Mặc dù có chút không vui, nhưng Hạ Tử Hy vẫn bắt máy: “Alo”
Nhưng lúc này, Mục Cảnh Thiên chuẩn bị ngắt máy, vì đầu dây bên kia truyền đến âm thanh: “Xin lỗi, số thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy!”
Ngay lúc đang chần chừ, Hạ Tử Hy nói: “Mục tổng, đã muộn như thế này rồi, có việc gì sao?”
“Đang làm gì?” Mục Cảnh Thiên hỏi. “Chuẩn bị đi ngủ!”
“Cô đang ở nhà?”
“Nếu không thì sao?”
“Cô đang ở nhà?”
“Nếu không thì sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
Nghe vậy, Mục Cảnh Thiên có chút ngây người: “Không có gi, tôi chỉ muốn thông báo trước cho cô biết, ngày mai người phụ trách của Tập đoàn SHASHIA sẽ đến công ty, cô tốt nhất nên đi làm sớm một chút!”
“Tôi biết rồi!”
“Đúng rồi tiệc rượu tối mai, nhớ mặc lễ phục!” Mục Cảnh Thiên dặn dò.
“Được rồi, cô nghỉ ngơi sớm đi!” dứt lời Mục Cảnh Thiên liền cúp điện thoại.
Hạ Tử Hy nhìn chằm chằm vào điện thoại nhíu mày, tại sao có một cảm giác kỳ diệu không nói lên lời.
Hạ Tử Hy cũng không muốn suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp đặt điện thoại lên bàn, sau đó nằm xuống chìm vào giấc ngủ.
Cả đêm nay ngủ cực kỳ yên ổn.
Khi cô thức dậy, đã sang ngày thứ hai.
Mặt trời rực rỡ! Hạ Tử Hy bước đến tủ quần áo, tự tìm lấy một bộ quần áo mà cô cho rằng cũng không tệ, một chiếc váy liền thân màu vàng, chân mang đôi giày cao gót ba tấc, mái tóc dài uốn nhẹ thả sau lưng nhìn uốn lượn tựa sóng biển.
Trang điểm nhẹ nhàng nhưng tinh tế, môi son hồng nhạt, nhìn vào bản thân trong gương, Hạ Tử Hy vô cùng hài lòng.
Chuẩn bị một bữa ăn sáng đơn giản, sau khi dùng xong bữa sáng liền xuất phát đến công ty.
Cũng không biết vì tâm trạng hôm nay của cô cực kỳ tốt hay tại vì thời tiết hôm nay không tệ, cảm giác tâm trạng của tất cả mọi người đều cực kỳ thoải mái.
Hạ Tử Hy bước vào công ty, khi gặp mặt đồng nghiệp đều mỉm cười chào hỏi với tất cả mọi người.
Hạ Tử Hy đột nhiên cảm thấy, cô rất thích cuộc sống của hiện tại.
Chín giờ đi làm, năm giờ tan ca, bận bận rộn rộn, chỉ thưởng thức hoa thơm, không bàn đến buồn vui trong cuộc sống.
Khi bước lên lầu, chỉ còn năm phút nữa đã đến giờ làm việc, sau khi Hạ Tử Hy bấm vân tay, liền bắt đầu tập trung vào công việc.
“Yo, Tử Hy, hôm nay nhìn em có chút không giống ngày bình thường nha!”
Khả Khả nhìn Hạ Tử Hy cười, nói.
Hạ Tử Hy nhướng mày nói: “Chỗ nào khác với bình thường?”
“Rất xinh đẹp, đã biết chăm chút trang điểm rồi!” Khả Khả cười nói.
Hạ Tử Hy cũng cười: “Trời sinh đã xinh đẹp như vậy, không còn cách nào khác!”
Nhìn Hạ Tử Hy tự tin đến như vậy, Khả Khả mỉm cười, lúc này cửa thang máy đột nhiên mở ra, nghe từng đợt tiếng bước chân vội vã, bọn họ liền biết được rằng chuyện gì đang xảy ra.
Mục Cảnh Thiên đã đến!
Bước sau lưng anh ta là trợ lý riêng, không ngừng báo cáo công việc, ngay khi Mục Cảnh Thiên vừa bước vào, liền thấy Hạ Tử Hy đang ngồi cạnh bàn làm việc.
Không thể không nói, hôm nay cô vô cùng xinh đẹp.
Trang phục bình thường cô thường mặc là quần dài, nếu không phải là vest trắng thì chính là trang phục gam màu lạnh, hôm nay khoác lên chiếc váy liền thân màu vàng, trông vô cùng xinh đẹp.
Gần như cảm giác được ánh mắt của
Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy ngước mắt lên nhìn, ánh mắt hai người chạm vào nhau, giây kế tiếp Mục Cảnh Thiên liền dời ánh nhìn của mình, tiếp tục bước về phía trước.
Hạ Tử Hy cũng dời ánh mắt mình sang hướng khác, bắt đầu làm việc.
Hôm nay, tâm trạng vô cùng tốt, nhưng ngoài ý muốn cũng vô cùng bận rộn.
Khi gần đến mười giờ, Alexia cùng trợ lý đến Vân Duệ.
Khi được thông báo Alexia đã đến,
Hạ Tử Hy bắt buộc phải tạm dừng tất cả các công việc trong tay để tiếp đón
bà.
Phòng nghỉ dành cho khách, Alexia nhìn Mục Cảnh Thiên nói: “Mục tổng, những lời anh nói lần trước đều là thật sao?”
“Tất nhiên!” Mục Cảnh Thiên gật đầu.
Alexia nói: “Tôi không muốn thay đổi tâm nguyện của Hạ tiểu thư, tên gọi của thiết kế này vẫn sẽ giữ như ban đầu, nhưng tôi có một yêu cầu!”
Hạ Tử Hy đứng một bên, nhìn sang Mục Cảnh Thiên: “Có bất cứ yêu cầu gì, bà cứ nói!”
“Tôi không muốn thay đổi bất kỳ chi
tiết nào trong bản thiết kế này, đồng thời muốn mua lại quyền sở hữu tác phẩm này, hơn này từ nay về sau không cho phép bất kỳ ai có quyền bán mẫu sản phẩm này!” Alexia nói.
“Tất nhiên nhà thiết kế của tác phẩm này vẫn là Hạ Tử Hy!”
Sau khi nghe điều kiện của Alexia, Mục Cảnh Thiên cười: “Được, không có vấn đề gì!”
Lúc này, Alexia nhìn sang Hạ Tử Hy nói: “Vậy ý kiến của Hạ tiểu thư thì sao?”
“Nếu như Alexia thích tác phẩm này, tôi muốn đem nó tặng cho bà, chứ không phải bán nó!”
Hạ Tử Hy vừa dứt lời, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Ngay cả Alexia cũng cảm thấy kinh
ngạc, dùng ánh mắt không dám tin nhìn Hạ Tử Hy, phải biết rằng, một khi Alexia đã chấp nhận thanh toán thì nhất định không phải một con số nhỏ.
“Cô chắc chứ?”
“Tất nhiên!” Hạ Tử Hy gật đầu, “Mặc dù linh cảm thiết kế của tôi đến từ câu chuyện của ông lão ấy, nhưng người khiến tôi có động lực để thiết kế tác phẩm này chính là bà!”
Nghe điều này, Alexia bất giác nhíu mày.
“Tôi biết, cảnh ngộ của bà và ông lão ấy có nhiều điểm tương đồng, hơn nữa con trai của bà cũng là một nhà
thiết kế trang sức vô cùng xuất sắc, tôi cũng biết anh ấy đã từng muốn vì bà mà thiết kế một món trang sức, nhưng đáng tiếc vào ngày hôm đó đã xảy ra tai nạn xe, điều này cũng đã tạo thành một sự tiếc nuối vô cùng lớn đối với bà; mặc dù tôi không biết năm đó con trai bà muốn thiết kế kiểu trang sức như thế nào để dành tặng bà, nhưng tôi tin rằng, anh ấy vô cùng yêu thương cũng như rất nhớ bà; cho nên tôi mới quyết định đặt tên cho thiết kế này là Thương Nhớ!”
Hạ Tử Hy vừa dứt lời, toàn bộ những người đang ngồi trong phòng nghỉ dành cho khách đều lập tức yên lặng.
Alexia thật sự có một người con trai,
hơn nữa vô cùng xuất sắc, Hạ Tử Hy không nói sai bất kỳ điều nào.
Nhưng chuyện đã qua lâu như vậy, cũng không có ai dám nhắc đến chuyện này trước mặt Alexia, Hạ Tử Hy chính là người đầu tiên.
Giây phút đó, cả phòng nghỉ dành cho khách vô cùng yên tĩnh.
Đến trợ lý riêng của Alexia cũng có chút khiếp sợ.
“Làm sao cô lại biết những chuyện này?” Alexia nhìn Hạ Tử Hy hỏi.
“Đây là tin tức gây chấn động một thời, muốn biết những thông tin liên
quan cũng không khó!” Hạ Tử Hy thật thà trả lời.
Alexia nhìn chăm chú vào Hạ Tử Hy, thời gian trôi qua không được bao lâu, bà liền nói: “Cảm ơn cô!”
Một câu nói khiến cho tất cả những người đang ngồi trong phòng đều thở phào nhẹ nhõm.
“Leo thật sự một đứa trẻ hiếu thảo, cũng là một nhà thiết kế xuất sắc!” Alexia nói, trong lời nói toàn bộ đều là sự thương nhớ dành cho Leo.
“Tôi tin Leo nhất định hy vọng bà đôi khi có thể thả lỏng bản thân! Anh ấy chắc chắn rất yêu bà!” Hạ Tử Hy nói.
Nhắc đến điều này, Alecxia quay đầu lại nhìn Hạ Tử Hy mỉm cười.
Thật ra, Alexia là một phụ nữ vô cùng xinh đẹp, chỉ vì cái chết của con trai, khiến cho toàn bộ con người bà căng cứng, khuôn mặt cứng ngắc, hiện tại bà đã nở nụ cười, điều này càng khiến cho bản thân trở nên xinh đẹp.
“Cảm ơn cô!” Alexia chân thành nói.
Hạ Tử Hy cũng mỉm cười với bà.
Mục Cảnh Thiên đứng một bên nói: ‘Nếu Hạ tiểu thư đã nói như vậy thì thiết kế dây chuyền này sẽ tặng riêng cho bà!”
Alexia nhìn sang Mục Cảnh Thiên: “Mục tổng, liên quan đến lần hợp tác trước đây giữa hai công ty, anh cứ liên lạc trực tiếp với trợ lý của tôi. Chúng ta sẽ tiến hành ký kết hợp đồng!”
Nghe câu nói này của Alexia, Mục Cảnh Thiên nhướng mày nhưng lập tức nói: “Được! Không thành vấn đề!”
“Nhưng tôi muốn mời Hạ Tử Hy đảm nhận trách nhiệm thiết kế cho lần hợp tác này!” Alexia nói.
Nghe vậy, Hạ Tử Hy và Mục Cảnh Thiên thoáng ngần người,
Mục Cảnh Thiên nhìn sang Hạ Tử Hy,
sau đó đồng ý: “Được! Chuyện này không có bất kỳ vấn đề gì!”
Hạ Tử Hy không rõ dự án mà hai người bọn họ đang thảo luận là dự án nào, nhưng nếu Alexia đã nói như vậy, hiện tại cô từ chối thì cũng quá kiêu ngạo rồi.
Nhưng nếu không từ chối thì cô không có cách nào rời khỏi Vân Duệ.
Ngay khi cô đang chần chừ không quyết, Mục Cảnh Thiên đã nhanh chóng nhận lời.
“Được! Nếu vậy hẹn ngày khác, hai công ty chúng ta sẽ tiến hành ký kết hợp đồng!”
“Ok!”
“Nếu đã như vậy, vậy chúng tôi đi trước!”
Mục Cảnh Thiên gật đầu, sau đó cầm bản thiết kế của Hạ Tử Hy đưa cho Alexia.
Alexia gật đầu sau đỏ rời khỏi Vân Duệ.
Sau khi bọn họ rời đi, Hạ Tử Hy quay sang nhìn Mục Cảnh Thiên.
Hạ Tử Hy thở phào nhẹ nhõm, thật ra khi nói những lời vừa rồi, cô không phải không có chút căng thẳng nào, dù sao hành động của cô cũng được xem như đang vạch trần nỗi đau trong lòng người khác, nhưng Hạ Tử Hy vẫn muốn đặt cược một trận, may mắn rằng cô đã thắng!
Thở phào nhẹ nhõm!
“Thế nào? Căng thẳng?” Nhìn dáng vẻ hiện tại của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhíu mày.
“Xát muối vào vết thương người khác, anh không căng thẳng sao?”
Nhắc đến điều này, Mục Cảnh Thiên
nhướng mắt: “Hạ tiểu thư, cô không phải muốn thi đấu công bằng sao? Vậy tại sao lại tra tài liệu về Alexia?”
Nhìn thấy Mục Cảnh Thiên đang tiến đến gần, Hạ Tử Hy lập tức lùi về sau một bước: “Tôi chỉ lên mạng tra một vài thông tin mà thôi, ý tưởng thiết kế vẫn là của tôi, bản vẽ thiết kế vẫn là do đích thân tôi vẽ, lẽ nào không tính là công bằng sao?”
Hơn nữa, cho dù những người khác biết được chuyện con trai của Alexia thì sao, cũng không ai suy nghĩ theo phương hướng đó.
Nghe lời nói này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười
“Ngụy biện!”
“Đó gọi là sự thật!”
Nhân cơ hội đó, Hạ Tử Hy liền đẩy Mục Cảnh Thiên ra xa.
Người đàn ông này luôn thích không có việc gì thì dựa vào người cô.
Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Ra giá một triệu để mua tác phẩm của cô, cô vậy mà lại đem tác phẩm tặng cho người ta. Hạ tiểu thư, cô thật hào phóng!”
Hạ Tử Hy cười: “Một triệu, thật ra điều tôi sợ nhất chính là bà ấy sẽ mua lại tác phẩm của mình; nếu vậy không bằng hào phóng đem tác phẩm
tặng cho bà ấy; hơn nữa tác phẩm này tôi cũng không có ý định bán nó; ngoài ra những tác phẩm độc nhất vô nhị luôn có giá trị hơn những tác phẩm sản xuất hàng loạt, trong tương lai càng có giá trị hơn!” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên nhấn mạnh từng chữ nói.
Không nói những vấn đề khác, chỉ riêng điểm này hai người đều thống nhất ý kiến.
Mục Cảnh Thiên cũng suy nghĩ như vậy, chỉ cần giữ được quyền thiết kế của Hạ Tử Hy; sau này món đồ đó chắc chắn so với những món trang sức tầm thường khác càng có giá trị.
Một điểm đặc biệt khác, Alexia là quý tộc nước ngoài, nhất định có thể khiến cho giá trị của trang sức được phát huy tốt hơn, cho nên đây mới chính là mục đích của Mục Cảnh Thiên.
Không nghĩ rằng, về điểm này hai người đều cùng thống nhất suy nghĩ.
“Hơn nữa, không phải đã kiếm về cho anh một bản hợp đồng hay sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
Mặc dù cô không biết vấn đề hợp tác mà hai người bọn họ bàn bạc là chuyện gì, nhưng hợp tác thành công cũng có một phần công lao của cô đi!
Nghe Hạ Tử Hy nói như vậy, Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười, liếc mắt nhìn cô: “Phụ nữ có đôi khi không nên quá thông minh!”
“Khiến người khác không yêu thích!” Mục Cảnh Thiên bổ sung thêm.
Nghe câu nói này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy mỉm cười nói: “Dù sao Mục tổng cũng đã không thích, vậy thi tôi cũng không cần phải khiến anh yêu thích!”
Ánh mắt Mục Cảnh Thiên liếc nhìn sang cô.
Lúc này, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Mục tổng, nếu như không còn bất kỳ vấn
đề gì khác, vậy tôi đi trước đây!”
“Đợi đã!” Hạ Tử Hy vừa bước đến trước cổng, Mục Cảnh Thiên đột nhiên lên tiếng.
“Còn có chuyện gì khác sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
“Tiệc tối này cô mặc trang phục như vậy để tham gia sao?” Mục Cảnh Thiên nói, ánh mắt dò xét Hạ Tử Hy từ trên xuống dưới.
“Mặc dù vô cùng xinh đẹp, nhưng nếu tham gia tiệc chiêu đãi thì có vẻ quá tầm thường!”
Nghe đến câu nói này của Mục Cảnh
Thiên, Hạ Tử Hy cũng nhìn lại trang phục trên người mình: “Không được sao?”
“Tối nay cô sẽ biết có được hay không?” Lời này của Mục Cảnh Thiên nói vừa đủ, cũng không nói thêm bất kỳ lời nào khác, để cho Hạ Tử Hy có thể tự mình suy ngẫm.
Hạ Tử Hy nhíu mày, bởi vì cô thật sự không biết quy mô bữa tiệc Mục Cảnh Thiên tổ chức có thể hoành tráng đến mức nào.
“Đúng rồi, đến lúc đó cô cần phải lên sân khấu đọc một bài phát biểu, chúc cô thuận lợi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy nhíu mày
“Thế nào? Mất bình tĩnh?” Mục Cảnh Thiên hỏi ngược lại.
Nhìn dáng vẻ xem trò vùi của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy làm sao chấp nhận thỏa hiệp.
Cô mỉm cười, “Tôi chỉ cảm thấy đọc bài phát biểu có chút phiền phức mà thôi!” Vừa dứt lời, liền cười khiêu khích với Mục Cảnh Thiên, sau đó xoay người rời đi.
Mục Cảnh Thiên nhìn theo bóng lưng của Hạ Tử Hy, cũng mỉm cười sau đó rời đi.
Mọi người đều nói người giai cấp thượng lưu sống xa xỉ, lời này quả không sai.
Chỉ là giành được giải quán quân, liền tổ chức long trọng như vậy, khách sạn chính là một trong những khách sạn Mục Cảnh Thiên đứng tên, bao cả toàn bộ sảnh khách sạn.
Chuẩn bị đến giờ tan ca, Tập đoàn Vân Duệ vô cùng náo nhiệt, nếu nói khắp chốn vui mừng có chút khoa trương, nhưng khí thế cũng tương đương.
Nam đồng nghiệp mặc âu phục, nữ mặc áo dạ hội, trực tiếp thay quần áo tại công ty.
Chỉ có một mình Hạ Tử Hy, cô hiện tại đã hiểu những lời Mục Cảnh Thiên có ý gì!
Lúc này, Khả Khả bước đến, nhìn Hạ Tử Hy: “Tử Hy, em không mang trang phục dạ hội theo sao?”
Hạ Tử Hy lắc đầu: “Không có!”
“Em tính mặc như vậy để tham gia tiệc tối nay?” Khả Khả hỏi
Hạ Tử Hy nhìn bản thân từ trên xuống dưới: “Có chỗ nào không được sao chị?”
Thật ra, cô cũng không cầu kỳ đến vậy.
“Không phải không thể, chỉ là...dù sao em tối nay cũng là nhân vật chính, có cần phải ăn mặc đơn giản như vậy không?” Khả Khả nói.
“Đơn giản sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại lần nữa, sau đó cười: “Tạm ổn!”
“Tử Hy, em thật đơn giản!” Khả Khả nói.
Nghe câu nói này của Khả Khả, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Có khi vì em ăn mặc đơn giản như vậy, khi đứng giữa
những mỹ nữ mặc trang phục lộng lẫy như các chị càng trở nên nổi bật hơn thì sao!”
“Em xem các cô ấy, ai cũng mặc lễ phục dự tiệc, chỉ có em ăn mặc đơn giản như vậy!”
“Khiêm tốn chính là sự khoe khoang tuyệt vời nhất!” Hạ Tử Hy nói.
Cô luôn tự tìm lý do cho bản thân, Khả Khả chỉ cười, không nói thêm gì.
Đúng lúc này, bên ngoài cửa có một người lên tiếng.
“Xin cho hỏi ai là Hạ Tử Hy tiểu thư?”
Là tôi!
Khi nghe thấy có người gọi tên mình, Hạ Tử Hy gần như không chút chần chừ trả lời.
Nhân viên đưa hàng sau khi đưa đồ cho Hạ Tử Hy, liền nói: “Đây là kiện hàng của cô!”
Là một thùng giấy rất to!
Sau khi nhìn thấy kiện hàng đó, tất cả nữ đồng nghiệp của phòng Thiết Kế đều bước đến.
“Đây là?”
“Tôi cũng không rõ, là do một vị tiên
sinh đặt trước giao cho cô!” nhân viên giao hàng nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy nhíu mày, nhưng vẫn ký tên lên trên phiếu giao hàng, nhân viên giao hàng sau khi đặt kiện hàng xuống liền lập tức rời khỏi.
Hạ Tử Hy sau một hồi quan sát, liền quyết định mở nó ra.
“Woa”
Khi kiện hàng vừa được mở ra, tất cả mọi người xung quanh đều kinh ngạc hét lên.
Bên trong chính là một bộ trang phục dự tiệc màu xanh dương ngọc bảo.
Nhìn có vẻ vô cùng cao quý.
Đến bản thân Hạ Tử Hy cũng vô cùng kinh ngạc.
“Tử Hy, là ai hiểu em đến như vậy, còn tặng trang phục dự tiệc cho em!” Khả Khả đứng một bên nói.
Có một vài người đồng nghiệp cũng bước đến xem náo nhiệt.
“Em cũng không rõ!” vừa nói Hạ Tử Hy liền đem nắp hộp để sang một bên, sau đó cầm bộ trang phục lên xem.
Là một bộ lễ phục dạ hội màu xanh dương bảo thạch, kiểu dáng hở một bên vai, nhìn kiểu dáng vô cùng xinh đẹp.
“Không rõ? Như thế nào lại không biết rõ, có phải bạn trai em tặng không?” Nữ đồng nghiệp hỏi.
Bạn trai? Nghe đến đây Hạ Tử Hy nhíu mày nói: “Em không có bạn trai!”
Một câu nói khiến cho các đồng nghiệp phòng Thiết Kế đều kinh ngạc.
“Vậy chắc chắn là người yêu thầm hoặc người đang theo đuổi em!”
Đồng nghiệp tiếp tục đoán.
“Mặc kệ là ai; em mau đi thử trang phục, để mọi người cùng ngắm nhìn nào!” các đồng nghiệp liên tục hô hào Hạ Tử Hy phải đi thử bộ lễ phục mới.
Không biết người tặng là ai đã đi thử trang phục, Hạ Tử Hy cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng dưới sự hô hào của mọi người, Hạ Tử Hy vẫn bước đến phòng vệ sinh nữ để thay quần áo.
***
“Mặc kệ là ai; em mau đi thử trang phục, để mọi người cùng ngắm nhìn nào!” các đồng nghiệp liên tục hô hào Hạ Tử Hy phải đi thử bộ lễ phục mới.
Không biết người tặng là ai đã đi thử trang phục, Hạ Tử Hy cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng dưới sự hô hào của mọi người, Hạ Tử Hy vẫn bước đến phòng vệ sinh nữ để thay quần áo.
Ngắm nhìn bản thân trong gương, Hạ Tử Hy có chút kinh ngạc.
Rốt cuộc là ai tặng cho cô, đến cả số đo ba vòng của cô cũng biết rõ như vậy, khi khoác lên người, lớn nhỏ vừa đúng, hơn nữa...
Màu xanh bảo thạch khiến cho nước da của cô càng trở nên tươi sáng hơn.
Khi bước ra khỏi nhà vệ sinh nữ, Hạ Tử Hy đã vén tóc sang một bên, nên nhìn cô càng trở nên cao quý.
Tất cả các đồng nghiệp phòng Thiết Kế đều đứng bên ngoài chờ, không biết tất cả bọn họ là cố ý hay đồng lòng, đồng thời hét lên một tiếng: “Woa!”
Nhìn dáng vẻ của bọn họ, Hạ Tử Hy mỉm cười, “Mọi người đừng khoa trương đến như vậy có được không, em sẽ không nhịn được cười mất!”
“Tử Hy, bộ trang phục này rất xinh đẹp, chị nói thật đỏ!” Khả Khả không nhịn được nói.
Những đồng nghiệp khác cũng gật đầu đồng ý.
“woa, mắt thẩm mỹ của ai lại tốt đến như vậy, mau khai thật đi em thật sự không biết là ai gửi sao?”
Hạ Tử Hy lập tức đưa tay lên: “Xin thề với ông trời, em thật sự không biết!”
Hạ Tử Hy nói tiếp: “Không biết là ai tặng, mặc lên người cứ có một cảm giác kì lạ gì đấy!”
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Hạ Tử Hy, Khả Khả mỉm cười!
Sau đó, các cô gái phòng Thiết Kế tiếp tục đùa giỡn thêm một trận, đến thời gian buổi chiều liền có xe chuyên dụng đến đón bọn họ đến khách sạn.
Sau khi đến nơi Hạ Tử Hy càng hiểu rõ câu nói lúc trước của Mục Cảnh Thiên là có ý gì.
Toàn bộ khách sạn từ trên xuống dưới đã được đặt trước, hơn nữa vô cùng xa xỉ.
Thức ăn phục vụ dạng buffet; bên trong được trang trí vô cùng xa hoa, khi bọn họ vừa đến liền nhìn thấy có rất nhiều chiếc xe đã dừng trước đó.
Hạ Tử Hy lúc ban đầu chỉ nghĩ bữa tiệc hôm nay chỉ có những người công ty cùng tham dự, nhưng xem tình hình này có vẻ không giống như những gi cô đã nghĩ.
Hơn nữa, dựa theo tính cách quyết đoán trong công việc nhưng khiêm tốn làm người của Mục Cảnh Thiên, cũng sẽ không tổ chức bữa tiệc theo một cách xềnh xoàng được.
Hạ Tử Hy đôi khi cảm thấy bản thân suy nghĩ quá đơn giản!
“Tiệc rượu những năm trước cũng tổ chức như vậy sao? Mục tổng đều mời nhiều người đến tham dự như vậy sao?” Hạ Tử Hy hỏi.
Khả Khả gật đầu: “Đúng vậy!”
“Hiện tại khách dự tiệc chỉ mới đến một nửa mà thôi; đợi khi mọi người có mặt đầy đủ em sẽ biết có bao nhiêu người tham dự!”
Nghe lời này của Khả Khả, Hạ Tử Hy suy nghĩ rồi gật đầu: “Vâng, đúng là tính cách của Mục tổng!”
Nhưng mà như vậy cũng đúng, trong giới kinh doanh hơn thua nhau chính là điểm này; không chỉ đơn giản là một bữa tiệc rượu mà còn là một cú đánh tâm lý vào công ty đối thủ.
Hạ Tử Hy, Khả Khả cùng với các đồng nghiệp nữ khác cùng nhau bước vào; khi tiến vào sảnh khách sạn, bọn họ liền tách ra, chỉ còn Hạ Tử Hy và Khả Khả đi cạnh nhau.
Lúc này, trong tay hai người đều đang cầm một ly rượu vang đỏ, đứng một bên quan sát.
Lúc này nhân viên phục vụ khách sạn đang bận rộn trong dòng người, hơn nữa những lãnh đạo cấp cao đang nghênh đón khách quý, chỉ có Hạ Tử Hy và Khả Khả đơn độc đứng ở một góc.
“Tử Hy, em là quán quân của cuộc thi lần này, không lẽ cứ đứng ở đây mãi sao?”
“Nếu không thì sao?”
“Em không đi gặp những người khác sao?” Khả Khả nói.
Hạ Tử Hy lập tức lắc đầu: “Thôi bỏ đi, bọn họ chắc không nhận ra em đâu!”
Nhìn bộ dạng hiện tại của Hạ Tử Hy, Khả Khả chỉ biết cười trừ.
“Chị đi nhà vệ sinh, em đi không?” Khả Khả hỏi.
Hạ Tử Hy lắc đầu.
“Vậy chị đi một mình vậy!” nói dứt lời,
Khả Khả nhấc váy bước đi.
Để lại một mình Hạ Tử Hy đứng im một mình.
Chính ngay vào lúc này, từ cửa bước vào một bóng người.
Chính ngay vào lúc này, từ cửa bước vào một bỏng người.
Mục Cảnh Thiên không biết từ khi nào đã đổi sang một bộ âu phục khác, khi hắn bước vào lập tức trở thành tâm điểm chú ý của toàn bộ sảnh khách sạn.
Hắn không mặc một bộ âu phục cũng không tính là quá nghiêm túc, chỉ đơn giản là quần dài và áo vest màu xanh, nhìn vô cùng đẹp trai.
Màu xanh dương?
Nhìn bộ âu phục màu xanh Mục Cảnh Thiên đang mặc, Hạ Tử Hy không tự chủ được nhìn lên bộ áo dạ hội mình
đang mặc; hôm nay cô cũng mặc trang phục màu xanh dương.
ORZ
Đây chỉ là trùng hợp thôi sao?
Chính vào lúc này, Mục Cảnh Thiên tiến vào, có người bước đến cùng anh ta chào hỏi vài câu, liền bắt đầu liếc mắt tìm người, vừa quay đầu liền tìm thấy Hạ Tử Hy.
Khóe môi nhếch lên một nụ cười gợi cảm, sau đó bước về phía cô.
Hạ Tử Hy liền đứng im một nơi, nhìn thấy nụ cười của Mục Cảnh Thiên, nhịp đập trái tim cô đột nhiên chậm nữa nhịp.
Dời tầm mắt nhìn sang hướng khác.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên bước đến trước mặt cô, nhìn trang phục dạ hội cô đang mặc, khóe môi nhếch lên một nụ cười hài lòng: “Hạ tiểu thư, trang phục rất đẹp!”
Nhìn Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy nhíu mày: “Mục tổng, vào thời điểm này không phải anh nên khen tôi xinh đẹp sao?”
“Đúng vậy, rất xinh đẹp, bộ trang phục này rất hợp với cô!” Mục Cảnh Thiên cười nói, sau đó ánh mắt anh ta không rời khỏi bộ trang phục đang mặc trên người Hạ Tử Hy, cứ mỉm cười không ngừng.
Hạ Tử Hy nhíu mày: “Mục tổng, bộ trang phục chắc không phải do anh tặng chứ nhỉ?” Hạ Tử Hy đoán.
Hai người cùng nhau đứng một chỗ, đặc biệt giống như cố ý mặc đồ tình nhân.
Nghe câu hỏi này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên tùy tiện nhấc lên một ly rượu vang từ bàn bên cạnh, vô cùng tao nhã nhấp một ngụm rượu, sau đó nhướng mày nói: “Cô nghĩ sao?”
Hạ Tử Hy:"...
Cô làm sao biết được anh ta đang nghĩ gì chứ.
Có điều nhìn bộ dạng của Mục Cảnh Thiên, chắc chắn chuyện này không sai vào đâu được.
Chỉ là anh ta cũng mặc một bộ vest màu xanh dương.
Cả hai người bọn họ nhìn giống như đang mặc đồ tình nhân, anh ta rốt cuộc có mục đích gì!
Hạ Tử Hy cũng không nói thêm lời nào, nhấc lên ly rượu vang tiếp tục thưởng thức, dù sao anh ta cũng không thừa nhận, vậy thì cô cũng không cần phải cảm ơn!
“Như thế nào, lát nữa lên sân khấu phát biểu, thật sự không hồi hợp?” Mục Cảnh Thiên nhướng mày hỏi.
Nghe Mục Cảnh Thiên nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Mục tổng hôm nay đã mời nhiều khách quý đến như vậy, dù cho tôi có căng thẳng như thế nào đi chăng nữa cũng phải cố giả vờ!”
Đã quá quen với những lời cay độc của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhướng mày nói: “OK! Tôi sẽ ở dưới sân khấu quan sát cô!”
Hạ Tử Hy: “...Anh tốt nhất đừng nên quan sát tôi như vậy sẽ càng tự do hơn!”
Lời này của Hạ Tử Hy vừa dứt, ánh mặt Mục Cảnh Thiên lập tức liếc qua, Hạ Tử Hy lập tức trưng ra khuôn mặt tươi cười nịnh hót.
Lúc này, có một người từ xa bước đến chào hỏi bọn họ.
“Mục tổng, chúc mừng, chúc mừng!”
“Hà tổng? Đã lâu không gặp!”
“Đúng vậy, không ngờ gặp lại vừa hay gặp được chuyện tốt của Mục tổng!” hai người vừa bắt tay vừa nói.
Hạ Tử Hy lúc này vừa muốn rời đi; người đàn ông đó liền nhìn sang cô nói: “Hey, vị tiểu thư này là?”
“Đây là nhà thiết kế của công ty chúng tôi, cũng là quán quân của cuộc thi New Talent năm nay!” Mục Cảnh Thiên giới thiệu đơn giản.
Lúc này người đàn ông đó nhìn Hạ Tử Hy, có chút kinh ngạc: “Không ngờ rằng lại trẻ trung đến như vậy; còn xinh đẹp đến thế này!”
Hạ Tử Hy nhìn ông ta, mỉm cười: “Hà tổng quá khen rồi!”
“Công ty của Mục tổng, đúng là ngọa hổ tàng long!” Hà tổng nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Thực lực công ty Hà tổng cũng khó có ai sánh bằng!”
Hai người bọn họ hoàn toàn dựa theo suy nghĩ trong lòng mà khen nhau.
“Nếu vậy Mục tổng xin ngài cứ tự nhiên, chúng ta lát nữa lại nói chuyện tiếp!” Hà tổng nói.
Mục Cảnh Thiên gật đầu, Hà tổng liền xoay người rời khỏi.
Thật ra trong vòng tròn này, không thiếu người trẻ tuổi, nhưng có thể làm được đến mức như Mục Cảnh Thiên quả thật không nhiều.
Bởi vi những người bước đến chào hỏi hắn toàn bộ đều là những người lớn tuổi có vai vế trong giới.
Ngay khi Hà tổng vừa rời khỏi, tầm mắt của Mục Cảnh Thiên lại tiếp tục quay sang quan sát Hạ Tử Hy, giờ phút này hắn ta có chút chần chừ, không biết rằng quyết định mua trang phục cho Hạ Tử Hy ngày hôm nay có phải là một sai lầm hay không? Có thể dễ dàng nhận thấy rằng, ánh mắt của một số người không ngừng nhìn về phía Hạ Tử Hy, nếu như không phải hắn đứng bên cạnh cô, e rằng vô số kẻ muốn ve vãn tán tỉnh đã bước đến bắt chuyện với cô.
Chính vào lúc này, có một âm thanh yếu ớt vang lên từ sau lưng Mục Cảnh Thiên.
Cảnh Thiên...
Mục Cảnh Thiên lúc này đang đứng đối diện với Hạ Tử Hy, cho nên cô chỉ cần vừa ngước lên liền có thể nhận ra được người đang đứng phía sau Mục Cảnh Thiên là ai.
Trừ Lăng Tiêu Vân ra thì còn có thể là ai?
Nghe thấy giọng nói đó Mục Cảnh Thiên liền quay đầu lại phía sau, khi nhìn thấy Lăng Tiêu Vân cặp chân mày bất chợt nhíu lại.
Lăng Tiêu Vân biết rõ Mục Cảnh Thiên vẫn còn đang tức giận mình, cho nên hôm nay đặc biệt đến tìm hắn; nhưng không thể ngờ rằng lại chứng kiến được một màn nói cười
vui vẻ giữa Hạ Tử Hy và Mục Cảnh Thiên, hơn nữa...nhìn trang phục hai người bọn họ mặc vào ngày hôm nay, giống như là một đôi.
Trong khoảnh khắc đó, đôi mắt của Lăng Tiêu Vân lại lần nữa bị ngọn lửa đố kỵ thiêu trụi.
Ánh mắt tức giận nhìn về phía Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy biết rằng Lăng Tiêu Vân lại tiếp tục hiểu lầm cô!
Đặc biệt giống như đang diễn một bộ phim truyền hình cẩu huyết, hết lần này đến lần khác đều bị Lăng Tiêu Vân bắt gặp, sau đó dẫn đến hiểu lầm
hai người.
Hạ Tử Hy cảm thấy vận mệnh thật biết cách trêu chọc con người.
“Mục tổng, không làm phiền hai người trò chuyện, tôi đi trước đây!” vừa dứt lời, Hạ Tử Hy lập tức buông ly rượu vang trong tay sau đó rời khỏi.
Cô hoàn toàn không muốn bị kẹp vào giữa hai người bọn họ, càng không muốn Lăng Tiêu Vân dùng ánh mắt căm ghét như vậy nhìn cô.
“Đợi một lát!” lúc này, Lăng Tiêu Vân đột nhiên nói.
Bước chân của Hạ Tử Hy lập tức dừng lại.
Lăng Tiêu Vân càng ngày càng không thích Hạ Tử Hy.
Lúc này, Hạ Tử Hy quay đầu lại nhìn cô sau đó nói: “Còn chuyện gì khác sao Lăng tiểu thư?”
“Hạ Tử Hy, cô có thể cách Cảnh Thiên xa một chút được không?”
Lăng Tiêu Vân nhìn thẳng vào Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ, giọng điệu này giống như Hạ Tử Hy như đang cố ý tiếp cận Mục Cảnh Thiên.
Nghe những lời này của Lăng Tiêu Vân, Hạ Tử Hy nhíu mày, có chút buồn cười nhìn cô ta nói: “Lăng tiểu thư, cô đây là có ý gì?”
“Tôi có ý gì, cô chắc chắn nên hiểu rõ!” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy nói.
“Cô từ lúc ban đầu, chắc chắn đã có ý định tiếp cận Cảnh Thiên. Thế nào? Hiện tại thấy mối quan hệ của chúng tôi biến chất trở thành tình huống hiện tại, cô cảm thấy vui lắm đúng không?” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ nói.
Lúc này, cũng đã có nhiều vị khách quý đã có mặt tại sảnh khách sạn, không gian xung quanh vô cùng ồn ào, trước mặt không có ai chú ý đến tình huống phía bên này.
Hạ Tử Hy có chút buồn cười, suy nghĩ trong chốc lát liền nói: “Lăng tiểu thư! Có phải cô có biểu hiện của chứng hoang tưởng người khác hãm hại không?”
“Cô?
“Tôi đã từng nói qua, không phải thứ gì cô cho là tốt thì người khác cũng sẽ có cùng suy nghĩ với cô!”
“Tôi khiến cho mối quan hệ của hai người trở thành như vậy? Lăng tiểu thư, yêu cầu cô ăn nói rõ ràng tôi đã làm những việc gì? Sự việc cô lấy trộm tấm thiệp thuyết minh thiết kế của tôi, tôi cũng chưa từng muốn truy cứu đến cùng, cô hiện tại còn muốn như thế nào nữa?” Hạ Tử Hy nói.
Nhắc đến việc tấm thiệp thuyết minh, sắc mặt Đường Mộc Tuyết đột nhiên thay đổi, có chút khó xem.
“Vậy thì cô rời khỏi Cảnh Thiên, rời khỏi Vân Duệ!” Lăng Tiêu Vân nhìn cô gằn giọng nói.
Tất cả đều vì Hạ Tử Hy mới khiến cô trở thành loại người như thế này, nếu như không phải vì cô ta, thì tất cả những chuyện này sẽ không xảy ra.
Nghe đến đây, khóe môi Hạ Tử Hy nhếch lên nói: “Có rời khỏi Vân Duệ hay không là do tôi tự quyết định, không phải cô nói là được; trước đây tôi luôn có ý định này, nhưng hiện tại không phải tôi không thể rời khỏi Vân Duệ mà là Vân Duệ không thể nào không có tôi!” Hạ Tử Hy vô cùng tự tin nhắn mạnh từng chữ trước mặt Lăng Tiêu Vân.
“Nếu như cô thật sự muốn tôi rời khỏi Vân Duệ, vậy thì hãy nói với người đàn ông của cô, khiến cho anh ta đuổi việc tôi đi; nếu như vậy tôi quyết không nói hai lời lập tức rời khỏi Vân Duệ!” Hạ Tử Hy nói với Lăng Tiêu Vân.
Trước đây cô không nói không có nghĩa cô không biết tức giận. Lăng Tiêu Vân nhiều lần công kích, Hạ Tử Hy đều lựa chọn nhẫn nhịn, nhưng điều đó không có nghĩa là cô vĩnh viễn đều lựa chọn tiếp tục nhẫn nhịn.
“Cô...cô có ý gì? Cô chính là không muốn rời khỏi Vân Duệ?” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy nói.
Hạ Tử Hy nhìn cô ta, không đáp lời.
Thật ra, không cần cô ta nói, Hạ Tử Hy cũng sẽ rời khỏi Vân Duệ; nhưng nếu Lăng Tiêu Vân đã nói những lời khó nghe đến như vậy, Hạ Tử Hy chính là cố tình không cho cô ta một đáp án rõ ràng, khiến cho trong lòng cô ta hoảng loạn cùng cực.
“Hạ Tử Hy, cô...” Lăng Tiêu Vân tức đến mức không nói nên lời, giơ tay lên tính đánh xuống khuôn mặt người đối diện.
Cùng lúc đó, cánh tay của Lăng Tiêu Vân bị một người đứng phía sau tóm lấy.
Lăng Tiêu Vân quay đầu lại nhìn thấy Mục Cảnh Thiên, càng thêm tức giận: “Anh mau buông em ra!”
“Em đã quậy phá đủ chưa?” Mục Cảnh Thiên lạnh lùng quát lên.
Là em đang quậy phá sao? Cảnh Thiên anh vẫn chưa nhìn ra sao? Người phụ nữ này chính là đang cố ý!” Lăng Tiêu Vân tức giận nói.
Hạ Tử Hy từ đầu đến cuối đều đứng yên, không nói bất kỳ lời nào, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt, không để bất kỳ ai nhìn ra cảm xúc trong cô.
“Đủ rồi!” Mục Cảnh Thiên quát lên, sau đó cầm tay kéo cô ra ngoài khách sạn.
Hạ Tử Hy đứng yên nhìn theo bóng dáng hai người đã rời đi, không nói lời nào tiếp tục đi lấy đồ ăn.
Cô thẳng thắn thừa nhận những lời nói vừa rồi khiến cô vô cùng thoải mái.
Những chuyện đã xảy ra trước đây, cô vẫn luôn nhẫn nhịn, sau đó xảy ra chuyện liên quan đến bản vẽ thiết kế, cô cũng không tính toán, hiện tại còn dám chạy đến khiêu chiến với cô.
Xem cô là kẻ dễ ăn hiếp sao?
Chỉ là cô không có kiến thức hạn hẹp giống như cô ta, nhưng không ngờ rằng sự nhẫn nhịn của cô lại trở thành thước đo nhân cách của người khác.
Nhưng dù nói thế nào, những chuyện vừa xảy ra thật khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Lúc này phía bên ngoài khách sạn, sau khi Mục Cảnh Thiên kéo Lăng Tiêu Vân bước ra ngoài; khi bước ra bên ngoài liền lập tức buông tay cô: “Em quậy phá đủ chưa?”
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân càng thêm tức giận nói: “Là do em đang gây rối sao? Cảnh Thiên, tại sao anh lại bảo vệ người phụ nữ đó?” Lăng Tiêu Vân hét lên.
Nhìn bộ dáng điên cuồng hiện tại của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên liền nhíu mày suy nghĩ.