CHƯƠNG 6: BÁ ĐẠO TỔNG TÀI
Khả Khả giới thiệu cho Hạ Tử Hy toàn bộ những việc liên quan đến Tập đoàn Vân Duệ, bao gồm nhà ăn công ty thường bán những món ngon nào, hay như những món ăn nào không ngon, Hạ Tử Hy cảm thấy, Khả Khả rất đáng yêu. Ít nhất, cũng không phải là loại người tâm kế.
Hai người dùng cơm trưa, Khả Khả hỏi Hạ Tử Hy, “Chị nghe nói em từ Luân Đôn trở về, ở bên đó đã từng nhận được rất nhiều giải thưởng, em thật lợi hại!” Khả Khả thật lòng khen ngợi.
Nghe lời khen của Khả Khả, Hạ Tử Hy cười nhẹ, “Thật ra nếu đổi lại là chị, thì những giải thưởng đó chị vẫn có thể đạt được!”
Những lời này, Khả Khả nghe cũng cảm thấy thoải mái.
“Điều này chị cũng không rõ, nhưng mà có thể đi du học cũng là ước mơ từ lâu của chị.” Cô cũng dốc lòng, vì ước này mà phấn đấu không ngừng.
“Thật ra có một cơ hội làm việc tại Tập đoàn Vân Duệ cũng là điều mà biết bao nhiêu người phải sứt đầu mẻ trán tranh giành nhau mới có thể đạt được, chị có thể làm việc tại đây cũng có thể xem như một sự khẳng định với năng lực của chị rồi.” Hạ Tử Hy nói.
Nghe Hạ Tử Hy nói như vậy, Khả Khả cảm thấy rất thoải mái, cô vừa cười vừa gật đầu, “Đúng vậy!”
“Mặc dù Tập đoàn Vân Duệ chỉ mới phát triển trong hai năm gần đây, nhưng để phát triển đến thành tựu như ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, khách quan mà nói Vân Duệ đang bước trên con đường du nhập thị trường quốc tế!”
Hạ Tử Hy gật đầu nói, “Em cũng rất tin tưởng vào điều này, trong suốt thời gian ở Luân Đôn, cũng thường nghe người khác nhắc đến hai chữ Vân Duệ này!”, cho nên cô mới quyết định đến công ty này làm việc.
Nhắc đến đây, Khả Khả cười nói, “Vậy em có biết Tổng giám đốc của chúng ta là một thanh niên tuổi trẻ tài cao không?”
Hạ Tử Hy lắc đầu, cô cũng chưa từng cố ý tìm hiểu qua vấn đề này.
“So với các nam diễn viên trong phim điện ảnh còn đẹp trai hơn, đáng nói hơn chỉ mới hai mươi sáu tuổi, trẻ tuổi nhưng thủ đoạn rất lợi hại, Vân Duệ là do một tay Tổng giám đốc sáng lập và dẫn dắt, anh ta chính là người tình trong mộng của tất cả các nữ đồng nghiệp trong công ty chúng ta.” Khả Khả cười nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy bèn cười nói với Khả Khả, “Vậy chị còn không nhanh nhanh tranh thủ cơ hội ra tay đi!”
“Các cô ấy đều đang cố gắng, nhưng chị chỉ đơn thuần là tán thưởng anh ta mà thôi!” Khả Khả nói.
Hạ Tử Hy cười, Khả Khả liền nói, “Đến lúc em gặp được Tổng giám đốc e sẽ hiểu!”
Hạ Tử Hy gật đầu.
Khả Khả đột nhiên nói, “Nhưng mà, Tổng giám đốc của chúng ta hình như trước đây đã từng kết hôn, nhưng sau đó không biết vì lý do gì đã ly hôn rồi.”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy có chút chột dạ, sau đó nghĩ thầm, chắc là không trùng hợp đến như vậy đâu nhỉ.
Cô cũng không hỏi nhiều, hai người nhanh chóng kết thúc bữa ăn, sau đó quay về văn phòng tiếp tục làm việc.
Bắt đầu giờ làm việc buổi trưa, cô nhận được điện thoại thông báo yêu cầu đến phòng Tổng giám đốc báo danh; vì thế cô lập tức sắp xếp tài liệu trong tay đi đến phòng Tổng giám đốc.
Khi đến văn phòng Tổng giám đốc trên lầu, vừa bước đến trước cửa phòng, liền nghe từ bên trong truyền đến một tiếng khóc thút thít.
“Cảnh Thiên, em có thể cùng anh tham gia tiệc dạ hội ngày kia không?” vừa đến trước cửa, một giọng nữ nũng nịu từ bên trong truyền ra, trong âm thanh còn có chút kìm nén khó nói.
Hạ Tử Hy dừng chân, bên trong có người?
“Tay của em nếu còn tiếp tục sờ xuống, không sớm thì muộn sẽ xảy ra chuyện đấy…” tiếp đó, bên trong có một giọng nam đầy từ tính vọng ra.
Hạ Tử Hy đứng trước cửa văn phòng, nghe được những lời này, trong khoảnh khắc ấy cô đứng ngây cả người, những lời này có ý gì, đối với một cô gái đã trưởng thành như cô không phải nghe không hiểu, nhưng cô không nghe lầm đúng không?
Đây dù sao cũng là văn phòng của Tổng giám đốc!
“Thế nào? Anh chịu không nổi rồi? Em chính là muốn gây ra chuyện đấy, Cảnh Thiên, thương em có được không?” Giọng nữ bên trong mềm mại yếu đuối, cực kì dễ nghe.
Hạ Tử Hy dù cho không tận mắt thấy hình ảnh bên trong, nhưng cũng có thể tưởng tượng ra được khung cảnh phía sau cánh cửa là như thế nào.
Không thể ngờ được Tổng giám đốc Tập đoàn Vân Duệ là loại người như vậy, tốt xấu gì hai người bọn họ cũng đang ở trong văn phòng.
Hoặc cũng có thể nói, đàn ông trên đời này đều như nhau, Hạ Tử Hy có lẽ nên thẳng thắn suy nghĩ về vấn đề này.
“Ngô…” một giọng nam trầm thấp từ bên trong truyền ra.
Hạ Tử Hy lúc này mới giật mình tỉnh lại, nếu còn tiếp tục đứng nghe, thế nào cũng nghe đến độ đỏ mặt, bỏ đi, lát nữa cô lại quay trở lại báo danh vậy, tốt nhất đừng nên chọc vào vị Tổng giám đốc đang hừng hực khí thế bên trong.
“Tiêu Vân, đây là văn phòng công ty!” Người nam lên tiếng, mặc dù trong giọng nói có vài phần kìm chế, nhưng dù sao cũng nghe ra được anh ta là một người rất có nguyên tắc.
“Ngoan, bữa khác anh sẽ thương em!” Nói xong, cánh cửa trước mặt liền được mở ra.
Ngay lúc này Hạ Tử Hy đang đứng trước cửa, chuẩn bị quay người rời đi.