CHƯƠNG 66: MỘT BỘ MẶT KHÁC Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên bước lên xe, dựa vào ánh sáng phản chiếu trong kính chiếu hậu, cô nhìn theo bóng dáng chú Lý vẫn đứng im dõi theo chiếc xe của bọn họ; Hạ Tử Hy đột nhiên cảm giác có chút đau lòng. Mục Cảnh Thiên cũng nhìn vào kính chiếu hậu, cho đến khi không còn thấy bóng dáng người đẳng xa, lúc này Mục Cảnh Thiên mới thu hồi tầm mắt.
“Chú Lý chỉ có một mình sao?” Xe lăn bánh đi xa, Hạ Tử Hy lúc này mới nói chuyện.
Mục Cảnh Thiên gật đầu khẳng định: “Đúng vậy!”
“Xem ra anh thường xuyên đến đây!”
“Thỉnh thoảng thôi! hãy khích lệ team Vietwriter.vn, truy cập Vietwriter.vn để đọc full. Mục Cảnh Thiên nói, như đang suy nghĩ chuyện gì đó, lát sau Mục Cảnh Thiên nói: “Khi tôi còn nhỏ, chú Lý đã từng làm quản gia tại nhà tôi, nhưng đáng tiếc sau khi con trai chú ấy không may qua đời, tình thần của ông ấy có chút không được bình thường, chúng tôi muốn chăm sóc tốt cho ông ấy, nhưng ông ấy cứ cố chấp muốn đến sống trong con hẻm đó!”
Nghe đến đây, trong lòng Hạ Tử Hy có chút chấn động.
“Vậy ông ấy…”
“Tinh thần của ông ấy không được minh mãn, cho nên thường đem tôi thay thế thành con trai mình!” Mục Cảnh Thiên giải thích Nghe câu giải thích của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy gật đầu, nếu nói như vậy thì có thể giải thích được thái độ mà chú Lý dành cho Mục Cảnh Thiên.
Nhưng dù cho nghe Mục Cảnh Thiên nói như vậy, nhưng tâm trạng của Hạ Tử Hy vẫn không khá lên được chút nào, cảnh ngộ của chú Lý thật sự khiến người khác sâu sắc đồng cảm.
Nhưng cũng vì những chuyện xảy ra ngày hôm nay mà Hạ Tử Hy có cách nhìn hoàn toàn khác về Mục Cảnh Thiên.
“Anh trước đây cũng thường hay đến đây sao?” Hạ Tử Hy đột nhiên hỏi Mục Cảnh Thiên.
“Đúng vậy, mỗi năm đều sẽ đến vài lần! Mục Cảnh Thiên trả lời.
Hạ Tử Hy có chút ngạc nhiên, trước đây cùng anh ta kết hôn trong thời gian một năm, nhưng cô chưa từng phát hiện ra Mục Cảnh Thiên còn có một bộ mặt khác như vậy.
Hoặc cũng có thể nói, đọc fulll tại Vietwriter.vn, cô đối với Mục Cảnh Thiên vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ!
Hạ Tử Hy trầm ngâm trong giây lát, đột nhiên nhớ đến điều gì đó, cô quay sang nhìn Mục Cảnh Thiên, “Vậy món đồ mà chú Lý cứ nắm trong tay là gì?”
Từ khi cô tình cờ bắt gặp chú Lý đã phát hiện thấy ông luôn nắm trong tay một vật gì đó, chưa từng buông lơi khỏi tay.
“Là một mặt dây chuyền!”
Hạ Tử Hy nhíu mày.
“Đó là di vật cuối cùng của con trai chú Lý để lại trước khi qua đời!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy càng thêm thất thần.
Mục đích bọn họ đến đây để tìm linh cảm sáng tác, tìm kiếm những câu chuyện, nhưng chính câu chuyện của chú Lý đã khiến cho Hạ Tử Hy cảm giác vô cùng chắn động và đồng cảm.
Chiếc xe vẫn tiếp tục chạy về hướng thành phố, Hạ Tử Hy vẫn không nói bất kỳ lời nào, giống như vẫn đang chìm đắm trong câu chuyện của chú Lý.
Cho đến khi chiếc xe đã tiến vào khu vực nội thành, Hạ Tử Hy vẫn không phát hiện ra.
Mục Cảnh Thiên cũng không muốn quấy rầy suy nghĩ của cô, chỉ im lặng lái xe.
Xe vừa chạy vào thành phố chưa được bao lâu thì điện thoại Mục Cảnh Thiên vang lên.
Mục Cảnh Thiên trực tiếp chuyển sang chế độ bluetooth.
“Alol”
“Mục tổng, tài liệu ngài muốn tìm đã điều tra được!”
“Điều tra được gì?”
“Cuộc thi lần này ai là người chủ trì?”
“Chính là Alexia của Tập đoàn nước ngoài SHASHIAI”
Nghe kết quả báo cáo từ nhân viên, Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Được, tôi biết rồi!” sau khi trả lời người đầu dây bên kia, Mục Cảnh Thiên trực tiếp ngắt điện thoại.
Hạ Tử Hy lúc này ngồi bên cạnh, nên cô có thể nghe rõ ràng nội dung trò chuyện của hai người bọn họ, chờ đến khi Mục Cảnh Thiên đã ngắt điện thoại, lúc này cô mới quay sang hỏi hắn: Đọc full tại Vietwriter.vn “Người chủ trì phía sau của cuộc thi New Talent năm nay sao?”
Mục Cảnh Thiên cũng không phủ nhận, gật đầu:
“Đúng vậy!”
“Anh điều tra họ để làm gì? Không lẽ anh muốn…” Ánh mắt nghi ngờ của Hạ Tử Hy không chút e dè nhìn thẳng Mục Cảnh Thiên.
“Chỉ là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng mà thôi!
“Tà môn!”
“Cô nghĩ rằng chỉ có một mình tôi đang thăm dò tin tức sao? Tất cả thí sinh tham gia cuộc thi lần này đều đang vắt óc suy nghĩ, cố gắng thăm dò tin tức, chỉ có điều tôi có lợi thế hơn bọn họ mà thôi, hơn nữa tôi cũng chưa có bắt kỳ hành động nào!” Mục Cảnh Thiên từ tốn nói.
Chuyện này Mục Cảnh Thiên vẫn đang nói sự thật.
Trừ Hạ Tử Hy, gần như tất cả mọi người đều đang tìm mọi cách để hỗ trợ bản thân trong cuộc thi lần này. Có điều, Hạ Tử Hy vẫn hi vọng có thể công bằng tham gia cuộc thi New Talent năm nay.
Hạ Tử Hy xoay người sang nhìn Mục Cảnh Thiên nói: “Mục tổng, nếu anh tin tưởng tôi, tôi nhát định sẽ dốc hết toàn lực để tham gia cuộc thi này, nhưng nếu anh bày trò gian lận ở giữa, thì xin mời anh nhanh chóng đổi thí sinh khác tham gia!” Cô tuyệt đối không muốn nhìn thấy quá nhiều thứ giả tạo xuất hiện trong cuộc thi này, nếu như vậy thì cuộc thi New Talent này đối với cô cũng không có bắt kỳ ý nghĩa gì.