*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Đình Hùng lúng túng nói: "Này, cái này... đứa nhỏ này là do tôi làm hư." "Lâm Mạc Huy, tôi sẽ yêu cầu con bé nói lời xin lỗi với cậu. Sau này tôi sẽ giáo dục nó thật tốt, hai đứa nó thật không biết xấu hổ!"
Hứa Đình Hùng đã nói như vậy nên Lâm Mạc Huy chỉ có thể mỉm cười bỏ qua.
Lúc này ánh mắt của Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt nhìn thẳng vào tấm thẻ ngân hàng, trong đó có hơn một nghìn tỷ.
Lâm Mạc Huy khẽ cau mày, hai người này còn nuốt trọn một nghìn tỷ này ư?
Suy nghĩ một chút, Lâm Mạc Huy nói nhỏ: "BỐ, mẹ, tấm thẻ này hay là để hai người giữ hộ con được không?"
Lâm Mạc Huy định kiểm tra xem hai người họ có thực sự thay đổi rồi không. Hứa Đình Hùng vui mừng khôn xiết, đưa tay ra muốn cầm lấy tấm thẻ.
Phương Như Nguyệt mắt sáng lên nhưng cuối cùng bà ta vẫn ngăn Hứa Đình Hùng lại"Thôi đi, chúng ta già rồi, quản nhiều tiền như vậy thật sự không thích hợp. "Lâm Mạc Huy, tiền cũng là của nhà họ Lưu bồi thường cho cậu. Trong khoảng thời gian này gia đình cũng có nhiều việc xảy ra. Tiền này đúng là nên thuộc về cậu. Hơn nữa công ty xây dựng của cậu phải dùng tiền, bố cậu và tôi cũng không cần nhiều tiền tới mức như vậy."
Giọng của Phương Như Nguyệt run lên khi nói tới điều này.
Có thể thấy bà ta thực sự rất muốn có khoản tiền ấy. Tuy nhiên cuối cùng bà ta đã lựa chọn đúng đắn!
Hứa Thanh Mây vui mừng khôn xiết, đây chính xác là kết quả mà cô hằng mong muốn, ít nhất bố mẹ cô cũng phải kính trọng Lâm Mạc Huy
Lâm Mạc Huy cũng rất ngạc nhiên, anh không ngờ Phương Như Nguyệt sau khi trải qua những chuyện này lại thay đổi nhiều như vậy.
Về phần Hứa Đình Hùng, mặc dù cũng rất bất đắc dĩ nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói: "Lâm Mạc Huy, lời mẹ cậu nói là đúng! Cậu giữ số tiền này để sử dụng rồi cố gắng làm việc chăm chỉ, từ bây giờ việc gia đình sẽ giao cho cậu và Thanh Mây!"
Đôi mắt xúc động của Hứa Thanh Mây đỏ hoe, cô gật đầu lia lịa.
Lâm Mạc Huy cũng cảm động gật đầu: "Bố, mẹ, con sẽ không để cho hai người thất vọng!" "Ồ, Thanh Mây. Tiền trong thẻ này cũng không cần dùng tới nhiều như vậy, hãy chuyển cho bố mẹkhoảng một trăm tỷ đi."
Hứa Đình Hùng xua tay: "Ồ, không cần chuyển đầu. Chúng tôi cũng không cần nhiều tiền như vậy!"
Lâm Mạc Huy nghiêm túc nói: "Công ty thuốc của bố gần đây làm ăn rất tốt, cũng đã đến lúc mở một vài chi nhánh. Một phần sẽ dùng để mở thêm chi nhánh, ngoài ra còn hơn ba mươi tỷ thì bố mẹ nên giữ ở trong thẻ để làm tiền tiết kiệm. Hai người cứ lấy tiền này, muốn mua gì cũng được, tiêu gì thì tiêu.
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt vui mừng khôn xiết, Lâm Mạc Huy cũng trở nên mở lòng hơn với sự thoải mái của họ.
Phương Như Nguyệt xua tay nói: "Không cần nhiều như vậy, chuyển ba mươi tỷ... Lâm Mạc Huy nở nụ cười nói: "Mẹ, đừng khách sáo "Không phải bây giờ nhà chúng ta không có tiền. Con chuyển một trăm tỷ qua làm gì chứ?” “Cứ quyết thế đi ạ.”
Hứa Thanh Mây cũng gật đầu nói: "Đúng vậy, bố mẹ, đây là tấm lòng của Lâm Mạc Huy, mẹ đừng từ chối!"
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt gật đầu, tất nhiên họ đều đang vui mừng phát điên lên, hơn ba mươi tỷ tiêu vặt? Điều này thật quá là quá hào phóng!
Phương Như Nguyệt đôi mắt ươn ướt, bà ta run rẩy gật đầu nói: "Con ngoan, Lâm Mạc Huy, trước đây... mẹ đã từng có lỗi với con, nhưng bây giờ mẹ thật sự rất hối hận và áy náy."
Xem ảnh 1