• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1.

Chương 1: Mở đầu

......

Ánh đèn chiếu sáng rực rỡ, che lấp bóng đêm rã rời

Tầng cao nhất của cao ốc, có một cô gái đang đứng bên cửa sổ sát đất, bàn tay tinh tế trắng nõn cầm một ly rượu vang đỏ, ánh sáng nhợt nhạt của rượu chiếu vào tay cô, có vẻ càng thêm mỹ lệ.

Cô lắc lắc ly rượu trong tay, một lúc sau, mới mở miệng nhấp một ngụm, rượu làm môi cô trơn bóng, có vẻ càng thêm dụ hoặc, làm người khác nhịn không được muốn tiến tới hôn lên đôi môi ấy.

Cô gái xoay người lại, ngũ quan trên mặt không chỗ nào không làm người khác kinh ngạc cảm thán, mày liễu cong cong, đôi mắt thanh triệt thấy đáy, đuôi mắt hơi hơi câu ra một tia mị hoặc, cái mũi tinh xảo, đôi môi kiều diễm ướt át, gương mặt trắng nõn mang theo một lớp phấn nhàn nhạt, một thân váy dài tới gối màu rượu đỏ phác hoạ ra dáng người xinh đẹp.

Người này, chính là Quý Lạc.

Nói tới Quý Lạc, chỉ sợ cả đứa trẻ cũng biết, cô có thể nói là nữ vương của giới giải trí.

Mười bảy tuổi xuất đạo, mười chín tuổi được chọn diễn vai nữ chính, kế tiếp, gương mặt cô liên tục xuất hiện trên các loại báo chí tạp chí, hai mươi hai tuổi đạt được danh hiệu Oscar ảnh hậu, hiện giờ cô vừa mới tròn hai mươi ba tuổi, lại giống như một con hắc mã của giới giải trí, mọi người đều thân thiết mà gọi cô là nữ thần quốc dân.

Quý Lạc buông chén rượu trong tay, đem thân mình ngã vào ghế sô pha mềm mại bên cạnh, với tay cầm lấy cái pd, xoát tin tức giải trí, mà tin tức đầu đề đơn giản hôm nay lại là nữ thần quốc dân Quý Lạc được giải thưởng gì đó.

Phía dưới bình luận không thể nghi ngờ là chúc mừng và hâm mộ, đương nhiên cũng không thiếu có người đỏ mắt ghen tỵ, nói gì mà Quý Lạc bất quá chỉ là một cái bình hoa, ỷ vào chính mình có vài phần tư sắc, liền thông đồng với đạo diễn, kỹ thuật diễn gì đó đều không có.

Quý Lạc cười lạnh một tiếng, bỏ pd trong tay xuống, mu bàn tay dừng lại ở đôi mắt. Những người này thì biết cái gì, tuy rằng thời gian chỉ có mấy năm, nhưng nhưng những gì cô phải trả giá thì lại gấp mười lần người khác.

Vì muốn nâng cao kỹ thuật diễn, buổi tỗi mỗi ngày cô đều sẽ đứng trước gương để luyện tập, làm thế nào để cười đến điềm mỹ, làm thế nào để thoạt nhìn trông nhu nhược, có một đoạn thời gian cô thiếu chút nữa liền mặt đơ.

Cho nên khi cô bước lên cái vị trí ảnh hậu này, phóng viên phỏng vấn đã hỏi cô, đối với chuyện này có cảm tưởng gì, lúc đó cô đã trả lời gì nhỉ? Đây là vị trí tôi nên được.

Không sai, đây là vị trí cô nên được, mặc kệ người khác thấy cô thế nào, nói cô cuồng vọng cũng được, nói cô cao ngạo cũng được, tóm lại, cô có thể bò lên đến vị trí này, tuyệt đối là dựa vào nỗ lực của chính mình. Hơn nữa, cô còn muốn tiếp tục đi về phía trước.

Quý Lạc từ trên sô pha đứng lên, sửa sang lại quần áo của chính mình cho thật tốt, loáng thoáng có vài sợi tóc rũ xuống dưới, trên mặt hiện lên tươi cười, bên môi gợi lên độ cung gãi đúng chỗ ngứa, vừa không thất lễ, cũng không khó coi.

Chờ lát nữa, cô còn có một cái họp báo công khai, cho nên cô cần phải lấy hình tượng hoàn mỹ nhất xuất hiện ở trước mặt mọi người, hơn nữa người xem cũng sẽ không cho phép minh tinh có một chút sai lầm nào.

Cô đi tới cửa, lúc đang chuẩn bị mở cửa, đột nhiên cảm giác trước mắt toàn bộ đều biến thành màu đen, sức lực toàn thân như là bị rút hết, vô lực chống đỡ thân thể vào bên cạnh, bỗng đầu cô đụng vào một góc của cái bàn, một trận đau nhức truyền tới, sau đó bóng tối liền đoạt đi ý thức của cô.

【 Tích...... Hệ thống trói định thành công】 một đạo thanh âm lạnh băng máy móc từ trong đầu Quý Lạc truyền đến, ngay sau đó lại vang lên một giọng nói【 Ký chủ: Quý Lạc, độ phù hợp của linh hồn: 100%, giám định hoàn tất 】

Cái gì? Hệ thống là cái thứ gì?

Quý Lạc đầu hôn trầm trầm, loáng thoáng nghe được có người vội vội vàng vàng hướng cô chạy tới, lớn tiếng kêu cái gì đó, cô muốn đáp lại, nhưng thân thể lại không nghe theo sự khống chế của cô, vì thế một lần nữa cô lại lâm vào trong bóng đêm.

2.

Chương 2: Hệ thống Nhị Linh

......

【 Ký chủ, ngươi đã tỉnh? 】 Một thanh âm ngọt ngào nhu nhu truyền đến, Quý Lạc chậm rãi mở to mắt, trước mắt là một mảnh mơ hồ, vài giây sau, mới thấy rõ được sự vật trước mắt.

Đây là một bầu trời đêm đầy sao, có vài ngôi sao chợt lóe rồi hơi hơi nhảy lên, rồi lại không có bầu trời đêm như vậy nữa, ngược lại mang theo một vòng ánh sáng lấp lánh.

Hiện tại cô đang nằm, thế nên, cô là đang ở bên ngoài, hơn nữa bầu trời còn đen?

Từ từ, Quý Lạc theo thói quen mà đưa tay sờ sờ cái trán, lại phát hiện nơi đó trơn bóng như lúc ban đầu, không có một vết thương nào cả, hơn nữa, giống như cũng không đau. Cô không phải đụng đầu vào góc bàn sao? Thật là kỳ quái.

【 Ký chủ ~】

Đang ở lúc Quý Lạc thất thần, một đồ vật màu hồng phấn bỗng bay đến trước mắt cô, lập tức đem hồn phách đang đi vào cõi thần tiên của cô làm cho kinh ngạc mà trở về, cô hoảng sợ, vung tay lên, liền đem đồ vật kia ném bay.

"Bang" "A" hai âm thanh đồng thời vang lên, âm thanh trước là có thứ đánh vào trên tường, còn âm thanh sau thì là tiếng hô đau.

【 Ngươi dám đối xử như vậy với nhân gia? 】

Đồ vật kia cơ hồ bị đập đến nhìn không thấy tay, hai má phồng lên như là đang tức giận, chờ đến lúc nhìn thấy Quý Lạc đang ngồi ở trên giường, đôi mắt nháy cũng không nháy mà nhìn chằm chằm nó, từ tức giận liền thay bằng tươi cười nịnh nọt, một đôi cánh trong suốt xì xì bay đến bên người Quý Lạc.

"Ngươi là ai?"

Đại khái là đã bị dọa qua, hoặc là đồ vật trước mắt này cùng Pokemon lớn lên không khác nhau là mấy, Quý Lạc phản ứng cũng không có quá mức kinh hách, ngược lại bắt đầu đánh giá mà hỏi nó.

Vật nhỏ nghe được Quý Lạc hỏi chuyện, có vẻ phi thường vui sướng, tần suất vỗ cánh cũng cao hơn, Quý Lạc liền cảm giác được một trận gió nhỏ nhu hòa nghênh diện đánh tới.

Nó xoay quanh Quý Lạc vài vòng, sau đó khẽ nâng đầu, tuy rằng không có cổ, cao ngạo mà nói 【 Ta đến từ văn phòng mau xuyên, thế nào, lợi hại chứ? 】

Sau đó liền đến gần Quý Lạc một chút, đôi mắt thủy linh to tràn ngập câu "Nhân loại ngu xuẩn còn không mau cúng bái ta".

"Văn phòng mau xuyên? Đó là cái gì?"

Vật nhỏ bị câu hỏi của Quý Lạc làm cho sợ ngây người, thẳng tắp từ giữa không trung liền rớt xuống dưới, lại vài cái liền bay trở về.

【 Văn phòng mau xuyên là hệ thống chuyên môn tới tiến hành trói định khế ước cùng người sắp chết, dùng để trợ giúp các vị diện pháo hôi đạt được tâm nguyện. 】

"Ý của ngươi là ta sắp chết rồi?" Quý Lạc không quan tâm lời nói phía sau của nó, mà chỉ chú ý đến lời nói phía trước, cô còn trẻ tuổi như vậy, còn chưa có hưởng thụ qua giang sơn mà mình đánh hạ, liền cứ như vậy đã chết?

"Hơn nữa, ta đã chết rồi còn phải giúp các ngươi làm việc?"

【 Cái này......】 hệ thống không nghĩ tới phản ứng của Quý Lạc lại quá khích như vậy, liền nhanh chóng tiến hành giải thích, 【 Kỳ thật cái này, ngươi có thể......】

"Ta cự tuyệt." Quý Lạc nghe cũng chưa nghe xong liền trực tiếp từ chối, mặc kệ thế nào, cô đều phải chết, đã như vậy ai còn muốn giúp người khác làm việc a.

Hệ thống vừa nghe Quý Lạc nói không làm, tức khắc liền nóng nảy, đã rất nhiều lần nó đều không có một cái công trạng gì, lúc này nếu lại thất bại, phỏng chừng nó sẽ bị đưa đến trạm thu phế phẩm đi.

Kết quả là, hệ thống hai mắt nước mắt lưng tròng, ý đồ dùng chiêu bán manh để đả động Quý Lạc, nhưng Quý Lạc lại quay đầu qua chỗ khác, không có trúng kế của nó, mà đi tham quan hoàn cảnh bốn phía nơi này. Đây hẳn là một cái không gian độc lập đi, đại khái là có bốn mươi mét vuông, nhưng mặt trên lại là lộ thiên, như vậy cũng quá kỳ quái.

Hệ thống thấy kế thất bại, đành phải ra chiêu tàn nhẫn.

【 Làm nhiệm vụ có thể đổi tích phân, được tích phân có thể đổi thứ tốt, quan trọng nhất chính là, thọ mệnh cũng có thể đổi, thật sự không làm sao? 】

Cái gì? Thọ mệnh cũng có thể đổi? Vậy chẳng phải là cô không cần phải chết?

"Làm, ta khẳng định làm."

Hệ thống nghe được câu trả lời khẳng định, rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra một hơi, thật tốt quá, không phải bị đưa đến trạm thu hồi rồi.

"Chính là thân thể ta hiện tại còn sống hay đã chết?"

【 Ký chủ đừng lo lắng, hiện tại ngươi ở trong mắt nhân loại chẳng qua là lâm vào hôn mê lâu mà thôi, chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ đổi thọ mệnh, liền có thể tỉnh lại. 】

"Bất quá nếu là như thế, vậy không phải người sắp chết nào cũng đều có thể mượn chuyện này để đạt được tân sinh?"

Nói như vậy, quả thực cũng không quá tốt đẹp.

【 Sao có thể! 】 hệ thống đối với Quý Lạc tỏ vẻ khinh bỉ 【 Ngươi cho rằng mỗi người đều có thể được hệ thống trói định sao? Chỉ linh hồn có độ phù hợp tuyệt đối mới có thể. 】

"Nga~, chúng ta hiện tại đang ở đâu?"

Không phải là ngoài không gian chứ?

【 Đây chính là không gian độc lập mà mỗi cái hệ thống đều có, hơn nữa có thể tùy ý biến ảo ngày đêm, tựa như hiện tại chính là bầu trời đêm, cũng là do biến ảo mà ra. Hệ thống cũng có thể tiến hành thăng cấp, mỗi một lần thăng cấp không gian sẽ lớn hơn nữa, mà công năng của hệ thống cũng sẽ càng nhiều. 】

Hệ thống vẻ mặt tự hào, phảng phất bộ dáng chính mình có bao nhiêu lợi hại, kết quả lại bị câu nói tiếp theo của Quý Lạc đả kích.

"Nhìn cái không gian không quá lớn này của ngươi, xem ra cấp bậc của ngươi nhất định rất thấp."

【......】

.....
#Lảm nhảm:
✔Hai chương này cx phải hơn mấy nghìn chữ ó~
✔Nếu ai có lòng thương người thì hãy may mau vô ủng hộ hoàng thượng vừa bị mất nước, mất con ik[Mất tài khoản, mất truyện]
.....
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ ik~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang