ca!
Chẳng lẽ tôi là được Quỳ ca ca hai ngàn năm trước đó cứu?
Nghĩ tới đây toàn thân tôi chấn động, cảm thấy kinh hãi.Không nghĩ tới Quỳ ca ca kia bây giờ còn sống, hơn nữa còn có thể đánh bại Yêu Thần để cứu tôi, vậy anh ta không phải cũng là thần sao?
Thuồng luồng tiên ở bên nghiêm túc nhìn tôi, chú ý tới sự biến hóa trên mặt tôi, rốt cuộc khóe miệng ông ta cũng cong lên cười, hỏi tôi: “Nhớ ra rồi sao?.Tôi gật đầu một cái: “Ừ. Nhưng Quỳ ca ca sao biết tôi có nguy hiểm, lại còn có thể kịp thời chạy tới cứu tôi, anh ấy là thần sao? Có thể sống nhiều năm như vậy, nếu như anh ấy là thần vậy bây giờ anh ấy ở cấp bậc nào, lợi hại không?”
Thấy tôi kích động như vậy, lập tức hỏi rất nhiều vấn đề, mặt Thuồng luồng tiên rốt cuộc lộ ra một nụ cười châm biếm, bảo tôi đừng nóng, nếu nhớ tới ‘anh ấy’ rồi thì tâm huyết nhiều năm của ‘anh ấy’ quả thật không uổng phí.Vừa nói Thuồng luồng tiên kể cho tôi.
Quỳ ca ca đúng là thần. Năm đó khi ở chân núi cứu tôi thì Quỳ ca ca đã là tiểu tiên đồng, sau đó trải qua thời gian dài tu luyện như vậy, bằng tư chất của Quỳ ca ca đã sớm tu thành thần từ hơn một ngàn năm trước. Vốn anh ta đã thành tiên và vào ở tại Thiên cung, nhưng bởi vì chuyện của tôi mà anh ấy từ bỏ, từ Thiên cung điều tới Địa phủ nhận chức, chức vụ có thể coi là cùng cấp bậc với Diêm Vương.Cùng cấp bậc với Diêm Vương…
Trong lòng tôi âm thầm tặc lưỡi hít hà, nếu không phải lúc này mặt Thuồng luồng tiên đầy nghiêm túc thì tôi sẽ cho rằng Thuồng luồng tiên đang bịa chuyện cho tôi nghe.Cấp bậc Diêm Vương là nhân vật thế nào? Trong coi sinh tử của tất cả mọi người. Lần trước chỉ là Đại sai Đầu Trâu Mặt Ngựa đã có thể dễ dàng giết chết Tô Mộc, vậy thực lực Quỳ ca ca sẽ thế nào?
Nghĩ tới đây tôi liền kích động, hỏi Thuồng luồng tiên: “Nếu Quỳ ca ca với tôi kiếp trước có giao tình sâu như vậy tại sao cứu tôi lại đi ngay? Ngay cả mặt cũng không cho tôi gặp để tôi cảm ơn anh ấy.”
“Ngươi muốn cầu xin cậu ta giúp ngươi cứu Tô Mộc chứ gì?” Thuồng luồng tiên nhìn tôi một cái, không chút lưu tình vạch trần ý của tôi.Bị ông ta vạch trần tôi nhất thời lúng túng một chút, cũng may cùng ông ta lăn lộn lâu như vậy, nội tâm tôi suy nghĩ gì cũng đã quen bị ông ta trêu chọc nên tôi lúng túng cười cười, nói không sai, quả thật tôi có ý này. Bây giờ đánh bại Yêu Thần vốn chỉ có tổ tiên Tô gia, đột nhiên lại xuất hiện Quỳ ca ca, dĩ nhiên tôi muốn cầu bọn họ giúp cứu người. Dẫu sao thi thể Tô Mộc đã bị Yêu Thần cướp đi, ai mà biết hắn dùng Tô Mộc để làm chuyện gì.Dù sao tôi có một loại dự cảm mãnh liệt, Yêu Thần thoát ra tuyệt đối không phải là chuyện tốt, đối với Tô Mộc cũng sẽ là một mối đe dọa lớn.“Ngươi không cần cầu bọn họ. Quỳ ca ca của ngươi bây giờ là thần, cho dù có giao tình với ngươi hơn nữa cũng không có khả năng giúp ngươi báo tư oán, huống chi ngươi lại còn muốn hắn giúp ngươi cứu Tô Mộc, đây không phải là ngươi đâm dao vào ngực cậu ta sao. Chính vì cậu ta sợ xuất hiện tình huống lúng túng như vậy nên mới hoảng hốt rời đi, huống chi… giữa các ngươi cũng không thể dùng hai chữ ‘giao tình’ để hình dung.” Thuồng luồng tiên nói.Ông ta cứ có vẻ như có chuyện muốn nói lại thôi, giống như có rất nhiều chuyện giấu tôi, loại cảm giác này khiến tôi rất không thoải mái. Bởi vì không chỉ Thuồng luồng tiên, từ sau khi tôi quen Tô Mộc tôi cũng thường xuyên có cảm giác này, trên người bọn họ luôn có một bí mật gì đó tôi không được biết. Cho dù bây giờ tôi cũng đã biết nhiều như vậy mà bọn họ còn không chịu đem mọi chuyện nói cho tôi, tại sao cứ phải để tôi dần dần trải qua như vậy, mọi chuyện đều phải sau khi tôi chịu đau đớn trải qua rồi cưỡng ép thì họ mới nói cho tôi biết.Tô Mộc như vậy, Thuồng luồng tiên cũng như vậy, bọn họ cũng tự cho rằng không để cho tôi biết chính là tốt cho tôi, là đang bảo vệ tôi. Nhưng có thật như vậy đâu?
Tôi vẫn bị Yêu Thần bóp chết, bây giờ tôi giống như phế vật ngồi nhà lo lắng cho Tô Mộc, cái gì cũng không làm được.Ngay khi tôi còn đang âm thầm khó chịu trong lòng thì đột nhiên cánh cửa phí sau kêu két một tiếng, bị người đẩy ra, Đường Dũng thò đầu vào từ sau cửa, mặt đầy tò mò nói: “Nói tiếp đi, sao tự nhiên lại không nói nữa. Gã họ Quỳ chết tiệt kia rốt cuộc có lai lịch gì? Cùng Dương Dương của tôi có quan hệ như thế nào, sao ông lại cứ nói mập mờ giống như giữa hắn ta và Dương Dương của tôi có quan hệ mờ ám.”
“Mờ ám cái đầu anh!” Tôi liền nắm lấy gối dựa lưng trên ghế salon ném về phía Đường Dũng.Cái gã này trở về từ lúc nào, còn len lén nghe người khác nói chuyện, thật đáng ghét!
Thấy tôi nóng nảy, Đường Dũng liền cười hề hề, mặt thò vào cũng không tránh mà dứt khoát đẩy cửa đi vào, trong tay cầm túi bánh ngọt đi về phía tôi, nói: “Không mờ ám thì tốt, một tình địch anh còn chịu được, thêm một kẻ nữa thì ông trời quả không có mắt, dù sao anh cũng hành thiện tích đức hơn hai mươi năm sao lại khó khăn kiếm một cô vợ như vậy..“Ai là vợ anh, đồ không đứng đắn.” Tôi nhìn bộ dáng cười đùa hí hửng của Đường Dũng liền tức giận nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK