• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Beta:Minh Nguyệt

1.

[TG2] Chương 49: Họa quốc yêu cơ ( 17 )

........

Nguyệt Trì ở trong lòng hừ lạnh một tiếng, chỉ cảm thấy Mộ Lãnh thập phần ấu trĩ, thấy đã bắt đủ cá rồi, thì cũng không cùng Mộ Lãnh phân cao thấp nữa, liền đi lên bờ.

Mà Mộ Lãnh vốn dĩ chính là muốn phân cao thấp với Nguyệt Trì, nhưng hiện tại Nguyệt Trì đã đi lên bờ, Mộ Lãnh cũng không cần phải tiếp tục ngốc ở dưới nước nữa, liền đi lên bờ theo.

Nguyệt Trì đi mượn củi cùng mồi lửa của người khác, rồi bắt đầu nhóm lửa, chỉ trong chốc lát lửa liền nổi lên, Mộ Lãnh thấy thế thì cũng bắt chước học theo, nhưng thật ra cũng giống mô giống dạng làm cho không sai biệt lắm.

Nguyệt Trì vốn không nghĩ sẽ đi so đo với hắn liền khịt mũi coi thường, từ trong ngực lấy ra một cây chủy thủ*, rồi cạo vẩy cá, lấy nội tạng, công phu nhìn qua rất là thành thạo, trong một lát mấy con cá đã được hắn xử lý sạch sẽ, thủ pháp mau lẹ làm cho người khác cảm thấy thán phục.

*Chủy thủ (kiếm ngắn hoặc dao găm) là loại binh khí ngắn lấy đâm là chính, có thể kiêm cả chặt chém. Hình thù của chủy thủ như kiếm nhưng không dài bằng kiếm

Vì Nguyệt Trì học y, thế nên đối với những loại đồ vật này rất là quen thuộc, nhưng mà Mộ Lãnh thì lại khác, từ khi còn nhỏ hắn đã được ngậm muỗng vàng, vừa sinh ra đã là hoàng tử, nói hắn đốt lửa thì hắn còn có thể đốt, nhưng bảo hắn đi xử lý cá, vậy chính là đang làm khó hắn rồi.

Chờ đến lúc Nguyệt Trì đã dùng nhánh cây cắm vào cá rồi bắt đầu nướng, thì bên này Mộ Lãnh còn chưa có bắt đầu xử lý cá.

Nguyệt Trì một bên nhàn nhã mà nướng cá, một bên thì cười với Mộ Lãnh, nụ cười kia vào trong mắt Mộ Lãnh chính là đang khoe khoang, Mộ Lãnh lập tức tức giận, ném cá trong tay xuống, quay đầu nói với Mai Âm Âm: "Nàng mau đi gọi bọn người hầu tới đây, để cho bọn họ làm cái này."

Đãi ngộ này, lập tức liền phân chia ra, Quý Lạc ở bên kia thì có người giúp nướng cá, cô ta chỉ cần chờ ăn là tốt rồi, mà nàng, lại biến thành chân chạy vặt?

Mặc dù trong lòng không muốn, nhưng Mai Âm Âm cũng không dám cãi lại lời của Mộ Lãnh, nàng dậm chân một cái, rất không tình nguyện mà rời đi.

Thời điểm cá nướng gần chín, có dầu trơn từ trên mặt cá chảy ra, thịt cá được nướng chín vàng và giòn, nhìn qua làm cho người ta nhịn không được mà chảy nước miếng, Nguyệt Trì thấy cá đã gần chín rồi, liền ở trong mắt của Quý Lạc, thong thả ung dung mà đem bàn tay tiến vào trong ngực, như là đang lấy thứ gì đó.

Theo sau, từ trong ngực hắn liền móc ra mấy cái chai lọ vại bình, sau đó không nhanh không chậm mà đem mấy thứ kia theo thứ tự đổ lên thịt cá, cuối cùng lật mặt khác lại, rồi tiếp tục nướng.

Qúy Lạc sửng sốt nhìn một loạt động tác này của hắn, qua một lúc lâu, Quý Lạc mới hỏi: "Thì ra huynh sớm đã biết chúng ta sẽ nướng cá?"

Trên tay Nguyệt Trì đang cầm một xiên cá đã được nướng chín, hắn đưa cho Quý Lạc, rồi bất đắc dĩ đáp: "Cái này cũng được xem như là dược liệu, bên trong có chút hương vị của dược liệu cùng với gia vị độc nhất vô nhị, cũng may là ta thường mang theo bên người."

Ở trong ấn tượng của Qúy Lạc, tất cả các loại dược đều có điểm chung là rất đắng, cho nên tuy rằng trên tay đang cầm một xiên cá nhìn qua vô cùng ngon miệng, cô vẫn là có chút ăn không nổi.

Mà Nguyệt Trì lại cho rằng cô sợ thứ nhiều, thế là liền đem cá còn đang nướng ở trong tay đặt lên trên giá, ngay sau đó cầm lấy xiên cá trong tay Quý Lạc, nhẹ nhàng gỡ một miếng thịt cá, rồi cẩn thận kiểm tra xem ở trong có xương hay không, phát hiện cũng không có gì không ổn, lúc này mới duỗi tay đem thịt cá đưa tới bên miệng Quý Lạc.

Bộ dáng của Nguyệt Trì lúc này rõ ràng là muốn đút cho cô, Quý Lạc cũng không có ngượng ngùng cự tuyệt, mà là căng da đầu rồi há miệng đem thịt cá nuốt xuống.

Thịt cá tinh tế, vào miệng là tan, mà đồ vật Nguyệt Trì dùng để rắc lên thế nhưng cũng vô cùng hấp dẫn người, hai thứ kết hợp lại càng tăng thêm sức mạnh, Quý Lạc ăn xong một miếng, không tự chủ được mà lại hé miệng, chờ hắn đút tiếp.

Nguyệt Trì thấy vẻ mặt thỏa mãn của Quý Lạc, liền cười khẽ, rồi tiếp tục đút cô, thời điểm Quý Lạc ăn xong thịt cá, bỗng ngậm lấy ngón tay thon dài của Nguyệt Trì.

Một cổ cảm giác tê tê dại dại theo ngón tay trực tiếp truyền tới đáy lòng hắn, vốn dĩ trái tim đang đập một cách có quy luật thì sau khi ở dưới ánh mắt phong tình của Quý Lạc, cũng bắt đầu đập gia tốc hơn.

Nhưng hắn lại sợ bị Quý Lạc chê cười, vì thế cố nén lại cảm giác khác thường, ở trong ánh mắt của Quý Lạc, dùng ngón tay có dính nước miếng của Quý Lạc, xé thêm một miếng thịt cá, rồi nhét vào miệng mình, ở dưới ánh mắt sai lăng của Quý Lạc, còn liếm liếm ngón tay, một bộ dáng chưa đã thèm.

Edit: Tề Tuyết Đồng
Beta:Bngoc2805

2.

[TG2] Chương 50: Họa quốc yêu cơ ( 18 )

..........

Không khí ở bên này hài hòa bao nhiêu, thì bên kia lại không tốt bấy nhiêu, chờ Quý Lạc ăn no rồi, thì bên kia Mộ Lãnh vẫn là hỏng bét, Mộ Lãnh cảm thấy rất là mất mặt, thế nên cũng không hề nhiều lời thêm nữa, liền phất tay áo hồi phủ, đáng thương cho Mai Âm Âm, vốn dĩ muốn đi du ngoạn, cuối cùng lại ôn một bụng tức mà trở về.

Dù sao Nguyệt Trì cũng là một người không biết sợ, Mộ Lãnh sau có cố ý khó xử hắn, đều bị một câu nhẹ nhàng của hắn đẩy trở về: "Chẳng lẽ, điện hạ không cần Nguyệt mỗ giúp luyện dược?"

Một bên Mộ Lãnh nghĩ muốn khó xử hắn, một bên lại làm khó xử chính mình, Quý Lạc chỉ cảm thấy lấy chỉ số thông minh của Mộ Lãnh, lúc trước làm thế nào mà lên được ngôi hoàng đế vậy?

Lúc trước do Nguyệt Trì không có để bụng, thế nên đối với chuyện lão hoàng đế chết cũng không có sinh ra nghi ngờ, hiện giờ có Quý Lạc ở một bên chọc phá, Nguyệt Trì đối với Mộ Lãnh rất là bất mãn, nếu Mộ Lãnh còn tiếp tục sử dụng cái phương pháp kia, cô chỉ có thể nói ngu xuẩn.

Ngày năm tháng ba, chính là tiệc mừng thọ của hoàng đế, vì thế nên trong cung liền mở tiệc chiêu đãi các đại thần trong triều, trong đó tự nhiên cũng bao gồm Nguyệt Trì, bởi vì tiệc mừng thọ cho phép mang theo người nhà, thế nên Quý Lạc liền lấy thân phận người nhà của Nguyệt Trì để đi theo.

Trước đó, cô đã lấy trộm được cuốn sổ ghi chép bệnh án của Nguyệt Trì.

Mở ra xem, quả nhiên phát hiện bên trong có ghi lại phần về Mai Âm Âm, thế là cô liền xé tờ giấy đó đi, rồi như không có gì mà kẹp lại vào quyển sổ.

Thượng Lâm quốc đất rộng của nhiều, độ giàu có này khiến cho các quốc gia đều theo không kịp, nước láng giềng mấy cái tiểu quốc toàn phái tới sứ giả tỏ vẻ chúc mừng, thậm chí có một quốc gia phái cả công chúa tới.

Chờ thời điểm Quý Lạc cùng Nguyệt Trì tiến vào, giữa sân sớm đã là ca vũ thăng bình, các đại thần vừa nói vừa cười, còn nữ quyến trong nhà thì ngồi ở phía bên kia, vừa trò chuyện vừa dùng các loại điểm tâm.

Thời điểm lúc này đang là tháng ba, bữa tiệc lại được tổ chức ở gần Ngự Hoa Viên, có rất nhiều mùi hoa trộn lẫn vào nhau, làm cho người ta say mê.

Quý Lạc vốn dĩ đang êm đẹp mà ngồi ở chỗ kia, lại tinh mắt phát hiện ra Mai Âm Âm ở đối diện không biết từ khi nào mà đã cùng với công chúa nước láng giềng nói chuyện rất thân, nếu là như thế thì cũng thôi đi, nhưng cố tình Mai Âm Âm lại là người không biết an phận, hơn nữa ánh mắt của vị công chúa kia cũng thường dừng lại ở trên người Nguyệt Trì, Quý Lạc liền biết Mai Âm Âm đây là đang giở trò châm ngòi ly gián.

Quả nhiên, cái ý niệm này vừa mới xuất hiện, An Trà Nhược công chúa ở bên kia liền đứng dậy, hơi khom người chào hoàng đế, sau đó dũng cảm mà nói: "Sớm đã nghe nói Thượng Lâm quốc có rất nhiều mỹ nhân, hiện giờ vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền."

Thân là vua của một nước, được người của quốc gia khác khích lệ, đương nhiên là thoải mái, vì thế hoàng đế mặt rồng đại duyệt, kêu người ban rượu cho An Trà Nhược.

An Trà Nhược lập tức tỏ vẻ cảm kích, Quý Lạc nhìn một màn này, liền biết chuyện sẽ không đơn giản như vậy, sau khi An Trà Nhược công chúa cầm chén rượu trong tay một hơi uống cạn sạch, liền nói: "Nghe nói đệ nhất ca kỹ của kinh thành hôm nay cũng ở đây, không biết An Trà Nhược có vinh hạnh được thưởng thức điệu múa của nàng không?"

Hoàng đế đương nhiên không biết vị ca kỹ đệ nhất đó trông như thế nào, chỉ nói: "A? Còn có loại chuyện này? Không biết đó là vị nào ở đây?"

Sắc mặt Nguyệt Trì liền trắng nhợt, hắn đương nhiên biết đó là Quý Lạc, nhìn tình hình hiện giờ, liền biết rõ ràng là đang nhằm vào Quý Lạc.

Hắn hơi có chút lo lắng mà nói với Quý Lạc: "Có ta ở đây, cho dù nàng làm gì, đều có ta chịu trách nhiệm."

Quý Lạc bưng chén trà trước mặt lên, không nói gì cả.

Mai Âm Âm đứng dậy, nói: "Đệ nhất ca kỹ chính là vị mỹ nhân đang ngồi ở bên cạnh Nguyệt công tử."

Nàng vừa nói xong, những người khác liền hướng bên này nhìn qua, một ít thế gia công tử chưa từng thấy qua Quý Lạc, tự nhiên liền kinh diễm với dung mạo của cô.

Mộ Lãnh một bên lo lắng cho Quý Lạc, một bên lại muốn để Quý Lạc nếm chút khổ sở, thế là cũng không có ngăn Mai Âm Âm lại, tùy ý để nàng nói ra.

........
#Lảm nhảm:
✔Hôm nay trẫm đã chân chính cảm nhận đc mk là 1 "Thánh xui" Oh! Thật bi thương,bi quan zá ik~ Đời thật bấp bênh
.........
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ ik nà~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK