Vẻ mặt Hứa Thanh Tuyết tràn đầy bất đắc dĩ "Mẹ" Hữa Đình Hùng rống lên: “Thanh Tuyết, con mà còn nói chuyện với bà ta nữa thì con với bà ta cút ra ngoài luôn đi!” “Hoàng Kiến Đình, nếu con mà đồng ý giúp bà ta thì con cũng cút luôn đi “Ông đây sẽ tìm người khác làm giám đốc công ty xây dựng!”
Nghe thấy thế, Hoàng Kiến Đình và Hứa Thanh Tuyết lập tức ngoan ngoãn quay vào nhà, không dám đứng bên ngoài nữa. Ba người Ngô Trung Kiên định đi vào nhà gây sự thì chợt có một nhóm bảo vệ đi tới ném toàn bộ bọn họ ra ngoài.
Phương Như Nguyệt đang định đi vào nhà thì nhìn thấy Hứa Đình Hùng cầm dao thái thịt xông ra.
Bà ta sợ hãi hét lên một tiếng chói tai, lập tức quay đầu bỏ chạy, không dám về nhà nữa.
Đứng trong khu dinh thự Thịnh Vượng, nước mắt Phương Như Nguyệt chợt tuôn trào.
Bà ta không ngờ mọi chuyện lại đi tới nước này.
Em gái ruột muốn kiện bà ta, chồng không cho bà ta vào nhà, con gái cũng không dám giúp bà ta.
Giờ phút này, bà ta cảm thấy vô cùng bất lực
Yên lặng một lúc lâu, Phương Như Nguyệt bèn rời đi.
Bây giờ bà ta không còn cách nào khác nữa, chỉ đành đi tìm Hứa Thanh Mây.
Lúc bà ta chạy tới công ty, Lâm Mạc Huy đang ngồi trong văn phòng của Hứa Thanh Mây.
Hữa Thanh Mây đang ký mấy tập tài liệu, hốc mắt Phương Như Nguyệt ửng đỏ đi tới, sắc mặt Hứa Thanh Máy lập tức chùng xuống. “Mẹ, nếu mẹ lại tới để bảo con tìm luật sư cho Ngô Tân Bình thì mẹ không cần nói nữa đâu “Con nói cho mẹ biết, con tuyệt đối sẽ không đồng ý chuyện này đâu
Hứa Thanh Mây nói thẳng.
Phương Như Nguyệt thở dài rồi khẽ nói: “Thanh Mây, không phải mẹ tới nhờ con tìm luật sư cho Ngô Tân Bình. “Con... Con tìm luật sư cho mẹ đi.”
Lâm Mạc Huy sững sở: "Mẹ, tìm luật sư cho mẹ làm gì?” “Có chuyện gì rồi a?”
Phương Như Nguyệt bất đắc dĩ kể lại chuyện trong nhà một lần nữa.
Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Máy nghe xong thì không nói gì. “Mẹ, sao mọi chuyện lại tới nước này vậy a?” “Rốt cuộc số tiền kia là sao a?" Lâm Mạc Huy không nhịn được mà hỏi.
Phương Như Nguyệt thở dài, đến lúc này bà ta cũng không thể giấu điểm được nữa, đành kể lại chuyện lúc đó cho hai người. “Chờ chút, mẹ vừa nói bạn trai của Ngô Phi Điệp tên là
Peter?"
Lâm Mạc Huy đột nhiên nói. Phương Như Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy, sao thế?"
Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Máy cùng nhìn nhau, hai người đồng thời nhớ tới chồng sắp cưới lúc trước của Thăng Bình.
Người đó cũng tên là Peter. Chẳng lẽ là cùng một người sao?
Phương Như Nguyệt thở dài và nói: "Thanh Mây, hiện tại mẹ rất hối hận vì lúc đó đã không nghe theo con.” “Mẹ không ngờ, Phi Điệp lại nói láo như thế" “Lúc đó mẹ thấy con bé là cháu gái mẹ nên cũng không bắt nó phải viết giấy vay tiền. “Không ngờ, nó... Bây giờ nó lại đối xử với mẹ như thế. “Haiz, sao nó lại có thể là loại người như thế được chứ?" .
ngôn tình ngược
Hứa Thanh Máy bực tức nói: "Mẹ, bọn con cũng không phải chỉ mới khuyên mẹ một lần, nhưng mẹ vẫn không nghe theo!" "Giờ mẹ đã thấy hối hận rồi à?” “Nếu mẹ nghe theo lời khuyên của con và bảo bọn họ ngăn Ngô Tân Bình từ đầu thì mọi chuyện cũng sẽ không đi tới nước này!"
Phương Như Nguyệt che mặt khóc: "Thanh Mây, bây giờ phải làm sao đây?” “Dì ba của con đã kiện lên tòa ăn rồi, mẹ... Chuyện này mẹ có gặp phải phiền phức gì không?
Lâm Mạc Huy lắc đầu: "Mẹ, chuyện này không sao đâu “Mẹ đưa tiền cho bọn họ, nhưng số tiền này được dùng như thế nào thì lại chẳng liên quan gì tới mẹ." “Bọn họ đã hơn mười tám tuổi rồi, cũng không phải trẻ con nữa, mẹ có trách nhiệm gì đâu chứ?"
Phương Như Nguyệt trừng lớn mắt: “Thật à?"
Lâm Mạc Huy cười cười: “Đương nhiên là thật a “Nhưng nếu có thể chứng minh mẹ đã cho bọn họ vay số tiền này thì càng tốt hơn nữa." Vẻ mặt Phương Như Nguyệt tràn đầy xấu hổ: "Mẹ Mẹ không có giấy vay tiền, sao có thể chứng minh mẹ đã cho bọn họ mượn tiền chứ?"
Lâm Mạc Huy nói: "Không phải lúc nào cũng phải có giấy vay tiền mới có thể chứng minh được, chỉ cần có sự thật là mẹ đã chuyển khoản, cộng thêm lời làm chứng của nhân chứng thì cũng đủ chứng minh rồi." “Nếu như tìm được cái người Peter đó, thì chuyện này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!”