Mọi người lập tức ồn ào lên, có người thậm chí còn nhìn về phía bảo vệ.
Mà lúc này những bảo vệ đó vẫn đang đứng trên đường phong tỏa như cũ. "Rất rõ ràng, không phải đảm bảo vệ kia không ngăn xe lại mà là bọn họ cố ý thả chiếc xe này lái vào."
Một cô gái bên cạnh Đường Vũ Tình không nhịn được nói: "Tình huống này là sao?" "Không phải nói xe nào cũng không được lái vào sao?" "Dựa vào cái gì chiếc xe nát này có thể lái vào ?" "Sao Ferrari của tôi lại không thể chạy vào?"
Một cô gái khác lập tức gật đầu: "Còn không phải sao?" "Chúng ta đều bị cản lại, dựa vào đầu mà không cản chiếc xe này? Đây không phải là bắt nạt chúng ta sao?" "Đi, chúng ta đi tìm đảm bảo vệ kia hỏi cho rõ ràng!" Mọi người ầm ĩ, thậm chí có người còn muốn đi tìm bảo vệ hỏi cho ra lẽ.
Trên mặt Đường Vũ Tình cũng đầy giận dữ, chiếc Lamborghini kia của cô ta có giá hơn ba trăm năm mươi tỷ, kết quả lại bị cản lại.
Chiếc Buick Excelle GT này chỉ mấy trăm triệu mà thôi, ngược lại lại có thể lái vào, đây là lý lẽ gì chứ?
Ngô Lam Ngọc bên cạnh ngược lại là hai mắt phát sáng, cô ta túm chặt tay Đường Vũ Tình, thấp giọng nói: "Đi theo mình!"
Đường Vũ Tình không hiểu ra sao bị Ngô Lam Ngọc kéo đến bên đường, cản chiếc xe kia lại.
Cửa sổ xe hạ xuống, một cô gái thò đầu ra, kinh ngạc pha lẫn vui vẻ gọi: "Chị Lam"
Ngô Lam Ngọc cũng hưng phấn nhào qua: "Ôi chao, Lâm Lâm, thật sự là em hả!" "Vũ Tình, mình giới thiệu một chút với cậu, đây là đàn em ở trường của mình, Lý Ngọc Lâm."
Cô gái này đúng là Lý Ngọc Lâm đang giúp Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt xử lý công việc ở cửa hàng thuốc.
Lý Ngọc Lâm và Ngô Lam Ngọc là bạn học cùng trường, hai người đã quen biết từ trước.
Tính cách Ngô Lam Ngọc tương đối tốt, trước kia lúc còn đi học cũng từng giúp Lý Ngọc Lâm không ít lần, cho nên quan hệ giữa hai người cũng không tệ.
Còn Ngô Lam Ngọc biết được chuyện của Lý Ngọc Lâm từ chỗ bạn học cũng chấn động không thôi.
Cô ta biết, Lý Ngọc Lâm này đã bay lên cành cao thành phượng hoàng.
Mà vừa rồi cô ta nói với Đường Vũ Tình, muốn dẫn Đường Vũ Tình đi vào cũng là do biết được đêm nay Lý Ngọc Lâm cũng đến.
Cô ta tính toán dùng quan hệ với Lý Ngọc Lâm để thuận lợi dẫn Đường Vũ Tình tiến vào Lan Quế phường. Hàn huyện vài câu, Lý Ngọc Lâm ngạc nhiên hỏi: "Chị Lam, bọn chị ở đây làm gì?"
Ngô Lam Ngọc xấu hổ cười cười: "Bọn chị nghe nói Lâm Mạc Huy, ngài Huy còn có Thái Tử Hải Phong sẽ đến đây đêm nay" "Cho nên bọn chị đến đây xếp hàng muốn đi vào." "Chẳng qua người bên này quá nhiều, hai bọn chị còn không biết có thể xếp hàng không đó!"
Lý Ngọc Lâm nhìn hàng ngũ bên kia, hơi trầm ngâm một chút rồi cười nói: "Chi Lam, mọi người xếp hàng thế kia phải đợi đến bao giờ chứ?" "Hay là hai người đi vào cùng em đi?"
Những lời này thật sự rất đúng ý Ngô Lam Ngọc.
Cô ta ra vẻ khách khí mấy câu nhưng động tác còn nhanh nhẹn lưu loát hơn bất kỳ ai, trực tiếp kéo cửa xe ngồi vào
Lý Ngọc Lâm trực tiếp lái xe chở hai người vào Lan Quế phường.
Những cậu ấm cô chiêu của Hải Dương ở phía sau đều dùng ánh mắt trông mong nhìn theo bọn họ đi vào Lan Quế phường, trên mặt ngập tràn hâm mộ.
Đường Vũ Tình theo sau Lý Ngọc Lâm, trong lòng cũng có phần kích động. Tình huống đêm nay như thế, cô ta lại có thể tiến vào Lan Quế phường trước cũng coi như đủ nổi bật trong đám con cháu ăn chơi trác táng, cũng đủ khiến đảm đối thủ một mất một còn kia vừa hâm mộ vừa ghen ghét.
Tiến vào Lan Quế phường, Đường Vũ Tình đi đến bên cạnh Ngô Lam Ngọc, hạ giọng hỏi: "Lam Lam, cô đàn em này của cậu là cô chiêu của đại gia tộc nào thế?"
Ngô Lam Ngọc mờ mịt nói: "Cô ấy?" "Cô ấy không phải cô gì cả, cô ấy là một sinh viên từ huyện Giao Thủy đến đây học thôi." "Từ huyện Giao Thủy đến?" "Vậy... vậy điều kiện trong nhà cô ấy rất tốt sao?"
Trước
Tiếp