Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 136: Mục Cảnh Thiên, anh làm đau tôi!
Sau đó, Hạ Tử Hy ngoan ngoãn im lặng. Người thức thời là trang tuấn kiệt.
Cô hiện tại tốt nhất không nên nói chuyện với anh ta tránh gây phiền phức cho bản thân.
Chiếc xe nhanh chóng phóng đến biệt thự riêng của Mục Cảnh Thiên.
Hạ Tử Hy biết rõ Mục Cảnh Thiên lại một lần nữa mang cô đến đây.
Nghĩ đến chuyện này, Hạ Tử Hy có chút lo lắng, dù sao khi Mục Cảnh Thiên nổi điên không nói đạo lý, cô
căn bản không cách nào ngăn cản được anh ta.
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy nói: “Mục Cảnh Thiên, chúng ta nghiêm túc nói chuyện được không?”
Mục Cảnh Thiên vẫn không trả lời cô.
Hạ Tử Hy nhíu mày, cũng không rõ hiện tại Mục Cảnh Thiên đang suy nghĩ điều gì; nên cô chỉ đành chọn cách im lặng; tùy cơ ứng biến vậy.
Rất nhanh, chiếc xe đã dừng trước biệt thự riêng của Mục Cảnh Thiên, sau khi nhìn thấy anh ta bước xuống, Hạ Tử Hy cũng không cần anh ta níu kéo, bản thân trực tiếp đẩy cửa xe
bước xuống.
Mục Cảnh Thiên vẫn chưa lên tiếng, Hạ Tử Hy đã bước chân về phía căn biệt thự.
Nhìn dáng vẻ Hạ Tử Hy lúc này, Mục Cảnh Thiên vừa tức vừa hận, liền lập tức bước theo cô tiến vào.
Khi dì Lý bước ra mở cửa nhìn Hạ Tử Hy, kinh ngạc kêu lên: “Hạ tiểu thư...”
Hạ Tử Hy mỉm cười với bà sau đó bước vào, Mục Cảnh Thiên bước vào sau cô.
Điều này càng khiến dì Lý kinh ngạc.
VietWriter
Sau khi Hạ Tử Hy bước vào liền nhìn sang dì Lý dặn dò: “dì Lý, làm phiền dì pha cho hai người bọn cháu hai ly cafe; cháu có chuyện cần bàn bạc với Mục tổng!”
Mục Cảnh Thiên vừa bước vào liền nghe thấy câu nói này của Hạ Tử Hy.
Dì Lý đứng bên trong, khi nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, có chút mờ mịt, nhưng bà vẫn gật đầu đồng ý: “Được!”
“Cảm ơn dì Lý!” Hạ Tử Hy mỉm cười.
Mục Cảnh Thiên đang đứng phía sau nhìn Hạ Tử Hy, tức đến không thở nổi, gằn từng chữ nói với cô: “Cô cho
rằng bản thân vẫn là nữ chủ nhân của nơi này sao?”
“Dù cho là khách đến nhà chơi, muốn uống một ly cafe cũng không có gì quá đáng đi?” Hạ Tử Hy nhìn hắn, không nhanh không chậm nói.
Trong ánh mắt sâu thẳm giống như đang bùng lên một ngọn lửa, Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy, không nói hai lời lập tức kéo cô lên lầu.
“Dì Lý, sau khi pha xong cafe nhớ lên lầu cho cháu nhé!” Hạ Tử Hy không quên căn dặn bà.
Dì Lý đứng bên dưới, hoang mang gật đầu: “Được!”
“Không cần!” Mục Cảnh Thiên lạnh nhạt lên tiếng.
Dì Lý đứng im có chút hoang mang gật đầu: “Dì biết rồi!”
Hạ Tử Hy trợn mắt nhìn Mục Cảnh Thiên, sau đó bị kéo vào bên trong.
Rầm! Cảnh cửa tội nghiệp lại một lần nữa bị đóng sập lại.
“Hạ Tử Hy, cô hiện tại vẫn cho rằng mình là chủ nhân nơi này hay sao?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô hung hăng nói.
“Dù cho là khách, Mục Cảnh Thiên anh cũng không cần phải dùng giọng
điệu như vậy để nói chuyện với tôi đâu!” Hạ Tử Hy nhìn hắn nói.
“Giọng điệu như vậy? Tôi hiện tại vẫn kiềm chế không bóp chết cô, cô nên tự cảm thấy may mắn!” Mục Cảnh Thiên lạnh nhạt đưa ra lời cảnh cáo.
Hạ Tử Hy: “...bạo lực từ trước đến nay đều không thể giải quyết được vấn đề!”
Cô càng bình tĩnh, Mục Cảnh Thiên càng có xúc động muốn tiến tới xé nát lớp mặt nạ giả tạo của cô.
“Hạ Tử Hy, cô thật sự không biết sống chết!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô, nghiến răng nói sau đó tiến lên, một
tay tóm chặt lấy cô.
Hạ Tử Hy ngây người nhìn anh ta: “Mục Cảnh Thiên, anh làm đau tôi!”
Mục Cảnh Thiên cũng không vì thế mà buông lỏng tay, hơn nữa càng hung hăng nhìn cô: “Hạ Tử Hy, xem ra cô thật sự không sợ tôi ra tay với Ha thi!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy ngước mắt lên nhìn hắn: “Mục Cảnh Thiên, trước đây khi chúng ta ly hôn, anh đã từng nói qua sẽ không ra tay với Hạ thị!”
Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói: “Cô hiện tại còn dám nhắc đến chuyện ly hôn?”
Chỉ cần nghĩ đến những việc cô đã lừa gạt mình, Mục Cảnh Thiên hận không thể lập tức giết cô, vậy mà hiện tại cô còn can đảm nhắc đến chuyện ly hôn.
“Tôi tại sao không dám? Đây là chuyện chúng ta đã nói rõ trước đây!” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại, sau khi dừng lại một chút, trong giây lát như đang nhớ lại chuyện gì đó: “Mục Cảnh
Thiên, anh trước đây không phải muốn ly hôn với tôi sao? Hiện tại cả hai chúng ta đều đã ly hôn; anh nên vui mừng mới phải, vậy tại sao hiện tại lại tức giận như vậy; không lẽ anh đã yêu tôi rồi sao? Cho nên mới tức giận như vậy?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên nhướng mày hỏi.
Yêu cô?
Nghe đến điều này, Mục Cảnh Thiên sững người, sau đó cười lạnh: “Hạ Tử Hy, sự tự tin này cô từ đâu mà cỏ? Lại có thể ngang nhiên nói ra như vậy!”
“Tất cả hành động và lời nói của anh đều đang chứng minh rằng anh vô
cùng không vui khi cùng tôi ly hôn, không phải sao?” Hạ Tử Hy chất vấn Mục Cảnh Thiên.
Cũng có thể nói, cô đây đang cố ý kích động Mục Cảnh Thiên.
Có đôi khi kích động so với trực tiếp tranh cãi càng có tác dụng hơn.
Đặc biệt khi đối diện với loại người cao quý lạnh lùng như Mục Cảnh Thiên.
“Tôi không vui, cực kỳ không hài lòng; cũng vì cô đã lừa gạt tôi; đùa giỡn tôi. Hạ Tử Hy cô xem Mục Cảnh Thiên tôi là gì, tôi nhất định sẽ khiến cô phải trả giá đắt vì chuyện này!” Mục Cảnh
Thiên nhìn cô nói.
Hạ Tử Hy:
“Tôi chỉ cảm thấy anh nên bình tĩnh chút mà thôi!”
“Tối hôm trước cô vậy mà lại lừa tôi nói mình bị đau bao tử. Hạ Tử Hy, có phải cô chán sống ròi không? Hết lần này đến lần khác lừa gạt tôi!” Mục Cảnh Thiên hung hăng nhìn cô nói, cho đến hiện tại chưa có người nào khiến cho hắn phải tức giận đến như vậy.
Không có người nào dám đùa giỡn hắn như vậy.
Hạ Tử Hy: “...tôi chỉ là đang tự bảo vệ bản thân mà thôi; muốn cả hai người chúng ta đều có thời gian để bình tĩnh!”
“Vậy sao? Nếu vậy tôi có thể nói rõ cho cô biết, tôi không cách nào bình tĩnh được!” Mục Cảnh Thiên nhấn mạnh từng chữ.
Nghe câu nói này của anh ta, Hạ Tử Hy suy nghĩ sau đó nói: “Mục Cảnh Thiên, người nào làm người đó chịu trách nhiệm; chuyện này là do một mình tôi lừa gạt anh, không liên quan đến Hạ thị; anh có bất kỳ bất mãn gì cứ trút lên người tôi; không cần lấy Hạ thị ra để hả giận!”
“Cô cảm thấy...một mình cô có thể chịu trách nhiệm được?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô hỏi.
“Mục Cảnh Thiên, nếu là đàn ông, anh nên giữ lời hứa của mình; không phải anh đã từng hứa sẽ không đụng đến Hạ thị hay sao?” Hạ Tử Hy nói.
“Nếu như tôi không giữ lời hứa thì sao?” Mục Cảnh Thiên lặng lẽ nhìn cô hỏi; âm thanh không quá lớn, nhưng khiến cho người khác mãnh liệt cảm thấy một không khí lạnh lẽo đang tỏa ra từ người hắn.
“Nếu như anh thừa nhận bản thân không phải là đàn ông; vậy anh cứ tự nhiên ra tay!” Hạ Tử Hy nói.
Câu nói này trực tiếp chạm đến giới hạn của Mục Cảnh Thiên.
Cũng chính trong giây phút đó, Hạ Tử Hy nhìn thấy trên khuôn mặt Mục Cảnh Thiên không phải tức giận mà là một nụ cười. Một nụ cười khiến người khác rợn tóc gáy.
“Hạ Tử Hy, tôi hiện tại sẽ cho cô biết, tôi có phải đàn ông hay không?” vừa dứt lời, Mục Cảnh Thiên trực tiếp tiến lên hôn Hạ Tử Hy.
Khi Hạ Tử Hy vẫn chưa kịp phản ứng lại, Mục Cảnh Thiên nhẹ nhàng đẩy, hai người liền lập tức ngã lên chiếc giường phía sau.
Khí lực Mục Cảnh Thiên rất lớn, hơn nữa thân thể cũng không nhẹ, cả người đè lên thân thể Hạ Tử Hy, cô có chút không hô hấp được chứ đừng nói phải giãy dụa.
Mục Cảnh Thiên trực tiếp hôn cô, dùng hành động để chứng minh với cô, hắn có phải là đàn ông hay không!
Càng hôn càng chăm chú, Hạ Tử Hy cứ cho rằng Mục Cảnh Thiên chỉ muốn hù dọa cô mà thôi, cho đến khi...
Cô cảm giác ở địa phương đó có một vật đang nhô lên, Hạ Tử Hy lúc này mới trở nên cực kỳ sợ hãi.
Nhưng dù cho cố gắng dùng sức đến như thế nào đi chăng nữa, cũng không thể đẩy ngã được người đàn ông đang nằm trên người cô.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa được cập nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.me