Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y (thần Y Tái Thế) - Lâm Mạc Huy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 323




Mọi người mờ mịt nhìn con cá sống kia, bệnh của họ, thì có thể liên quan gì tới con cá này?



Thần y Kiệt nhìn qua, nhìn chằm chằm con cá nọ, ngạc nhiên hỏi:



“Cậu Huy, con cá này có vấn đề gì sao?”



Lâm Mạc Huy cười nhẹ: “Chủ nhiệm Cường, người trong thôn các anh, sau đấy có phải là rất thích tới trong hồ này câu cá?”



Sắc mặt Chu Cường hơi khó xử.



Vốn dĩ trên núi này chỉ có một cái đầm nước nhỏ,bên trong cũng cá, nhưng số lượng ít quá, nên chẳng ai thèm để tâm.



Sau này khu biệt thự được xây dựng, đầm nước liền trở thành một cái hồ lớn, bên trong còn thêm vào không ít cá cả con, sau đó rất nhiều con lớn thành cá to.



Lại cộng thêm việc không ai quản lý, người trong thôn liền thường xuyên tới đó câu cá, mang về nhà ăn.



“Cậu Huy, chúng tôi...chúng tôi đúng là hay tới câu cá ăn.”



"Nhưng, số cá đó, đều không có vấn đề gì cả mà.”



“Loại cá này, trước đây chúng tôi cũng hay ăn lắm!”



Chu Cường đáp lại.



Âm Mạc Huy nói: “Loại cá này, các anh ăn ở chỗ khác thì không có vấn đề gì."



“Nhưng, ăn cá ở trong cái hồ này, thì lại có vấn đề rồi.”



Chu Cường ngạc nhiên: “Vì sao?”



Lâm Mạc Huy cười khẽ, anh đột nhiên giơ tay ấn phần cơ bụng của Chu Cường một cái.



Anh ta chỉ cảm thấy trong bụng như có sông cuộn biển gầm, ngay sau đó liền nôn ra một thứ gì đó.



“Anh xem đây là cái gì!”



Lâm Mạc Huy quát khẽ.



Chu Cường nhìn qua bãi nôn của mình, chỉ thấy bên trong có một thứ nho nhỏ giống như cá chạch dang bò lung tung, hết sức nhớp nháp.



Sắc mặt Chu Cường sợ tới trắng bệch: "Này...sao lại thế này?”



“Trong bụng tôi, sao lại có đồ sống?”



Thần y Kiệt trừng lớn mắt, kinh ngạc nói: “Cậu Huy, đây...đây lẽ nào là bị người ta hạ cổ?”



"Đây là cổ trùng nhỉ?



Lâm Mạc Huy gật đầu: “Đây cũng coi là một loại cổ trùng, không phải là bị người hạ, mà là một loại cổ trùng hoang dã."



“thực ra, cổ trùng hoang dã, có thể nói đây là một loại ký sinh trùng sống dai."



“Trên thân cá trong hồ này, đều chứa trứng của loại ký sinh trùng này.”



“Trứng của loại ký sinh trùng này, nhiệt độ cao không giết được chúng, sau khi vào trong cơ thể người rồi sẽ dần dần nở ra rồi ký sinh trong cơ thể người.”



“Hơn nữa, loại ký sinh trùng này lại tương tự như cơ thể người, kiểm tra bình thường về cơ bản là không cha ra được.”



“Rất nhiều người tới lúc chết cũng không biết rõ rốt cuộc vì sao mình chết!”



Sắc mặt người dân đều thay đổi, nhao nhao thi nhau kinh hô: “Cậu Huy, chúng tôi cũng ăn loại cá này, chúng tôi...trong cơ thể chúng tôi sẽ không có loại ký sinh trùng này chứ?



“Tôi không đau đầu mà, tôi cũng có loại ký sinh trùng này?”



“Tôi không cảm thấy gì cả, tôi có ăn phải loại ký sinh trùng này rồi không?”



“Cậu Huy, chúng tôi còn cứu được chứ?" Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net



Lâm Mạc Huy khoát tay: “Đừng gấp, đây không phải bệnh gì lớn, rất dễ chữa trị.



Mọi người lúc này mới thở phào.



Sắc mặt Chu Cường trắng bệch, lại gần cầu xin: “Cậu Huy, cậu... cậu nhất định phải cứu chúng tôi đó...



Lâm Mạc Huy cười nói: “Tôi sẽ cho mọi người một số thuốc, uống ba ngày, mọi người sẽ đau bụng đi ngoài.”



“Đi ngoài vài lần, mọi người liền sẽ khỏi rồi.”



“Nhưng, khoảng thời gian này, mọi người không được tiếp tục ăn cá trong hồ này nữa!”



Chu Cường lập tức nói: “Cảm ơn Cậu Huy nhiều lắm."



“Cậu Huy yên tâm, đừng nói cá trong hồ này, sau này bất kể cá gì, tôi đều chẳng ăn nữa!”



Lâm Mạc Huy cười: “Không phải bảo là không thể ăn, nói là nói cá ở cái hồ này này, nội trong thời gian ngắn không được ăn nữa.”



“Tôi sẽ tiêu trừ hết kí sinh trùng trong hồ này, sau này không còn kí sinh trùng, cá trong hồ sẽ không còn có vấn đề gì nữa rồi!”



Mọi người như bừng tỉnh hiểu ra, đồng thờ cũng đều thở phào nhẹ nhõm.



Bọn họ không quan tâm cá trong hồ này có ăn được không, quan trọng nhất là bản thân không thể không sống tiếp.



Lúc này, giáo sư Thôi nghi hoặc nói: “Cậu Huy, cái hồ này vì sao lại đột nhiên xuất hiện ký sinh trùng?”



"Chúng tôi đã nghiên cứu chất nước, không vấn đề gì!”



Lâm Mạc Huy gật đầu: "Chất lượng nước đương nhiên sẽ không có vấn đề gì cả.”



"Loại ký sinh trùng này, không phải là sống trong nước mà là sống ở dưới đáy nước.”



“Trứng của ký sinh trùng đều ở dưới đáy nước kìa.”



“Cá ăn loại trứng này, trong cơ thể sẽ mang theo trứng của ký sinh trùng” “Nếu chỉ đơn giản là kiểm tra chất lượng nước, thì không có tác dụng gì.”



Giáo sư Thôi kinh ngạc: “Thế mà lại là như vậy?”



“Trời ạ, chuyện này...chuyện này thật là khiến người ta không ngờ tới mà!” “Không được, tôi phải bảo người lấy



chút, mang về nghiên cứu một tí. Mấy người học sinh mà giáo sư Thôi đưa theo bắt đầu hành động.



Lâm Mạc Huy cũng không cản họ, số ký sinh trùng này cũng không phải là thứ gì quá nguy hiểm.



Nhưng, anh vẫn đưa phương thức liên lạc cho giáo sư Thôi.



Một khi bọn họ có người không cần thận bị dính vào loại ký sinh trùng này, còn có thể tìm tới Lâm Mạc Huy để cứu chữa.



Chu Cường tiến tới cạnh Lâm Mạc Huy: “Cậu Huy, tôi có chút hoài nghi, không biết có nên nói hay không!



Lâm Mạc Huy cười: “Anh muốn hỏi, là vì sao bệnh tình của các anh không giống nhau đúng không?”



Sắc mặt Chu Cường đầy vẻ nghi hoặc, thấp giọng cười đáp: “Đúng... đúng là như vậy”



“Thật sự, bệnh tình của chúng tôi không giống nhau, nhưng đều mắc phải loại kí sinh trùng, chuyện này...



Lâm Mạc Huy nói: “Trứng của ký sinh trùng sau khi tiết vào cơ thể người, thời gian nở không giống nhau, vị trí cũng không giống nhau.



“Mà kí sinh trùng ở vị trí khác nhau, thì sẽ dẫn tới tình trạng bệnh của các anh không giống nhau.



Chu Cường kinh ngạc: “Vậy... Vậy tôi đây là đau đầu, nhưng kí sinh trùng đó, ban nãy tôi là nôn ra mà.”



Lâm Mạc Huy gật đầu “Không sai.



“Kí sinh trùng này của anh, đúng lúc ở ngũ tạng, khá gần chỗ huyết quản.”



“Giữa buổi trưa mỗi ngày, lúc anh ăn cơm, ký sinh trùng này cũng sẽ nhận được dinh dưỡng.”. Tìm truyện hay tại { TRUMtru yen.CO M }



“Lúc này, ký sinh trùng sẽ hoạt động, chèn ép huyết quản, dẫn tới việc máu không lưu thông lên não được, từ đó sẽ xảy ra tình trạng đau đầu.”



“Lúc bình thường, sự tồn tại của ký sinh trùng sẽ dẫn động tới tốc độ chảy của máu trong cơ thể anh, từ đó mà dẫn tới việc nhìn anh có vẻ khí huyết dồi dào.”



Chu Cường như bừng tỉnh, đồng thời càng kính phục Lâm Mạc Huy sát đất.



“Cậu Huy, cậu thực sự là ân nhân cứu mạng của thôn chúng tôi!”



“Như thế này, tôi bây giờ sẽ đánh cho cậu một cái giấy bảo đảm.



“Sự khai phá của hạng mục này, tuyệt đối sẽ không có bất kì vấn đề gì!”



Chu Cương kính trọng nói.



Lâm Mạc Huy cười gật đầu nói:



“Vậy cảm ơn anh rồi!”



“ Một lát nữa tôi sẽ đưa phương thuốc cho thần y Kiệt”



“Ông Kiệt, mấy ngày này sợ là phải làm phiền ông ở đây thêm mấy ngày nữa rồi.”



Thần y Kiệt quá đỗi vui mừng. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net



Thực ra, không cần Lâm Mạc Huy nói, ông ta cũng dự định ở đây thêm vài ngày nữa.



Ông ta cả đời này luôn si mê y học. Loại ký sinh trùng mới lạ kì quái này, vẫn là lần đầu tiên ông ta gặp phải, ông ta cũng muốn ở đây nghiên cứu một chút.



Hiện tại Lâm Mạc Huy đưa phương thuốc cho ông ta, giống như là truyền dạy cách chữa trị của anh.



Xét từ góc độ khác mà nói, điều này chẳng khác nào là ông ta học được một phương pháp chữa bệnh mới từ chỗ Lâm Mạc Huy đấy.



“Cậu Huy, cậu cứ việc yên tâm.”



“Chuyện ở đây, toàn bộ đều giao tôi thì tốt rồi!”



Thần y Kiệt kính trọng cất tiếng.



Lâm Mạc Huy cười rồi gật đầu, bỗng chợt nhíu mày, nhìn đầm nước trước mặt: “Loại ký sinh trùng này, đáng lý mà nói đã không còn từ rất lâu rồi.”



“Không thể ngờ được giữa đầm nước này thế mà lại chứa trứng của bọn ký sinh trùng này.”



“May mà phát hiện sớm, nếu không, một khi lũ ký sinh trùng này sinh sôi, cục diện sẽ khó kiểm soát.



Thần y Kiệt vội vàng nói: “Cậu Huy, ý của cậu là, đám ký sinh trùng này, chẳng lẽ có vấn đề gì?”



Lâm Mạc Huy lắc đầu: “Cái này không thì không nói được, tôi chỉ cảm thấy có chút kì lạ”



“Loại ký sinh trùng này có nguy hiểm rất lớn, nên đã bị con người diệt trừ từ rất lâu trước đây rồi.”



“Chỉ có một vài nơi núi thẳm rừng già, hiếm thấy vết tích của con người có khả năng vẫn tồn tại.”



“Ở giữa một cái đầm nước có khoảng cách gần với thành phố như thế mà lại có loại ký sinh trùng này, chuyện này có vẻ không hợp lý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK