Mục lục
Truyện Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa - Mục Cảnh Thiên - Hạ Tử Hy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ít nhất...ngây giờ phút này khi nhìn thấy cô cũng sẽ không cảm thấy đáng ghét!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe vậy, Hạ Tử Hy cũng bắt chước theo hắn, lười biếng nhướng mày nói: “Ý của anh chính là vẻ bề ngoài?”
“Tất nhiên đây cũng là điểm thay đổi lớn nhất!”
Nghe vậy, Mục Cảnh Thiên khóe môi nhếch lên một nụ cười: “Không nghĩ rằng một người tự cho mình là người cao thượng, cũng chỉ là kẻ nhìn mặt mà bắt hình dong mà thôi!”
Trong lời nói của cô tràn ngập tính châm biếm, Mục Cảnh Thiên làm sao
lại không nghe ra được ý châm chọc của cô chứ?
Quay đầu nhìn Hạ Tử Hy, khuôn mặt anh tuấn phủ lên một tầng tức giận: “Hạ Tử Hy, nhìn mặt bắt hình dong có gì sai sao?”
“Cô vào hai năm trước chỉ có vấn đề trên phương diện nhan sắc thôi sao?”
“Tôi thừa nhận tôi vô cùng khinh thường loại liên hôn vì lợi ích thương nghiệp này, vốn dĩ đã khinh thường, cô còn cố ý giả trang thành cái dạng như vậy, tính cách cứng ngắc; tự bàn thân cô suy nghĩ thử xem nếu đổi thành người đàn ông khác ai có thể chấp nhận được?” Mục Cảnh Thiên
nhìn Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ nói.
“Anh vẫn còn nói lý được!” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
“Chuyện này vốn dĩ chính là như vậy, Hạ Tử Hy nên nhìn vào thực tế, cho dù đổi thành Tổng Kỳ anh ta cũng sẽ đưa ra quyết định giống như tôi!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô nhấn mạnh từng chữ, vô cùng chắc chắn nói.
Không thể không thừa nhận những lời này của Mục Cảnh Thiên không sai.
“Còn có, vẻ bề ngoài luôn luôn là điều thu hút ánh nhìn đầu tiên của đàn ông, nhưng không có nghĩa rằng đàn ông chỉ thích những cô gái xinh đẹp, bình hoa dù sao vẫn là bình hoa, nội
hàm mới chính là yếu tố quyết định một người đàn ông có muốn cùng cô gái đó đi đến cuối cùng hay không!” khi nói câu nói này, ánh mắt Mục Cảnh Thiên vẫn luôn nhìn chăm chú về phía Hạ Tử Hy, tựa như những lời này chính là nói cho cô nghe.
Hạ Tử Hy ngồi một bên, nhướng mắt chạm phải đóm lửa dưới đáy mắt của hắn, cỏ chút sửng sốt, sau đó lập tức rời tầm mắt lên tiếng: “Vậy thì thật đáng tiếc...:”
Nhìn biểu cảm của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhíu mày: “Có gì đáng tiếc?”
‘Đáng tiếc cho Lăng Tiêu Vân, bản
thân chính là một bình hoa, không thể nào có tương lai với anh!” Hạ Tử Hy nói.
Không biết tại sao khi nhìn biểu cảm của cô cộng thêm giọng điệu khi nói chuyện, Mục Cảnh Thiên không nhịn được bật cười ra tiếng.
Thực tế hiện tại dù cho như thế nào Lăng Tiêu Vân vẫn là bạn gái danh chính ngôn thuận của hắn, nghe người khác đánh giá cô như vậy là không đúng, theo lý hắn nên tức giận nhưng hiện tại hắn lại không có chút tức giận nào, ngược lại cảm thấy những lời này của Hạ Tử Hy vô cùng thú vị! Cũng rất có không gian tưởng tượng.
“Vậy cô cảm thấy, tôi với ai có tương lai?” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy hỏi, sâu trong ánh mắt có một ngọn lửa đang nhen nhóm.
“Tôi làm sao biết được?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại, rất muốn nói thêm một câu “dù sao cũng không phải tôi!”
Nhưng lại sợ rằng lời này nói ra thề hiện rằng bản thân tự mình đa tình, cho nên cô chỉ đành nhẫn nhịn lại.
Mục Cảnh Thiên cũng không tiếp tục truy hỏi, chỉ nhìn Hạ Tử Hy, nghĩ đến những điều muốn nói với cô. Quả thật dung mạo của một người con gái không thể nào vĩnh viễn thu hút được một người đàn ông, dù sao đó cũng
chỉ là ấn tượng của ánh nhìn đầu tiên, thời gian trôi qua, có thể chống cự lại sự cám dỗ của thế giới bên ngoài vẫn là nội hàm bên trong của người con gái ấy.
Nhưng giống như trong tim vang lên một âm thanh nói cho Mục Cảnh Thiên biết rằng, người con gái như vậy chính là Hạ Tử Hy.
Suy nghĩ này khiến cho hắn có chút kinh ngạc, nhưng tuyệt đối không bài xích. Nếu quả thật là sự thật, vậy thì hắn ngược lại vô cùng vui vẻ chấp nhận.
Chỉ cần nghĩ đến những ngày tháng sau này ở bên cô, mỗi ngày đều có
vô số chủ đề để trò chuyện, nếu như không có việc gì cũng có thể đấu miệng với nhau, đây cũng là một chuyện đặc biệt thú vị. Nghĩ đến chuyện này, khóe môi hắn nhếch lên một nụ cười.
Không nghĩ rằng hạt mầm suy nghĩ này một khi đã được gieo xuống liền không cách nào quay đầu được!
“Anh đang cười gì vậy?” Hạ Tử Hy nhìn hắn hỏi ngược lại.
“Không có gì, hiện tại quay lại chủ đề kia, cô suy nghĩ thế nào rồi? Không bằng lấy thân báo đáp?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô hỏi.
“No!” Hạ Tử Hy vô cùng dứt khoát, nhanh chóng đưa ra lời từ chối.
“Hạ Tử Hy, tốt xấu gì thì tôi cũng là người đàn ông độc thân hoàng kim số một của thành phố A, có tiền có quyền còn có vẻ về ngoài, cô như thế nào lại có thể từ chối một cách dứt khoát như vậy được chứ?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Tôi đã từng gả qua một lần, không hề hưởng thụ được chút lợi lộc nào, anh từng thấy qua người nào phạm sai lầm một lần còn tái phạm hay không? Phạm sai lầm lần hai không phải phạm sai lầm mà chính là ngu ngốc!” Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ.
“Hạ Tử Hy!” Mục Cảnh Thiên hét lên.
Có biết bao nhiêu người con gái có ước mơ muốn được gả cho hắn, nhưng Hạ Tử Hy ngược lại cảm thấy gả cho hắn chính là một điều ngu ngốc!”
Hiện tại hắn đặc biệt có cảm giác được người khác nâng lên cao sau đó mạnh mẽ vứt xuống đất.
Hiện tại hắn đặc biệt có cảm giác được người khác nâng lên cao sau đó mạnh mẽ vứt xuống đất.
Hạ Tử Hy bất lực chớp mắt yếu ớt nói: “Tôi chỉ là nói sự thật mà thôi!”
“Tốt! Rất tốt!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô nghiến răng nói.
Không biết nguyên nhân xuất phát từ đâu, mỗi khi nghe thấy Mục Cảnh Thiên nghiến răng nói những chữ này, cô đều có một cảm giác lạnh buốt.
“Không yêu thích đúng không?”
Hạ Tử Hy làm sao dám gật đầu!
“Cô không yêu thích tự khắc có người khác yêu thích!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy bối rối nói: “Mục tổng, anh đừng tức giận, tôi không nói có yêu thích hay không, đối với người đàn ông ưu tú như anh, kẻ trước người sau tấp nập!”
“Cô biết là tốt!” Mục Cảnh Thiên nói, âm thanh không quá lớn nhưng lại khiến người đối diện nghe ra sự tức giận ẩn giấu bên trong.
Hạ Tử Hy quan sát sắc mặt hắn không nói thêm lời nào, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn cô sau đó ngồi sang một bên. cầm lên điều khiển mở truyền hình hóa giải chút không
khí, nhưng bọn họ lại phát hiện tin tức bọn họ lại một lần nữa đang đưọ’c phát trên truyền hình.
Chính là hình ảnh Mục Cảnh Thiên cứu cô thoát ra khỏi đám đông ký giả. Khi nhìn thấy Hạ Tử Hy liền ngây người, tốc độ đáng tin này cũng có chút nhanh, chỉ mới một ngày trôi qua, cô liền được hiện trường trực tiếp hai lần, một lần bị ký giả chụp hình. Đặc biệt có một cảm giác khỏ diễn tả nên lời.
Ngay giữa không khí cứng nhắc này, điện thoại của Mục Cảnh Thiên đột nhiên vang lên, sau khi nhìn thấy số điện thoại gọi đến, sắc mặt của hắn mới trở nên ôn hòa hơn chút ít.
“Alo, bà nội!”
“Vâng, đang ở bệnh viện. Bà nội không cần lo lắng, không có gì đáng ngại, không chết được đâu!”
Hạ Tử Hy: ánh mắt hung hăng trừng Mục Cảnh Thiên, anh ta tuyệt đối có thành ý khi nói những lời này!
“Vâng!” Mục Cảnh Thiên trả lời một tiếng sau đỏ liền ngắt điện thoại.
Hạ Tử Hy ngồi trên giường, không cần hỏi cũng cô biết cú điện thoại vừa rồi là của ai gọi đến, Mục lão thái thái nhất định vô cùng lo lắng cho bọn họ.
Bà nội lát nữa sẽ đến đây!” Mục
Cảnh Thiên nói.
“Tại sao anh không cản lại?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
“Tôi không có chuyện gì cả, đừng khiến cho bà phải vất vả chạy đến đây!”
Mục Cảnh Thiên trực tiếp đưa điện thoại đến trước mặt cô: “Cô nếu muốn thì tự mình đi nói với bà nội!”
Hạ Tử Hy: cuối cùng vẫn không gọi điện thoại, trực tiếp từ bỏ.
Tính cách Mục lão thái thái người bình thường đều không cách nào có thể thuyết phục được. Lúc này, Hạ Tử
Hy ngước nhìn màn hình trước mặt, giống như đang suy ngẫm chuyện gì khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK