“Những lời này đều là Mục lão thái thái nói, tôi chưa từng nói qua!” Hạ Tử Hy nói.
Cô đã sớm biết rằng sau khi nghe những lời Mục lão thái thái nói, Làng Tiêu Vân nhất định sẽ đến tìm cồ gây phiền phức. Món nợ hận thù này lại được tính sổ trên người cô.
“Nhưng hai người quả thật có ý định muốn tái hôn đúng không?” Lăng Tiêu Vân nhấn mạnh từng chữ hỏi.
“Tôi…”
LÚC này, Lăng Tiêu Vân nhìn thấy vòng tay trên cồ tay Hạ Tử Hy lập tức nhíu mày, cô liền một bước phóng tới, tóm chặt lấy cổ tay Hạ Tử Hy.
“Láng Tiêu Vân, cô đang làm gì vậy?” đối diện với hành động bất chợt của cò ta, Hạ Tử Hy cảm thấy rất phản cảm, nhưng Lăng Tiêu Vân cũng không vì chuyện này mà buông tay, chỉ nhìn chăm chú vào chiếc vòng tay trên người Hạ Tử Hy, sau đó nhếch môi cười lạnh.
“Chiếc vòng tay này cô từ đâu mà có?” Lãng Tiêu Vân hỏi.
Hạ Tử Hy nhíu mày khi nhìn bộ dạng hiện tại của cô ta sau đó trà lời: “Chiếc vòng tay này từ đâu mà có, tôi cần phải báo cáo lại vời cô sao?”
“Hạ Tử Hy cô luôn miệng nói cô cùng Mục Cảnh Thiên không có quan hệ gì, một mặt thì nói như vậy với tôi, một mặt thì cùng anh ấy lén lút qua lại. Rất tốt!”
“Cô nói chuyện tôn trọng người khác một chút!”
“Không phải sao? Nếu như không phải thì tại sao chiếc vòng này lại có trên người cô? Mục lão thái
thái tại sao lại tuyên bố tin tức hai người sẽ tái hôn?” Lãng Tiêu Vân nói.
Hạ Tử Hy nhíu mày, câu nói này của Lăng Tiêu Vân có ý khác. Cô nhìn chiếc vòng trên tay, nhíu mày hỏi: “Có ý gì?”
Lăng Tiêu Vân cười lạnh lùng, khuôn mặt xinh đẹp có chút méo mó: “Cô đừng nói với tôi rằng, cô không biết chiếc vòng ngọc này là vật bảo gia truyền của Mục gia, bọn họ chỉ truyền lại cho mỗi thế hệ con dâu mỗi đời mà thôi!”
Nghe đến điều này, Hạ Tử Hy có
chút sửng sốt. Chuyện này, cô thật sự không hề nghĩ đến. Khi Mục lão thái thái đeo vòng ngọc cho cô, cũng không hề nói như vậy.
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy quay đầu lại nhìn người phía sau hỏi: “Cô làm sao biết được?”
“Bời vì tôi đã thấy qua!” Lăng Tiêu Vân nói.
Từ trước đến nay, cô luôn cho rằng chiếc vòng ngọc đó sớm muộn gì cũng thuộc về mình, cũng không hề nghĩ đến sẽ thấy chiếc vòng ngọc xuất hiện trên
tay Hạ Tủ’ Hy.
“Hạ Tử Hy, cô đừng giả ngốc với tôi, cũng đừng nói với tôi, cô không hề biết chuyện này! Trước đây hai người kết hôn, không lẽ thật sự không biết hay sao? Cô cho rằng tôi là kẻ ngốc hay sao?” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy nghiến răng nói từng chữ.
Thật sự hận không thể lập tức tháo chiếc vòng tay từ tay Hạ Tử Hy xuống.
Nghe những lời này của Lăng Tiêu Vân, Hạ Tử Hy thật sự không biết một chút nào.
Mặc dù trước đây hai người bọn họ từng kết hôn, nhưng cô chưa từng một lần thấy qua chiếc vòng này.
Nhìn dáng vẻ im lặng không nói nên lời của Hạ Tử Hy, Láng Tiêu Vân cười nhạt: “Đây là bằng chứng tốt nhất; Hạ Tử Hy, hai người các người đã ở bên nhau, hiện tại lại lừa gạt tôi rằng cô không có tình cảm với anh ấy; Hạ Tử Hy, cô đang chơi tôi sao?”
Nghe lời này của Lăng Tiêu Vân, Hạ Tử Hy ngước mắt lên nhìn; cô hiện tại viết rằng dù cô có giải thích như thế nào thì trong mắt
Láng Tiêu Vân tất cả đều là ngụy biện.
Nhưng giây phút này, ánh mắt Làng Tiêu Vân khi nhìn Hạ Tử Hy tràn ngập sự căm ghét, khuôn mặt xinh đẹp càng trờ nên méo mó.
“Hạ Tử Hy, tôi hận cồ!”
Lúc này ở một bên khác,
Sau khi Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân bước ra khỏi phòng bệnh, dù cho như thế nào cũng không
thề tìm thấy Hạ Tử Hy. Sau khi nghe tin tức này, Mục lão thái thái cùng Mục Cảnh Thiên đều ngây người, hốt hoàng hỏi.
“Như thế nào lại không thấy được? vẫn còn là ban ngày, lúc nãy vẫn còn đang yên ổn, tại sao lại không thấy nữa chứ?” Mục lão thái thái hỏi.
Trong lòng mọi người đều vang lên một giọng nói.
Hà Lục Nguyên hiện tại vẫn chưa lọt lưới, Hạ Tử Hy bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiếm, chỉ là câu nói này, bất kỳ ai cũng không
dám nói ra.
Phải biết rằng, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên mới vừa từ chỗ chết trờ về, làm sao nhanh như vậy đã…